Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 202: Minh kính hậu kỳ




Trải qua gần một ngày tu luyện, Hoàng Việt lại tinh tiến một bước, hôm nay, hắn tổng cộng dùng 10 lượt nước thuốc, chỉ cần một buổi ngày mai nữa thôi, Hoàng Việt hoàn toàn có thể trùng kích Minh Kính hậu kỳ, những ngày hôm sau là những ngày nghỉ xả hơi sau kì thi, hắn lại càng có thêm thời gian tu luyện, quả thật là trời cũng giúp hắn.

Hoàng Việt vô cùng cảm khái, phải biết Nhân cá chép là một người có tư chất tu luyện trung thượng, mà cũng cần phải mấy chục năm mới bước đến ngưỡng cửa của Minh Kính hậu kỳ, nói như vậy cũng không có nghĩa là những người ở cảnh giới Ám Kình hay Hóa Kính có tư chất tu luyện cao gấp Nhân cá chép hàng chục lần, chẳng qua là bọn họ có điều kiện tốt hơn thôi, như là những người ở nơi đó chẳng hạn, nếu Hoàng Việt đoán không sai, nơi đó nhất định có rất nhiều dược tài, không khí cũng tràn đầy linh khí, khiến cho con người tu luyện phải nói là tiến triển cực nhanh...

Có một điều khác hiện nay cũng khiến cho Hoàng Việt rất vui đó là, các nhà báo Việt Nam đã đăng bài tẩy trắng cho Phạm Ngọc Thành, ngoài các báo quốc tế tôn vinh ông ta là Thánh Sống ra, các tờ báo, những người đức cao vọng trọng trong ngành Y cũng đứng ra phát biểu công khai là chào mừng ông ấy về nước, thậm chí Chủ Tịch Nước cũng sẽ tổ chức buổi lễ mừng công, mừng Phạm Ngọc Thành tìm ra vắc xin Corona, phải nói là vinh dự kéo đến không ngừng à.

Trên báo đài cũng đã công bố lịch bay của Phạm Ngọc Thành về Việt Nam, hiện tại ông ấy đang ở Vũ Hán xử lý một số sự vụ, Chủ Nhật tuần này sẽ bay về, hẳn là ở sân bay sẽ chật ních người, một người được báo chí nước ngoài vinh danh làm Thánh Sống hẳn là còn có sức hút, còn nổi tiếng hơn cả các ngôi sao điện ảnh.

Nhất là khi ông ấy gần như chắc chắn sẽ đoạt giải Nobel, giải Nobel a, phải biết ở Việt Nam chỉ có một người từng đạt giải Nobel Hòa Bình, nhưng đó là vào nhũng năm 1973 rồi.

...

Trải qua ngày thi thứ ba, Hoàng Việt cuối cùng cũng được nghỉ xả hơi vài ngày, tuần sau hắn mới phải đi học, còn bây giờ hắn đang chuẩn bị hấp thu đợt nước thuốc cuối cùng trước khi đột phá lên Minh Kính hậu kỳ đây.

Hoàng Việt tiến vào Linh Điền Không Gian, bắt đầu nấu nước thuốc, nước thuốc phải dùng khi còn nóng thì dược lực mới được bảo tồn lâu dài.

“Ha ha... Minh Kính hậu kỳ, chờ ta đi!” Lẩm bẩm một câu, Hoàng Việt nhảy vào thùng nước thuốc, điên cuồng hấp thu dược lực, việc Gen sinh mệnh của hắn tăng cao hơn không chỉ khiến hắn hấp thu dược lực nhiều hơn mà còn nhanh hơn được chút đỉnh, dĩ nhiên muốn tăng cao lên chỉ có thể chờ khi hắn thành thục Thiết Bích Quyết, đến khi đó một thùng nước thuốc có khi Hoàng Việt phục dụng xong chỉ tốn tầm 10 phút đồng hồ.

Sau hai tiếng đồng hồ, hắn cũng đã phục dụng xong 4 thùng nước tắm, lúc này muốn đột phá đến Minh Kính hậu kỳ chỉ cần vượt qua một tầng vách ngăn mỏng, Hoàng Việt dừng việc tắm thuốc, bắt đầu ngồi xuống, tu luyện Luyện Khí Quyết, dù gì tâm pháp Luyện Khí Quyết vẫn thích hợp với việc đột phá cảnh giới hơn.

Giống như là một cái là để vun trồng, một cái là để hái quả, vun trồng có thể giúp cho cây cối lớn nhanh và ra hoa ra trái, nhưng muốn hái quả thì cần phải có người bức ra, dĩ nhiên, cây một khi trưởng thành đến mức độ nhất định, quả cũng có thể rụng xuống, nhưng nếu có người kích thích nó thì nó sẽ nhanh hơn, Thiết Bích Quyết hoàn toàn có thể dùng để đột phá cảnh giới, nhưng Luyện Khí quyết vừa có thể dùng để đột phá, vừa có thể củng cố lại căn cơ vững chắc sau khi đột phá a!

Sau một tiếng đả tọa, chỉ nghe một tiếng Rắc vang lên, nhưng thanh âm nảy không vang lên ở bên ngoài, mà là trong cơ thể Hoàng Việt, chỉ có hắn nghe được rõ rõ ràng ràng, đó là tầng vách ngăn đến cảnh giới Minh Kính hậu kỳ được đả thông, lúc này, Hoàng Việt cảm thấy tràn trề lực lượng, hắn mạnh gấp 5, 6 lần khi trước, khi mà ở cảnh giới Minh Kính trung kỳ cao giai đại thành, giờ đây cho dù có là 10 tên Tiểu Năm Cam, đối với Hoàng Việt cũng hoàn toàn không phải là đối thủ.

“Ha ha ha ha!” Hắn càn rỡ cười to không kiềm chế, may là ở trong Linh Điền Không Gian, nếu không ba mẹ hắn mà nghe được còn tưởng hắn bị điên mất.

Hoàng Việt thử đánh ra một đòn, luồng khí cực kỳ mạnh mẽ, quả thật còn mạnh hơn đòn lần trước Nhân cá chép đánh ra để cứu tên đàn em khi bị tên Phong cùi ném mảnh thủy tinh đến cổ hắn, Hoàng Việt tin tưởng, nếu giờ phút này thời gian quay lại mà mình được xuất hiện ở đó, hắn chỉ cần tích trữ nội công một lát là có thể đánh cho mảnh thủy tinh bay thẳng ra ngoài.

Không kịp chờ đợi, hắn liền gọi điện thoại cho Nhân cá chép:

“Anh Nhân, em đã đột phá Minh Kính hậu kỳ rồi!”

“CÁI GÌ???” Nhân cá chép ở đầu dây bên kia cực kỳ chấn kinh, hắn biết thằng em Hoàng Việt này không hay nói xạo, nó nói vậy chắc hẳn chuyện là đúng, bèn lập tức bảo: “Qua đây mau, anh và chú cùng giao thủ!”

“Vâng, đại ca!”

“Đừng gọi anh là đại ca, anh phải gọi em là đại ca mới đúng, hắc hắc!” Nhân cá chép cười khà khà.

Hoàng Việt lập tức lên xe, phóng ngay qua nhà kho trụ sở của Nhân cá chép, đám đàn em thấy hắn tới thì liên tục hô: “Chào Trưởng Lão!”, tránh ra một đường mời hắn đi vào.

Bước vào trong nhà kho, Hoàng Việt không nói gì, phi thân nhanh tới, tấn công về phía anh Nhân.

“Hà hà... Khá lắm!” Nhân cá chép đang ngồi đả tọa thì ngạc nhiên, lập tức dựng lên thủ thế, phản kích lại Hoàng Việt.

Hai người đấm đá qua lại, Hoàng Việt chỉ giao thủ chiêu thức thôi, hắn không vận dụng nội công, hắn muốn thử xem những gì mình chỉ dạy hôm bữa anh Nhân nắm giữ được mấy phần nên không ngừng dùng những chiêu thức căn bản của Thiếu Lâm, Côn Luân, và Triệt Quyền Đạo.

“Thằng Phong chết rồi, chú em không cần chơi chiêu đó đâu!” Nhân cá chép cười ha ha, quả thật ông như được nhổ cái gai trong mắt.

“Thử một chút nội công xem nào!” Nhân cá chép hô, Hoàng Việt cũng bắt đầu vận dụng công lực, trước hết hắn áp chế ở Minh Kính trung kỳ cao giai đại thành, quả nhiên, hắn hoàn toàn thua kém Nhân đại ca, nhưng thắng ở cách phát lực.

Sở dĩ Hoảng Việt thường xuyên có thể ở cảnh giới công lực thấp hơn đấu ngang tay với đối thủ, cũng do chiêu thức hắn tinh xảo, đánh vào những nhược điểm của đối thủ, khiến đối thủ luống cuống, không thể vận dụng lực lượng lớn nhất, thứ hai là do kỹ xảo phát lực của hắn rất tốt khi mà kỹ năng Thái Cực đã đạt tới tầng Tông Sư, nếu như hắn không phải Tông Sư Thái Cực mà chỉ là Đại Sư thì lực lượng hắn phát huy ra còn chưa được ba thành.

“Hảo!” Nhân cá chép đổ mồ hôi hột, cắn răng hét, “Còn nữa sao?”

“Dĩ nhiên, Nhân đại ca!” Hoàng Việt lập tức tăng công lực lên Minh Kính hậu kỳ, lúc này một chưởng của hắn khi chạm vào một chưởng của anh Nhân cá chép, hai chưởng đối bính, Nhân cá chép lập tức bay ra xa 5, 10 mét, không ngừng đạp đất, chân trượt trên đất tầm mấy mét mới có thể trụ lại được.

“Quá giỏi!” Nhân cá chép hoàn toàn tin tưởng rồi, thằng em này của mình đúng là đã đột phá Minh Kính hậu kỳ, hậu sinh khả úy a, Trường Giang sóng sau xô sóng trước, mình đúng là đã quá già rồi.