Thế nào là Thánh, nhập Thánh là bước đầu tiên, vừa bắt đầu bước vào con đường nắm giữ pháp tắc đại đạo. Đến cảnh giới này, đã không chỉ đơn thuần là sở hữu lực lượng. Giơ tay nhấc chân đều có lực lượng hủy diệt thiên địa, nắm giữ đại đạo, pháp tắc.
Một khi có Thánh hồn, một ý niệm có thể diệt tiên, khẽ động có thể dời núi lấp biển, thọ nguyên như trời, vô cùng vô tận, không có ngoại lực, Thánh hồn bất diệt dưới thiên địa. Đây mới là chỗ chân chính đáng sợ sau khi nhập Thánh. Bình thường đạt đến cảnh giới như vậy đã là đỉnh cao, nhưng sau khi nhập Thánh thì chỉ là Bán Thánh. Người có thể đến bước này, ai không muốn có đại đạo pháp tắc hoàn chỉnh, chân chính nắm giữ mảnh thiên địa này. Cho nên dù nhập Thánh, đạt tới Bán Thánh có thể đồng thọ cùng thiên địa, nhưng tất cả Bán Thánh đều không tiếc mọi giá đánh sâu vào một bước cuối cùng, chỉ vì thành "Thánh".
Bán Thánh và Thánh, chỉ khác một chữ, nhưng từ khi hỗn độn mở ra mảnh thiên địa này, từ hồng hoang đến thượng cổ, mãi cho đến giờ, vô số Bán Thánh xuất hiện. Tất cả những tồn tại đỉnh cao này đều theo đuổi một bước cuối cùng, mà bọn họ vì nó mà chém giết, từng làm hỗn độn biến thành hồng hoang, khiến hồng hoang xé rách, làm mảnh thiên địa này chia làm Tiên giới, nhân gian. Hiện tại lại vì nó mà chinh chiến, lại làm Tiên giới và đại thế giới lâm vào sụp đổ, thậm chí sắp hủy diệt.
Nhưng mặc kệ xảy ra chuyện gì, cũng không ngăn cản bọn họ đánh sâu, truy tìm một bước cuối cùng.
Đại thế giới, không gian vũ trụ bao la không ngừng vỡ vụn, mặt đất hủy diệt quá nửa, mặc kệ là tiểu thế giới thượng cổ ẩn giấu hay là người phàm thế tục, đều khó trốn khỏi trận tai họa này.
Tình thế hiện tại, quả thật như muốn phá nát hủy diệt mảnh thiên địa này mới thôi. Ngay cả không gian có Thánh Bia trấn áp Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, hiện tại cũng rung chuyển.
Oành... Ầm ầm.... Không gian chấn động, đã trở nên cực kỳ không ổn định.
- Ổn định cho Nhị gia, làm cái gì đó, chẳng lẽ lần này thật muốn hoàn toàn hủy diệt đại thế giới hay sao? Ngưu Lão Nhị hai vó phát lực, lập tức kết nối thiên địa, pháp lực cuồn cuộn trấn áp không gian rung chuyển. Làm cho không gian ổn định trở lại, với lực lượng của hắn, chỉ cần thiên địa này không sụp đổ, vậy hắn sẽ không sao. Chỉ là trong lòng hắn mơ hồ , không hiểu nổi Tiên giới như thế nào, sao lại biến thành thế này.
Đương nhiên, ý nghĩ này chỉ là thoáng qua, sau đó hắn lại nhìn tới trước, không khỏi hít vào một hơi. Bởi vì quá nhiều chấn động, quá nhiều không tưởng tượng, lần lượt bị Nhậm Kiệt làm cả kinh, hắn đã sắp chết lặng.
Trước mắt, hắn nhìn thấy bề ngoài Thánh Bia đang dần khác di, Thánh Bia trong suốt từ từ. Mà ở bên trong, có thể mơ hồ thấy một cái bóng, dáng người cao lớn, thân mặc đạo bào xám tro. Chỉ là làm người ta không ngờ, chỉ có người lớn tuổi mới mặc đạo bào kiểu này, bây giờ lại đang khoác trên một người cực kỳ xinh đẹp.
Không sai, mặt của hắn lạnh băng, ánh mắt kiên cường như kiếm, không động dậy, cả người tỏa ra kiếm ý tuôn trào, tựa như muốn xông ra khỏi Thánh Bia. Nhưng hình dạng của hắn phải hình dung là xinh đẹp, dùng những từ anh tuấn, tuấn mỹ đã không thể hình dung được nam nhân này.
Đây là Thiên Kiếm đạo nhân, Thánh Bia bị lực thánh hồn của Nhậm Kiệt phân giải, dần biến thành trong suốt, nhìn thấy được Thiên Kiếm đạo nhân ở bên trong, Ngưu Lão Nhị cũng xiết chặt nắm đấm.
Năm đó Nghịch Thiên Thất Đại Thánh cùng nhau xông pha hồng hoang, cùng nhau chiến đấu với Duy Nhất Chân Thánh, cùng nhau chém giết vô số cường giả, từng tràng cảnh lướt qua. Mà nhìn rõ hình dạng xinh đẹp của Thiên Kiếm đạo nhân, Ngưu Lão Nhị không khỏi nhớ lại vì nguyên nhân này làm xảy ra rất nhiều chuyện, không khỏi muốn cười.
Oong oong oong... Lúc này, vô số phù văn, cấm chế huyền ảo quanh người Nhậm Kiệt, cùng những pháp tắc đại đạo mà hắn cảm ngộ được, đang vận chuyển điên cuồng.
- Bây giờ không ra, còn đợi lúc nào, đi ra cho bổn gia chủ. Nhậm Kiệt đã đẩy lực lượng lên cực hạn. Nếu nói trước kia vừa tăng lên, luôn muốn tìm đối thủ thích hợp, như vậy hiện tại Nhậm Kiệt nhập Thánh, liền đối mặt đối thủ cực kỳ hùng mạnh - Thánh Bia.
Hỗn độn mở ra thiên địa, để lại Thánh Bia trấn áp, bên trên ẩn chứa đại đạo vô cùng, ẩn chứa chí lý quy tắc thiên địa. Có điều người thường căn bản không thể tìm hiểu, lúc trước Duy Nhất Chân Thánh dung nhập lực lượng vào Thánh Bia, mượn Thánh Bia cùng tình huống đặc thù, cùng rất nhiều ngoại lực, trấn áp Nghịch Thiên Thất Đại Thánh không an phận, cuối cùng khống chế được thiên địa, thành lập Tiên giới.
Có thể trấn áp Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, đủ thấy uy lực của Thánh Bia, Nhậm Kiệt cũng không phải mới tiếp xúc. Nhưng nếu nói chân chính đối đầu trực diện, vậy đây mới là lần đầu. Bởi vì Nhậm Kiệt không lấy cách thả ra Tề Thiên, Ngưu Lão Nhị mà dùng cho lần này. Tề Thiên là bản thân luyện hóa Thánh Bia, sau đó nhờ Nhậm Kiệt cung cấp lực lượng đại thế giới Cổ Thần Vương khổng lồ, tăng tốc hoàn thành kế hoạch nhanh gấp trăm ngàn lần.
Còn Ngưu Lão Nhị là do Nhậm Kiệt mượn ngoại lực phá hủy Thánh Bia mới thả hắn ra, lần này Nhậm Kiệt khai chiến trực diện, hoàn toàn dựa vào lực lượng của mình mà chống lại Thánh Bia.
Thánh Bia gặp phải áp lực chưa từng có, cho nên mới biến thành trong suốt khác thường như vậy.
Hiện tại Nhậm Kiệt cảm nhận được bên trong Thánh Bia có những khí tức hỗn độn, đó là thứ có từ khi thiên địa sơ khai, vạn vật sinh ra. Pháp tắc đại đạo huyền diệu vô biên chảy xuôi trong thiên địa, hình thành đường vân tự nhiên trong Thánh Bia, chính là trận pháp, cấm chế huyền diệu, kinh người nhất, thế như tự thành thiên địa.
Mà lúc này, thánh hồn của Nhậm Kiệt ảnh hưởng toàn bộ, phá vỡ, khiến Thánh Bia sinh ra từ thời hỗn độn cũng dần bị ảnh hưởng, bị hàng phục.
Nhưng đương nhiên mọi chuyện không dễ dàng như vậy, tuy rằng không kinh người như Thánh Bia trấn áp Tề Thiên, nhưng chỉ cần là Thánh Bia, vậy thánh uy đã cực kỳ khủng bố. Tuy nhiên uy áp của Duy Nhất Chân Thánh ẩn chứa trong Thánh Bia đã không ảnh hưởng lớn tới Nhậm Kiệt, hắn có thể chống lại được, phiền phức duy nhất là trận pháp, cấm chế tự có bên trong Thánh Bia.
Hoàn toàn nắm giữ, không ảnh hưởng hay hư hại, điểm này thì ngay cả Duy Nhất Chân Thánh trước kia cũng không làm được. Nếu hắn thật sự làm được, đã không chia Thánh Bia hoàn chỉnh thành bảy phần để trấn áp Nghịch Thiên Thất Đại Thánh. Theo cách nhìn của Nhậm Kiệt, nếu so sánh Thánh Bia này với chiếc máy tính vẫn theo mình xuyên qua đến thế giới này, luôn nằm trong thức hải.
Như vậy Duy Nhất Chân Thánh chỉ lấy được mật mã, có thể sử dụng được cỗ máy tính này, thậm chí sử dụng một chút phần mềm, biên soạn chương trình. Nhưng hắn còn kém xa, không hiểu vì sao mà có những linh kiện, CPU, lại làm sao chế tạo ra. Dùng cách nói kiếp trước, đó là hắn không nắm giữ kỹ thuật trung tâm, mà bây giờ Nhậm Kiệt trực tiếp nắm giữ kỹ thuật trung tâm bản chất.
Oành... Theo Nhậm Kiệt nói ra câu này, Thiên Kiếm đạo nhân xinh đẹp đến mức nữ nhân cũng phải xấu hổ, bỗng nhiên mở mắt, bắn ra hai đạo kiếm quang. Tiếp theo như lưỡi kiếm rời vỏ, bùng nổ sắc bén vô biên, chân không động đậy, nhưng kiếm khí đã phóng lên.
Kiếm khí như muốn xuyên thủng bầu trời, chém giết tất cả. Dưới uy thế kiếm khí khủng bố, ngay cả cực hạn thiên địa này cũng bị khiêu chiến, quy tắc, pháp tắc trong thiên địa cũng run rẩy. Mà kiếm khí của hắn, đã trực tiếp chạm đến màn chắn Tiên giới, vốn chỉ khi người tu luyện phi thăng mới chạm được.
Oành ầm ầm... Trong Tiên Cung vốn do Kiếm Tiên Đại Đế nắm giữ, lúc này đã trống rỗng. Nhưng đột nhiên, một đạo kiếm khí yếu ớt nhưng cực kỳ sắc bén, công kích cực hạn, từ hạ giới trực tiếp đột phá lá chắn thế giới, ầm ầm vọt ra.
Vô số cung điện lầu các ầm ầm sụp đổ, Tiên Cung vốn bị đại chiến, Tiên giới sụp đổ ảnh hưởng, đã mất đại trận bảo vệ, trở nên đổ nát, lúc này bị một đạo kiếm khí kia trực tiếp hủy diệt.
Không gian Thánh Bia trấn áp Thiên Kiếm đạo nhân, kiếm khí đột phá tất cả, không gian này lại không bị ảnh hưởng, tiếp theo hắn đã xuất hiện trong không trung.
Lúc này, ngay cả Ngưu Lão Nhị nhìn lên, cũng chỉ thấy một thanh kiếm. Hiện tại hình dạng của Thiên Kiếm đạo nhân đã không trọng yếu, hắn chính là một thanh kiếm, một thanh kiếm nghịch thiên sắc bén vô biên, bị trấn áp mấy vạn năm.
Mà hắn phối hợp Nhậm Kiệt đột phá Thánh Bia trấn áp, kiếm khí trực tiếp phá vỡ không gian, vọt qua lá chắn Tiên giới, thể hiện ra tính cách cùng uy lực kiếm khủng bố. Trấn áp mấy vạn năm, không làm hắn bị ảnh hưởng gì, ngược lại trở nên cực kỳ mạnh mẽ, sắc bén vô biên. Lưỡi kiếm rời vỏ, kinh thiên động địa.
- Thu! Tuy rằng Thiên Kiếm đạo nhân lúc này rất đặc biệt, uy phong, nhưng Nhậm Kiệt lại không có lòng dạ chú ý. Bởi vì lúc này, thân thể Nhậm Kiệt muốn nổ tung, lực lượng bị hấp thụ điên cuồng, Thánh hồn chịu áp lực cực lớn. Hắn thúc đẩy toàn bộ, thậm chí dung nhập vào Thánh Bia, hoàn toàn nắm giữ nó.
Thiên Kiếm đạo nhân vừa đi ra, Nhậm Kiệt bắt đầu thu hồi. Hiện tại muốn một lần luyện hóa Thánh Bia là không thực tế, có thể làm được đến nước này, thả ra Thiên Kiếm đạo nhân mà không phá hỏng Thánh Bia, đã tốt lắm rồi.
Theo tiếng thu, Thánh Bia liền ngưng tụ lại, tựa như khối ngọc lưu ly trong suốt biến thành đá thường, ngưng thật khôi phục như thường.
- Đi ra, thật ra rồi. Ha ha... Đại ca nói quả nhiên không sai, thật là làm được. Nhậm gia chủ ngươi thật làm được! Ngưu Lão Nhị sững sờ hồi lâu, đột nhiên phản ứng lại, điên cuồng cười to.
Nhưng sau đó, hắn lại thấy xung quanh Nhậm Kiệt xuất hiện trận pháp, biết hắn cần tĩnh tu, không biết là vì có cảm ngộ hay bị thương, làm cho Ngưu Lão Nhị cũng giật thót. Bởi vì hắn cũng nghĩ tới, dù sao cũng là Thánh Bia trấn áp Nghịch Thiên Thất Đại Thánh bọn họ, hắn còn dùng cách này thả ra Thiên Kiếm đạo nhân, nếu nói tùy tiện nhẹ nhàng, vậy là không thể nào.
Sau đó nghĩ tới lão đại căn dặn, nghĩ tới Nhậm Kiệt có thể cứu được các huynh đệ, cũng có cơ hội chiến thắng Duy Nhất Chân Thánh, hắn lại hoảng lên. Trong lòng thầm lo lắng, đừng xảy ra chuyện, tuyệt đối đừng có chuuyện, nếu Nhậm gia chủ có chuyện, thì mình làm sao ăn nói với lão đại.
Trước tiên không nói Nghịch Thiên Thất Đại Thánh còn có người chưa được cứu ra, ngay cả lão đại không nói, Nhậm Kiệt nghịch thiên cũng đủ nói rõ tất cả. Nhưng bây giờ, có nóng vội thế nào cũng không giúp được gì, chỉ có thể nhìn mà sốt ruột.
Lo lắng quá mức đến bối rối, thậm chí Thiên Kiếm đạo nhân đi ra cũng bị hắn ném ra sau đầu, chỉ nhìn chằm chằm vào Nhậm Kiệt.