Từ biểu hiện bên ngoài của đứa bé, mặt mũi vô hồn, Hoàng Việt đã biết nó bị bệnh bại não, haiz, xem ra gia đình chị Trang không hề may mắn a, tỷ lệ trẻ bị bại não sau khi sinh chỉ là 0,02%, vả lại có những người bị bại não nhưng rất nhẹ, không biết đứa trẻ này thì thế nào.
“Bé Trang, cháu nó...” Lúc này, ba Hoàng Việt cũng đã chú ý đến tầm mắt của con trai mình, khi nhìn về thằng nhóc chưa đầy tháng, ông cũng có chút xót xa, phải biết khi sinh Hoàng Việt ra ông cũng rất lo lắng rằng con mình có mắc những bệnh như bị down hay bại não không.
“Chú Phúc, con của cháu nó bị bại não, hic hic!” Chị Trang cũng nức nở rồi a, đứa con mà mình đứt ruột đẻ ra không ngờ lại xấu số đến vậy, chồng chị, anh Tiến cũng vỗ vai an ủi vợ mình, còn nựng đứa con một cái, dù cho nó có bị như thế nào, anh cũng quyết tâm phải nuôi nó đến chết mới thôi.
Hoàng Việt biết nếu mình nói rằng mình có thể chữa bại não hay gì đó thì đột ngột quá, chắc hẳn mọi người cũng không tin, nhưng hắn quyết định sẽ truyền một luồng chữa thương khí vào đầu đứa trẻ, tuy một lần không thể hoàn toàn trị khỏi nhưng ít nhất cũng sẽ đỡ được 5 phần 10, có thể khiến cho các dây thần kinh trong não hoạt động trở lại.
Lập tức, Hoàng Việt xin chị Trang cho mình ẵm bé một lát, chị Trang cũng không từ chối, đưa cậu bé qua cho Hoàng Việt, Hoàng Việt vỗ vỗ đầu nó, nó nhìn Hoàng Việt mà cười ngô nghê, có vẻ như nó cũng bị hấp dẫn bởi ngoại hình của Hoàng Việt, bàn tay Hoàng Việt khẽ bắn ra một luồng khí chữa thương, xuyên qua da thịt, truyền vào trong đầu đứa nhỏ.
Thoáng cái, khuôn mặt nó giãn ra, dường như rất thoải mái, sau đó ngủ thiếp đi, Hoàng Việt cười hì hì, nếu muốn, hắn hoàn toàn có thể cưỡng ép chữa khỏi cho nó, nhưng như vậy thì không tốt cho lắm, hắn chỉ là kích thích các dây thần kinh tự động lành lại, truyền cho chúng nó sức sống thôi, còn việc kết nối với nhau là chuyện chúng nó phải tự làm, có như vậy thì nó mới có thể hoạt động được một cách tốt nhất, giống như loài bướm ta phải để nó tự phá kén nó mới có thể bay tốt được...
Nhéo nhéo má nó mấy cái, Hoàng Việt sau đó ẵm đứa bé lại cho chị Trang, chị Trang thấy Hoàng Việt có thể dễ dàng dỗ em ngủ như vậy thì ngạc nhiên lắm, nhận lại đứa bé, sau đó chị đặt nó lên nôi trong phòng, lúc này bà Hoàng Việt tiếp tục vỗ về vai hắn, Hoàng Việt cũng nhân cơ hội nắm lấy tay bà, khẽ kiểm tra mạch đập, quả là may mắn, bà ngoại Hoàng Việt hoàn toàn khỏe mạnh, nhưng dĩ nhiên hắn vẫn truyền một luồng chữa thương khí vào người bà.
“Ồ... Đúng là gặp cháu của bà bà liền thoải mái cả người, nào nào, cùng vào ăn tiệc đi!” Bà ngoại Hoàng Việt niềm nở nói, sau đó cùng Hoàng Việt ngồi vào một bàn trống.
Lần lượt có những đứa cháu, đứa em đến chúc Tết, mong Hoàng Việt lì xì, hắn lần này chỉ lì xì cho mấy đứa nhỏ mấy phong bao 100k thôi, rút kinh nghiệm lần trước, dù gì nhà ngoại của hắn cũng rất khá giả, không lo thiếu tiền à...
Ngồi trên bàn tiệc, thật sự thì đầu óc Hoàng Việt vẫn nghĩ đến dịch bệnh mới xảy ra, haiz, xem ra vẫn là mình phải ra tay, nhưng dĩ nhiên sẽ là gián tiếp mà thôi, dù gì cũng được tích phân mà, mà hẳn là một con số không nhỏ, có điều hắn đang băn khoăn giữa hai lựa chọn, một là giúp Trung Quốc chữa khỏi dịch bệnh ngay lập tức, nhưng như vậy thì mọi người sẽ nghĩ là dịch bệnh này cũng chỉ là loại Virus hạng xoàng, tâm tình không có biến hóa quá lớn, một là chờ xem loại virus này có khó trị không, nếu nó gây nên thảm họa kinh hoàng cho không chỉ Trung Quốc mà là toàn thế giới thì hẳn là điểm tích phân thu được khi hắn gián tiếp giúp thế giới chữa khỏi loại Virus này sẽ lớn hơn rất rất nhiều.
Một mặt là đối diện với lương tâm, một mặt là lợi ích, Hoàng Việt biết làm gì đây, nếu như nói về lợi ích, hắn chỉ cần đạt được lượng lớn tâm tình tích cực là sẽ có thể một phát sở hữu ngay công pháp tu luyện cấp cao, thậm chí là những thứ đắt giá hơn, khi mà cả thế giới có đến 8 tỷ người a! Con số lớn biết chừng nào, nhưng nếu làm như vậy, hẳn lương tâm hắn sẽ cắn rứt khó nhịn, thôi, đành phải chọn lương tâm thôi!
Nhưng đúng lúc này, trên màn hình Tivi vang lên thanh âm của một chị phóng viên thời sự, cập nhật tình hình Virus Corona tại Trung Quốc: “Thưa quý khán giả, đây là tin tức cập nhật mới nhất về bệnh dịch, loại virus Corona được các nhà khoa học cho rằng muốn tìm được vaccin chữa trị cần ít nhất là 3 tháng, thậm chí có thể phải đến mùa hè chúng ta mới có thể chữa trị tận gốc khỏi căn bệnh từ loại Virus này xâm nhập, số người thương vong ước tính sẽ hơn 5000 người, số người nghi ngờ nhiễm bệnh hiện tại là 6300 người!”
Trời giúp, trời giúp a, các nhà khoa học quả thật đã giúp Hoàng Việt một đại ân rồi, một khi tin này phổ biến ra ngoài, chắc chắn sẽ gây nên tâm tình hoảng loạn của người dân trên toàn cầu, đến khi đó chỉ cần hắn hỗ trợ tiêu diệt loại Virus này, sẽ đạt được số tích phân kinh khủng!
“Ngon, hahaha!” Hoàng Việt khoái chí vỗ vỗ bàn cười to, làm tất cả mọi người hiếu kỳ không biết có chuyện gì mà hắn vui như vậy, hay là hắn rất ghét nước Trung Quốc, thấy nước bạn bị tai ương nên mừng rồi.
Ba Hoàng Việt lấy tay đặt lên tay Hoàng Việt, mắt nháy nháy, ám chỉ Hoàng Việt nên bình tĩnh lại.
“Ừm... Con bỗng nghĩ tới chuyện kia, không liên quan gì đến Virus Corona đâu ạ!” Hoàng Việt cười hì hì nói, sau đó gắp một miếng bánh chưng lên ăn, mọi người lúc này mới quay đi, tiếp tục hô “Dzô, dzô” cụng ly.
“Việt, dzô với bà một ly!”
“Vâng, bà!” Hoàng Việt cười khà khà, cụng ly với bà mình, bà ngoại hắn thì thoải mái hơn, uống rượu bia hay gì đều không cấm a, thậm chí còn khuyến khích nữa, may là mẹ hắn là con gái á!
Hoàng Việt lúc này tiếp tục suy nghĩ, làm thế nào để kiếm càng nhiều tích phân đây, nếu như chọn cách bình thường, tìm những nhà khoa học gia đầu ngành trong ngành Y, những người đức cao vọng trọng, thì thế giới sẽ không có bao nhiêu bất ngờ, đúng vậy, phải làm khác thôi.
Đó là tìm những người tuy nổi tiếng, nhưng là tiếng xấu lan xa, người gặp người ghét, bị giới Y học xưng làm sao chổi, đại loại như vậy, mới có thể làm cho cả thế giới chấn kinh, ít nhất là cả nước Việt Nam chấn kinh, hắc hắc, làm thế cũng coi như mình giúp cho một người, vực lại sự nghiệp của người đó cũng là trải nghiệm không tệ à nha.
Nghĩ liền làm, Hoàng Việt lập tức lấy điện thoại ra, bấm bấm vào google dòng “Bác sĩ xấu tính nhất thế giới!”, à mà thôi, ưu tiên Việt Nam đi, có như vậy Việt Nam mới vang danh thế giới, liền đổi thành “Bác sĩ xấu tính nhất Việt Nam!”, ha ha ha ha.
Quả thật là có này, tất cả kết quả đều chỉ về một người, Phạm Ngọc Thành, chuyên gia nghiên cứu về Virus, từng là Phó Viện Trưởng Viện Công Nghệ Sinh Học trụ sở ở Hà Nội, học hàm Phó Giáo Sư, ông ta có một hành động làm nhân dân cả nước phẫn nộ đó là đã từng làm xổng Virus SARS ra khỏi phòng thí nghiệm vì một lần lơ là của mình, gây chết cho 32 người, tuy rằng ông đã hết sức xin lỗi cộng đồng nhưng vẫn bị cách chức, mọi người không thể tha thứ cho một bác sĩ bất cẩn như vậy được.
Hoàng Việt quyết định rồi, tối nay về sẽ tìm cách liên lạc với vị bác sĩ này ngay, ha ha.