Tà Thiếu Dược Vương

Chương 664: Ngươi là phản đồ, ngươi là phản đồ




Ặc... Hải Thanh Vân vừa bước ra, chân khựng lại đứng ở đó.

Bởi vì trong những biến hóa vừa rồi, hắn không cảm nhận được rèn luyện đau đớn khi huyết mạch thức tỉnh.

Đương nhiên, bản thân hắn biết rõ là vì sao, đó là bởi độ tinh khiết huyết mạch của hắn, vì hắn dùng dược phẩm huyết mạch của gia chủ đưa cho, đã làm hết toàn bộ. Thực ra trong lòng hắn kinh hãi nhất là cái này, dược phẩm huyết mạch của gia chủ còn hiệu quả hơn cả Thần Điện truyền thừa huyết mạch Hải Thần vô thượng, thật quá khó tin.

Nhưng vừa đi ra, chuyện làm hắn càng không ngờ tới lại xảy ra.

Yên lặng, cực yên lặng, Thanh Dao, Hải Thượng, Long Tử, bọn họ đều không ngờ Nhậm Kiệt lại nói thẳng như vậy.

Thực ra Hải Thượng, Long Tử cũng thấp thỏm vì Hải Thanh Vân truyền thừa huyết mạch Hải Thần không giống người khác, bởi vì kết quả cuối cùng không xuất hiện tiên chỉ, cộng thêm Hải Vô Thường vừa nói, trong lòng đang đánh lô tô, nhưng không ngờ Nhậm Kiệt lại nói như thế.

Quả nhiên là hắn, phong cách làm việc khiến người ta không ngờ tới. Hải Vô Thường khẽ nhíu mày, nhoáng cái hắn lại cảm thấy quen thuộc, bởi vì chỉ có thể Nhậm Kiệt gia chủ này mới làm ra chuyện mà hắn không ngờ tới được.

- Làm càn, hắn tính là huyết mạch vô thượng gì, hắn là giáo chủ gì. Hải Thần Giáo là vì nhận được tiên chỉ mới tái lập giáo, giáo chủ chân chính, chính là Hải Vô Thường giáo chủ. Hắn là cái gì chứ! Lúc này, Hải Tường Long còn kích động hơn cả Hải Vô Thường, rống lên, nhìn Nhậm Kiệt rồi nhìn sang Hải Thanh Vân, liền nói: - Còn quỳ lạy, ngươi cho rằng ngươi có thể đổi trắng thay đen hay sao, nói chơi.

- Ngươi là phản đồ, bổn gia chủ đang nói chuyện với chủ tử, ngươi sủa bậy cái gì. Nhậm Kiệt nói rồi, như bỗng nhớ ra được, vỗ trán: - À à, bổn gia chủ lại quên, tên phản đồ đáng xấu hổ nhà ngươi cũng là Pháp Thần Cảnh, vậy thì cũng có chút tư cách nói chuyện. Nhưng ngươi nhìn những người khác còn chưa lên tiếng, chỉ có ngươi nói. Ngươi tính là thứ gì, ngươi là phản đồ, ngậm miệng đi.

- Oành... Hải Tường Long ầm ầm bùng nổ lực lượng, hắn đã sắp không nhịn được nữa, bay lên chỉ thẳng vào Nhậm Kiệt: - Bổn tôn nhất định giết ngươi...

- Bổn gia chủ nghe nhiều lời thế này rồi, có điều bị một tên phản đồ như ngươi nói ở đây, chính ngươi không cảm thấy mất mặt hả. Hiện tại ở đây có Thanh Dao Điện chủ, lúc trước đối đãi ngươi không tệ, nói thật, chẳng lẽ ngươi không biết, loại phản đồ như ngươi cũng sẽ không được chủ tử mới coi trọng, bởi vì hôm nay ngươi phản lại Hải Thần Điện, ngày mai sẽ có thể phản lại chủ tử mới, có đúng không, Hải Vương? Nhậm Kiệt nói rồi, nhìn sang Hải Vô Thường.

- Chết đi! Hải Tường Long hai mắt đỏ máu, năm ngón tay cách không chụp tới, nắm lấy Nhậm Kiệt, hắn đã nhẫn nhịn đến cực hạn, thật sự không nhịn được nữa.

- Bùm... Bùm... Oành... Không đợi Hải Thượng, Long Tử ra tay, người đằng sau bọn họ đã cùng ra tay ngăn cản. Tuy rằng Hải Tường Long đã thuộc hạng không yếu trong Pháp Thần Cảnh, nhưng có bốn Pháp Thần Cảnh cùng ra tay, hoàn toàn ngăn cản công kích, cũng chấn bay hắn trở ra.

- Ngươi là phản đồ, bổn gia chủ oan uổng ngươi hả? Một tên phản đồ, ngươi còn không biết xấu hổ la lối cái gì, không ngoan ngoãn rụt đầu vào, nếu còn la lối, ngươi không sợ mất mặt chủ tử mới của ngươi, sau đó hắn sẽ xử lý ngươi, bổn gia chủ rất rõ tính tình của Hải Vương. Hải Vương, bổn gia chủ nói đúng chứ? Nói rồi, Nhậm Kiệt lại cười nhìn sang Hải Vương, miệng không khách khí mắng Hải Tường Long, nhưng con mắt lại không liếc hắn một cái.

- Đủ rồi! Nhìn Hải Tường Long đã muốn dùng pháp bảo liều mạng, nhưng đối phương người đông thế mạnh, lúc này Hải Vô Thường cũng không muốn như vậy, khoát tay ngăn cản Hải Tường Long. Tuy rằng Hải Tường Long lúc này sắp nổ tung, nhưng hắn không dám không nghe lệnh của Hải Vương, nói thật khi Hải Vương chỉ là Thái Cực Cảnh, tiếp xúc mấy lần đã làm hắn cảm thấy cao thâm khó lường. Hiện tại sau khi được truyền thừa huyết mạch Hải Thần, có tiên chỉ tăng lên Pháp Thần Cảnh, lại khiến hắn càng thêm sợ hãi.

Nhưng Hải Tường Long đường đường là Pháp Thần Cảnh chí cao vô thượng, lúc này người run khe khẽ, bởi vì những lời Nhậm Kiệt nói quá khinh người.

Ngăn Hải Tường Long lại, ánh mắt Hải Vô Thường quan sát kỹ Nhậm Kiệt, rất bất ngờ nói: - Nhậm Kiệt, xem ra bổn giáo chủ còn xem thường ngươi, không ngờ ngươi là gia chủ gia tộc Vương triều thế tục, lại có thể đi đến nước này. Hơn nữa còn nhanh như vậy, giỏi hơn cha ngươi năm đó, có điều ngươi không nên xen vào vũng nước đục này. Ngươi cho là chỉ dựa vào ngươi nói bậy bạ mấy câu là có thể đưa một thằng nhóc con lên làm giáo chủ đại giáo vô thượng hay sao?

- Quả nhiên là phản đồ, chó quả nhiên là chó. Nhậm Kiệt cảm khái một tiếng, cười nhìn Hải Vô Thường: - Bổn gia chủ nói không quan trọng, quan trọng là sự thật, vừa rồi mọi người đều thấy, trực tiếp kết nối Tiên giới. Bổn gia chủ trùng hợp vì giúp giáo chủ, ngay cả bổn gia chủ cũng được chiếu cố, nếu không sao lại xuất hiện tình cảnh vừa rồi?

Hả?

Không nói không sao, vừa nghe Nhậm Kiệt nói thế, mấy người Hải Thượng, Long Tử cũng cảm thấy có lý, bởi vì như thế mới hiểu được. Bằng không, vừa rồi trạng thái của Hải Thanh Vân cùng Nhậm Kiệt đều không thể giải thích.

Thanh Dao biết vấn đề bên trong, nhưng nghe Nhậm Kiệt nói như vậy, nàng cũng cảm thấy đúng.

Nhậm Kiệt nhìn bọn họ đều ngẩn người, nói tiếp: - Bổn gia chủ cũng không ngờ, bên trên coi trọng tân giáo chủ tái lập Hải Thần Giáo đến vậy, thậm chí cả bổn gia chủ cũng được chỗ tốt rất lớn, bằng không sao tăng lên cảnh giới này nhanh đến thế, nói lại ngay cả bổn gia chủ cũng khó tin. Vừa rồi Hải Vương cũng đứng xem, chẳng lẽ Hải Vương cho rằng còn khả năng khác?

- Hừ! Hải Vô Thường cười mỉm hừ một tiếng, ánh mắt quét qua xung quanh, cuối cùng nhìn Hải Thanh Vân: - Truyền thừa huyết mạch Hải Thần mạnh yếu, không có nghĩa là sẽ thành tân nhiệm giáo chủ Hải Thần Giáo. Bởi vì bổn giáo chủ có được tiên chỉ từ Tiên giới. Oành...

Hải Vô Thường đã không muốn nói nữa, bởi vì biết rõ tài ăn nói của Nhậm Kiệt, hơn nữa bây giờ nói tiếp cũng không có ý nghĩa, cho nên khoát tay, trong người lập tức cuốn ra đạo ý chỉ tiên khí bay lên không.

Nháy mắt uy thế hùng hồn xuất hiện, ầm ầm tuôn trào.

- Huyết mạch Hải Thần tái hiện, giáo chủ thần giáo lập giáo. Tiên chỉ từ từ mở ra, 12 chữ tỏa ra uy thế vô biên, tiên khí quấn quanh, phát xạ xung quanh, làm mọi người đều cảm thấy muốn cúi đầu.

- Tiên chỉ giáng xuống, giáo chúng Hải Thần Giáo vâng tuân theo tiên chỉ, nhất định phụ tá Hải Vô Thường giáo chủ tái lập giáo, khôi phục huy hoàng thần giáo ngày xưa. Hải Vô Thường vừa lấy ra tiên chỉ, Hải Tường Long cùng người đằng sau hắn đều quỳ xuống lễ bái.

- Cái này... Ở bên kia, người của Hải Thượng, Long Tử, thậm chí mấy người Thanh Dao, đều không biết phải làm gì với uy lực của tiên chỉ.

Tiên chỉ mở ra, uy áp kinh người, hơn nữa đây chính là tiên chỉ, bọn họ vốn nên lập tức quỳ lạy, dù cho Pháp Thần Cảnh cũng không có sức chống cự trước tiên chỉ này. May mà đây không phải tiên chỉ trực tiếp giáng xuống từ Tiên giới, không có tiên khí thúc đẩy nhưng vẫn có uy lực của Tiên khí. Ngay cả như thế, bọn họ cũng không khỏi cúi đầu, trong lòng mâu thuẫn không biết có nên quỳ lạy hay không.

Lúc này cũng chỉ có Nhậm Kiệt không thèm để ý uy áp của tiên chỉ, còn tùy tiện quan sát, nhìn nó phát ra khí tức, dù xuyên qua thế giới khác, phủ xuống thế giới này vẫn còn uy thế như vậy. Còn mãnh liệt hơn cả tiên hồn tiên hạc bị mình đánh chết, thậm chí còn hơn cả khí tức những người nói chuyện bị mình nghe lén, rõ ràng tiên chỉ này không phải do người thường giáng xuống.

Ừm! Xem ra Hải Vô Thường quả thật có kỳ ngộ lớn, trong lòng đoán vậy, Nhậm Kiệt không thấy bất ngờ. Thiên hạ này không phải chỉ mỗi mình có kỳ ngộ, nhưng hắn vẫn có tự tin của mình.

- Tiên chỉ đã ra, các ngươi dám làm càn như thế, chẳng lẽ muốn cãi lại tiên chỉ, chống lại Tiên giới hay sao? Hải Vô Thường lạnh giọng nói, đồng thời kỳ quái nhìn Nhậm Kiệt, người này đến giờ mà sao vẫn không bị tiên chỉ ảnh hưởng, thật là khó tin?

Từ khi gặp hắn làn đầu, tiểu tử này đã tà môn tít mù, bây giờ lại càng kỳ quái tà môn hơn.

Nhưng bây giờ Hải Vô Thường có tiên chỉ, tựa như người thế tục có ngọc tỉ truyền thừa, hơn nữa hắn kết hợp khí tức với uy thế tiên chỉ, làm nó càng thêm hùng hồn, mọi người quỳ bái tiên chỉ cũng không khác gì quỳ bái hắn.

Điểm này, đám người Thanh Dao đều biểu, trong lòng ngàn vạn không muốn, nhưng yếu thế hơn người, lần này rắc rối.

- Không sai, quả thật phải bái, mặc kệ thân phận gì, có tiên chỉ phủ xuống, còn có tân giáo chủ tái lập giáo, chỉ cần người trong Hải Thần Giáo gặp được thì nhất định phải bái. Làm mọi người không tưởng được, là lúc này Nhậm Kiệt lại gật đầu đồng ý.

Hả!

Đám người Hải Tường Long sửng sốt, cho rằng mình nghe nhầm, sao người này lại... lại thuận theo?

Hắn làm gì, chẳng lẽ gặp giáo chủ có được tiên chỉ liền sợ, đột nhiên quay đầu.

Đừng nói bọn họ, mấy người Thanh Dao cũng tròn mắt, không rõ là sao, bỗng nhiên Nhậm Kiệt trở mặt giúp Hải Vô Thường.

Thế này là sao, vốn bọn họ nhất thời không nghĩ ra cách, đang mâu thuẫn không biết thế nào, kỳ vọng Nhậm Kiệt có thể nói gì, nhưng không ngờ thế này.

Nhưng lúc này chỉ có hai người không cho là vậy, Hải Thanh Vân hưng phấn mong chờ, bởi vì hắn biết gia chủ tuyệt đối sẽ xử lý đám người này.

Còn một người chính là Hải Vô Thường, hắn nhíu mày, dự cảm được không đúng, chỉ sợ tiểu tử này lại xuất chiêu...