Ta Tu Tiên Bằng Kỹ Năng Bị Động

Chương 63: 63: Chiến Lực Bật Hack






edit by WING
***
Một đêm trôi qua, bởi vì có sự tồn tại của ẩn nấp trận kỳ.

Cho nên đêm nay không gặp phải gì, rất nhanh mọi người liền sửa sang lại rồitiếp tục xuất phát.

Mà trong tối nay, Chu Phụng cũng nói chuyện cùng Ngọc Minh rất nhiều.

Biết rất nhiều thường thức, ít nhất so với trước đây không hiểu gì, mạnh hơn không ít.

Đồng thời, Chu Phụng cũng đồng ý trở thành hộ đạo nhân của Tưởng Kinh.

Chỉ là sau khi trở thành hộ đạo nhân của Tưởng Kinh, hắn cũng không có đạt được cái gì.

Chỉ là miễn Chu Phụng cho Huyết Văn Cổ ăn, đây xem như là phúc lợi duy nhất.

Về phần những người khác, thì nơm nớp lo sợ sẽ bị điểm tên, dùng huyết khí của bản thân nuôi dưỡng Huyết Văn Cổ của Tưởng Kinh.

Bởi vì mọi người thấp nhất đều là Ngưng Khí cảnh, dưới sự thúc giục không ngừng của Tưởng Kinh.

Rất nhanh đã chạy tới gần Vạn Trùng Quật, cũng chính là địa điểm nhiệm vụ.

- Đại ca! Phía trước chính là Vạn Trùng Quật! Đây cũng là địa phương tông môn thường xuyên cùng tông môn khác tranh đoạt!
Trải qua khoảng thời gian tĩnh dưỡng, khí sắc Ngọc Minh tốt hơn rất nhiều, ít nhất không giống bộ dáng như khô lâu lúc trước.

Chỉ thấy Ngọc Minh vô cùng nhiệt tình giới thiệu cho Chu Phụng.

Trong khoảng thời gian này, Ngọc Minh vô cùng cố ý cùng Chu Phụng làm tốt quan hệ.

Thậm chí còn trực tiếp gọi hắn là đại ca.

Đối với chuyện này, hắn cũng không nói gì, dù sao Ngọc Minh cũng giải thích cho hắn rất nhiều thứ.

Nhìn Chu Phụng trầm mặc không nói, Ngọc Minh cũng đã quen rồi.


- Ở chỗ này chúng ta nên cẩn thận nhất chính là Bạch Cốt quan cùng Ngũ Quỷ môn đánh lén!
- Bạch Cốt quan và Ngũ Quỷ môn từ rất lâu trước đã là đồng minh.

Cùng nhau săn giết đệ tử tinh anh của Tam Cổ môn chúng ta!
- .......!
Ngọc Minh vẫn còn ở đó thao thao bất tuyệt.

Lông tơ toàn thân Chu Phụng trong nháy mắt dựng thẳng lên.

- Không đúng! Không đúng!
Bản Năng Chiến Đấu của hắn kích hoạt! Đây là có ai đó ra tay với họ!
Bởi vì có được Bản Năng Chiến Đấu bị động này, cho nên cảm giác của hắn cực kỳ nhạy bén, những người khác đều chưa phản ứng lại.

Chu Phụng cũng đã cảm thấy không thích hợp, hơn nữa trước tiên nhìn về phía Tưởng Kinh ở giữa đội ngũ.

- Biến mất rồi! Khi nào?
Làm cho trong lòng hắn cả kinh chính là, Tưởng Kinh không biết từ khi nào đã biến mất.

Trên kiệu chỉ còn lại một người giấy giống như thật.

- Haha! Cuối cùng cũng gặp được quả hồng mềm có thể nhéo một cái rồi!
Không đợi Chu Phụng làm ra phản ứng gì, một thanh âm liền từ trong núi rừng truyền ra.

Rõ ràng bây giờ vẫn còn ban ngày, bầu trời thoáng cái đã tối xuống.

Một trận tiếng cười quỷ dị không ngừng truyền vào tai mọi người.

Đồng thời từng bạch cốt khô lâu xông ra.

- Là Bạch Cốt quan và Ngũ Quỷ môn! Nhanh chóng tản ra!
Mọi người Tam Cổ môn đối mặt với đánh lén như vậy, tuy rằng trong lòng cả kinh, nhưng phản ứng lại vô cùng nhanh.

Không có bất kỳ hoảng loạn.


Bạch Cốt quan cùng Ngũ Quỷ môn nghe tên liền biết hai tông môn này là chơi cái gì.

Bạch Cốt quan tu chính là Bạch Cốt Pháp, đặc hiệu nhất chính là khống chế bạch cốt khô lâu tiến hành chiến đấu.

Về phần Ngũ Quỷ môn tu chính là Ngự Quỷ Pháp, chú ý chính là nhân quỷ đồng tu.

Hai tông môn này, một muốn hài cốt người, một muốn sinh hồn, giết một người, hai tông môn trực tiếp có thể lấy nhu cầu của mỗi người.

Cho nên hai tông môn này vẫn luôn đồng khí liên chi, tề tề đối kháng Tam Cổ môn.

Lúc này Chu Phụng là bị một người Bạch Cốt quan theo dõi.

- Khặc khặc~ Mau đầu hàng đi! Tu sĩ Linh Đài cảnh của các ngươi đã không thấy đâu!
Hoàng Hoành một bên nhìn chằm chằm Chu Phụng, một bên phát ra tiếng kêu quái dị.

Chu Phụng nhìn thoáng qua thế cục bốn phía, trực tiếp xông sang bên cạnh, lựa chọn chuồn đi.

Với tình huống hiện tại, trốn là phương pháp đối phó tốt nhất.

- Muốn trốn? Điều này là không thể!
Hoàng Hoành điều khiển một bạch cốt khô lâu phong tỏa đường đi của hắn.

Bạch cốt khô lâu toàn thân bao bọc linh lực hộ giáp, trong tay cầm một thanh trường đao, hành động nhanh nhẹn vượt xa người thường.

Bạch cốt khô lâu này được Hoàng Hoành dùng bảy bảy bốn mươi chín hài cốt người rèn luyện mà thành.

Hơn nữa những người này đều là nam nhân trung niên thân cường tráng, xương cốt mạnh nhất.

Để thu thập đủ hài cốt này, hắn đã trực tiếp tàn sát vài trại.

Hiện tại vừa lúc dùng máu của đệ tử Tam Cổ môn này khai quang.


- Thôn Ma chiến pháp!
Linh lực trong cơ thể Chu Phụng bộc phát, một ma ảnh ngưng thật hiện lên sau lưng.

Ma Ảnh khống chế vô số xúc tu, đem bạch cốt khô lâu đầu lâu trước mắt này vặn vẹo.

- Haha! Ngươi nghĩ rằng...!
Nhìn thấy cảnh này, Hoàng Hoành thiếu chút nữa bật cười.

Bạch cốt khô lâu này của hắn, nhưng trải qua Bạch Cốt đại pháp rèn luyện qua, nhìn qua vô cùng yếu ớt.

Trên thực kiên cố như tinh thiết, hơn nữa ngoài cơ thể còn có một tầng linh lực hộ giáp.

Nhưng lời này mới nói ra một nửa, Hoàng Hoành trực tiếp ngây ngẩn cả người.

Bạch cốt khô lâu này trực tiếp bị những xúc tu này bẻ gãy.

- Không thể!
Hoàng Hoành thật sự là có chút khó có thể tiếp nhận, đây chính là hắn mới rèn luyện ra.

Chẳng lẽ đối diện là tu sĩ Linh Đài cảnh?
Không thể! Đây rõ ràng chỉ là Ngưng Khí cửu trọng, không có khả năng là tu sĩ Linh Đài cảnh.

Trong lúc Hoàng Hoành kinh ngạc, Chu Phụng mặt không chút thay đổi vọt tới trước mặt hắn.

Sau đó, Hoàng Hoành cảm thấy một cỗ hỗn loạn linh lực đến nghẹt thở.

Cỗ linh lực này cực kỳ khổng lồ, so sánh với linh lực của bản thân hắn, quả thực chính là so sánh giữa vừng và dưa hấu.

Nhưng cỗ linh lực này lại cực kỳ hỗn loạn cùng tan rã, hoàn toàn không giống linh lực của một người.

Hơn nữa làm sao có một bộ phận linh lực trực tiếp không để ý đến linh lực hộ thể của hắn?
Sau đó, Hoàng Hoành đã mất ý thức.

Linh lực khổng lồ và hỗn loạn, ngưng tụ thành một đoàn, nện vào người Hoàng Hoành.

Huyết nhục, tàn cốt bắn tung tóe!
Hoàng Hoành vừa mới xuất hiện vô cùng kiêu ngạo, trong nháy mắt đã biến mất!
- Yếu quá?
Chu Phụng cũng không ngờ tới, đệ tử Bạch Cốt quan trước mắt này yếu như thế.


Quả thực chính là không chịu nổi một kích.

Phải biết rằng, Hoàng Hoành trước mắt cũng là Ngưng Khí cửu trọng.

Nếu như vẻn vẹn chỉ là cảnh giới so đấu, cảnh giới song phương đều giống nhau.

Nhưng linh lực của Chu Phụng lúc này thật sự là quá mức hùng hậu.

Sau khi Thôn Ma Cổ nuốt tất cả mọi người trên Khổ Trúc Phong, dự trữ linh lực của hắn đã đạt tới một trình độ khủng bố.

Thậm chí so với một ít linh lực tu sĩ Linh Đài cảnh còn nhiều hơn.

Nhưng linh lực của hắn cũng cực kỳ hỗn loạn, các loại linh lực thuộc tính bất đồng không ngừng xung đột trong cơ thể.

Chu Phụng có thể bình an vô sự, chủ yếu là bởi vì thông qua việc không ngừng xoát Lão Bì bị động.

Nâng cường độ cơ thể lên một mức độ khủng khiếp, vì vậy mới không có gì.

Nếu so sánh số lượng linh lực của Hoàng Hồng với một cái ao nhỏ, như vậy linh lực của hắn quả thực có thể so với biển cả.

Song phương căn bản không phải là một lượng cấp, chính diện cứng đối cứng, chính là trực tiếp nghiền ép.

Chủ yếu nhất là, Chu Phụng còn có bị động của Xuyên Giáp Chi Mâu.

Xuyên Giáp Chi Mâu trực tiếp không để ý đến một phần trăm phòng ngự của đối phương.

Một phần trăm nghe có vẻ rất ít, nhưng phối hợp với một lượng lớn linh lực của Chu Phụng.

Một phần trăm linh lực này trực tiếp đánh vào người Hoàng Hoành, kết quả cuối cùng chính là thịt vụn bắn tung tóe, xương cốt nghiền nát, ngay cả một thi thể cũng không còn lại.

Có thể nói, sức chiến đấu thực tế của Chu Phụng lúc này đã đạt đến một mức độ vô cùng khoa trương.

Đặc biệt là dưới sự gia tăng của các bị động khác nhau.

Thoáng cái đánh tan Hoàng Hoành, Chu Phụng không chút do dự, cả người vọt vào trong rừng núi bên cạnh.

Ở trong rừng núi vừa vặn có thể kích hoạt Hòa Hợp Tự Nhiên bị động, có thể cùng hoàn cảnh bốn phía dung hợp thành một thể.

Những người khác rất khó để tìm thấy sự hiện diện của hắn..