Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 241: Âm Dương Chân Kinh




Thấy mình còn chức năng chưa sử dụng, Hoàng Việt thử sử dụng trên người đội trưởng Nguyên Hùng luôn.

“Hệ thống, kiểm tra độ hảo cảm của đội trưởng Nguyên Hùng!”

“Nguyên Hùng, độ hảo cảm: hơi có thiện cảm!”

“Ồ...” Hoàng Việt nghe xong, cũng gật gù, trước khi hắn rời đi, lão Dương đã nhắn nhủ Nguyên Hùng bảo hộ hắn, xem ra cũng vì mình có chế độ bồi dưỡng cấp B nên ông ấy cũng không có bao nhiêu khinh thường chính mình.

“Đinh! Kí chủ nhận được 19 tỷ 249 triệu tích phân!” Hệ thống thông báo.

“OMG!” Hoàng Việt bật thốt lên, làm Nguyên Hùng đội trưởng không hiểu ra sao, chẳng lẽ có cá mập???

“Không có gì, anh Hùng, em vào nghỉ một lát!”

“Được!”

Hoàng Việt hỏi hệ thống thì mới biết số điểm tích phân này đạt được là từ việc giải các bí ẩn Toán học của hắn khi nó đã được mọi người dân trên thế giới biết đến, dĩ nhiên cũng có rất nhiều người không một chút dao động, nhưng những người mê Toán trên thế giới cũng có rất nhiều, nhờ đó mà Hoàng Việt có thể thu về một lượng tích phân lớn như vậy.

“Xem ra nên rút thưởng Siêu Cấp rồi a!”

“Hệ thống, rút thưởng Siêu cấp, đặt ngôi sao hy vọng!” Hoàng Việt yêu cầu.

“Kí chủ xác định đặt ngôi sao hy vọng chứ, số lượng tích phân yêu cầu: 20 tỷ!”

“Xác định!”

Hoàng Việt khá hồi hộp, sau khi đặt ngôi sao hy vọng, tỷ lệ rút thưởng được vật phẩm cấp siêu cao của hệ thống phiên bản mới sẽ là 10%, cấp cao là 20%, cấp khá cao là 25% a!

Vòng quay rất nhanh quay giữa các ô, có các ô là siêu cao, cao, khá cao, trung và thấp, Hoàng Việt dĩ nhiên không mong sẽ trúng ô trung và thấp rồi. Do là dùng ngôi sao hy vọng, nên có đến 2 ô siêu cao, 4 ô cấp cao, 5 ô khá cao trong rất nhiều ô a...

“Cố lên, chỉ cần khá cao cũng được!” Hoàng Việt thầm cầu nguyện.

Vòng quay nhanh chóng chậm lại, kim chỉ đang đi dần về phía cấp cao, nhưng dường như còn thiếu một chút lực.

“Qua...qua đi...qua mau lên!” Hoàng Việt thầm hét, nếu qua, sẽ là vật phẩm cấp cao, không qua, chính là vật phẩm cấp khá cao a!

“Qua rồi, ha ha ha...” Hoàng Việt vô cùng mừng rỡ, vật phẩm cấp cao a, không biết sẽ là gì đây.

“Chúc mừng kí chủ, rút thưởng siêu cấp được Âm Dương Chân Kinh một quyển!”

“Âm Dương Chân Kinh???”

Hoàng Việt xem khái quát nội dung giới thiệu của môn công pháp này, trên đó ghi: Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Công pháp có thể giao hòa âm dương, chuyển hóa thành Âm Dương Chi Khí, đề thăng tu vi, là công pháp do Lão Tử sáng tạo.

“Lão Tử???” lại là nhân vật trong truyền thuyết, Lão Tử, liệu rằng ông ta đã từng đạt tới cảnh giới Tiên Thiên chứ?

Tiếc là không thể hỏi hệ thống, Hoàng Việt rất tò mò về người được xưng là Thánh Nhân của Trung Hoa này, ở Việt Nam, người ta cũng rất chuộng những đạo lý của Lão Tử.

Hoàng Việt thử mở hệ thống thương thành ra xem Âm Dương Chân Kinh có giá bao nhiêu tích phân, vừa xem thì hắn liền hoảng rồi, có giá tận 2000 tỷ tích phân a, Âm Dương Chân Kinh phân làm 3 tầng, càng lên cao, tốc độ chuyển hóa càng nhanh, càng có thể nhanh chóng đề thăng tu vi.

Hoàng Việt lập tức yêu cầu hệ thống truyền tin tức về Âm Dương Chân Kinh vào, vừa hấp thụ luồng tin tức này xong, khuôn mặt hắn không giấu nổi vẻ mừng rỡ, với tốc độ tầng 1 cùa Âm Dương Chân Kinh, chỉ cần 3 ngày là hắn có thể đột phá Ám Kình được rồi...

2 ngày sau.

Hoàng Việt ngồi trong buồng kín của du thuyền, không ngừng vận chuyển Âm Dương Chân Kinh, sở dĩ hắn cần 3 ngày để đến Ám Kình, đó là do linh khí ở trên biển không quá cao, Hoàng Việt tin chắc nếu mình đến Thiên Đảo, tốc độ này còn có thể tăng lên gấp 5, gấp 10 lần.

Đến khi đó, đừng nói là Ám Kình, có khi Hóa Kính hắn chỉ cần 1 tháng là có thể đạt tới, tốc độ này phải nói cho dù là trước đây, Hoàng Việt cũng không dám mơ tưởng, tiếc là công pháp Âm Dương Chân Kinh quá thâm ảo, nếu như không phải có hệ thống truyền thụ như in sâu hàng ngàn lần vào đầu, hắn đọc cũng khó mà hiểu nổi.

Bởi thế, dù rất muốn truyền thụ cho công tử Hải Đường, nhưng Hoàng Việt cũng bó tay hết cách, xem ra hắn phải hối đoái một môn công pháp bình thường cho công tử Hải Đường tu luyện tạm thôi a.

“Đúng vậy, chọn cho công tử Hải Đường Minh Dương Công đi!”

Minh Dương Công, công pháp hấp thu năng lượng Thái Dương để đề thăng tu vi, trong đòn đánh còn mang theo một cỗ Dương cương chi khí, tuy rằng không phải công pháp cấp độ quá cao, nó chỉ có thể coi là công pháp cấp thấp, nhưng Hoàng Việt theo hệ thống thương thành tra xét thì đây là bản đơn giản của Cửu Dương Thần Công đó a.

“Việt, em nói sao, em muốn truyền thụ cho anh một môn công pháp?” Hải Đường công tử khá bất ngờ.

“Chính xác, nhưng anh tốt nhất không nên để lộ nó ra ngoài!” Hoàng Việt thận trọng dặn dò.

“Dĩ nhiên, dĩ nhiên!”

Sau một tiếng đồng hồ, Hải Đường công tử cũng đã nắm bắt phần nào tâm pháp của Minh Dương công, hắn liền ra mạn thuyền, bắt đầu tắm nắng tu luyện, không được bao lâu, trên mặt công tử Hải Đường liền lộ ra vẻ khoái chí khó tả.

Chứ còn gì nữa, từ trước đến giờ, hắn chỉ biết tu luyện những môn võ bình thường, nào biết trên đời này có công pháp võ lâm, hắn chỉ biết dùng dược lực để đề thăng tu vi, nay lại có thể dùng ánh mặt trời để tu vi tăng tiến, còn gì tuyệt vời hơn, tuy rằng hắn không biết tại sao Hoàng Việt lại có thể có môn công pháp này nhưng hắn cũng không quản tới đâu à...

Tối hôm đó, Hoàng Việt dễ dàng đột phá đến cảnh giới Ám Kình, hắn có thể cảm nhận được, trong cơ thể sản sinh ra một cỗ kình lực, cỗ kình lực này sinh sôi không ngừng, nhưng kình lực của mỗi người khác nhau, vì vậy chỉ cần truyền vào cơ thể địch nhân, nó sẽ không ngừng đấu đá với kình lực của đối phương, làm ra phá hư, nếu đối phương không có kình lực, nó sẽ càng phá hoại nhanh hơn nữa.

Hoàng Việt cũng cảm thấy, lực lượng của hắn bây giờ đã lên tới ngàn cân, nói cách khác, hắn có thể một tay giơ lên vật nặng ngàn ký, như một con trâu chẳng hạn, đến cảnh giới này rồi, đã hoàn toàn vượt khỏi lẽ thường, hèn chi trong cuộc sống ít khi gặp cao thủ Ám Kình như vậy, ai đạt đến nấc thang này rồi thì hẳn là sẽ có tâm lý khinh thường, không muốn cùng xuất hiện với những người phàm a...

Sau khi đột phá rồi, cũng là lúc nên nghỉ ngơi, Hoàng Việt ngả người xuống giường, sau đó chìm vào giấc ngủ say, hiện nay, hắn hoàn toàn không cần dùng thuốc ngủ cũng có thể ngủ được, có thể mượn Âm Dương Chi Khí để hạn chế sự hưng phấn của não bộ đó à...

Một đêm nhanh chóng trôi qua, 9h sáng hôm sau, Hoàng Việt ra mạn thuyền thì gặp Hải Đường công tử đang chăm chỉ tu luyện, những người khác cũng khá hiếu kỳ không biết thằng nhóc này có phải muốn chịu khổ hay không mà phơi nắng giữa trời nắng chang chang, Hoàng Việt khẽ nhìn biển rộng vào buổi sáng sớm, quả thật nắng vàng chiếu xuống làm nó óng ánh đẹp mắt lạ thường.

“Hệ thống, kiểm tra độ hảo cảm của công tử Hải Đường!”

“Độ hảo cảm của Hải Đường công tử: Thân như thủ túc!”

“Ồ...”

30 phút sau, Hoàng Việt thấy Hải Đường công tử mở hai mắt ra, hắn khẽ nói với Hoàng Việt: “Anh đột phá rồi, Minh Kính trung kỳ!”