Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 240: Hệ thống phiên bản 2.0




“Hệ thống, ta không tốt nghiệp mà cũng được nâng cấp sao?” Hoàng Việt vô cùng mừng, vốn hắn còn tưởng phải chờ hắn quay lại làm đề thi tốt nghiệp đặc cách từ Quy Tổ mới được thăng cấp hệ thống đây.

“Xét thấy kí chủ đã kết thúc đời học sinh nên hệ thống thăng cấp, việc tốt nghiệp chỉ là chuyện quá đơn giản, hệ thống cũng không đòi hỏi nhiều!” Thằng bé cười hề hề nói.

“Tốt, tốt lắm!” Hoàng Việt cũng cười ha ha, làm mấy người đứng gần đó cũng không hiểu tại sao.

Chuyến đi này ngoài Hoàng Việt đến Thiên Đảo ra, một số thành viên của Quy Tổ vừa về đất liền cũng cùng đi đến Thiên Đảo, mấy cao thủ này đều trên cảnh giới Ám Kình cả, lúc vừa rồi Hoàng Việt đã thoáng làm quen bọn họ, ai nấy cũng khá coi trọng Hoàng Việt khi hắn là thiên tài có chế độ bồi dưỡng cấp B a.

“Đinh! Hệ thống nâng cấp 30%...”

5 phút sau.

“Đinh! Hệ thống nâng cấp 80%...”

Rất nhanh, hệ thống cũng nâng cấp đến 99%, Hoàng Việt nhìn thanh tiến độ trong đầu mà không ngừng chờ đợi, không biết sau khi nâng cấp sẽ có gì mới đây.

“Đinh! Hệ thống nâng cấp thành công, phiên bản 2.0 sẽ có những cập nhật sau:


  • Tỷ lệ rút thưởng trúng vật phẩm cấp siêu cao 5%, tỉ lệ rút thưởng trúng vật phẩm cấp cao 15%, khá cao 20%, cấp trung 25%, còn lại 35% là rút phải vật phẩm đẳng cấp thấp. ( Tăng 5% cho cấp siêu cao, cao, khá cao khi dùng ngôi sao hy vọng)


  • Mở ra mọi vật phẩm có thể hối đoái trong thương thành


  • Tỷ lệ tích phân đạt được khi kích động tâm tình cho người khác tăng lên gấp đôi


  • Mở tính năng dò xét hảo cảm của đối phương, chỉ có tác dụng ở cảnh giới dưới Tiên Thiên


  • Mở tính năng nhìn lén công pháp, mỗi ngày có thể nhờ hệ thống nhìn lén kẻ địch xem đối phương dùng công pháp gì 1 lần.


  • Mở tính năng trộm đồ, có 100% tỷ lệ trộm được một đồ vật trên người đối phương, sẽ chuyển đồ vật vào không gian hệ thống, mỗi ngày được phép sử dụng 1 lần, chỉ hiệu quả ở cảnh giới dưới Tiên Thiên


  • Mở tính năng dùng điểm tích phân để thăng tầng thứ công pháp đã học.”


Hoàng Việt vừa nghe xong tất cả những gì hệ thống thông báo, liền lập tức cười phá lên, ha ha ha, có hai chức năng có hiệu quả ở cảnh giới dưới Tiên Thiên, há chẳng phải hắn có thể tự do sử dụng ở Thiên Đảo sao, hệ thống này cũng quá kỳ hoa rồi chứ?

Có thể hệ thống vô tình đến Địa Cầu, nơi địa phương mà cao thủ Tiên Thiên gần như là không có, nếu không đến một hành tinh khác, có lẽ chức năng này tỏ ra gân gà rồi đi, tuy rằng Hoàng Việt không biết có hành tinh khác trong chiều không gian này không nhưng nếu có chắc hẳn cao thủ Tiên Thiên không ít à...

Lại còn chức năng dùng điểm tích phân tăng tầng thứ công pháp, há chẳng phải hắn có thể nhanh chóng thăng cấp Thiết Bích Quyết lên tầng 3 rồi?

Mà trước tiên, Hoàng Việt liền phải thử xem trong hệ thống thương thành có gì đã, vừa mới nhìn, hắn liền hoảng rồi.

“Quỳ Hoa Bảo Điển: 300 tỷ tích phân, công pháp do Quỳ Hoa lão tổ sáng tạo, muốn tu luyện phải dẫn đao tự cung, luyện thành sẽ sở hữu thân pháp quỷ mị, kỹ thuật ném ám khí phải nói thiên hạ vô song.

Đả Cẩu Bổng Pháp: 150 tỷ tích phân, tuyệt chiêu trấn phái do bao đời chưởng môn của cái bang không ngừng sáng tạo.

Hàng Long Thập Bát Chưởng: 200 tỷ tích phân...

Dịch Cân Kinh: 200 tỷ tích phân...

Đồ Long Đao: 500 tỷ tích phân...”

“Hệ thống, đây không phải những thứ trong phim ảnh sao?” Hoàng Việt bó tay rồi.

“Kí chủ, Kim Dung tiên sinh ở thế giới này không chỉ là một văn nhân, mà còn là một cao thủ võ lâm, đã từng du ngoạn qua Thiên Đảo, ông mượn nhờ những kinh nghiệm của mình mà viết ra các truyện võ hiệp đó...”

“Vậy còn Kim Dung đời trước của ta thì sao?”

“Có lẽ là được Kim Dung ở thế giới này báo mộng đi...”

“Ách...” Còn có cách nói này nữa sao, Hoàng Việt thật sự không biết nên nói gì với hệ thống nữa.

Nhưng hắn tìm hết thương thành mà không có Linh Điền Không Gian, xem ra ở Địa Cầu, hắn không thể biết Linh Điền Không Gian có nguồn gốc như thế nào được rồi...

“Thôi kệ, lên Thiên Đảo rồi tính, chỉ cần mình gây nhiều tâm tình cho các cao thủ trên đó, chắc chắn lượng tích phân thu về sẽ không nhỏ!” Hoàng Việt thầm nghĩ, quả thật, chọc giận cao thủ Ám Kình thu được tích phân rất rất nhiều, phải biết khi Sơn Rồng Xanh tức điên hắn, hắn có thể thu về hơn 800 triệu tích phân đó a, à mà... sao khi Văn Minh chưởng môn ngạc nhiên, lại thu về ít tích phân vậy.

“Hệ thống, bây giờ ta đã có thể hỏi trở lại được chưa?”

“Đương nhiên, là có thể thưa kí chủ, nhưng chỉ dưới cảnh giới Hóa Kính thôi, kí chủ muốn hỏi nhiều hơn phải đạt tới Hậu Thiên đã!”

“Vậy Sơn Rồng Xanh có cảnh giới gì?”

“Ám Kình hậu kỳ cao giai thưa kí chủ!”

“Á đù...” Sơn Rồng Xanh đáng sợ đến thế sao, hắn tưởng Sơn Rồng Xanh cao nhất cũng chỉ đạt tới Ám Kình trung kỳ chứ.

“Mau báo cho ta mọi thông tin về tên này!” Hoàng Việt yêu cầu.

“Sơn Rồng Xanh, 43 tuổi, đệ tử của Hoàng Long Phái trên Thiên Đảo, người Việt gốc Hoa, do đắc tội với một đại sư huynh trong môn phái mà bị đánh trọng thương, cảnh giới thụt lùi, trốn về Sài Gòn làm giang hồ, tên sư huynh tuyên bố, nếu còn thấy hắn trên Thiên Đảo, sẽ phế luôn đan điền, hiện tại đang lẩn trốn ở rìa ngoài Thiên Đảo...” Hệ thống cho ra thông tin tường tận.

“Đệt... Sơn Rồng Xanh lên Thiên Đảo rồi! Haiz, không biết phải làm sao mới nói cho hắn tin Tiểu Năm Cam không phải là con hắn được nữa!” Hoàng Việt thở dài, hắn và tên Sơn Rồng Xanh này phải nói là có nhiều chuyện phải giải quyết lắm a, Hoàng Việt hoàn toàn không hề muốn đối địch với tên này, nếu có thể, hắn còn muốn kết huynh đệ với đối phương, một người sở hữu địa vị cao mà thủ đoạn lại mềm mỏng như vậy thật sự là hiếm thấy...

Hoàng Việt đang tính ngủ, nhưng lúc này, vị đội trưởng tên Nguyên Hùng đi đến trước mặt hắn, đưa cho hắn một quyển sổ, bảo: “Đây là từ điển võ thuật, đến Thiên Đảo, phải học tiếng Trung!”

“Phải học tiếng Trung??” Hoàng Việt bất ngờ rồi, tại sao phải học tiếng Trung a, chẳng lẽ Trung Quốc bá đạo vậy sao, bắt dân Việt lên đảo phải học tiếng nước bạn.

“Haiz, cậu không biết, 95% người trên Thiên Đảo là người Trung Quốc, nước chúng ta chỉ là nước nhỏ, muốn giao du trên Thiên Đảo, không học tiếng Trung chẳng lẽ nói tiếng Việt à!” Đội trưởng Nguyên Hùng thở dài, thằng nhóc này thật là ngây ngô quá đi.

Hoàng Việt lật mở quyển sổ từ điển ra, đúng là toàn những từ cơ bản khi hành hiệp giang hồ, chắc trong vòng 4, 5 ngày một người bình thường có thể hoàn toàn học thuộc, nhưng Hoàng Việt đã có kỹ năng Tiếng Trung rồi, hắn hoàn toàn không cần, cái này đưa cho công tử Hải Đường đi...

“Anh Hùng, bao lâu chúng ta có thể tới Thiên Đảo?”

“Khoảng 6 ngày, cậu cứ thong thả mà học đi, có gì có thể dạy thêm cho bạn cậu, nếu có gì khó, cứ hỏi tôi!” Đội trưởng Nguyên Hùng cũng rất coi trọng Hoàng Việt, chứ nếu chỉ là nhãi nhép Minh Kính bình thường, có khi nói hắn cũng chẳng buồn nói.

“Anh Hùng, đến đó rồi, chúng ta sẽ đi đâu?”

“Đến khu vực dành cho người Việt, ở Thiên Đảo, Việt Nam chúng ta cũng có mấy môn phái nhỏ, cậu ở cảnh giới Minh Kính, không thể vào môn phái cấp trung được đâu, môn phái cao cấp thì chỉ có người Trung Quốc mới dám tự xưng là môn phái cấp cao, hơn nữa bọn họ bài ngoại ghê lắm, người Việt muốn vào cực kỳ khó khăn, haiz, trừ phi cậu là người Việt gốc Hoa, lên đó rồi, nhớ đừng gây hấn với người Trung Quốc, chỉ cần cậu chọc phải một tên Trung Hoa bình thường, cũng có thể dẫn đến một ổ kiến lửa!” Đội trưởng Nguyên Hùng thở dài, hẳn là ở Thiên Đảo ông ta cũng không trải qua dễ dàng lắm a...