Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 231: Gia nhập quy tổ




“Dương Lão...” Hoàng Việt lập tức nghe máy.

“Cậu Việt, tôi đã biết tất cả mọi chuyện rồi!”

“Dương Lão, vậy chuyện này còn có thể cứu vãn được chứ?”

“Cậu xuống sảnh khách sạn đi, tôi đang đứng chờ cậu!”

Hoàng Việt hoảng hồn, Dương lão có thể tìm được hắn sao, ông ta rốt cuộc thần thông quảng đại đến thế nào, phải biết hai người công an kia chắc chắn sẽ không bán đứng hắn a.

Đi xuống sảnh khách sạn, quả nhiên, Hoàng Việt gặp được Dương lão đang bình thản đứng đó.

“Chúng ta ra ngoài nói chuyện!”

“Vâng, Dương lão!”

Hoàng Việt cùng Dương lão cất bước đi ra ngoài, cả hai ngồi dưới một bậc thềm nhỏ, Dương lão mở lời: “Chuyện của cậu nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, tuy vậy đã đến tai bộ trưởng, tôi vừa nói chuyện với ông ta, để cho qua vụ này, ông ta có một điều kiện!”

“Điều kiện gì?” Hoàng Việt rất mừng, xem ra còn có đường cứu.

“Cậu phải gia nhập Quy Tổ!” Dương lão cười hắc hắc nói.

“Gia nhập Quy Tổ sao?” Thật sự, Hoàng Việt rất có hảo cảm với Quy Tổ, hắn cũng muốn trở thành một thành viên bảo vệ đất nước, nay đã có cơ hội thì còn gì bằng?

“Cậu đừng nghĩ gia nhập Quy Tổ thôi là xong, ông ấy còn có điều kiện khác, trong vòng 1 năm, cậu phải lên chức đội trưởng của Quy Tổ!”

“Chức đội trưởng?”

“Đúng vậy, tức là trong 1 năm, cậu phải đạt tới cảnh giới Ám Kình!”

“1 năm đạt tới Ám Kình!” Hoàng Việt cười khà khà, chỉ sợ chưa tới 1 tháng sau, hắn đã đạt tới cảnh giới Ám Kình rồi đi.

“Có điều, cậu phải rời khỏi nước Việt Nam một thời gian, dư luận đang xào xáo về cậu, tôi muốn yếm lại cũng không đơn giản, cậu yên tâm, tôi sẽ làm cho cậu một tờ giấy miễn tội, gia đình cậu cũng sẽ không gặp rắc rối gì, chuyện sẽ được nói rằng đây chỉ là hiểu lẩm, cậu không phải người gây tội, nhưng hẳn là nói vậy cũng không mấy ai tin đâu, vì tin cậu trốn đi đã chình ình trên mặt báo, thế nên cậu rời đi là tốt nhất!” Dương Lão chân thành nói.

“Vậy tôi phải đi đâu?”

“Thiên Đảo!” Dương Lão cười hề hề.

Hoàng Việt có chút ngần ngại, nhưng cũng không thiếu phần hưng phấn, phải biết trên Thiên Đảo, người như hắn có hàng trăm triệu người, nếu như một chút không cẩn thận, rất có thể sẽ chết không nhắm mắt đó a.

“Dĩ nhiên, chúng tôi sẽ không để cậu một mình đi Thiên Đảo, sẽ có một người đội trưởng dẫn cậu đi, đưa cậu vào thế lực trên Thiên Đảo của tổ chức chúng ta, tuy rằng Việt Nam chúng ta ở trên Thiên Đảo rất nhỏ yếu, nhưng cũng không phải là ai muốn làm gì cũng được, dù gì chúng ta cũng có cao thủ Hậu Thiên, nên cậu đừng quá lo!”

“Trên Thiên Đảo, thế lực nào là mạnh nhất?” Hoàng Việt vô cùng hiếu kỳ.

“Dĩ nhiên là Trung Quốc, nước bọn họ võ học phát triển cực thịnh, người mạnh nhất trên Thiên Đảo cũng là người của đất nước bọn họ, cảnh giới đã mơ hồ đạt tới bán bộ Tiên Thiên!”

“Bán bộ Tiên Thiên???” Hoàng Việt cực kỳ hốt hoảng, người này cũng quá mạnh đi chứ, xem ra trên Thiên Đảo không có cường giả Tiên Thiên là thật.

“Dương lão, có thể nói cho con biết cường già Hậu Thiên và Tiên Thiên khác cao thủ cảnh giới Hóa Kính ở chỗ nào được không?” Hoàng Việt đã đổi cách xưng hô, xem ra hắn đã coi Dương lão là người thân của mình.

“Hừm... Cao thủ cảnh giới Hậu Thiên, cơ thể đã sản sinh ra nội lực, chỉ cần vận nội lực ra ngoài, súng đạn không thể làm gì được họ, nội lực có nhiều thuộc tính, thuộc tính Hỏa thì khi bị đánh vào cơ thể sẽ giống như bị thiếu đốt, giằng xé, thuộc tính Thủy thì sẽ biến tấu thành nguyên tố Băng, đánh vào sẽ khiến người ta như bị đông cứng, những thuộc tính khác cũng vậy!”

“Vậy há chẳng phải, cao thủ Hậu Thiên cũng giống như Dị năng giả?”

“Cơ thể con người vốn có Ngũ Hành, dị năng giả cũng là do kích phát được Ngũ Hành mà sở hữu dị năng thôi!” Dương lão vuốt vuốt chòm râu, cười hề hề.

“Dương lão, thế còn cao thủ cảnh giới Tiên Thiên?”

“Tiên Thiên đó là cảnh giới trong truyền thuyết, nghe đồn đạt tới cảnh giới này, nội lực có thể chuyển hóa thành cương khí, một luồng cương khí có thể dễ dàng xuyên thủng sắt thép, đạt tới cảnh giới này có thể trích diệp thành đao, một chiếc lá, một cọng cỏ cũng có thể giết người!”

“Đáng sợ... đáng sợ!” Hoàng Việt giờ mới biết, cao thủ Tiên Thiên lại đáng sợ như vậy, lại thêm cao thủ Tiên Thiên gần như có thể lăng không, đứng là thần tiên sống, người đạt tới cảnh giới này sợ rằng gặp bom hạt nhân cũng có thể sống sót đi...

“Cậu đừng nghĩ nhiều, muốn đạt tới cảnh giới này còn lâu lắm, trước mắt là lo đạt tới cảnh giới Ám Kình đi đã kìa!” Dương lão cười ha ha, giờ đây ông hoàn toàn xác định cậu trai này không có sư phụ là cao thủ Hậu Thiên rồi, nhưng ông vẫn rất có hảo cảm với Hoàng Việt, nên cũng không có bao nhiêu thất vọng về điều đó.

“Dương lão, ngài có thể giúp ta xử lý tên Tiểu Năm Cam chứ?” Lúc này, Hoàng Việt mới nói ra một câu mà theo Dương lão thì nó thật sự hợp tình hợp lý.

Thật sự Hoàng Việt không phải vì sợ đấu không lại Tiểu Năm Cam nên mới nhờ Dương lão, mà là Dũng đại bàng, ba của tên Tiểu Năm Cam đã bắt được công tử Hải Đường, nên hắn khó mà ra tay được.

“Cậu đang lo cho người đại ca của mình đúng không?” Dương lão dường như có thể nhìn thấu được tim đen của Hoàng Việt.

“Dương lão, ngài biết tất cả rồi sao??”

“Cậu yên tâm, Hải Đường công tử đã được ta cứu ra, còn việc xử lý Tiểu Năm Cam, có thể, nhưng cậu phải là người bắt hắn lại, đưa đến đồn cảnh sát, ta tin là cậu có bằng chứng có thể định tội hắn chứ?”

“Dĩ nhiên, cảm ơn Dương lão!” Hoàng Việt lúc này cũng bất chấp rồi, mặc kệ hắn tung tin tức gì đó lên mạng, mình sắp rời đi Việt Nam rồi, còn phải xoắn xuýt những thứ đó nữa sao?

“Tốt, tốt, bây giờ cậu đi xử lý hắn đi, gia đình cậu cứ để tôi thu xếp!” Dương lão cười hiền hòa, sau đó lấy ra một tờ giấy đưa cho Hoàng Việt.

“Giấy miễn tội?” Hoàng Việt không ngờ Dương lão đã chuẩn bị sẵn, xem ra ông ấy đã lường trước mình chắc chắn gia nhập vào Quy Tổ rồi.

“Vâng, cảm tạ Dương lão!” Hoàng Việt không nói gì nhiều, hắn lên chiếc Honda Accord, chạy thẳng về Sài Gòn, chắc hẳn Dương lão sẽ giúp hắn vu oan tội của mình trên báo, bây giờ, hắn phải đi xử lý tên Tiểu Năm Cam thôi.

...

Tiểu Năm Cam hôm nay ngủ rất ngon, chuyện là thằng nhóc Hoàng Việt ám quẻ mình bấy lâu nay đã bị truy nã, hắn tin chắc rằng thằng nhóc này không thể trốn thoát khỏi công an Việt Nam được, phải biết công an ở Việt Nam đáng sợ hơn là hắn nghĩ nhiều, cao thủ Hóa Kính không phải là không có, nếu không phải bọn họ không muốn xử lý đám tôm tép bọn hắn thì giang hồ đã hoàn toàn bị xóa sổ rồi.

“Khà khà khà... nhờ có em Hiền Thục cả, bữa nào phải lại ân ái với em ấy mới được!” Tiểu Năm Cam lẩm bẩm, giờ đây hắn dường như đã được giải thoát khỏi gánh nặng, có thể kê cao gối ngủ ngon được rồi.

...

Bên ngoài căn biệt thự của Tiểu Năm Cam, có một thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện, thân ảnh này đi trong đêm đen 11 giờ tối, khó ai có thể nhìn ra, Hoàng Việt đã đến Sài Gòn từ rạng sáng hôm nay, chỉ chờ đến bây giờ để xử lý Tiểu Năm Cam mà thôi, tuy rằng vòng quanh căn biệt thự của Tiểu Năm Cam có không ít dân giang hồ đứng canh, nhưng đừng quên hắn đã học kỹ năng Ninja đến cao cấp, thuật Ẩn Thân có thể làm bóng hình mờ đi đến 80% đó a.

Hoàng Việt nhẹ mở cửa phòng Tiểu Năm Cam ra, lúc này đối phương đã ngủ, hắn đứng trước giường Tiểu Năm Cam, nhìn tên này mà cười khoái trá, dĩ nhiên sẽ cười không thành tiếng, sau đó vỗ vỗ vào Tiểu Năm Cam, người sau lúc này mơ màng dụi mắt, mở to.

“Ai vậy, dám phá giấc ngủ của bố?” Tiểu Năm Cam lúc này vẫn còn đang mơ màng.