Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 215: Hụt con mồi!




Sau khi làm xong món cà ri gà, Hoàng Việt cũng không nhịn được mà nhấm nháp đôi chút, quả là ngon tuyệt, ha ha ha, sau đó hắn liền hối đoái từ hệ thống một lọ thuốc độc đặc chế, loại thuốc này không màu không mùi không vị, sau đó đổ vào, chỉ cần tên Tiểu Năm Cam nhấp một giọt, vài ngày sau hắn sẽ đau tim, không thở được mà đau đớn chết đi, hắc hắc...

Lập tức, Hoàng Việt dịch dung toàn thân lại, sao cho hắn chỉ còn cao 1m7, rồi hối đoái một bộ đồ thời trang từ hệ thống, dĩ nhiên là hắn sẽ không mặc váy đầm, mới nghe thôi đã muốn nôn rồi, mà mặc cho mình một bộ áo somi quần jean, còn mặc thêm áo khoác ở ngoài, sau đó hối đoái luôn cả tóc giả, Hoàng Việt cũng sẽ không đánh son môi, hắn không ngừng nhìn mình trước gương, gương mặt hắn ở trước gương không ngừng biến ảo, sao cho giống cô gái Hiền Thục hết sức có thể, hắn còn cố ý làm cho khuôn mặt mình càng thêm hấp dẫn hơn một ít, có như vậy thì tên Tiểu Năm Cam mới dễ vào tròng.

Sau đó, hắn hối đoái một cái cà men đựng cơm, cà ri gà bên trong, sao cho còn giữ được ấm, dĩ nhiên là hắn sẽ không bước xuống nhà với bộ dáng của Hiền Thục, vừa rồi hắn dịch dung lại khuôn mặt chỉ là để nhớ phải chỉnh như thế nào thôi, sau khi đi ra ngoài rồi, hắn mới tìm một ngõ hẻm không người, dịch dung lại và dùng súc cốt công sao cho y chang hồi nãy.

Đội tóc giả vào, lúc này Hoàng Việt trông không khác gì cô gái Hiền Thục, thậm chí còn xinh xắn hơn, nếu để hắn đi tán trai, hắn tin chắc hắn có thể tán đổ 99% con trai trên thế giới này.

Hoàng Việt bắt một chiếc taxi, sau đó đi đến quán bar Moments, quán bar này hắn chưa đến bao giờ, nhưng cũng đã tìm hiểu sẵn trên mạng, vừa bước vào quán bar, tiếng nhạc xập xình cùng những người khách nhân đến nhảy nhót không ngừng đập vào mắt hắn, Hoàng Việt quét mắt quan sát thì rất nhanh thấy Tiểu Năm Cam đang ngồi ở một ghế cạnh quầy Bar, hắn liền mang cà men tiến lại gần.

“Ồ, baby, hôm nay em đến trễ đó nha!” Tiểu Năm Cam có vẻ không vui lắm, vì bình thường vẫn là cô gái Hiền Thục này chờ hắn, nhưng mà nhìn hôm nay người tình của mình ăn mặc thật đẹp mắt, khí sắc cũng tốt hơn bình thường, hắn không nhịn được mà dục hỏa nổi lên.

“Hôm nay anh muốn mấy lần?” Hoàng Việt học theo cô gái Hiền Thục, trực tiếp hỏi đối phương.

“13 lần đi!” Tiểu Năm Cam cười hắc hắc, hắn là võ giả, rất là sung sức, làm Hoàng Việt cũng đổ mồ hôi hột, không biết tại sao cô gái này lại có thể chịu đựng nổi hắn nữa.

“Vâng, vâng, anh hư lắm!” Hoàng Việt cười hì hì, sau đó ngồi nói chuyện cùng Tiểu Năm Cam, đưa cà men ra, “Anh ăn đi, cà ri gà hôm nay em làm theo công thức mới, chắc chắn rất ngon!”

“À... anh ăn rồi!” Tiểu Năm Cam chưa mở ra đã từ chối rồi.

“Không phải em dặn anh chừa bụng rồi sao!” Hoàng Việt có vẻ không vui lắm, nhưng hắn cũng không quá lo mà mở cà men ra, hắn tin chắc một khi tên Tiểu Năm Cam nghe được mùi sẽ không nhịn được mà nhấm nháp thử một hớp.

“Ồ... Thơm thật đấy!” Tiểu Năm Cam vừa ngửi thấy mùi cà ri gà, đã không nhịn được liếm liếm môi.

“Anh mau ăn đi, ăn một chút cũng được!” Hoàng Việt thúc giục.

“Được... được!” Tiểu Năm Cam không nhịn được cầm thìa lên, làm Hoàng Việt cười ha ha, biết rằng kế hoạch sắp thành rồi.

Nhưng còn chưa đợi hắn cười lớn, điện thoại của Tiểu Năm Cam liền rung lên: “Con trai mau nghe máy... Con trai mau nghe máy!”

“Là Sơn Rồng Xanh sao?” Trong lòng Hoàng Việt thầm nhủ, hy vọng không phải chuyện gì quá gấp rút đi.

“Em đợi anh một tí!” Tiểu Năm Cam cầm điện thoại đi ra ngoài, Hoàng Việt ngồi mà trong lòng lo lắng không yên.

1 phút.

2 phút.

3 phút.

Tiểu Năm Cam vẫn chưa quay lại, làm Hoàng Việt tức muốn điên rồi, tên này vô tình như vậy sao, hắn coi Hiền Thục là gì đây, muốn đi mà cũng không chào hỏi một tiếng, Hoàng Việt thử chạy ra ngoài quán Bar tìm thì không thấy dấu vết Tiểu Năm Cam đâu cả.

“Mụ nội nó!” Hoàng Việt thầm mắng, được rồi, lần này coi như mày thoát, nhưng lần sau tao nhất định sẽ không bỏ qua cho mày.

Đem cục tức về nhà, trên đường đi Hoàng Việt dịch dung lại sau đó bỏ về luôn, làm ông chạy taxi hết hồn: “Ủa, sao cô biến thành con trai rồi?”

“Không phải việc của ông!” Không nói gì nhiều, Hoàng Việt xuống xe, hắn đi taxi là grab nên đã thanh tiền qua ví điện tử rồi.

Về nhà, ngồi trên giường, Hoàng Việt nghĩ xem có cách nào có thể xử lý được tên Tiểu Năm Cam này đây.

“Xem ra lần này mình phải nhờ Hải Đường công tử...”

Hoàng Việt nghĩ ra cách rồi, đó là dùng kế gậy ông đập lưng ông, lần trước Tiểu Năm Cam nghĩ đủ cách để dụ hắn hoặc gia đình hắn đến nơi nào đó, bây giờ mình cũng mượn Hải Đường công tử để dụ hắn đến một chỗ tương tự, thật ra nếu dùng Hiểu My hay Kiều Linh thì dễ hơn, vì tên Tiểu Năm Cam này lần trước có ý đồ với Hiểu My, nhưng Hoàng Việt không muốn lôi bạn gái của mình vào vụ này, hắn không thể để hai cô vào vòng nguy hiểm dù tỉ lệ gặp tai họa chỉ là 0,1%.

Lập tức, Hoàng Việt gọi Hải Đường công tử, nhờ Hải Đường công tử giả bộ đánh tiếng rằng mình sẽ đi đánh bạc ở sòng nào đó, dĩ nhiên Hoàng Việt sẽ không ngu đến mức cho người mai phục, như vậy sẽ rất dễ lộ tiếng gió, một mình hằn dịch dung đi xử lý tên Tiểu Năm Cam là đủ rồi.

Dĩ nhiên, để tin tức này có tính chân thật, Hoàng Việt dự định sẽ tạo thêm chứng cứ, đại loại như kêu Hải Đường công tử hôm nay đến đó đánh bạc trước, và đánh thua, hẹn mấy ngày sau sẽ quay lại gỡ tiền, có như vậy mới có thể lừa được Tiểu Năm Cam đi...

Hải Đường công tử dĩ nhiên sẽ đáp ứng, hắn chọn Quận 8, chọn quận này mới đáng tin nhất, vì quận này là quận trung lập, vừa không có qua lại với quận Nhất cũng không có qua lại với quận Tân Bình, hơn nữa còn có rất nhiều sòng bạc, Hải Đường công tử cũng là khách quen ở đó, dĩ nhiên, vì là trung lập, nên tuy rằng không qua lại, nhưng cũng phải đề phòng, khách nhân đi chơi ở đây được bảo vệ rất kỹ, hơn nữa Hải Đường công tử thường ngày đi đến hoặc là sòng này hoặc là sòng nọ, nên Tiểu Năm Cam vẫn không bắt được hắn.

Mà thật sự, nếu Tiểu Năm Cam muốn xử lý Hải Đường công tử, Hải Đường công tử không thể nào thoát được, mà là Tiểu Năm Cam khinh thường Hải Đường công tử nên không quá chú tâm đến hắn thôi.

Nhưng bây giờ thì lại khác, Nhân cá chép vừa đánh hạ Nam trọc, lại nghe được tin Nhân cá chép đã khỏi chân trái rồi, Tiểu Năm Cam càng có động cơ để bắt Hải Đường lại, từ đó uy hiếp Nhân cá chép, để cha mình đánh phế chân trái của Nhân cá chép một lần nữa, đúng là như vậy, Tiểu Năm Cam dạo này đã chú ý đến động tĩnh của Hải Đường công tử lâu rồi, chỉ là dạo này Hải Đường công tử thường hay ở nhà, không đi đâu chơi nên mới không bị xử lý thôi.

Nói là làm liền, sau khi nhận được yêu cầu của Hoàng Việt, Hải Đường công tử lập tức ngồi lên con Ferrari trắng, bon bon lướt nhanh đến quận 8, lần này hắn phải thua, nhưng thua sao cho ác, có thế mới có thể giúp thằng cu Hoàng Việt được.