Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 285: Chiến Cự Yêu




Ngọc Mật nghe được Ti Nhược kêu lên, mới phát hiện quân trận Việt Quốc đã lung lay sắp đổ, chiến xa trước quân trận đều đã thiệt hại quá một nửa, dựa vào trọng thuẫn chắn ở phía trước miễn cưỡng duy trì. Quân trận Việt Quốc đối mặt với loại oanh kích kinh khủng này của Dung Như Ngọc, chỉ sợ chống đỡ không đến thời gian một nén hương liền sụp đổ, Việt Quốc hộ vệ tất nhiên gặp phải Dung Như Ngọc tuyệt sát, tuyệt không có sức lực chống trả.

Nếu là đối thủ Động Huyền Kỳ, Ngọc Mật tuyệt đối dám không nói hai lời xông lên vung kiếm chém tới, nhưng lấy thực lực của Dung Như Ngọc một chưởng là có thể đánh cho nàng thần hồn câu diệt, nàng tùy tiện xông lên không chỉ có cứu không được người của Việt Quốc, còn có thể đem mình cũng vùi vào. Ngọc Mật hiếu chiến có dũng khí liều mạng, không phải là lỗ mãng muốn chết.

Giết địch giành chiến thắng, ở dưới tình huống địch mạnh ta yếu, ai lại ngu ngốc ào ào xông lên chính diện a?

Ngọc Mật tìm kiếm trong trữ vật giới chỉ nàng mang theo bên người, xem có thứ gì hữu dụng hay không. Thần niệm nàng đảo qua một lượt, liền rơi vào trên một đống trận hộp bên trong trữ vật giới chỉ. Bao Cốc thích nghiên cứu pháp trận, từ lúc mở Huyền Thiên Thư Khố sau ngày đêm ở bên trong rèn luyện pháp trận, luyện chế không ít trận kỳ, từng hộp từng hộp trận kỳ được sắp xếp thành bộ chất đống trong thư phòng, nàng liền giúp Bao Cốc đem những trận kỳ này thu vào trong trữ vật giới chỉ của mình. Tích lũy lâu dần, cư nhiên tích góp hơn bốn mươi bộ. Tuy rằng pháp trận khắc giữa những trận kỳ này cường đại, nhưng bởi vì đều là tác phẩm Bao Cốc đem đến luyện tập, phẩm cấp vật liệu trận kỳ không tốt lắm, không dùng bền, cấm khí thuộc vào uy lực cường đại nhưng chỉ có thể sử dụng một hai lần.

Không dùng bền liền không dùng bền vậy, dù sao trận kỳ trong trữ vật giới chỉ của nàng có hơn mấy chục bộ mà!

Ngọc Mật trước tiên lấy ra một bộ Huyền Vũ Đô Thiên Đại Trận trận kỳ. Huyền Vũ Đô Thiên Đại Trận không có tác dụng nào khác, chính là phòng ngự lực cường!

Nàng từ trong trận hộp lấy ra trận kỳ hướng về phía quân trận Việt Quốc chiếu theo trận vị ném một cái, trận kỳ tinh chuẩn mà rơi vào trên trận vị, ngay tức khắc hư ảnh một con Huyền Vũ do năng lượng phù văn tạo thành bao phủ ở phía trước quân trận Việt Quốc, đem oanh kích lực lượng Dung Như Ngọc tấn công tới nhất thời hóa giải hấp thu chuyển hóa thành lực lượng phòng ngự cường đại hơn.

Ngọc Mật ném ra một bộ trận kỳ sau đó cấp tốc lánh sau quân trận Việt Quốc.

Dung Như Ngọc nhìn thấy Ngọc Mật người đã phóng hỏa thiêu hủy dong thụ lâm hận đến hai tròng mắt tóe lửa, lại nhân gặp quân trận Việt Quốc vô pháp đối phó vọt tới trước mặt Ngọc Mật một chưởng đem nàng vỗ chết, nàng hét lớn một tiếng, lá dong thụ nguyên là rậm rạp chằng chịt phô thiên cái địa giống như bạo vũ quấn thành từng đoàn từng đoàn cự cầu cự đại mang theo cuồng bạo khí tức không gì sánh được hướng phía quân trận Việt Quốc đánh tới, lấy cầu một kích phá địch, vọt tới bên người Ngọc Mật đánh nàng lạc hoa lưu thủy [tan tác tả tơi]!

Ti Nhược nhìn thấy Dung Như Ngọc phát xuất một kích kinh khủng như vậy, sắc mặt hoảng hốt. Nếu để đánh trúng quân trận Việt Quốc, quân trận lập tức bị phá, hộ vệ sau lưng nàng tại kiếp nan đào [tai vạ khó tránh; chạy trời không khỏi nắng], ngay cả nàng chỉ sợ cũng tránh không khỏi bị thương nặng! Nàng huy động trường kiếm trong tay khống chế Long Hồn hướng một kích kinh khủng Dung Như Ngọc đánh tới kia bổ nhào đến.

Long Hồn nhào vào trên đoàn lục cầu kinh khủng Dung Như Ngọc kéo tới, long trảo phi nạo, khí tức kinh khủng cuồng bạo đột nhiên nổ tung.

Tiếng nổ vang ầm ầm cùng tiếng long ngâm gầm thét kéo dài hòa cùng một chỗ, chấn động đến bầu trời cũng run rẩy. Sóng trùng kích kinh khủng kia trên không trung hình thành từng vòng giống như sóng gợn trên biển động vậy.

Một bộ lại một bộ trận kỳ từ phía sau quân trận Việt Quốc bay ra, hóa thành từng mảnh một phù văn tạo thành một cái lồng đem quân trận Việt Quốc theo cổ lực lượng cuồng bạo nơi này bảo hộ lại.

Sau khi phù văn lực lượng chống được một kích kinh khủng đó, liền trận trận vỡ tan ra.

Ở chỗ đại thế giới cùng hư không giao hội, từng lá trận kỳ vỡ nát!

Mặt của Ti Nhược trắng bệch! Nàng cắn răng một cái, hít sâu một hơi, đang muốn hét lớn một tiếng: "Giết --" Rút lui cũng không kịp rút, chỉ có liều mạng đánh một trận, nhưng miệng vừa mở, liền thấy thêm một bộ trận kỳ từ phía sau ném tới, lại một lần nữa hộ trụ quân trận Việt Quốc. Nàng phóng xuất thần niệm tìm kiếm, thấy Ngọc Mật chân đạp Truyền Tống Trận Thai, tay trái nâng hộp ngọc lớn chừng bàn tay, đưa tay hướng trong hộp túm một cái liền lấy ra một trận kỳ nhằm vào trên đỉnh đầu Dung Như Ngọc ném ra ngoài. Trận kỳ còn không lớn bằng bàn tay trong tay Ngọc Mật bay ra, lúc này hóa cao hơn một trượng, bề mặt kỳ ước chừng rộng ba thước, dài sáu thước, bộc phát ra phù văn quang mang cường đại, không chờ nàng nhìn rõ, trận kỳ kia liền định ở nơi giao hội của đại thế giới cùng hư không, tiếp theo liền biến mất không dấu vết, lại ngay sau đó liền thấy rõ như ban ngày, khoảng không trên đỉnh đầu Dung Như Ngọc rõ ràng trống rỗng lại bay tới một tảng lớn mây đen nghìn nghịt, mây đen lôi ý điên cuồng cuồn cuộn cấp tốc ngưng kết, uy thế kinh khủng vô tận di tán ra!

Cửu Thiên Thần Lôi Tuyệt Diệt trận! Đây là tuyệt sát đại trận dẫn lực lượng thiên lôi oanh sát!

Không chờ Ti Nhược từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, thần niệm của nàng dò được Ngọc Mật lại lấy ra một cái hộp ngọc, lần thứ hai lấy ra một trận kỳ hướng phương vị Dung Như Ngọc đang ở ném ra, trận kỳ triển khai, lại một lần nữa ẩn vào trong hư không, một màn hào quang phù văn kim sắc tràn ngập ra, lấy Dung Như Ngọc làm tâm điểm, đem Dung Như Ngọc bao vào chính giữa.

Dung Như Ngọc ngẩng đầu nhìn lôi vân trên đầu một cái, sắc mặt đại biến, thân hình cấp tốc hạ xuống, ý muốn theo hạ phương quân trận Việt Quốc phong tỏa thoát khỏi nguy khốn. Lại không ngờ thân hình của nàng mới vừa chuyển động, trước mặt đột nhiên bộc phát ra một phiến phù văn quang mang kim sắc, nàng nâng chưởng liền hướng phiến phù văn quang mang oanh tới, nhưng cảm giác được phù văn như liên thành lưới đang run lên, lực lượng nàng đánh ra đột nhiên toàn bộ bắn ngược trở về, chấn động phải nàng bay rớt ra ngoài xa hơn ba trượng mới đứng vững thân hình.

Một màn hào quang kim sắc hình tròn lơ lửng ở giữa, đem Dung Như Ngọc khóa bên trong.

"Oanh -- ù ù -- "

Một tiếng sét nổ vang, một đạo thiểm điện cự đại giống như một con phi long từ trên trời giáng xuống oanh hướng trên người Dung Như Ngọc bị phong giữa màn hào quang kim sắc kia, phù văn lực lượng bị thiểm điện sinh sinh xé nát, từng mặt trận kỳ từ nơi giao hội của hư không cùng đại thế giới chấn động vỡ vụn, hóa thành mảnh vụn rơi xuống đất. . .

Dung Như Ngọc bị nhốt trong trận, đối mặt thiên lôi oanh kích, trốn không thể trốn, nàng hét lớn một tiếng, mũi chân nhún một cái, nâng quyền hướng thiên lôi đang hạ xuống đánh tới --

Lúc thiên lôi hạ xuống, Cửu Thiên Thần Lôi Tuyệt Diệt Trận trận kỳ vỡ!

Ngọc Mật không chút ngập ngừng lại lấy ra một sát trận trận sát hướng bầu trời phía trên Dung Như Ngọc ném ra!

Thiên lôi kích vào trên quyền Dung Như Ngọc vung ra, khí thế trên người Dung Như Ngọc bạo trướng, giống như vừa nuốt Thiên Cự Thú đánh về phía thiên lôi --

Người ở chỗ này đều nín thở, không chớp mắt nhìn chằm chằm Dung Như Ngọc, nói không rõ là cái cảm giác gì.

Đại khái là chấn động đi!

Nắm đấm Dung Như Ngọc bạo phát ra quang mang lục sắc hung hăng đâm vào thiên lôi, đem thiên lôi đều đánh vỡ nát! Lôi ý cuồn cuộn tản ra tuôn trào bạo phát ra lực lượng khủng khiếp! Dung Như Ngọc bị chấn động tóc dài rối tung, thịt trên nắm tay, cánh tay đều bị tạc mất, lộ ra sâm sâm bạch cốt! Nàng đứng trên không trung, y sam trên người rách hết, lộ ra thân thể mỹ diệu giống như cực phẩm mỹ ngọc thế gian.

Nắm tay Dung Như Ngọc bị thiên lôi nổ thành bạch cốt lộ ra, năng lượng thanh mộc lục sắc từ trong cơ thể nàng tuôn ra cuộn trên tay một vòng, cánh tay bị nổ lộ ra bạch cốt của nàng lại mọc ra thịt, ngay cả y phục một thân nàng bị nổ nát vụn cũng lần nữa che phủ trên người nàng, che đi thân thể mạn diệu [duyên dáng; uyển chuyển; xinh đẹp...] không gì sánh bằng.

Mạnh! Quá mạnh! Tuyệt sát đại trận dẫn thiên lôi tới cư nhiên không đem nàng oanh chết! Thậm chí không thể tạo thành thương tổn thật sự.

Ngọc Mật cũng giật mình "Ách" một tiếng. Nàng mặc dù biết Cửu Thiên Thần Lôi Tuyệt Diệt Trận chưa chắc có thể giết được Dung Như Ngọc, nhưng thế nào cũng không nghĩ tới cư nhiên chỉ đối với Dung Như Ngọc tạo thành một vết thương nhỏ trong nháy mắt đã lành lại.

Ánh mắt Dung Như Ngọc lướt qua đoàn người, rơi vào trên người Ngọc Mật cầm hộp ngọc đứng ở phía sau quân trận Việt Quốc, nàng cắn răng nghiến lợi, hai tròng mắt đỏ ngầu rét buốt như lệ quỷ. Khí tức cuồng bạo tung bay mái tóc dài và y bào của Dung Như Ngọc, nàng từng bước một đi về phía Ngọc Mật.

Khí thế cường đại khiến Việt Quốc tướng quân nghênh đón trước mặt nàng từng người một ứa ra mồ hôi lạnh.

Không có bệ hạ ra lệnh bọn họ cho dù chết cũng không thể lùi nửa bước, nhưng lại gánh không được sợ hãi trong lòng.

Dung Như Ngọc quá cường đại, cường đại đến khó có thể chống lại.

Dung Như Ngọc mới vừa đi hai bước liền cảm giác được nguy hiểm đến gần, chân nàng chuyển một cái, nhanh chóng xoay người tránh đi, liền thấy một đạo kim quang ngay sát gò má nàng sượt qua. Kim quang lướt nhẹ qua mái tóc dài của nàng, đem sợi tóc cắt làm hai đoạn. Kim quang đầy trời giống như mưa tên dày đặc hướng về phía nàng vun vút lao đến! Vô thanh vô tức! Nếu nàng không có đạo hành thâm hậu, đối với nguy hiểm có trực giác bản năng thoát được đúng lúc, chỉ sợ đã sớm bị kim quang đâm đến thiên sang bách khổng [đâm mấy trăm mấy ngàn vết].

Kim quang kia thực sự sắc bén, vừa nhanh vừa dày, Dung Như Ngọc ở giữa kim quang dày đặc trở mình di chuyển, nhưng vẫn tránh không được bị kim quang kia đâm trúng hoặc quét qua.

Mỗi một đạo rơi vào trên người nàng vết thương đều đau đến nàng không kiềm được hít sâu một ngụm lãnh khí cả người run rẩy.

Nàng cũng thấy rõ lai lịch kim quang kia!

Đúng là từng đạo từng đạo phù văn đại biểu sát phạt lực lượng!

Dung Như Ngọc trong lòng kinh hãi! Đây là đạo văn, đây là sát phạt chi đạo đạo văn!

Nhân lúc trong nháy mắt nàng kinh hãi mà thất thần, hơn mười đạo kim quang xuyên vào cơ thể, đau đến nàng phát ra một tiếng "A --"đau đớn! Nàng ở trong lòng kêu lên: "Xong rồi, phải chết dưới kim quang!" Ý nghĩ sợ hãi tràn ra, lại đột nhiên phát hiện kim quang biến mất. Nàng kinh ngạc ngẩng đầu, bất ngờ thấy hơn mười lá đại kỳ từ trong hư không rơi ra, hóa thành mảnh vụn dương dương sái sái mà rơi xuống đất, trong nháy mắt kế tiếp, lại có đại kỳ bay tới, lượn xung quanh nàng, trong nháy mắt biến mất vào hư không. Nàng theo phương hướng đại kỳ bay tới nhìn một cái, hách nhiên trông thấy Ngọc Mật nâng hộp ngọc đưa mắt nhìn nàng.

Dung Như Ngọc giận dữ, "Ngao" kêu to một tiếng, nhấc chân hướng Ngọc Mật tiến đến.

Thân hình của nàng vừa động, bốn phương tám hướng phong tuyết đột nhiên xoắn tới giống như ngàn vạn đao kiếm vô hình dâng lên khắp bầu trời, Dung Như Ngọc không biết đó là cái gì, nàng chỉ cảm thấy toàn thân đều đang đau đớn, từng mảnh huyết nhục từ trên người bay ra ngoài. . . Dung Như Ngọc đau đến ngửa mặt lên trời kêu to "A --" Nàng đột nhiên hóa thành một đạo thanh mang lục sắc lao thẳng tới Ngọc Mật.

Quang mang thanh sắc cuộn trào lực lượng hủy diệt, giống như một mũi tên nhọn vô kiên bất tồi [kiên cố không gì phá nổi] xông thẳng vào quân trận Việt Quốc che ở phía trước Ngọc Mật.

Lực lượng kia vừa cuồng bạo vừa kinh khủng!

Ti Nhược không dám đón lấy phong mang, quát lớn một tiếng: "Tán trận, tách ra!" Dẫn đầu bỏ chạy.

Ngọc Mật nhìn thấy thanh mang phóng tới, cảm giác được nguy hiểm, ném hộp ngọc trong tay, đột nhiên hóa thành một con chu tước cả người bùng cháy Nam Minh Ly Hỏa vô thanh vô tức tại chỗ biến mất.

Lúc Dung Như Ngọc đâm nát Huyền Vũ Đô Thiên Đại Trận bảo vệ quân trận Việt Quốc vọt tới trước mặt Ngọc Mật chỉ kịp bắt được đuôi một luồng hỏa diễm, thiêu phải tay nàng đau buốt, mà Ngọc Mật lại không thấy tung tích.

Nàng phóng xuất thần niệm đảo qua, đột nhiên phát hiện Ngọc Mật xuất hiện ở trên mặt đất ngoài ba bốn dặm, dưới chân còn có một đoàn Nam Minh Ly Hỏa bốc cháy. Nàng quay người liền hướng Ngọc Mật lao tới giết.

Ngọc Mật giương mắt nhìn Dung Như Ngọc vọt tới, mở hộp ngọc ném ra một trận kỳ định ở xung quanh, đem nơi mình đứng phong lại.

Dung Như Ngọc lao đến bên ngoài trận kỳ, hướng trận kỳ ẩn ở nơi giao nhau trên hư không cùng đại thế giới oanh tới, một chưởng oanh phá hư không, đem trận kỳ oanh vỡ! Nàng từ lỗ hổng vừa đánh ra giống như mãnh hổ cuồng bạo xông vào.

Dung Như Ngọc lao vào liền nghe được âm thanh của Ngọc Mật từ ngoài trận vang lên: "Ngu ngốc!" Trong nháy mắt kế tiếp, nơi nàng đang đứng hóa thành một biển lửa, hỏa diễm phù văn quang mang lấp lánh trong nháy mắt cuốn lấy toàn thân nàng, đau đến nàng "A --" mà kêu lớn một tiếng!

Ngọc Mật lại hóa trở về nhân hình, đem trận kỳ như không lấy tiền hướng xung quanh Dung Như Ngọc ném đi!

Người của Việt Quốc nhìn thấy đều trợn tròn mắt.

Trận kỳ a! Trận kỳ có thể oanh Dung Như Ngọc bị thương, trận kỳ giết Động Huyền Kỳ tu tiên giả dư sức a! Ném một bộ tiếp một bộ như nước chảy ra ngoài! Nhìn tốc độ ném, đó là một chút cũng không thương tiếc a!

Phải biết rằng tế luyện một bộ trận kỳ cực không dễ dàng! Đầu tiên muốn thu thập luyện tài luyện chế trận kỳ cũng không phải là chuyện dễ, kỳ hao phí hơn rất nhiều so với bố trí một tòa pháp trận. Bố trí pháp trận, có thể đem trận tài trực tiếp dùng lên, mà như loại trận kỳ tùy thân mang theo dùng lấy bày trận bất cứ lúc nào này, lại giống như trận tài luyện chế pháp bảo thành hình dạng trận kỳ, pháp bảo này còn phải cực kỳ phức tạp và phải được coi trọng. Một bộ trận kỳ, thường thường phải luyện chế hơn vài chục lá kỳ xí [cờ xí], mỗi một là kỳ xí này đều là pháp bảo, trận vị đặt nhân kỳ bất đồng, kỳ xí còn chưa tương đồng, kỳ xí bất đồng, còn phải đảm bảo lúc ném ra thì nó có khả năng tự bay đến vị trí chính xác. Chỉ điểm này, so với pháp trận bất động cố định phương vị tầm thường phải phức tạp hơn rất nhiều! Pháp trận tầm thường, dựa theo phương vị bố hảo trận tài là sẽ thành trận, mà trận kỳ tất nhiên còn phải có trận linh hoặc giả kỳ đông tây đại thế trận linh mới có thể kích hoạt.

Từ trận kỳ Ngọc Mật ném ra sau vỡ vụn đến xem, đây chẳng qua là những trận tài phổ thông rất tầm thường, thậm chí còn có cốt yêu thú Hóa Hình Kỳ, Kim Đan Kỳ xen lẫn bên trong, nhưng lại có thể đem Dung Như Ngọc sát thương! Lấy tu hành của Dung Như Ngọc mà nói, đừng nói ẩn chứa năng lượng cốt yêu thú Hóa Hình Kỳ, Kim Đan Kỳ, cho dù là cốt yêu thú Động Huyền Kỳ cũng không chắc có thể làm nó bị thương. Trận kỳ Ngọc Mật ném ra có thể gây thương tổn cho Dung Như Ngọc, là bởi vì nó không phải lấy năng lượng của bản thân luyện tài để đả thương Dung Như Ngọc, mà là dựa vào phù văn in khắc trên mặt làm môi giới, dẫn thiên đạo lực lượng, vận dụng thiên đạo pháp tắc tru phạt.

Lúc Ti Nhược từ trận kỳ dùng phế, vỡ vụn nhìn ra vật liệu luyện trận kỳ này, mặt đều tái đi! Đây là vị cao nhân nào tùy hứng như thế a, lấy trận pháp tạo nghệ cùng đối với lĩnh ngộ thiên đạo pháp tắc của Người đây tuyệt đối là cường giả hoành thị nhất phương [tung hoành một phương?], Người cứ như vậy keo kiệt mà dùng cốt yêu thú Kim Đan Kỳ tố luyện trận kỳ, Người không cảm thấy có lỗi với phù lục Người vất vả cực khổ khắc xuống sao? Người nếu như cam lòng hạ huyết bổn dùng vật liệu luyện trận kỳ tốt một chút, để trận kỳ này có thể chống đỡ lâu một chút, Dung Như Ngọc bây giờ còn có thể nhún nhảy? Người cũng không tiếc đem nhiều trận kỳ như vậy cho Ngọc Mật, Người không biết đi chỗ Bao Cốc trong mắt coi Ngọc Mật là bảo bối yêu cầu một ít trận tài tốt?

Ti Nhược cảm thấy tâm hảo rối! Đây quả thực là không đành lòng nhìn thẳng!

Dung Như Ngọc đâu chỉ rối tâm, nàng đã bị Ngọc Mật không ngừng ném ra trận kỳ đánh cho phẫn nộ!

Đau, từ trong đến ngoài toàn thân đều đau, khắp người là vết thương vừa liền xong! Chút tu vi này của Ngọc Mật, ngay cả một chưởng của nàng cũng chịu không được, chỉ dựa vào giỏi trốn giỏi tránh cùng trận kỳ chưa dùng hết này, lại chiến lại bỏ chạy, lượn vòng quanh nàng đánh cho nàng cả người không còn một khối thịt nguyên vẹn!

Dung Như Ngọc nàng bị một Hóa Thần Sơ Kỳ tu tiên giả đánh thành như vậy, quả thực không mặt mũi làm yêu!

Dung Như Ngọc tức giận hét lớn: "Ngươi chết đi cho ta!" Toàn thân nàng bạo phát ra khí thế vô cùng mạnh mẽ, thanh mộc ất cương khí tức từ trên người nàng bạo phát ra theo khuếch tán chi thế hướng chung quanh tràn ngập ra, trong nháy mắt đem phương viên trăm dặm đều bao phủ lại. Mặt đất rung chuyển, một cổ chi thế bàng bạc vô tận từ dưới lòng đất tuôn ra, dong thụ đằng, căn tu vô tận vô số từ dưới lòng đất điên cuồng trào lên, phương viên trăm dặm bị thanh mộc ất trí khí tức bao phủ, che đầy dong thụ đằng cùng căn tu!

Việt Quốc chúng nhân nhìn thấy trận thế này mặt mũi trắng bệch! Có Động Huyền Kỳ tu tiên giả tế xuất Truyền Tống Trận Thai muốn chạy trốn, lại phát hiện bị Dung Như Ngọc phong trụ hư không, ngay cả Truyền Tống Trận Thai cũng không dùng được!

Đối mặt với thế tiến công kinh khủng như vậy, bất luận pháp trận gì, bất luận oanh kích gì đều có vẻ vô lực thiếu sinh khí.

Giao Long đại thuyền đang ra sức oanh thân chính dong thụ trong nháy mắt bị dong thụ căn tu cuốn lấy chôn ở bên trong.

Ngọc Mật sợ đến mặt mũi trắng bệch. Vậy làm sao đánh? Làm sao trốn? Làm sao? Loại lực lượng tuyệt đối trước mặt này, ngay cả chạy trốn cũng vô lực.

_______

* Lời của tui:

- E hèm, sau đây tui xin phép công cáo hai tin quan trọng, một tin vui và một tin buồn...

Tin vui, s1.truyenhd.com Saiinh đã update đến chương 410... *chấm nước mắt* Tui thiệt lề mề a....

Tin buồn, tui không có drop : ))).