Tà Thiếu Dược Vương

Chương 682: Mượn trận của đại giáo vô thượng để dùng




Tuy rằng không đến mức dùng Lăng Thiên Nhất Kích đánh chết Pháp Thần Cảnh bên Hải Tường Long, nhưng cũng trực tiếp trọng thương hai người này. Dù sao hai người này chỉ dưới Pháp Thần Cảnh tầng ba, nếu không phải Nhậm Kiệt không muốn làm lỡ thời gian, nháy mắt giết bọn họ cũng được.

Đá bay bọn họ, tốc độ Nhậm Kiệt càng thêm nhanh, đồng thời không ngừng đổi hướng, thậm chí có lúc vọt xuống bay ở tầng trời thấp, đôi khi trực tiếp ra tay phá hủy tiếp điểm trận pháp Đông Hoang Thần Giáo.

Nhưng khi bọn họ còn cách vòng ngoài Đông Hoang Thần Giáo khoảng 3000 dặm, trận pháp đã vô cùng mạnh mẽ. Những chỗ này đã liên lạc với khu vực trung tâm, hơn nữa xung quanh xuất hiện 6 Pháp Thần Cảnh, 6 người cùng liên thủ thúc đẩy đại trận, chuẩn bị ngăn cản Nhậm Kiệt, trong đó người dẫn đầu đã không kém gì Hải Thượng, Long Tử.

Nếu thật để Nhậm Kiệt xông vào tổng bộ Đông Hoang Thần Giáo, vậy sẽ xấu mặt lớn. Hơn nữa đúng như đã nghĩ, những người này rõ ràng đã nói chuyện với Thiên Châu, Đan Vô Pháp, Tàn Hồn Thiên Tử ở phía sau, bọn họ đi theo sau nhưng không bị trận pháp ngăn cản, như vậy kéo gần khoảng cách còn 3000 dặm, Thiên Châu gần Nhậm Kiệt nhất chỉ còn 5000 dặm.

Nhìn 6 Pháp Thần Cảnh ngăn cản, Thiên Châu đã sẵn sàng, chỉ cần Tiếu Kiểm Sát Thần Vương chậm lại một chút là nàng sẽ đuổi kịp.

- Ngăn bọn chúng, đừng làm lỡ thời gian. Oành.. Nhìn 6 người này, Nhậm Kiệt căn bản không để ý, 6 đại Pháp Thần Cảnh mượn đại trận muốn ngăn cản mình, quả thật có thể làm được. Nhưng Nhậm Kiệt tuyệt đối sẽ không cho bọn họ ngăn cản dễ dàng như thế, lực thần hồn nháy mắt khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, thả ra đám Hỏa Long, Thủy Long, Độc Long, Hồn Long, Huyết Long cùng Cốt Long mới hình thành, lập tức xông tới.

6 tên này đã vô cùng mạnh mẽ, ầm ầm xông tới, uy thế càng kinh thiên.

- Không hay, đó là cái gì?

- Những khí linh này là gì, sao chỉ là khí linh đã khủng bố như thế.

- Má nó! Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm của ta bị tổn hại, sao tên này cứng như vậy.

- A! Cháy chết ta, đây là lửa gì...

Không cần Nhậm Kiệt ra tay, 6 con khí linh xông lên, vừa chạm vào, ngoài hai người mạnh nhất miễn cưỡng ngăn cản được, còn lại đều bị thương không nhẹ.

Còn Nhậm Kiệt trực tiếp vòng qua một bên, lại đánh vỡ trận pháp.

- Đó là khí linh sao? Thật mạnh! Nhìn Nhậm Kiệt triệu hoán ra 6 con rồng, dù biết không phải là thần thú thật, nhưng cũng không kém. Bởi vì là khí linh, vậy cũng mạnh quá đáng đi chứ. Hơn nữa khí linh bình thường đều dung hợp với pháp bảo mới có uy lực mạnh mẽ, rất ít khi gọi riêng ra chiến đấu, huống gì một lần là 6 cái, thật là thần kỳ. Ngay cả bọn họ có Tiên khí, cũng không thể có khí linh mạnh mẽ đến vậy.

"Quả nhiên không bình thường, biết ngay là ánh mắt nha đầu kia sẽ không kém." Trong lòng Đan Vô Pháp cũng khẽ động.

"Đây là vật gì? Ngoài truyền nhân đại giáo vô thượng, sao còn có tồn tại kẻ như thế, sao hắn có thứ như vậy, nếu có thể chiếm được..." Trong mắt Tàn Hồn Thiên Tử lóe lên tham lam, chỉ là 6 cái khí linh đã kinh người đến thế, nếu có thể khống chế, vậy tuyệt đối lợi hại.

Nhưng bọn họ đều rõ ràng, những thứ này chỉ là khí linh cho nên dù Tàn Hồn Thiên Tử động lòng tham cũng sẽ không để ý tới chúng, không lãng phí thời gian, ngược lại càng muốn đuổi theo tên đeo mặt nạ cười đáng ghét kia.

6 vị Pháp Thần Cảnh Đông Hoang Thần Giáo lại buồn bực cực điểm, làm sao cũng không ngờ có người dám xông vào đại giáo vô thượng, càng không ngờ 6 người bọn họ liên thủ lại cũng bị đãi ngộ như thế, đối phương không thèm nhìn họ một cái. 6 người bọn họ nhận được lệnh, liên thủ ngăn cản đối phương một chút, chuyện còn lại thì không cần chú ý, bọn họ nghe vậy cũng không thấy có áp lực gì.

6 đại Pháp Thần Cảnh liên thủ ngăn cản người khác một chút, theo bọn họ thấy, trừ khi là tiên nhân, bằng không trong giới tu luyện còn ai ngăn cản được bọn họ. Kết quả đối phương căn bản không để ý tới bọn họ, trực tiếp gọi ra 6 cái khí linh, mà lại có nhiều khí linh như vậy, nhưng hắn nghĩ cái gì, muốn dựa vào khí linh đối đầu với tồn tại như bọn họ, đúng là không biết sống chết. Theo bọn họ thấy, khí linh rời khỏi pháp bảo, căn bản không đủ xem, nhưng... bọn họ làm sao cũng không ngờ, tiếp theo liền bị khí linh đó ngược đến thảm, thảm không muốn xem.

Bùm bùm! Lúc này, Nhậm Kiệt vẫn không ngừng, tốc độ xung kích tối đa, không ngừng đột phá đại trận phòng ngự Đông Hoang Thần Giáo xông vào trong. Bởi vì trận pháp Đông Hoang Thần Giáo biến đổi, đám người Thiên Châu sẽ không bị cản trở, cho nên mỗi lần phá một đạo trận pháp, sẽ bị chặn một chút, người đằng sau cũng kéo gần khoảng cách một chút.

Thế này còn là Nhậm Kiệt làm, hắn đụng vào đều là chỗ yếu nhất trận pháp, hơn nữa suốt một đường giành trước cơ hội, vẫn không làm chỉnh thể đại trận bùng nổ uy thế. Nhưng ngay cả như vậy, trận pháp phòng ngự vòng ngoài đại giáo vô thượng cũng đã kinh người.

Khi Nhậm Kiệt xông tới ngoài tổng bộ Đông Hoang Thần Giáo trăm dặm,đã nhìn thấy được dãy nhà cửa trên mảnh hoang nguyên vô biên không có tường thành, đám người Thiên Châu phía sau chỉ cách Nhậm Kiệt không đủ trăm dặm.

Oong... Oong... Ngay lúc này, bên trong Đông Hoang Thần Giáo lóe lên tia sáng, thoáng cái bao phủ vạn dặm khu vục Đông Hoang Thần Giáo. Bị tia sáng này ảnh hưởng, những trận pháp ngoài vạn dặm cũng thay đổi.

- Đệch! Chỉ thiếu một chút, chỉ thiếu chút nữa! Khoảng cách trăm dặm, chỉ là chuyện thoáng cái đối với Nhậm Kiệt, nhưng bây giờ còn thiếu một chút. Thật ra dù không ngừng vận chuyển đại trận ngăn cản, nhưng tốc độ của Nhậm Kiệt cũng rất nhanh, không hề dừng lại đã xông qua. Chỉ là tốc độ bị ảnh hưởng, không như đám người Thiên Châu phía sau, chậm một chút cũng đủ khiến bọn họ đuổi kịp.

Trên đường Nhậm Kiệt để lại rất nhiều chuẩn bị, không ngừng đánh, đụng vào trận pháp, đồng thời hắn cũng làm rõ những trận pháp này. Nhưng giờ phía sau sẽ lập tức đuổi kịp, phía trước rõ ràng là do là Tiên khí thúc đẩy tạo thành hiệu quả. Mà mình cản trở trong trăm dặm này, phía sau nhất định sẽ vọt tới ngăn cản mình. Không xông vào được, vậy khó mà đạt được mục đích, hiệu quả chân chính, vậy những gì mình làm cũng không có tác dụng mấy....

- Nói cho nhị gia, tiểu tử ngươi muốn làm gì, làm thế nào, mau. Ngay lúc này, giọng suy yếu, nhưng đã khá hơn của Cuồng Ngưu vang lên.

- Trước khi bọn họ ngăn cản chúng ta, xông vào trong tổng bộ Đông Hoang Thần Giáo, chính là chỗ có hào quang Tiên khí bao trùm, sẽ thay đổi dẫn động một khu trận pháp, ít nhất phải nắm giữ một chút trung tâm bên trong, chỉ dựa vào bên ngoài sẽ không hiệu quả. Bởi vì Tề Thiên, Nhậm Kiệt tuyệt đối sẽ không khinh thường tồn tại bị trấn áp dưới Thánh Bia. Tuy rằng Cuồng Ngưu vừa rồi chỉ còn thoi thóp một hơi, giờ không thể vận dụng chút lực lượng nào, nhưng nghe hắn hỏi, Nhậm Kiệt vẫn lập tức nói rõ ý đồ của mình.

Nếu đổi thành người khác, nghe Nhậm Kiệt nói lời hoang đường khó tin như thế, nhất định sẽ rất kích thích khuyên can, không tin được, cho rằng hoàn toàn không thể. Bởi vì chạy vào địa bàn đại giáo vô thượng, muốn xông vào khống chế trận pháp bên trong của đối phương, cái này không phải mơ mộng hão huyền là gì, còn đang chạy trối chết mà đi mạo hiểm làm bậy.

- Được rồi, không phải xông vào trước bọn chúng hay sao, nhị gia dạy ngươi mượn lực mặt đất. Chỉ cần chân đạp mặt đất, công phòng tùy tâm, nắm giữ mặt đất, nắm giữ tất cả. Chỉ cần ngươi có thể lĩnh ngộ nửa phần, có thể tranh thủ được khoảng thời gian trăm dặm. Oành! Cuồng Ngưu hét lớn, tiếp theo thông qua lực thần hồn, trực tiếp đưa một loại công pháp vào thần hồn của Nhậm Kiệt.

Có thể trực tiếp đựa lực lượng truyền vào thần hồn, hơn nữa nháy mắt nhập vào thần hồn, Nhậm Kiệt lần đầu mới thấy thủ đoạn như thế.

Oành... Dù chỉ là một phần, nhưng nháy mắt ký ức tuôn trào, trong thần hồn có một con trâu lớn cuồng bạo đội trời, chân đạp đất bùng nổ lực lượng vô hạn, dẫn động lực lượng mặt đất. Nó còn đặc biệt hơn cả quy tắc Tiên đạo của con tiên hạc kia, là hoàn chỉnh, dù chỉ là một phần nhỏ, may mà cảnh giới, lực thần hồn của Nhậm Kiệt đủ mạnh.

Hơn nữa hắn thường đi vào cảnh giới Thánh nhân luận đạo, tiếp thu những thứ vượt ngoài bình thường cũng đã thành quen. Cùng lúc tiếp nhận, lực lượng thân thể hắn cũng trở nên cuồng bạo. Nhậm Kiệt cảm giác nhoáng cái lực lượng trong người như bốc cháy, hung bạo đến khó khống chế, nhưng lực lượng lại tăng vọt.

Lúc này, Tiên khí Đông Hoang Thần Giáo thúc đẩy trận pháp phát tán hào quang, chỉ cần Nhậm Kiệt vừa đụng vào trận pháp, đám người Thiên Châu có thể xông tới.

Nhưng chỉ nháy mắt, Nhậm Kiệt trực tiếp đáp xuống mặt đất.

- Bên đó... Không xong. Vù... Đột nhiên thấy quanh người Nhậm Kiệt lóe lên hào quang pháp lực cuồng bạo, Thiên Châu đột nhiên ý thức được không đúng. Tuy rằng còn kém một chút, nhưng khoảng cách trăm dặm đã không tính là gì, vung tay đánh ra một đạo kiếm quang.

- Xem ngươi chạy đằng nào, vào đây cho ta. Trấn Thần Kỳ! Oành... Dù ở cuối cùng, nhưng Tàn Hồn Thiên Tử đã sớm tính toán từ lâu, luôn chờ đợi sẵn, lúc này toàn lực thúc đẩy Trấn Thần Kỳ, nháy mắt phá vỡ không gian, lá cờ lớn kéo theo oán khí vô biên, vô số tàn hồn, như một tòa luyện ngục cuốn lấy Nhậm Kiệt.

Ầm! Hai chân Nhậm Kiệt vừa đặt xuống đất, Nhậm Kiệt liền hiểu vì sao tên trâu lớn này truyền cho mình bộ công pháp này. Công pháp này không giống Ngọc Hoàng Quyết, ban đầu trực tiếp nhập vào thần hồn thúc đẩy, làm Nhậm Kiệt tiến vào trạng thái cuồng bạo như bị thiêu đốt, bản thân khó khống chế. Tuy rằng lực lượng tăng vọt, nhưng Nhậm Kiệt lại thấy khó khống chế, mà một khi đáp xuống đất, bỗng cảm thấy hết sức bình ổn.

Mặt đất thoáng cái trút lực lượng bành trướng vào người, không phải ở mặt ngoài, mà là sâu bên trong lòng đất, có thứ gì đó hỗ trợ công pháp, tự động ngưng tụ. Lúc này, mặt đất xung quanh như thành một phần của thân thể.

Vốn Nhậm Kiệt đã tìm hiểu trận pháp xung quanh, mà bây giờ lại càng thêm rõ ràng trận pháp được bố trí trên mặt đất, nhoáng cái Nhậm Kiệt cảm nhận được có thể mượn mặt đất mà đi xuyên qua.

- Cút ngay. Bùm! Lúc này, kiếm khí của Thiên Châu đã tới gần, Nhậm Kiệt khoát tay, tiểu Lôi Long lao ra, đụng thẳng vào kiếm khí.

Đạo kiếm khí này quả nhiên vô cùng khủng bố, tiểu Lôi Long đối mặt pháp bảo, thần thông khác đều có ưu thế tuyệt đối, thậm chí sẽ khiến chủ nhân thi triển cảm thấy áp lực sợ hãi. Nhưng gặp phải đạo kiếm khí này, thân thể không ngừng vỡ vụn. Nhưng bản thân tiểu Lôi Long cũng rất mạnh mẽ, không ngừng bị đánh vỡ, cũng xung kích đánh vào, mạnh mẽ không để kiếm khí đến gần Nhậm Kiệt.

Vù! Chỉ trong nháy mắt này, Nhậm Kiệt đã biến mất khỏi chỗ đang đứng.

Ầm! Nhậm Kiệt vừa biến mất, Trấn Thần Kỳ ầm ầm cuốn tới, mặt đất nổ thành cái hố không đáy, nhưng đã mất dấu của Nhậm Kiệt.

Cùng lúc, ở một con phố phồn hoa bên trong Đông Hoang Thần Giáo, Nhậm Kiệt đột nhiên xuất hiện, lập tức làm không ít người chú ý.

Ầm... Ầm ầm... Bởi vì xung quanh đột nhiên xuất hiện trận pháp dầy đặc, lực lượng va đụng không ngừng, rõ ràng đại trận đang không ngừng áp chế người này, làm không ít người nhìn mà hít một hơi lạnh, kẻ xâm nhập là ai vậy?

Trời ạ! Có người dám xông vào đại giáo vô thượng, lại còn xâm nhập tới đây, có chuyện gì thế?

Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, kẻ này là ai?

- Ở bên đó, thúc đẩy trận pháp tiêu diệt.

- Không thể cho hắn vào, bên kia.

Đồng thời, bên trong Đông Hoang Thần Giáo, lại mấy Pháp Thần Cảnh mạnh mẽ xuất hiện, có điều những người này mạnh hơn rõ ràng, có ba người thúc đẩy Lăng Thiên Bảo Khí tuyệt phẩm, uy thế vô biên xông tới, làm mọi người xung quanh tròn mắt.

Mọi người ngây dại, lúc này Cuồng Ngưu cũng mở to mắt, tay vuốt sừng trâu loang lổ vết máu, con mắt lớn không ngừng xoay chuyển, không hiểu sao lại thế này, còn dữ hơn cả hắn truyền cho. Nhưng mình chỉ truyền cho hắn phương pháp vận dụng trăm dặm, nhưng bây giờ...

Hả! Hơn ngàn dặm rồi!

Nhậm Kiệt cũng không khỏi ngây người, không ngờ mới mượn một chút, tiến vào trong ngàn dặm Đông Hoang Thần Giáo, nhưng mà như vậy là vừa phải.

- Chỉ sợ các ngươi chưa có thử qua uy lực của trận pháp phòng ngự đại giáo vô thượng nhà mình hay của người khác, vừa rồi đuổi theo sau thích lắm phải không, giờ cho các ngươi thử. Oành... Nhậm Kiệt vừa nói, tay cầm chủ kỳ, nháy mắt cắm xuống đất.

Mặt đất ầm ầm nổ tung, bởi vì có Cuồng Ngưu truyền thụ, Nhậm Kiệt càng nắm chắc trận pháp xung quanh như bàn tay, càng rõ ràng bố trí trận pháp này.

Cùng lúc, đại trận xung quanh biến hóa, từ chỗ Nhậm Kiệt, kéo dài đến chỗ Thiên Châu, trong vòng 2000 dặm đột nhiên có 99 tiếp điểm bị ảnh hưởng.

Bùm... Bùm... Những trận pháp không ngừng va chạm biến đổi, đây là Nhậm Kiệt thầm động tay chân, bây giờ dồn dập bùng nổ.

Oành... Tiếp theo, Nhậm Kiệt phá vỡ một phần trung tâm khống chế trận pháp Đông Hoang Thần Giáo, nháy mắt thay đổi, 2000 dặm đại trận xung quanh trở nên cuồng bạo, trận pháp hỗn loạn bùng nổ uy lực không gì sánh bằng, không ngừng đan xen vỡ vụn.

Nháy mắt trong 2000 dặm như tận thế, mấu chốt là phần lớn uy lực trận pháp đều đánh về phía Thiên Châu, Đan Vô Pháp, Tàn Hồn Thiên Tử.