Ngay lúc Nhậm Kiệt và hai người Cao Nhân, Thường lão tứ ở nói chuyện trời đất, cùng ngày sòng bạc khai trương, tin tức Nhậm Kiệt tự tay đánh chết Cao Phi truyền khắp Ngọc Kinh Thành, chấn động toàn bộ Ngọc Kinh Thành.
- Bịch! Trong ngự hoa viên, khó lắm mới được thư thái một chút, Hoàng đế lập tức đứng dậy rời đi.
Còn chưa tới Luyện Thể Cảnh tầng thứ bảy lại có thể ở trước mặt Cao Chiến Uyên đánh chết Chân Khí Cảnh Cao Phi, điều này làm cho Hoàng đế lo lắng, hắn không thể tha thứ cho Nhậm gia lại có thêm một Nhậm Thiên Hành thứ hai..
Mặc dù bây giờ còn rất yếu, nhưng hắn nhớ rất rõ tình cảnh năm đó Nhậm Thiên Hành quật khởi, đợi khi hắn đạt tới trình độ cao nhất, muốn ngăn lại thì cũng không kịp rồi.
Tiếp theo từng tin tức không ngừng tuồn vào thư phòng của Hoàng đế, thậm chí mỗi một câu đối thoại đều không sót, đây cũng không phải tin đồn, mà là do những mật thám ẩn núp tại đó mật báo.
- Chọn đọc tài liệu hồ sơ bí mật về Nhậm Thiên Hành, tra xem người tu luyện Kim Cương Bất Hoại Thể bên cạnh hắn!
Hoàng đế lại hạ lệnh, rất nhanh tình báo về Kim Cương Bất Hoại Thể cũng xuất hiện ở trên bàn.
Thì ra Kim Cương Bất Hoại Thể thật sự có thể cho mượn lực, nếu như liên thủ uy lực còn lớn hơn nữa, chẳng qua là người tu luyện lúc đó đã chết, hơn nữa môn công pháp này dường như có chỗ thiếu sót, chẳng lẽ Nhậm Kiệt tu luyện môn công pháp này, cho nên mới được như thế?
Tuy nhiên tên Cao Phi thật chết tiệt, dám đánh chủ ý lên người Thành Vương, nếu Thành Vương thật sự xảy ra chuyện gì...
Vừa nghĩ tới hậu quả này, hoàng đế không khỏi rùng mình một cái, từng loại tình báo không ngừng tụ tập, trong lòng hắn cũng dần dần hình tượng lên, Nhậm Kiệt vì say mê kiếm tiền, sáng tạo ra nhiều phương pháp mới mẻ, xem ra hắn bỏ rất nhiều tinh lực về phương diện này. Bây giờ còn công nhiên giết Cao Phi lập uy, vậy cũng tốt, Hoàng đế đột nhiên mỉm cười.
Tiền nhiều hơn nữa thì có ích gì, chỉ cần hắn không phải Nhậm Thiên Hành thứ hai là được, hắn không có biện pháp giải quyết mâu thuẫn gia tộc, không có biện pháp để Nhậm gia ngưng tụ thành bền chắc như thép. Về phần những thứ khác, để hắn tùy ý làm đi, còn các đại gia tộc mâu thuẫn, tranh đấu lại chính là chuyện Hoàng đế hy vọng nhất. ......
- Rác rưởi đúng là rác rưởi, lại không làm được chuyện gì hữu dụng. Trong Phương gia, Phương Kỳ nghe nhân viên tình báo lại chuyện xảy ra ở Trường Nhạc Đổ Phường, vô cùng buồn bực, hôm nay nàng cố ý không tu luyện là muốn chờ tin vui, tin vui không thấy, lại khiến cho nàng buồn bực.
Vốn mọi chuyện đã an bài thỏa đáng, không nghĩ tới tên Cao Phi ngu ngốc kia lại làm ra chuyện như vậy.
Hắn chết cũng không sao, nhưng vì sao lúc đầu không kéo theo Lý Thiên Thành cùng gây sự, làm lớn chuyện, tốt nhất khiến cho Lý Thiên Thành cũng xảy ra chuyện, kết quả hiện tại chỉ có hắn là bị đánh chết, không duyên cớ lập uy cho tên Nhậm Kiệt kia, càng nghĩ càng đáng ghét, càng nghĩ càng giận.
- Dọn dẹp người phái ra ngoài chưa?
Nhưng giận hơn nữa thì cũng thế, vốn muốn nhân ngày khai trương Trường Nhạc Đổ Trường tặng cho Nhậm Kiệt một phần đại lễ, không ngờ lại xảy sai lầm như vậy.
- Chuyện này... Gã nhân viên tình báo ậm ừ.
- Sao lại thế này, không phải đã sớm sắp xếp xong người giải quyết hậu quả sao? Vừa thấy biểu hiện của người này, Phương Kỳ hiểu được vấn đề.
Nên biết rằng, vì kích Cao Phi đi sinh sự, cho nên nàng đã kèm người mình không ngừng theo cạnh Cao Phi chỉ hắn nên như thế nào, dạy hắn từng chút từng chút, hướng dẫn hắn từng chút từng chút, thậm chí những lời kia đều là người của Phương Kỳ dạy Cao Phi nói.
Vốn kế hoạch của nàng tốt đấy, một khi sự tình kết thúc, nàng xử lý người kia xong, như vậy cho dù ai đoán đi nữa, thì cũng không có chứng cớ trong khoảng thời gian này nàng tiếp xúc trực tiếp với Cao Phi, cho nên dù biết cũng không thể làm được gì.
Vốn mọi chuyện đều không một kẽ hở, làm sao lại...
- Cao Chiến Uyên vừa đến, lập tức âm thầm hạ lệnh khống chế người bên cạnh Cao Phi, chúng ta căn bản không có cơ hội ra tay, cho nên...
Người nọ cúi đầu không dám nhìn thẳng Phương Kỳ, bởi vì kế hoạch thất bại hoàn toàn.
- Oanh! Phương Kỳ nện lên mặt bàn, mặt bàn lập tức xuất hiện một cái lỗ thủng bằng nắm tay. Bởi vì trúng độc cho nên gia tộc cho nàng dùng rất nhiều dược vật, cộng thêm gần nhất nàng bế quan khổ tu, thực lực liên tục đề thăng, chỉ là giờ phút này trong lòng vô cùng căm tức.
Tuy rằng người đi theo bên canh Cao Phi cũng không trực tiếp xúc với nàng, cũng thông qua một người khác khống chế hành động, nhưng dù sao cũng là sơ hở.
Quan trọng nhất là, kế hoạch vốn hoàn mỹ, không ngờ lại liên tiếp thất bại khiến cho nàng căm tức. Mà chỗ sơ hở này, càng không thể xảy ra, cũng là chỗ thiếu sót nhất không thể xảy ra, loại chuyện này Thiên ca ghét nhất.
Hơn nữa người kia ít nhiều biết một vài chuyện, nhất thiết phải giết chết, chỉ là hiện tại đã bị người Cao Chiến Uyên khống chế, vậy thì phiền toái rồi.
Người gia tộc chưa tiện ra mặt, Cao gia và Phương gia tuy không thân cận gì, nhưng lúc này cũng không nên có xích mích.
- Các ngươi đi xuống đi, có tin tức lập tức báo lại. Phương Kỳ xua tay đuổi người đi, ngồi một hồi lâu, cuối cùng lấy ra một ngọc phù.
Cho tới bây giờ, xem ra chỉ có thể vận dụng người trong Thiên bảng. ........ Trong một căn phòng lớn Cao gia, thi thể Cao Phi đặt ở trung ương, các trưởng lão Cao gia vừa mới giải tán.
- Cao Phi... Lúc này, một bóng người nhoáng lên trực tiếp lăng không hạ xuống, Cao Bằng đang ở quân bộ nghe đệ đệ xảy ra chuyện, không tiếc sử dụng một quả phi hành ngọc phù cự ly ngắn do cường giả Âm Dương Cảnh cô đọng gấp rút trở về.
Nhìn thi thể đệ đệ, Cao Phi cũng không khống chế được thân thể, ầm ầm ngã xuống mặt đất.
- Tại sao như vậy, ngươi... Tại sao hắn lại bị giết, tại sao?
Cao Bằng luôn luôn văn nhã, tự tin, bình tĩnh đột nhiên rống gào với Cao Chiến Uyên.
Cao gia con cháu rất nhiều, nhưng thân đệ đệ của hắn cũng chỉ có một người này, tuy rằng bình thường hắn thường xuyên răn dạy đệ đệ, nhìn không vừa mắt, nhưng hắn chân thành quan tâm Cao Phi. Giờ phút này nhìn thi thể đệ đệ lạnh lẽo, hai mắt hắn như bốc lửa, lực lượng trong cơ thể không ngừng kéo lên, linh khí ẩn ẩn ngưng tự xung quanh, đó là linh khí Thần Thông Cảnh ngưng tụ để thi triển pháp thuật, thần thông.
- Hắn bị người mưu hại, dẫn theo Thành Vương Lý Thiên Thành tới sòng bạc Nhậm Kiệt mới mở gây sự. Lý Thiên Thành không biết bị Nhậm Kiệt nói gì đó mà rời đi, mà hắn lại bị Nhậm Kiệt ép huyết chiến sinh tử. Lúc ấy ta vừa vặn có một kiện áo giáp Linh khí hạ phẩm, vốn cho rằng sẽ không xảy ra chuyện lớn gì, lại không nghĩ tới... Nhậm Kiệt lại có thể mượn được lực lượng của người khác, sau đó hắn tay không đánh nát áo giáp, cho nên Cao nhi mới bị...
Cao Chiến Uyên ngồi ở vị trí gia chủ, nhìn thi thể Cao Phi, nhìn Cao Bằng nổi giận rít gào, người như già hơn vài tuổi, thấp giọng nói.
Áo giáp Linh khí hạ phẩm sao lại bị đánh nát được, tới bây giờ hắn vẫn khó hiểu, bởi vì với lực lượng của Nhậm Kiệt khi đó không thể nào làm được, chẳng lẽ cái áo giáp kia có vấn đề?
Nó cũng không phải áo giáp hắn sử dụng, chỉ là một lần trong lúc vô tình lấy được, cho nên mới tùy ý bỏ vào trong nhẫn trữ vật.
- A...
Cao Bằng đột nhiên gầm lên giận dữ, lực lượng bạo phát thổi quét xung quanh, trong nháy mắt bàn ghế trong phòng hóa thành tro tàn.
Sóng nhiệt cường đại khiến cho Cao Chiến Uyên không thể không thúc dục thần thông ngăn cản, mà sau khi Cao Bằng nổi giận hai mắt đỏ ngàu nhìn thi thể đệ đệ.
- Nhậm Kiệt, ta sẽ tự tay giết ngươi, tự tay giết chết ngươi... Cao Bằng miệng không ngừng lẩm bẩm, đột nhiên ngẩng đầu lên: - Kẻ kích động sau lưng cũng tuyệt đối không thể tha, có phải Phương Kỳ hay không?
- Chính là ả, ta đã khống chế người đi bên cạnh Cao Phi lại rồi, đang để người thẩm vấn hắn...
- Gia chủ, không xong rồi, người khống chế tên kia bị giết toàn bộ rồi, trong đó còn có một vị trưởng lão nữa...
Nhưng vào lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng thét kinh hãi.
Cao Bằng và Cao Chiến Uyên đều sửng sốt, ngay sau đó hai người đều xông ra ngoài, hôm nay Cao gia gà bay chó sủa, loạn thành một đoàn, từng người như lâm đại địch, trừ Cao Phi bị giết ra, mật thất gia tộc bị người ta đột nhập, rất nhiều người bị giết, thậm chí còn tổn thất một gã trưởng lão, tuy rằng sau đó Cao gia vây xung quanh tìm kiếm nhưng lại không có kết quả.
Hôm nay nhất định là một ngày không an tĩnh, mỗi đại gia tộc đều vụng trộm cười, âm thầm tính kế, còn có bí mật điều tra.
Mà đối với người thường ở Ngọc Kinh Thành hoặc là những kẻ có tiền không thèm quan tâm lại là một ngày khoái hoạt. Dòng người không đổ về Trường Nhạc Đổ Phường, mặc dù phẩn lớn là tới góp vui, muốn thử vận may, nhưng hiệu quả lập tức chấn động Ngọc Kinh Thành, Nhậm Kiệt thấy rất đáng giá.
Nếu là người đời trước ai cũng sẽ biết, phải mất bao nhiêu tiền cho một quảng cáo à.
Hiện tại chẳng qua là cứ 3 ngày bốc thăm một ít người may măn, cộng thêm trận chiến với Cao Phi lại giải quyết được vấn đề này rồi.
Xong xuôi, Thường lão tứ tới đúng lúc, một phen chúc mừng Trường Nhạc Đổ Phường xem như chính thức khai trương, toàn diện mở ra, người chơi đông nghịt, khiến những người mới tới kinh thán không thôi. Bọn họ phát hiện Trường Nhạc Đổ Phường không giống bình thường.
Nhậm Kiệt cũng không cấp bách trở về, sau khi khai trương xong, Thường lão tứ đi làm việc, Nhậm Kiệt lại cùng Cao Nhân ở lại tầng cao nhất.
- Có ý tứ, những thứ mới này rất có ý tứ. Tuy nhiên, phiếu cơm lão đại, phải cẩn thận Phương Kỳ à, nữ nhân này càng ngày càng âm hiểm.
Lúc khai trương, Cao Nhân còn chơi một vòng, bây giờ đang cầm mấy bộ bài Thường lão tứ chế tạo, vừa nghiên cứu lại vừa cùng Nhậm Kiệt nói chuyện.
- Nàng sẽ không sống khá giả, Cao Bằng ẩn nhẫn cũng không kém nàng ta. Thực ra khi ta ép Cao Bằng quỳ xuống ở hoàng cung, trong lòng Cao Bằng đại khái cũng đoán được ta không phải muốn giết hắn, nhưng hắn không dám đánh bạc, cuối cùng lựa chọn nhẫn nhịn. Hơn nữa hắn dường như còn có con bài chưa lật, hắn hẳn muốn so tài với tên Lam Thiên gì gì kia, hắn với ta kết thù, phỏng chừng lần này hắn cũng nhớ kỹ Phương Kỳ.
Phương Kỳ này khẳng định không thể lưu, chỉ là phải tìm 1 cơ hội thích hợp, Phương Kỳ và Lam Thiên quan hệ khăng khít, mà theo tư liệu điều tra về Lam Thiên, hắn còn có Thiên bảng thần bí, ngay cả Nhậm gia cũng không rõ ràng lắm, hơn nữa địa vị Phương Kỳ ở Phương gia không phải Cao Phi có thể sánh bằng, cho nên không dễ xảy ra chuyện...
Nhậm Kiệt nhắm mắt lại, nhẹ nhàng đung đưa ghế nằm.
Cùng mập mạp ở một chỗ, trong lòng Nhậm Kiệt rất thoải mái, cũng rất tùy ý.
- Sư phụ... Tìm được Tạ Kiếm rồi, ta tới đó hay là ngài tới, tuy nhiên thời gian rất gấp, bởi vì... Người của Thánh Dược Đường cũng tìm được hắn.
Ngay lúc Nhậm Kiệt nói chuyện, Thường lão tứ đột nhiên đẩy cửa vọt vào, vẻ mặt đầy áy náy vả nóng vội.