Tà Thiếu Dược Vương

Chương 727: Kim sí đại bằng




Ngưu Lão Nhị là Bán Thánh chân chính, đường đường là Ngưu nhị gia của Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, chuyện gì mà hắn chưa kiến thức qua.

Tặc đạo nhân lại vô cùng thần bí, trong một năm này bọn họ cũng có đột phá, bọn họ biết loại biến hóa này nhất định là do Nhậm Kiệt mang đến, chỉ vì vừa rồi thanh tỉnh liền xuất hiện loại chuyện như vậy, bọn họ cũng không có thời gian hỏi tới hắn.

Nhưng thẳng đến khi Nhậm Kiệt lần nữa toàn lực mang theo bọn họ chạy đi, bọn họ mới bị biến hóa và tăng lên kinh khủng của Nhậm Kiệt hù dọa cho hoảng sợ.

Mặc dù chỉ là thời gian một năm, nhưng một năm này, bọn họ lại có cảm giác giống như Nhậm Kiệt đã chuẩn bị từ trước, là chuẩn bị để thời khắc này tăng tốc, bạo phát.

Trên thực tế, nếu bọn họ biết rõ tình huống của Nhậm Kiệt trước đây thì sẽ biết: thật ra Nhậm Kiệt vẫn luôn đi tới với một loại tăng lên kinh khủng, bạo phát.

Lần này tuy rằng đều là ở bên trong Đông Vực, nhưng khoảng cách cũng không xa, tương đương với một phần ba lộ trình Nhậm Kiệt bọn họ chạy đến lúc trước, chỉ có điều trước đó Nhậm Kiệt bọn họ hao phí ba năm, nhưng lần này Nhậm Kiệt lại dùng không tới một ngày đã chạy tới địa phương Tặc đạo nhân nói.

Đây là chênh lệch, khi đó nhất thiết phải thật sự bay đi, hiện tại Nhậm Kiệt có thể trực tiếp phá mở không gian, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

- Trời sanh vạn vật, không trách được lại chọn ở chỗ này... cẩn thận một chút... trận pháp trong này là do thiên địa sanh thành, rồi sau này được người tu bổ chỉnh sửa, hơn nữa chung quanh đều có người trấn thủ... Từ rất xa nhìn tới, giống như nhìn thấy một động phủ rộng lớn, giống như một Thiên Phủ.

Toàn bộ đều là cung điện các loại sáng lấp lánh, mặc dù có một vài chỗ có dấu hiệu đổ vỡ, nhưng cũng tạo cho người ta có cảm giác như đi vào một di tích rộng lớn.

Tuy nhiên Nhậm Kiệt vừa bay tới đây, liền phát hiện nơi này không thích hợp, với trình độ trận pháp cùng những phương diện khác của hắn hiện tại, lập tức hắn liền nhìn ra, hết thảy vật kiến trúc nhìn xa giống như di tích này đều ẩn chứa sát khí.

Mà loại sát khí này, còn không phải hậu thiên, mà là tập hợp sát khí cường đại của cả vùng đất vạn sát trong đại thế giới Táng Tiên.

Mượn địa thế thiên nhiên, sau này chỉnh sửa tạo ra trận thế là khó phá giải nhất; mấu chốt là trong này còn là một cái bẫy rập to lớn. Nhậm Kiệt sớm đã biết hết thảy, hơn nữa bản thân hắn biết và nắm giữ về trận pháp cùng với những phương diện khác, nên lập tức phát hiện tình huống không thích hợp.

Từ rất xa đã khống chế thân mình, chuẩn bị dò xét một phen.

- Cạc cạc... Không ngờ không đi thẳng vào! Tuy nhiên các ngươi nghĩ làm như vậy là có thể trốn thoát sao? Còn muốn dò xét, các ngươi nghĩ đây là địa phương nào? Chết đi! "Ầm..." Đúng lúc này, đột nhiên vang lên một tiếng cười quỷ dị, sau đó một đoàn sát khí liền biến thành một gương mặt to lớn há cái miệng khổng lồ nhào tới, như định nuốt sống Nhậm Kiệt bọn họ.

- Thật để cho ngươi nói đúng rồi, Vạn Sát Địa Linh, không ngờ sinh ra địa linh... Vừa nhìn thấy tên này xông tới, tuy rằng đột nhiên cười cạc cạc quỷ dị xông tới cũng rất hung mãnh, sát khí rất kinh khủng, nhưng Tặc đạo nhân càng thêm kinh ngạc chính là địa phương này lại sinh ra địa linh.

Địa phương có thể sinh ra địa linh, đều không tầm thường. Giống như có nhiều chỗ có thần núi trong truyền thuyết, thật ra chính là bên trong ngọn núi lớn đó ẩn chứa khí tức đủ cường đại, sinh ra địa linh, cũng giống như những khí linh của pháp bảo, dựa vào những núi sông, con sông, cây cối cường đại kia... mà sinh ra địa linh, thủy linh, thụ linh v. v...

"Bùng..." Không cần tới Nhậm Kiệt ra tay, bảy con rồng khí linh bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ khống chế, trong nháy mắt trận pháp liền vận chuyển ngăn chặn công kích của Vạn Sát Địa Linh kia ở bên ngoài.

Trận pháp tự nhiên mà vậy phát ra hơi nóng rực, ngọn lửa, sấm sét... đều là khắc chế sát khí này, trong nháy mắt làm cho Vạn Sát Địa Linh kêu thảm một tiếng.

- A các ngươi dám đả thương ta, các ngươi chết tiệt, chết tiệt... Vạn Sát Địa Linh này tuy rằng sinh ra đã rất lâu, nhưng chỉ số thông minh cũng không cao, lúc này bị thương liền phẫn nộ, lập tức trào ra sát khí cuồn cuộn gấp ngàn vạn lần trước đó, trong nháy mắt ngưng tụ ra một gương mặt to lớn hơn, hung mãnh hơn.

Mà chung quanh vô số sát khí cuồn cuộn mãnh liệt, có khí thế như muốn cắn nuốt hết thảy, độ uy mãnh của sát khí kia dường như cũng không yếu bao nhiêu so với khí âm độc của Cửu Độc Hồn Vương.

Dĩ nhiên, Vạn Sát Địa Linh này còn không thể so sánh với Cửu Độc Hồn Vương, lực công kích chân chính tối đa cũng chỉ là Kim Tiên đỉnh phong, tuy rằng sát khí cuồn cuộn mãnh liệt, nhưng cũng phải nhìn là đối phó với người nào, giống như đối với Nhậm Kiệt không có mảy may tác dụng.

Bất quá nhìn Vạn Sát Địa Linh dẫn động nhiều sát khí như vậy, Nhậm Kiệt lại cười.

- Thu! Nhậm Kiệt vung lên chủ kỳ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ trong tay một cái, chủ kỳ liền xoay tròn, trong tiếng nổ ầm ầm trận pháp biến thành một lực hút cực mạnh, trong nháy mắt giống như mở ra một cái hắc động kinh khủng, lực hút cuồn cuộn... sát khí kia có lực thương tổn to lớn đối với tu luyện giả, có lực sát thương rất lớn đối với pháp bảo, đã bị lực hút cường mãnh của Nhậm Kiệt kia hút vào.

- Cạc cạc... Không biết sống chết! Cho dù ngươi có Tiên khí thượng phẩm, sát khí của ta này cũng đủ để... A... Tại sao có thể như vậy? Dừng lại... "Ầm... Bùng Bùng..." Thấy những người này đột nhiên đi tới rồi lại hút thu sát khí, lập tức Vạn Sát Địa Linh bật cười nở hoa: Đừng nói là tu luyện giả, cho dù là Kim Tiên tránh né sát khí của mình còn không kịp đâu. Sát khí của mình này uy lực kinh người, pháp bảo cũng không dám để tùy tiện lây dính nhiều... vậy mà hắn lại muốn hút thu, quả thực là sống lâu ngại phiền, muốn chết sớm mà!

Chỉ là không đợi nó nói dứt lời, ngay sau đó thanh âm của nó liền trở nên vô cùng hoảng sợ, bởi vì tốc độ hấp thu sát khí cùng uy lực của Nhậm Kiệt quá mạnh mẽ, giống như sông Trường Giang và Hoàng Hà vỡ đê, hoàn toàn có cảm giác không khống chế nổi.

Lần này đúng là Vạn Sát Địa Linh bị hù dọa cho hoảng hồn, nó điên cuồng vận chuyển thủ đoạn khác, muốn đánh, muốn phá mở vật này phóng thích những sát khí kia... dù sao đây là căn nguyên của nó.

Đáng tiếc, nó nỗ lực như thế nào đều uổng phí, chủ kỳ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ xoay tròn, vô số sát khí bị hút vào trong đó, ngay cả gương mặt lớn của Vạn Sát Địa Linh ngưng tụ kia, cũng từ từ bị hút đến đây.

- A... Không... Ngươi không thể như vậy! Ngươi đang tìm chết... Không, buông ta ra... Vạn Sát Địa Linh không còn lớn lối như vừa rồi, trên gương mặt sát khí ngưng tụ kia vô cùng hoảng sợ, điên cuồng gầm rú.

Liều mạng thúc giục lực lượng, muốn chống lại lực hút khổng lồ của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ tạo thành, chỉ là thời khắc này Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đâu phải nó có thể chống cự.

"Thống khoái" thấy Nhậm Kiệt đến đây sảng khoái giải quyết Vạn Sát Địa Linh, Ngưu Lão Nhị đều rất khoái trá: chiến đấu nên như thế, đâu cần phải nói nhảm nhiều như vậy!

Mà Tặc đạo nhân thì không ngừng tắc lưỡi hâm mộ: Vạn Sát Địa Linh này khẳng định là đồ tốt, so với Cửu Dương vùng cấm, hồn thể Cửu Độc Hồn Vương đều không kém bao nhiêu, đều là sinh linh đặc thù của thiên địa sinh ra, so với sinh linh hỗn độn tuy rằng kém một chút, nhưng cũng có đặc sắc riêng của nó.

Đồng thời hắn cũng liếc nhìn về phía Nhậm Kiệt, đối với thủ đoạn, phương pháp làm việc của người này, lại không biết nên nói như thế nào.

- Thấy chưa? Đừng cả ngày nói đạo gia cái này đạo gia cái kia, đạo tặc chân chính là ở chỗ đó, ngươi nhìn tên này xem... Tặc đạo nhân không nhịn được nhìn về phía Ngưu Lão Nhị, sau đó lại nhìn về phía Nhậm Kiệt cảm khái nói.

"Phì..." Ngưu Lão Nhị không chút khách khí xì một tiếng khinh miệt nói: - Ngươi đừng tự dát vàng trên mặt mình! Ngươi có thể so với Nhậm gia chủ được sao? Nhậm gia cái này gọi là giơ tay chém xuống, thống khoái giết địch, cái này gọi là khí phách, cái này gọi là khí thế, sao có thể giống như Tặc đạo nhân ngươi cả ngày cướp bóc trộm đạo các thứ chứ?

- Vì sao không giống nhau, vì sao lại không giống nhau? Ngươi nói xem: đạo gia ta có cái gì không giống nhau?

Tặc đạo nhân chỉ vào Vạn Sát Địa Linh mắt thấy sắp hoàn toàn bị Nhậm Kiệt hút hết, rất là tức giận tranh cãi với Ngưu Lão Nhị.

- Không giống nhau chính là không giống nhau! Thế nào, muốn nhị gia dùng đầu quyền giải thích cho ngươi không? Ngưu Lão Nhị vừa nói xong, liền chuẩn bị động thủ.

- Ngươi thật nghĩ rằng bổn đạo gia sợ ngươi ư? Nói cho ngươi biết, vào thời điểm này bổn đạo gia là lười nổi lên nội chiến với ngươi, hơn nữa ngươi chỉ là một phân thân, chờ bản thể ngươi đi ra, bổn đạo gia trước đoạt lấy ngươi, lột ngươi trần trụi, sau đó... Tặc đạo nhân thấy Ngưu Lão Nhị lại làm ra bộ dáng này cũng rất tức giận nói.

- Ái chà! Ngươi ngại sống quá lâu đúng không...

Ngưu Lão Nhị đúng thật không phải là tên có tánh khí tốt gì lắm, vừa nghe nói vậy liền chuẩn bị động thủ.

- A... Cứu ta... Tiên Vương cứu ta... Tiên Vương cứu ta... Mà đúng lúc này, đột nhiên truyền đến tiếng kêu cứu thê thảm của Vạn Sát Địa Linh, lập tức làm cho Ngưu Lão Nhị vốn đã định ra tay với Tặc đạo nhân liền dừng lại, bởi vì giờ khắc này Vạn Sát Địa Linh lại mở miệng kêu gọi Tiên Vương.

Tiên Vương ở trong đại thế giới Táng Tiên này chính là đại biểu cho vài tồn tại lực lượng mạnh nhất. Từ sau trường đại chiến kia, ở trong đại thế giới Táng Tiên, chỉ có năm đại Tiên Vương có thể xứng đáng xưng là Tiên Vương.

- Không xong! Đạo gia đã nói cái bẫy này không tầm thường, là một người Tiên Vương trong đó thiết kế, vậy thì càng phiền toái. Nhậm gia chủ! Nhanh lên...

Tặc đạo nhân vừa nghe tiếng kêu, lập tức liền khuyên can Nhậm Kiệt mau mau né tránh, trước tránh xa rồi tính sau.

"Ầm..." Chỉ tiếc, đã không còn kịp rồi, không đợi hắn nói dứt câu, cũng không biết Vạn Sát Địa Linh dùng phương pháp gì, đột nhiên trên bầu trời trung tâm trận pháp xuất hiện một màn hào quang màu vàng, rồi hiện ra một con Kim Sí Đại Bằng to lớn.

Kim Sí Đại Bằng bao phủ bầu trời che lấp đại địa, cặp mắt to như tinh tú giữa không trung, hai cánh dang ra người bình thường không thấy giới hạn, thân thể to lớn mấy ngàn trượng lóng lánh hào quang màu vàng.

Mấu chốt là ngay khoảnh khắc nó xuất hiện, chung quanh sinh ra một loại hào quang màu vàng đặc thù, hết thảy đều bị bao phủ ở trong hào quang màu vàng này, quy tắc của nơi này cũng hoàn toàn bị hạn chế.

Chết tiệt, lĩnh vực quy tắc của Đại La Kim Tiên! Con bà nó, quá hoang đường mà, vừa mới tới liền đụng phải Đại La Kim Tiên!

Nhậm Kiệt trong lòng cũng rất bất đắc dĩ, nhưng hắn cũng biết đây là chuyện không thể né tránh, không quản ra sao đều phải đối mặt. Chỉ là trong lòng hắn đang suy nghĩ, nên ứng đối như thế nào. Bởi vì hắn phát hiện, người đột nhiên xuất hiện này hẳn là Tiên Vương Kim Sí Đại Bằng. Loại lĩnh vực quy tắc này, so với lĩnh vực quy tắc của bạn cũ Tặc đạo nhân kia đúng là khác biệt một trời một vực.

Nghĩ biện pháp, không quản ra sao, đều phải thử một phen...

- Tiên Vương, cứu ta, cứu ta...

Ngay lúc bản thể một tia sát khí cuối cùng đều không khống chế nổi, sắp bị hút vào trong đó, Vạn Sát Địa Linh thấy Kim Sí Đại Bằng xuất hiện, vô cùng mừng rỡ kêu lên, là hy vọng, thấy được hy vọng.

Giờ khắc này, trong đầu nó chỉ có một ý niệm, đám người hèn mọn này chết chắc rồi, bọn chúng chết chắc rồi!

Đây là ai? Đây đường đường chính là Tiên Vương Kim Sí Đại Bằng, ở trước mặt hắn những người này đều không tính là gì.

- A... Chỉ là, khiến hắn không nghĩ tới là, Kim Sí Đại Bằng mới vừa xuất hiện, thân thể to lớn ở giữa bầu trời kia rồi lại đột nhiên chấn động, sau đó hoàn toàn không để ý tới Vạn Sát Địa Linh sắp bị hút đi, cặp mắt nhìn chằm chằm vào Ngưu Lão Nhị.

- Lão tứ ngươi... ngươi đi ra rồi ư? Ngay sau đó, Ngưu Lão Nhị kêu lên, kinh ngạc nhìn Kim Sí Đại Bằng trên bầu trời.

- Tiên Vương, ta ở chỗ này... cứu ta với... Tiên Vương... Vạn Sát Địa Linh điên cuồng gào thét, vốn nghĩ là Tiên Vương xuất hiện, tùy tiện một động tác là có thể giải quyết, kết quả Tiên Vương Kim Sí Đại Bằng xuất hiện, sau đó lại hoàn toàn không để ý tới nó, cuối cùng trong tiếng kêu gào thê thảm, nó hoàn toàn bị hút vào bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.

Nhậm Kiệt rốt cục hút nó vào trong đó, trấn áp trong một cây đại kỳ luyện hóa, nhưng trong lòng lại cả kinh, bởi vì vừa rồi Ngưu Lão Nhị gọi hắn là lão tứ, chẳng phải nói người này không chỉ là Tiên Vương Kim Sí Đại Bằng trong đại thế giới Táng Tiên, mà còn là... Kim Sí Đại Bằng trong Nghịch Thiên Thất Đại Thánh trên đại thế giới???