Ở một vùng biển vốn thuộc Thiên Hải Đế Quốc, hiện tại đã bị Minh Ngọc Hoàng Triều chiếm lĩnh, cách xa không biết bao nhiêu tỷ dặm, ngay cả Pháp Thần Cảnh cũng sẽ không tùy tiện bay qua, về phần những người tu luyện khác thì càng khó mà đi nổi.
Đây chỉ là khoảng cách một mảnh hải vực ngăn cách, từ đó cũng hiểu được Hải Thần Giáo hùng mạnh năm xưa, bởi vì tất cả đều từng nằm dưới thống trị của bọn họ, thậm chí trước kia càng thêm rộng lớn hơn.
Những đại giáo vô thượng khác cũng vậy, tựa như Đông Hoang Thần Giáo diện tích to lớn, ngay cả ngay cả Nhậm Kiệt nếu không phải lên đến không gian, mượn cảnh giới Thánh nhân luận đạo, cũng khó phát hiện được hình dạng của địa bàn Đông Hoang Thần Giáo.
Về phần khu vực Minh Ngọc Hoàng Triều và Thiên Hải Đế Quốc, chẳng qua là nằm giữa khu tam giác do các thế lực Hải Thần Giáo, Đông Hoang Thần Giáo, Yêu Thần Giáo, Tàn Hồn tạo thành.
Lực lượng các đại giáo vô thượng đến nơi này đều ở mức thấp nhất, cho nên cũng dần tạo thành khu giảm xóc giữa các đại giáo vô thượng.
Bởi vì vậy, khu vực giảm xóc này cũng thành chỗ yếu nhất, cho nên mới khiến một cái tông môn ngàn năm cũng trở nên rất mạnh ở đây, hoàn toàn không giống như ở khu vực đại giáo vô thượng thống trị.
Đi xuyên qua khu vực đại giáo vô thượng thống trị, người tu luyện bình thường không dám mơ, ngay cả người trong đại giáo vô thượng, thường cũng là mượn đường hầm không gian, đến gần khu muốn đi rồi mới chạy tới.
Trừ khi có lực lượng như Thiên Châu, Đan Vô Pháp, Tàn Hồn Thiên Tử, hoàn mỹ được Tiên khí hạ phẩm chấp nhận, chân chính phát ra uy lực khủng bố của Tiên khí, lúc cần thiết, như khi đuổi giết Ngưu Lão Nhị, bọn họ có thể trực tiếp phá vỡ không gian đi xuyên qua.
Nhưng đó là lúc khác thường, sau khi Hải Thần Giáo sụp đổ 8000 năm trước, lực lượng hải vực xung quanh cũng dần nổi dậy. Truyền thừa trực hệ Hải Thần Giáo như Thiên Hải Tông thì rất ít, còn lại là từ thế lực phụ thuộc mạnh mẽ mới phát triển lên. Ở mặt biển Thiên Hải Tông nắm giữ, vốn là mấy trăm vạn dặm hải vực, cộng thêm phạm vi đất liền rất lớn xung quanh, hiện giờ đều bị Thiên Đan Tông nắm giữ.
Thiên Đan Tông cũng là tông môn vạn năm truyền thừa mấy vạn năm, lúc Hải Thần Giáo chưa sụp đổ, cũng đã rất mạnh mẽ, là tông môn luyện đan mạnh nhất khi đó. Vốn lúc đó xưng là Hải Đan Tông, sau khi Hải Thần Giáo sụp đổ, cũng dần độc lập trở nên mạnh lên.
Hiện tại đã trở thành tông môn luyện đan mạnh mẽ nhất vùng biển này, được xưng là tông môn mạnh nhất gần với đại giáo vô thượng Đan Tiên Giáo. Thậm chí có người còn nói, không chừng đến lúc nào đó, bọn họ sẽ trở thành đại giáo vô thượng.
Đáng tiếc, không đợi được đến ngày đó, Hải Đan Tông trước kia, hiện tại là Thiên Hải Tông, đã bị phá hủy gần hết.
Bên dưới chém giết rung trời, đại đội người ngựa đi qua, giống như quân đội trong chiến tranh thế tục, chiến giáp thống nhất, thú cưỡi toàn đạt đến linh thú, Thiên Long Quân đang diệt trừ tông môn vạn năm hùng mạnh này.
Mặc dù Thiên Đan Tông mượn đại trận phòng ngự, hiện giờ cũng đang co rút, dần dần thất thủ.
Ở trên cao vạn trượng, chiến đấu Pháp Thần Cảnh cũng dần đến cuối, Tôn Bằng, lão tổ tông Thiên Đan Tông, người gầy gò, mắt lõm sâu, hào quang đan dược màu vàng lóe lên trong bụng, đó là tác dụng của Tiên Đan, đang chữa trị thương thế của hắn.
Nhưng sắc mặt của hắn khó coi muốn chết, ánh mắt lướt qua phía dưới, phòng ngự tổng bộ Thiên Đan Tông đã sắp bị phá hết, lại nhìn lên những người đằng trước.
- Lão tổ tông, không được rồi, chúng ta tổn thất rất nhiều người, Pháp Thần Cảnh cũng chỉ còn 3 người chúng ta.
- Bên dưới tổn thất thảm hại hơn, tổng bộ... sắp không giữ được.
- Lão tổ tông, làm sao bây giờ, sao bọn họ còn chưa tới?
Lúc này, ba người Pháp Thần Cảnh thần sắc mỏi mệt, vẫn còn vẻ hoảng sợ, cả người đều bị thương, đang nhanh chóng áp sát Tôn Bằng, mỗi người đều lo lắng hỏi lão tổ tông phải làm sao. Tôn Bằng đã sống gần vạn năm, sống sót từ thời đại Hải Thần Giáo, chính hắn một tay đẩy Hải Đan Tông biến thành Thiên Đan Tông, bước lên đỉnh cao.
Ở Thiên Đan Tông, hắn là nhân vật tối cao, hắn là thần sống, bây giờ đến lúc sống còn, những người này đều hoảng loạn.
- Câm miệng. Tôn Bằng khẽ động lực thần hồn,quát ngừng những người này, nhìn những người đằng xa chầm chậm tới gần, khóe mắt co rút, quát lạnh nói: - Giết người chỉ là đầu rơi xuống đất, bây giờ Thiên Đan Tông đã không phải Hải Đan Tông 8000 năm trước, coi như các ngươi thật hạ được Thiên Đan Tông chúng ta, Hải Thần Giáo vừa mới lập giáo cũng sẽ tổn thất nặng nề. Thiên Đan Tông ta có thể lui một bước, giao ra toàn bộ địa bàn vốn thuộc Hải Thần Giáo cho các ngươi, từ nay về sau Thiên Đan Tông sẽ không dây dưa với Hải Thần Giáo nữa.
Tôn Bằng cũng là người đứng ở đỉnh cao giới đang tu luyện, năm đó cũng từng tương xứng với Hải Thượng, Long Tử. Vốn là hắn không thèm để ý mệnh lệnh của Hải Thần Giáo, nhưng làm sao cũng không ngờ, Hải Thần Giáo lập giáo chưa được mấy năm, nghe nói mâu thuẫn nội bộ cũng chưa giải quyết hoàn toàn, vậy mà lại toàn lực xuống tay với Thiên Đan Tông, đây là điều hắn hoàn toàn không ngờ.
Chỉ là lúc này đối phương hung hãn, Tôn Bằng buộc phải nhường bước, hiện tại Thiên Đan Tông phát triển nhanh chóng, nắm giữ địa bàn lớn gấp 10 lần năm xưa, dù nhường ra một chút địa bàn thì cũng không ảnh hưởng gì.
Theo Tôn Bằng thấy, hắn đã chịu thua, nhưng hiện tại Thiên Đan Tông không như quá khứ, Hải Thần Giáo càng không phải là Hải Thần Giáo 8000 năm trước, muốn bọn họ hoàn toàn thần phục là không thể.
- Oành... Bỗng nhiên bầu trời ầm ầm chấn động, trời đất như bị người khổng lồ đạp xuống, mấy trăm dặm chấn động, sau đó một bóng người khổng lồ xuất hiện, hai bên người hắn, một bên là người thanh niên lóe lên ánh sao, một bên là cận vệ đội.
- Đầu ngươi không có bệnh đó chứ, đã tới giờ này mà ngươi còn nói vậy được, ngươi nghĩ rằng ta đang giỡn chơi đó hả. Bây giờ ta đại biểu Hải Thần Giáo đến đây thanh lý môn hộ. Giết! Bóng người đen thui to lớn, tiếng như chuông rền, đã không còn một chút non nớt, nhưng vẫn có một chút ngây ngô.
Giọng thì thế, nhưng không nói nhảm gì, vừa nói đã ra tay. Hắn vừa hành động, người bên cạnh cũng đánh ra.
Kẻ điên, rốt cuộc đám người này là ai, Hải Thần Giáo vừa mới lập giáo, làm sao mạnh mẽ được như thế?
Đám người Hải Thượng, Long Tử cũng không đến, Hải Đan Tông kinh doanh mấy vạn năm, mình cũng đứng ở đỉnh phong giới tu luyện, hôm nay lại bị dồn đến cảnh này...
Khóe mắt Tôn Bằng co rút, dưới đáy lòng toát ra hơi lạnh, chiến đấu lúc trước, hắn vốn không chiếm ưu thế gì, càng thấy rõ những người này hung dữ tàn nhẫn, vốn muốn lùi một bước đàm phán, bây giờ xem ra không thể được.
Oành.... Nắm tay đánh ra, cả không gian cũng chấn động, lực lượng mạnh mẽ, liên tục không ngừng. Tôn Bằng bị đánh đau khổ không thôi, làm sao cũng không hiểu được, sao bỗng nhiên nhảy ra một người mạnh như thế, còn là một đám người...
Vốn là Hải Thần Giáo lập giáo, sau đó phát ra mệnh lệnh, hắn cũng không để ý. Theo hắn, Hải Thần Giáo tái lập giáo, chưa vững vàng, nội bộ có nhiều mâu thuẫn, nào có sức quan tâm nhiều chuyện. Hơn nữa trải qua hơn vạn năm kinh doanh, hắn tràn đầy lòng tin với Thiên Đan Tông. Tuy rằng còn cách một khoảng so với đại giáo vô thượng, theo hắn thì cũng chỉ là Tiên khí mạnh mẽ cùng với nội tình mà thôi, giai đoạn hiện tại tuyệt đối không kém hơn đại giáo vô thượng bao nhiêu.
Dưới sự lãnh đạo của hắn, Thiên Đan Tông đã hơn 10 người Pháp Thần Cảnh, cộng thêm bản thân hắn cũng có một món Tiên khí hạ phẩm bình thường, tự nhiên tràn đầy tự tin. Theo hắn thấy, ngay cả đại giáo vô thượng cũng không dám tùy tiện đụng tới bọn họ. Làm sao cũng không ngờ, chưa qua mấy năm mà Hải Thần Giáo đã bắt đầu ra tay dọn dẹp thế lực xung quanh, ngay cả Thiên Đan Tông cũng không bỏ qua, thật sự đánh tới đây...
Càng làm Tôn Bằng không thể ngờ tới, ngay từ khi chiến đấu, cục diện đã bị khống chế. Chưa được 1 ngày, vòng ngoài Thiên Đan Tông bị công phá, 10 Pháp Thần Cảnh bị đánh chết 6 người, ngoài một Pháp Thần Cảnh đang khống chế đại trận phía dưới, bên cạnh hắn cũng chỉ còn 3 người.
- A! Bỗng nhiên tiếng hét vang lên, lại một Pháp Thần Cảnh bị vây trong trận pháp của cận vệ đội bị đánh chết.
Ánh mắt Tôn Bằng đỏ lên, đáng tiếc Tiên khí của hắn dù mạnh mẽ, nhưng không làm gì được Cổ Tiểu Bảo hiện đang vận chuyển tổ phù hộ thân, đã đột phá Pháp Thần Cảnh trở nên cực kỳ mạnh mẽ. Dưới công kích dữ dội của Cổ Tiểu Bảo, Tôn Bằng cũng chỉ có thể nóng lòng mà thôi.
- Vù... Vù... Ngay lúc này, đằng xa bỗng có mấy đạo khí tức mạnh mẽ lao tới, nháy mắt xông tới gần trăm dặm.
Chỉ là vừa đến phạm vi này, trận pháp vây diệt Thiên Đan Tông liền có tác dụng, hơn nữa còn liền mạch với Thiên Long Quân phía dưới, ngay cả Pháp Thần Cảnh cũng không thể bỏ qua.
- Đến rồi, cuối cùng đã đến... Nhìn những người này đến, Tôn Bằng gần như tuyệt vọng cuối cùng cũng dấy lên hy vọng. Bởi vì đó là người Vạn Pháp Giáo ở gần nhất, Tôn Bằng thông minh vẫn chung sống rất tốt với Vạn Pháp Giáo, còn nhường ra lợi ích trói hai bên vào nhau. Vào lúc mấu chốt này, hắn kịp thời cầu cứu Vạn Pháp Giáo.
- Phía trước là người Hải Thần Giáo, Thiên Đan Tông cùng Vạn Pháp Giáo ta là quan hệ đồng minh, tránh cho tổn thương hòa khí, mời đến gặp mặt, ta là.... Lúc này, mấy người kia cũng không mạnh mẽ phá trận, chú ý trận pháp bên ngoài hòa làm một thể với Thiên Long Quân phía dưới, liền lên tiếng nói.
- Ngươi là ai liên quan gì tới ta, đây là nội bộ Hải Thần Giáo tranh chấp. Hải Thần Giáo phụng tiên chỉ tái lập giáo, khôi phục vinh quang đại giáo vô thượng. Những kẻ thủ hạ ngày xưa lại không nghe triệu tập, vậy là cãi lại tiên chỉ, phải bị trừng phạt. Ngươi không cần nói ngươi là ai, các ngươi không xen vào chuyện này được, đi chỗ khác chơi. Chỉ là không chờ hắn nói mình là ai, Cổ Tiểu Bảo đang điên cuồng đánh Tôn Bằng liền hất ngược trở về.
- Ngươi... Người kia cũng có địa vị không kém trong Vạn Pháp Giáo, đến cảnh giới này đều là tồn tại chí cao vô thượng trong tại giới tu luyện, tung hoành thiên địa không sợ gì cả. Người ở trên cao mà bị mặc kệ liền nổi giận, sắc mặt hắn trầm xuống, những người đằng sau cũng đồng loạt thả ra lực lượng, pháp bảo lóe lên chuẩn bị ra tay.
Lớn lối, kẻ này quá lớn lối. Nghe như vậy, Tôn Bằng đang mệt mỏi chống cự, trong lòng cũng cảm thấy kẻ này quá kiêu ngạo. Nhưng trong lòng liền mừng thầm, càng như vậy càng tốt, một khi kéo Vạn Pháp Giáo vào, chuyện sẽ dễ làm, mặc kệ thế nào Hải Thần Giáo mới tái lập giáo cũng không thể so sánh được với Vạn Pháp Giáo.
Oành... Bỗng nhiên, không chờ người Vạn Pháp Giáo ra tay, một mặt khác bỗng nhiên bùng nổ mười mấy cỗ hơi thở mạnh mẽ,mỗi một cái đều vô cùng mạnh mẽ, dẫn đầu chính là Long Tử, đằng sau còn mười mấy Pháp Thần Cảnh.
Lần này khí thế bùng nổ hoàn toàn, uy thế kinh thiên động địa, nháy mắt như chọc thủng trời.
Người Vạn Pháp Giáo vốn muốn ra tay liền khựng lại, bỗng nhiên có người bị ảnh hưởng phân thần, trực tiếp bị trận pháp cận vệ đội giết chết.
Như vậy, nhân số Hải Thần Giáo liền mạnh hơn Vạn Pháp Giáo lâm thời chạy đến, dù sao không phải Vạn Pháp Giáo bị công kích, bọn họ chỉ cảm thấy cộng thêm đám người Tôn Bằng, nếu ra tay thì chiếm ưu thế, nên mới giận dữ ra tay, nhưng tình huống hiện tại đã khác.
- Hừ! Hải Thần Giáo đúng là bỏ được, không phải đưa phân nửa lực lượng đến đây đó chứ, nghe nói trong nội bộ các người cũng không ổn định, đừng có đi rồi thì bên trong xảy ra vấn đề. Thiên Đan Tông là đồng minh của Vạn Pháp Giáo chúng ta, các ngươi nhất định phải cho ta câu trả lời. Giáo chủ, Thái thượng trưởng lão Vạn Pháp Giáo đều đang đến... Tình huống không đúng, nhưng dù sao cũng là người đại giáo vô thượng, vẫn cực kỳ khó chịu, uy hiếp nói.
- Câm miệng, muốn đánh thì lên, không dám thì đi chỗ khác. Nghe kỹ đây, đây là chuyện nội bộ của Hải Thần Giáo ta, các ngươi nói một câu đồng minh liền muốn nhúng tay, vậy có ngày nào chúng ta lại tìm một cái gia tộc trong giáo các ngươi làm đồng minh, có phải vậy là sẽ được nhúng tay vào chuyện trong giáo các ngươi. Hải Thần Giáo lập giáo là phụng tiên chỉ, các ngươi muốn cãi lại tiên chỉ hay sao. Còn nữa, má nó đừng có đứng đó chỉ chỉ trỏ trỏ, một đám như các ngươi, nếu thật chọc giận ta, lát nữa trực tiếp diệt luôn các ngươi. Cổ Tiểu Bảo tuyệt không khách khí, lại không cho bọn họ nói xong, trực tiếp hất hết trở lại.
Khí thế của Cổ Tiểu Bảo đã có vài phần giống Nhậm Kiệt, nói chuyện sắc bén, không cho bọn họ nói nhiều.
Oành... Lúc này, bên phía Nhậm Tinh đã đánh chết kẻ địch, toàn thân lóe lên ánh sao, cùng cận vệ đội không hề yếu thế, khiêu khích những người Vạn Pháp Giáo: - Nghe lời sư phụ ta nói chưa, không phục thì đến đây, má nó còn chỉ trỏ nói mãi không im, dựa vào ngôn ngữ vãn hồi cái thể diện chó má gì, tiểu gia đánh các ngươi trước.
Người Vạn Pháp Giáo đều giận đến run hết cả người, nhưng nhìn khí thế của Nhậm Tinh, cận vệ đội khủng bố vừa mới đánh chết Pháp Thần Cảnh, lại có đám người Long Tử uy hiếp đằng sau, từ số lượng, lực lượng chỉnh thể đã chênh lệch quá lớn. Trước kia bọn họ cứng rắn, một mặt vì bản thân là tồn tại chí cao vô thượng, hiện tại đối phương còn mạnh hơn bọn họ, một mặt khác là bởi có chỗ dựa đại giáo vô thượng, nhưng Cổ Tiểu Bảo nói rõ ràng, đây là chuyện nội bộ của bọn họ, hơn nữa Hải Thần Giáo có tiên chỉ giáng xuống tái lập giáo, thật đánh lên...
Những người này bị mắng muốn nổ tung, nhưng không ai dám làm bậy, còn Tôn Bằng cũng thầm mắng trăm ngàn lần, nhưng bây giờ hắn muốn phân ra lực thần hồn liên lạc cũng không có cơ hội, thương thế không ngừng tăng lên.
- Cứu ta, đừng nghe lời chúng... Oành... Trong nháy mắt bị đánh chết, hắn còn muốn kêu cứu, nhưng đã không còn kịp nữa.
Tồn tại như hắn bị đánh chết, mấy chục dặm trên bầu trời hỗn loạn, nhưng thân thể to lớn của Cổ Tiểu Bảo lại không để ý tới, tuy rằng trên người cũng bị thương nhiều, nhưng ánh mắt không hề sợ hãi, thậm chí còn khiêu khích nhìn những người Vạn Pháp Giáo đối diện.
Nhìn đến những người đó sợ hãi, nhìn cho đến khi bọn họ không dám nhìn lại, hắn mới cất tiếng cười to.
Nhìn Cổ Tiểu Bảo cười to, cùng cục diện hiện tại, người Vạn Pháp Giáo cảm thấy vô cùng xấu hổ nhục nhã, nhưng trong lòng cũng chấn động. Nhưng bọn họ không biết, càng cảm khái chấn động hơn bọn họ lại là Long Tử.
Thoạt nhìn Long Tử ẩn nấp dẫn người mai phục, để phòng bất trắc, mà ban đầu những người Vạn Pháp Giáo quả thật kiêng kỵ bọn họ nên không trực tiếp đánh ra. Nhưng cũng chỉ có Long Tử hiểu rõ, bối cảnh như thế, mấy năm nay hắn đã làm không biết bao nhiêu lần.
Từ ban đầu, hắn còn không thèm để ý đám người Cổ Tiểu Bảo vừa đạt đến Pháp Thần Cảnh, đứng đằng sau áp trận cho bọn họ còn cảm thấy không vui. Chỉ là khi đó Hải Thanh Vân nói rất rõ ràng, hắn chỉ cần dẫn người đứng sau, không cần ra tay cũng sẽ được chia chỗ tốt.
Lúc đó bên Hải Thanh Vân có Nhậm gia chi viện, hắn không thể khống chế, chuyện tốt không cần tốn sức đánh mà vẫn có chỗ tốt, tự nhiên là hắn sẽ không phản đối. Nhưng mấy năm qua không ngừng chinh chiến, hắn dần bị Cổ Tiểu Bảo, Nhậm Tinh, cận vệ đội, Thiên Long Quân hù dọa. Không chỉ hắn, Hải Thượng cùng những cổ thế lực khác cũng làm giống như vậy, đợi về sau liên lạc với nhau mới phát hiện một điều.
Trong mấy năm chinh chiến, những người này đang tăng lên với tốc độ khủng khiếp. Đến hiện tại, Long Tử cũng không dám nói, mình không dựa vào những thứ được truyền thừa xa xưa, tự mình dẫn người là có thể thắng được những người này.
Đến lúc này, hắn còn muốn làm gì cũng không kịp nữa, trong 3 năm qua, hắn tận mắt nhìn những người này hung hãn chém giết, lần lượt trở về vào tăng tốc thời gian tu luyện, mỗi lần đi ra lại liều mạng chiến đấu. Đến hiện tại, tận mắt nhìn đồ đệ của Nhậm gia chủ Nhậm Kiệt lại có thể đánh chết Tôn Bằng nổi danh như mình, trong lòng cảm khái, dao dộng, không ai hiểu được.
Mà nhìn những người Vạn Pháp Giáo tự cho là đúng, nếu không phải bọn họ đứng đây thì sẽ làm như thế nào, Long Tử liền thầm lắc đầu cười khổ. Thầm nghĩ, bọn họ chỉ là không muốn tiến vào chiến đấu toàn diện nhanh như thế, hiện còn đang tôi luyện trưởng thành, cần mình đi ra chống đỡ.