Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 232: Hoàng đế khí thế




“Hắc hắc... Anh Minh, không nhớ em sao?”

“Mày... mày... sao mày có thể vào đây?” Tiểu Năm Cam cực kỳ hoảng hốt, đây chẳng phải là thằng nhóc Hoàng Việt sao?

“Anh Minh, đắc tội rồi!”

Hoàng Việt đập một phát ngay vào đầu của Tiểu Năm Cam, hắn lập tức bất tỉnh nhân sự, Hoàng Việt liền thu hắn vào Linh Điền Không Gian, không phải hắn không sợ tên Tiểu Năm Cam biết về Linh Điền Không Gian mà hắn rất tin tưởng vào y thuật của mình, tên Tiểu Năm Cam này muốn tỉnh lại ít nhất cũng phải mất 30 phút nữa.

Sau đó, Hoàng Việt rời khỏi biệt thự, đưa Tiểu Năm Cam lên xe hơi, sau đó hướng tới trụ sở công an Thành Phố luôn.

Đến trụ sở công an rồi, do đồn công an sẽ luôn làm việc cả buổi đêm, nên hắn đưa Tiểu Năm Cam vào đó, mấy người công an cũng có người nhận ra Hoàng Việt, nhưng sau khi Hoàng Việt đưa ra giấy miễn tội thì cũng không ai ngăn cản.

“Chú Hùng, chú tới rồi!” Hoàng Việt sau đó thì gọi cho chú Hùng, chú Hùng rất nhanh từ nhà chạy đến trụ sở, nhìn thấy Tiểu Năm Cam, ông có vẻ lo âu.

“Con có bằng chứng gì có thể định tội tên này chứ?”

“Dĩ nhiên, chú Hùng!” Hoàng Việt lấy ra clip hôm nọ, clip hắn giết giang hồ trong công viên cùng clip hắn thuê người giết mình, chắc hẳn nhờ hai vụ này, khi tên Tiểu Năm Cam bị khởi tố, sẽ còn có nhiều người đứng ra lên án hắn, đưa ra bằng chứng chứng minh hắn làm rất nhiều tội.

“Được lắm, tên này phải xử tử!” Hùng cục trưởng cười khà khà, đã như vậy rồi thì đừng hòng thoát tội.

Không bao lâu sau, Tiểu Năm Cam mơ hồ tỉnh dậy, hắn nhìn xung quanh, biết mình đang ở đâu, hắn vội nói: “Việt, mày không sợ tao tung thông tin của mày lên mạng sao?”

Tiểu Năm Cam biết, nếu Hoàng Việt đưa ra clip hắn giết hai tên giang hồ, hắn khó mà thoát án chung thân.

Hoàng Việt và Hùng cục trưởng cười hề hề nhìn về tên này, Hoàng Việt cũng đã nói cho Hùng cục trưởng biết mình sắp đi Thiên Đảo, ông ta rất mừng cho Hoàng Việt, mà mấy hôm nay khi ông ta ân ái với vợ mình, mơ hồ đã xuất ra tinh binh được rồi, nên ông ấy rất mừng.

“Tôi sắp đi Thiên Đảo rồi, anh nghĩ tôi còn sợ nữa không?” Hoàng Việt cười hắc hắc.

“Mày... mày gia nhập Quy Tổ?” Tiểu Năm Cam cực kỳ kinh hãi, chỉ có gia nhập Quy Tổ mới có thể đến Thiên Đảo a.

“Không thể nào!” Quy Tổ là tổ chức nào, đâu phải ai cũng muốn vô là vô được, tuy Tiểu Năm Cam biết rằng lời Hoàng Việt nói rất có thể là thật, nhưng hắn không muốn tin, không muốn tin a...

“Nhóc con, án tử hình đang chờ mày đấy!” Hùng cục trưởng cười hề hề nói.

“Không thể, các người gạt tôi, tôi không thể bị tử hình!”

“Mày coi clip này đi!” Hùng cục trưởng lấy điện thoại Hoàng Việt mở clip lên cho Tiểu Năm Cam coi.

“Không...không...” lúc này Tiểu Năm Cam đã vô cùng tuyệt vọng, thằng Việt nó lấy đâu ra clip này, là ai đã giúp nó???

Tiểu Năm Cam chồm dậy, muốn chạy trốn, nhưng trốn được sao, Hoàng Việt níu tay hắn lại, dùng lực, làm tay hắn như bị kềm sắt kẹp lại, không thể chạy đi đâu.

“Việt... mày tha cho tao... tao làm trâu làm ngựa cho mày... sau này mày muốn gì cũng được!” Tiểu Năm Cam lập tức hướng về Hoàng Việt quỳ xuống, van nài nói.

“Mày nghĩ tao có thể tha cho mày sao?” Hoàng Việt cười trêu nhìn về Tiểu Năm Cam, người sau cũng biết đó là điều không thể, giờ đây, hắn bủn rủn vô lực khi nghĩ mình sắp bị tiêm thuốc độc, tử hình, hắn còn chưa sống đã a, còn chưa chơi đủ mỹ nhân trong thiên hạ a, còn chưa trở thành trùm giang hồ Sài Gòn a, đã phải chết rồi sao?

“Mày không sợ ba tao báo thù sao? Mày không lo cho thằng Đường sao?”

“Anh nghĩ ba anh và Quy Tổ, ai có lực lượng hơn?”

“...”

Tiểu Năm Cam cạn lời, bây giờ hắn hoàn toàn không biết nói gì nữa rồi, mà người ba hắn nói ở đây, dĩ nhiên là Dũng đại bàng đi, khi mà Hoàng Việt biết Sơn Rồng Xanh đã không phải ba ruột của hắn rồi, chắc thằng Hải Đường cũng đã thoát rồi đi, phải biết trong Quy Tổ, cao thủ vô số a...

Tiểu Năm Cam hối hận, đúng, thật sự hắn vô cùng hối hận, tại sao mình lại phải chọc vào thằng nhóc này, chỉ vì một đứa con gái, mà giờ đây hắn phải chịu án tử hình, có đáng không? Nhưng hắn không biết là, dù cho hắn không ra tay với Hoàng Việt, Hoàng Việt cũng không thể để một tên xấu xa như hắn tồn tại trên cõi đời này.

Xử lý xong Tiểu Năm Cam rồi, Hoàng Việt mới lấy điện thoại ra, onl facebook, bật lên thì hắn thấy rất nhiều bạn bè gửi tin nhắn cho mình, từ Hiểu My, Bảo Thy, Hoàng Tuấn, Minh Anh, ngay cả Kiều Linh cũng gửi.

Hắn mở ra xem tin nhắn của Kiều Linh trước, cô nhắn: “Anh có sao không? Mau gọi cho em gấp!”

Hoàng Việt cũng lập tức gọi cho cô ta, Kiều Linh lập tức nghe máy, xem ra cô ấy cũng không ngủ: “Anh Việt, anh thế nào rồi?”

“Anh không sao?

“Ừm.. Em cũng mới đọc tin, vậy thôi nha!” Kiều Linh vẫn rất lạnh lùng, làm Hoàng Việt khá đau lòng, nhưng không sao, hắn đợi được.

Sau đó, Hoàng Việt gọi cho Hiểu My, cô nàng cũng như Kiều Linh, lập tức nghe máy: “Em lo cho anh lắm đấy, ông xã ạ!”

“Ha ha, ai có thể làm gì anh được chứ?

“Sao anh lại khóa máy, không nhắn cho em chỉ một tin!”

“Anh xin lỗi, anh xử được thằng hôm bữa chơi chúng ta rồi, nhưng anh sắp phải rời Sài Gòn một thời gian!”

“Anh đi đâu?”

“Đến nơi của võ giả!” Hoàng Việt cười hì hì, tiếc là hắn không thể bồi Hiểu My được rồi, nhưng sau đó hắn lại nói: “Yên tâm đi, anh sẽ cố gắng quay về để đi Bali cùng em, nhưng anh không hứa trước đâu nhá, sẽ cố gắng hết sức thôi!”

“Được, anh bình an là em yên tâm rồi, đến đó rồi, nhất định phải lấy an toàn làm chủ đạo!”

“Được, anh hứa!” Hoàng Việt dĩ nhiên là hiểu, hai người cùng chuyện trò suốt đêm, sáng hôm sau, hắn về nhà mình, hắn muốn lấy con Ipad, Macbook theo, lại lấy thêm quyển album ảnh hồi bé của hắn ở nhà nữa.

“Đinh! Chúc mừng kí chủ đạt được 3 tỷ tích phân trong thời gian ngắn vừa rồi, sở dĩ hệ thống không thông báo là do sợ kí chủ phân tâm, xin kí chủ thông cảm!”

Hoàng Việt nghe hệ thống nói vậy mà cực kỳ bất ngờ, xem ra hắn làm cho các quan chức cấp cao, các võ giả cao cấp ngạc nhiên, mới thu về được nhiều tích phân như vậy, thế này thì phải đi rút thưởng thôi a...

“Hệ thống, rút thưởng cao cấp 3 lần cho ta!” Hoàng Việt dự định xài 3 lần rút thưởng này luôn, haiz, xem ra bị truy nã cũng không hẳn là không có chỗ lợi, nhưng mà sau này phải ít làm một tí, đúng là đau tim muốn chết luôn à...

“Đinh! Kí chủ rút thưởng cao cấp, thu được kỹ năng Vịnh Xuân Quyền Siêu Cấp!”

“Đệt, lỗ rồi!” Hoàng Việt mắng to.

“Đinh! Kí chủ rút thưởng cao cấp, thu được 500 cây vàng!”

“Ách... Lại lỗ!” Hoàng Việt bó tay.

“Một lần cuối đi hệ thống!”

“Đinh! Kí chủ rút thưởng cao cấp, thu được Hoàng Đế Khí Thế!”

“Sao??? Hoàng Đế Khí Thế là gì thế hệ thống?” Hoàng Việt đầy ngạc nhiên.

“Chúc mừng, kí chủ rút được vật phẩm cấp cao, Hoàng Đế Khí Thế, tên như ý nghĩa, Hoàng Đế vốn là Chân Mệnh Thiên Tử, đứng trên thiên hạ, chúng sinh, người làm Hoàng Đế đều vô hình mang theo một cỗ khí thế uy áp như Thiên Tử, chỉ cần kí chủ bộc phát ra cỗ khí thế này, có thể khiến cho người người đều e sợ, dĩ nhiên là chỉ có tác dụng với võ giả dưới cảnh giới Hóa Kính!” Hệ thống tường tận nói.

“Hay à nha, vật phẩm cấp cao, lời to rồi, ha ha ha!” Hoàng Việt cười lớn, sau đó lấy Macbook, Ipad bỏ vô túi xách, rời khỏi nhà.

Nhưng hắn vừa đi ra khỏi nhà không lâu, một thân ảnh từ xa lướt tới, Hoàng Việt cực kỳ bất ngờ: “Sơn Rồng Xanh???”