Tà Thiếu Dược Vương

Chương 705: Diệt tiên




Ngưu Lão Nhị sắp nghẹn điên, được thả ra, quả thật như một con trâu điên.

Hiện tại đôi sừng trâu này dù không phải bản thể của hắn, chỉ là ngưng tụ ra, nhưng bởi vì cảnh giới lợi hại, uy lực sừng trâu này cũng kinh người. Lúc trước ngay cả ba người Thiên Châu dùng Tiên khí công kích trực tiếp, cũng khó mà tổn thương được, đủ hiểu được uy lực của nó.

Mà bây giờ bởi vì 3 năm tu luyện, phân thân của hắn bất ngờ mượn linh khí Hỗn Độn mà lại tăng lên, bây giờ uy thế càng kinh thiên động địa.

Cho nên vừa đâm vào người Tặc đạo nhân, liền truyền đến tiếng hét thảm thiết.

Bùm... Bùm... Bụp bụp... Sau đó Ngưu Lão Nhị chọc Tặc đạo nhân bay lên, lực va đập cực mạnh, làm thân thể Tặc đạo nhân cong lại như tôm, máu thịt nội tạng vỡ vụn, tiếng xương vỡ vụn có thể nghe được rõ ràng.

Nhưng dù khủng bố như thế, đánh vào hung hãn đến vậy, cộng thêm sừng trâu của Ngưu Lão Nhị sắc bén không kém gì Tiên khí, vẫn không đâm xuyên qua được thân thể Tặc đạo nhân. Theo lý thuyết, nếu như yếu thì đâm vào sẽ liền vỡ vụn, dù mạnh cũng sẽ bị đâm thủng, nhưng hắn hoàn toàn không sao cả.

Không chỉ thế, đạo bào cũ nát của hắn cũng không sao, lại còn giúp hắn cản được 9 phần lực lượng, bằng không chỉ lực đánh vào cũng đủ làm thân thể hắn vỡ nát.

Má nó, thế này... đây là chuyện gì, mình tốn hơn 2 năm phá giải Phong Cấm Ấn lại có người bên trong, còn bỗng nhiên nhảy ra một cái đầu trâu.

Hơn nữa kẻ này còn hung hãn như thế, trước kia chọc bao nhiêu chuyện, Tặc đạo nhân cũng không bị thương nặng như vậy.

- Độn! Tặc đạo nhân trong lòng quay cuồng, nhưng hành động không chậm, miệng ngậm máu, mơ hồ hô một tiếng độn, tiếp theo thân mình nháy mắt biến mất không thấy.

- Hả? Ngưu Lão Nhị đang đánh tới, phát tiết tức giận đã nghẹn 3 năm, không khỏi sửng sốt, người đâu rồi?

Nhưng sau đó, ánh mắt của hắn phủ một tầng máu cuồng bạo, quét qua xung quanh.

- Giỏi cho lão tiểu tử, trốn thật là nhanh, suýt nữa nhị gia cũng không tìm được ngươi. Lăn ra đây cho nhị gia. Oành... Ngưu Lão Nhị bỗng đánh ra một quyền, một vùng ngàn trượng cách đó mười mấy dặm ầm ầm sụp đổ, một bóng người bị bắn ra ngoài.

- Con trâu gì thế này, lại nhìn thấu độn thuật của đạo gia... Hả... Phụt... Tặc đạo nhân cũng rất chấn động, bị thương lại thêm thương liền phun máu, nhưng Ngưu Lão Nhị điên cuồng lên, lại gặp đối thủ đủ cấp bậc như vậy, mình ra tay hai lần liên tiếp vẫn không đánh chết đối phương, lại hung hãn xông lên.

Vừa rồi không thể bỏ trốn, Tặc đạo nhân càng khó tìm được cơ hội tốt hơn, thân thể Ngưu Lão Nhị như có thể chống lại Tiên khí, Thiên Tiên bình thường cũng không làm được, chỉ Kim Tiên mới được. Bây giờ lực lượng lại tăng lên, thân thể càng thêm mạnh mẽ, lực lượng không kém gì Tặc đạo nhân, cộng thêm Tặc đạo nhân đột nhiên bị trọng thương, mất đi tiên cơ, khó phát huy ưu thế lớn nhất, lập tức bị Ngưu Lão Nhị xông lên đánh cho đầu óc choáng váng.

Chặn bên này, đánh bên kia, Ngưu Lão Nhị không có kết cấu gì, nhưng ẩn chứa uy thế cuồng bạo, công kích không ngừng, khiến người ta muốn sụp đổ.

- Có gì từ từ nói, đạo gia nói rõ ràng với ngươi... Bùm...

- Đừng đánh mặt, ngươi có hiểu tiếng người không, nói mấy câu... A....

- Đừng cho rằng đạo gia không nổi giận liền dễ ăn hiếp, ngươi muốn chết mà, chúng ta nói chuyện trước đã. A... ngươi còn đánh mặt, con trâu chết tiệt kia...

- Đạo gia thật nổi giận, xem pháp bảo...

Tặc đạo nhân bị đánh cho đầu óc choáng váng, liền muốn lợi dụng sở trường của mình nói chuyện với đối phương trước, nói một hồi rồi nghĩ cách. Kết quả hắn không ngờ gặp phải con trâu điên như Ngưu Lão Nhị, hắn nghẹn 3 năm đã sắp điên, nháy mắt tiến vào trạng thái cuồng bạo. Nhất là liên tục bùng nổ đánh sảng khoái, đối phương còn chưa chết, hắn càng tăng thêm sức, làm sao lại để ý tới tên này nói, căn bản không ngừng lại.

Điều này làm Tặc đạo nhân có tài ăn nói giỏi cỡ nào cũng khó phát huy, kêu thảm không ngừng, bị đánh cho thảm thiết.

Cuối cùng không nhịn được nổi giận, một đạo hào quang bay ra, sau đó pháp bảo bay tán loạn. Đầu tiên là một đạo kiếm quang, tiếp theo là một cây gỗ hình đầu rồng, nháy mắt hóa thành Mộc Long có lực lượng Thiên Tiên, mấy món pháp bảo liên tục.

Cuối cùng đánh bay Ngưu Lão Nhị, Tặc đạo nhân thở dốc một cái, phun mấy ngụm máu, còn có răng cùng mảnh xương vụn. Tuy rằng có thể nhanh chóng mọc ra, nhưng hắn rất ít khi bị đánh thảm như vậy, nếu không phải có pháp bảo đặc thù bí mật, thân thể vượt xa người thường, dù bị đánh cho xương cốt vỡ nát cũng không tan tành, vậy chỉ sợ đã sớm chết rồi.

Nhưng mà đau thì vẫn đau, Tặc đạo nhân đau đến nhe răng nhếch miệng, sau đó khống chế pháp bảo lại điên cuồng oanh tạc.

Lần này đến phiên Ngưu Lão Nhị buồn bực, mắng to tên này mượn pháp bảo, không tính là bản lĩnh, nhưng cũng không hề sợ, toàn dùng thân thể chống chọi. Ngẫu nhiên sẽ liều mạng vọt tới gần, lại điên cuồng đánh Tặc đạo nhân.

Hai người ngươi tới ta qua, đánh cho túi bụi, còn Nhậm Kiệt thì tập trung khống chế lực lượng, nhanh chóng vận chuyển. Cảm nhận được linh khí Hỗn Độn thúc đẩy cảnh giới Thánh nhân luận đạo đạt đến đỉnh điểm đang dần rớt xuống, Nhậm Kiệt cho Ngưu Lão Nhị ra ngoài đánh chạy Tặc đạo nhân, tối thiểu không lo cho an toàn của mình, Nhậm Kiệt mới ý thức được nhất định phải lợi dụng.

Không thừa cơ làm chút gì, vậy sẽ lãng phí cảnh giới lúc này. Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã thăng cấp, trong thời gian ngắn không còn khả năng tăng lên. Pháp lực của mình đã đạt đến mức khủng bố, lúc này có thể tùy ý đột phá cảnh giới Thiên Tiên, hơn nữa Nhậm Kiệt cảm nhận được xung quanh không còn lực đè nén như ở đại thế giới ban đầu.

Đúng như Nhất Nguyên lão tổ nói, ở trong này, Pháp Thần Cảnh không phải mạnh nhất. Có thể cơ hội như thế, nhưng Nhậm Kiệt không muốn lãng phí cơ hội này, tình huống của hắn, thần kiếp khó nhất cũng đã trải qua, lực thần hồn cũng chuyển thành lực tiên hồn, dưới tình huống này mà đột phá chỉ là chuyện ăn chắc, sẽ chỉ lãng phí ở trạng thái này.

Lực tiên hồn của mình vốn thu lợi tăng lên, còn những cái khác....

Tuy rằng thân thể chưa khôi phục hoàn toàn, nhưng cũng không phải lựa chọn tốt nhất, sau này chầm chậm khôi phục hay tìm chút dược liệu luyện chế ra dược phẩm là đủ, không cần lãng phí cơ hội.

Trong đầu Nhậm Kiệt lập tức nghĩ tới rất nhiều, đột nhiên lực tiên hồn sắp rơi khỏi trạng thái Kim Tiên đỉnh phong, Nhậm Kiệt chợt nghĩ tới, Ngọc Hoàng Ấn. Mình tu luyện Trấn Thiên Ấn, Phong Cấm Ấn, đạo ấn quyết thứ ba thì quá khó, vẫn không cách nào tìm hiểu.

Oành! Nhậm Kiệt toàn lực mượn Thánh nhân luận đạo bắt đầu phân tích, tìm hiểu thức thứ ba Ngọc Hoàng Ấn, không ngừng phân giải lĩnh ngộ.

Lần này vận chuyện không cần vội, trước kia là vì không đủ cảnh giới, không thể chịu nổi hay không hiểu được uy lực chân chính của thức thứ ba Ngọc Hoàng Ấn, bây giờ chân chính tiếp xúc, Nhậm Kiệt cảm thấy đầu óc như muốn nổ tung.

Bởi vì nháy mắt có quá nhiều tin tức tràn vào, may là cảnh giới như Nhậm Kiệt hiện giờ, cùng rèn luyện tiên hồn vượt xa bình thường, bằng không khó mà chịu nổi.

Dù miễn cưỡng thừa nhận, dưới áp lực như vậy, thân thể Nhậm Kiệt đang nằm cũng khẽ chấn động, run lên dữ dội, cả người ở trạng thái siêu cấp căng thẳng.

- A... Mấu chốt là ngoài lượng tin tức khổng lồ đè nén, kinh người hơn là một cỗ uy thế hủy diệt. Đúng vậy, suy diễn, tìm hiểu, phân tích thức thứ ba Ngọc Hoàng Ấn, mơ hồ cảm nhận được một loại uy thế hủy thiên diệt địa, diệt sát tiên phật.

Nếu như nói Ngọc Hoàng Ấn thức thứ nhất là trấn áp, thức thứ hai là phong ấn, vậy thức thứ ba là lực lượng hủy diệt trực tiếp nhất, hung dữ nhất.

Đột nhiên, nhớ lại cảnh tượng khi nhìn thấy Ngọc Hoàng Ấn, một thức hủy diệt khủng bố cuối cùng, nhưng nháy mắt cuối cùng có chút không hoàn chỉnh. Tuy rằng bây giờ Nhậm Kiệt chưa hoàn toàn lĩnh ngộ tới đâu, nhưng chỉ cảm thụ lướt qua lại phát hiện đằng sau có những thứ không hoàn chỉnh.

Chẳng qua bây giờ Nhậm Kiệt cũng không thể cảm thụ, thoáng hiểu một chút, thừa lúc này không ngừng lĩnh ngộ Ngọc Hoàng Ấn thức thứ ba. Nhậm Kiệt nhanh chóng phát hiện, Ngọc Hoàng Ấn thức thứ ba đã vượt xa phạm vi bình thường, hắn mượn Thánh nhân luận đạo đẩy lực tiên hồn lên Kim Tiên đỉnh phong, lập tức hiểu được lực lượng hủy diệt này hoàn toàn nhắm vào tiên nhân.

Diệt Tiên!

Nháy mắt, Nhậm Kiệt cảm nhận được ý cảnh của Ngọc Hoàng Ấn thức thứ ba, Diệt Tiên, lực lượng hủy diệt, diệt sát tiên phật, hủy diệt đám tự cho là cao hơn.

Tựa như quân vương, hủy diệt tất cả tồn tại, đây là ý cảnh hủy diệt của Ngọc Hoàng Ấn thức thứ ba.

Cảm ngộ được uy lực hủy diệt này, Nhậm Kiệt chỉ có cảm giác, may mắn quá. May là trước kia mình không cưỡng chế tìm hiểu, bằng không chỉ riêng ý cảnh hủy diệt này cũng đủ làm mình tan xác. Bây giờ liên tiếp tăng lên, mượn linh khí Hỗn Độn thúc đẩy cảnh giới Thánh nhân luận đạo đến cảnh giới chưa từng tưởng tượng, mới chính thức có tư cách tìm hiểu thức thứ ba này.

Nhưng không kéo dài được lâu, Nhậm Kiệt cảm thấy chưa tìm hiểu được hai phần, linh khí Hỗn Độn đã tiêu hao sạch.

Nhưng Nhậm Kiệt lại cảm thấy thu hoạch rất lớn, thầm nghĩ nếu Ngọc Hoàng Ấn thức thứ ba có uy thế diệt sát tiên phật chưa từng có, vậy gọi là Diệt Tiên Ấn đi.

Lúc trước Nhậm Kiệt chỉ là nhìn thấy biểu diễn Ngọc Hoàng Ấn, bình thường thì tuyệt đối không thể học được, lĩnh ngộ được. Nhưng Nhậm Kiệt dựa vào Thánh nhân luận đạo cùng với bản thân không ngừng lĩnh ngộ, cuối cùng bắt đầu lĩnh ngộ được thức thức ba. Bởi vì không phải chính thức thu được, tự nhiên không có tên, Nhậm Kiệt cũng không để ý, dứt khoát tự mình đặt. Thực ra Nhậm Kiệt hoàn toàn lĩnh ngộ được Ngọc Hoàng Ấn này, vẫn luôn dung nhập lực lượng của mình vào đó, cũng dần coi là thứ của mình.

- Nhị gia ngươi, ngươi lừa đảo. A... Bỗng nhiên, Nhậm Kiệt nghe tiếng rống kinh thiên động địa, lập tức tỏa ra lực tiên hồn, lập tức nhìn thấy một cảnh kinh người.

Ở đỉnh núi khác gần đó, tựa như một con thú khổng lồ há to miệng, bên trong xuất hiện lực hút cực lớn, đang hút Ngưu Lão Nhị vào trong. Mà khi Nhậm Kiệt tra xét, bóng dáng Ngưu Lão Nhị đã biến mất không thấy.