Tà Thiếu Dược Vương

Chương 662: Nghe lén tiên nhân thượng giới đối thoại, tiện tay thu chỗ tốt




Mà lúc này, Hải Thanh Vân đang ở ngay phía dưới cột nước phía trên nguồn suối, từ trên xuống dưới nối thông thông đạo Tiên giới, trong nháy mắt huyết mạch trong cơ thể hắn dường như muốn thoát thể mà ra, dường như muốn hòa làm một thể với cột nước từ trong nguồn suối kia, dường như thân thể, huyết mạch đều không thuộc về hắn, cùng đi theo cột nước kia xông lên.

Hai loại tia sáng hòa lẫn nhau, làm cho lực lượng của Hải Thanh Vân không ngừng vận chuyển ở trong đó.

Máu huyết của hắn, thậm chí toàn thân hắn dường như đều sáp nhập vào trong đó, biến thành một phần cột nước trong nước suối kia, không ngừng vận chuyển trong đó, quấn với lực lượng của thông đạo nối thông với Tiên giới.

Những người khác đều đứng ngẩn ở nơi đó, hoàn toàn bị kinh sợ ngây người, đồng thời cũng bởi vì khí tức uy áp vô thượng từ Tiên giới kia mà không dám có bất kỳ động tác gì, nhưng ở vào thời điểm này Nhậm Kiệt lại không có cảm giác gì, những khí thế uy áp đó so với uy áp của hắn dùng thần hồn lực thúc giục cảnh giới bản thân trấn áp người khác cũng không mạnh hơn bao nhiêu.

Về phần so với uy áp trên mảnh vỡ bia đá kia, thì còn kém xa. Hiện tại hắn đang không ngừng cấp tốc đánh sâu vào, muốn đi vào trong đó. Có Thánh nhân luận đạo tương trợ, thần hồn lực của Nhậm Kiệt không ngừng tăng lên, cảnh giới cũng không ngừng tăng lên, một chút cấm chế cùng hạn chế đối với Nhậm Kiệt trước đó cũng dần dần mất đi tác dụng, Nhậm Kiệt từ từ xông vào trong đó.

Sau khi xông vào, Nhậm Kiệt cũng không chút khách sáo khống chế mình, để cho Hải Thần linh khí tràn vào bản thân hắn bên này, không ngừng hấp thu vào trong thức hải, thúc giục cảnh giới Thánh nhân luận đạo.

"Ầm..." Rốt cục sau một lúc nỗ lực, Nhậm Kiệt xông phá áp lực vòng ngoài của nguồn suối, đi tới bộ vị trung ương nguồn suối, Nhậm Kiệt trực tiếp đi theo cột nước dũng mãnh mở ra thông đạo kia dò xét đi lên.

Lần tra xét này, lập tức Nhậm Kiệt cảm nhận được rõ ràng tấm chắn không gian của tiểu thế giới này đã hoàn toàn bị mở ra, mà hướng lên trên, Nhậm Kiệt còn có chút cảm nhận giống như khi từ thế giới Cổ Thần bị bắn ra, còn có... còn có... lúc trước, không sai, chính là lúc Nhậm Kiệt đến thế giới này sống lại... Đến giờ phút này hắn mới nhớ lại một chút cảm giác vào thời điểm đó.

Đây là cảm giác chuyển kiếp tới đại thế giới bất đồng hay sao? Chính là loại cảm giác vượt qua một đại thế giới đây sao?.

Mà giờ này, rốt cục Nhậm Kiệt một lần nữa cảm nhận được rõ ràng, khác biệt giữa hai đại thế giới bất đồng này. Bất quá cho dù hắn mượn Thánh nhân luận đạo, nhưng lúc này bởi vì lực lượng bản thân có hạn, phát hiện tiếp xúc với thông đạo giữa hai đại thế giới kia còn được, nếu muốn đi lên sẽ rất khó.

Tấm chắn giữa đại thế giới, vượt qua tưởng tượng.

Mà lúc này Nhậm Kiệt đã có thể cảm nhận được rõ ràng, thông đạo vừa mở ra, bên trên có một lực lượng đặc thù đang không ngừng dò xét huyết mạch của Hải Thanh Vân, không ngừng rèn luyện, tăng cường thân thể Hải Thanh Vân.

Nhậm Kiệt cảm nhận tấm chắn này, đồng thời, cảnh giới bản thân cũng bởi vì không ngừng đắm chìm trong Thánh nhân luận đạo đang nhanh chóng tăng lên, nhưng đoạn phim trong Thánh nhân luận đạo tốc độ tiêu hao linh khí cũng quá nhiều. Vừa rồi Hải Thanh Vân dẫn động linh khí màu lam kia, rõ ràng đã không đủ dùng, có cảm giác sắp chống đỡ không được. Thế nhưng thời khắc này Nhậm Kiệt đang chiếm cứ ở trong đó, mơ hồ cảm nhận được một chút tin tức ở bên trên, làm sao có thể bỏ dở nửa chừng như vậy.

- Tụ lại cho bổn gia chủ! "Ầm..." Cũng may mà thời khắc này thần hồn lực của Nhậm Kiệt đã tiến vào bên trong, trực tiếp khống chế Hải Thần linh khí trong nguồn suối, thậm chí ngay cả từng tia tia tiên khí từ bên trên phát ra Nhậm Kiệt đều không kiêng kỵ chút nào, không sợ hãi chút nào cuốn lấy, trực tiếp ngưng tụ chung quanh thân thể hắn.

Đây không phải là tự mình hấp thu, chẳng qua là trải qua thân thể hắn, trực tiếp bị đoạn phim trong thức hải hấp thu, không ngừng thúc giục cảnh giới Thánh nhân luận đạo kia mà thôi, cho nên Nhậm Kiệt không có lo lắng chút nào.

Trong tiếng nổ ầm ầm, vô số linh khí màu lam điên cuồng ngưng tụ, còn có từng tia tia tiên khí xen lẫn trong đó.

Trong nháy mắt, Nhậm Kiệt giống như một trung tâm, linh khí màu lam thì giống như một lốc xoáy điên cuồng xoay tròn chung quanh thân thể hắn, không ngừng bị hắn hút vào trong thân thể, trong nháy mắt linh khí nồng đậm hơn ngàn vạn lần so với trước, mà Nhậm Kiệt thì không chút khách sáo hấp thu: thân thể đang điên cuồng hấp thu, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đang hút thu, đoạn phim Thánh nhân luận đạo càng không chút khách sáo hấp thu.

- Chuyện gì xảy ra, tại sao có thể như vậy?

- Đã xảy ra chuyện gì? Cái này... này là chuyện gì xảy ra?

- Con bà nó! Cái này có quan hệ gì với tên này chứ! Tại sao có thể như vậy, nhiều Hải Thần linh khí như vậy, cho dù Pháp Thần Cảnh đều phải bành trướng nổ tung?

- Tên này không muốn sống nữa sao? Hắn làm gì vậy?

- Nhậm gia chủ! Cái này...

Động tĩnh này quá lớn, lập tức mọi người bên cạnh Nhậm Kiệt đều kinh ngạc, mỗi người đều nhìn về phía hắn, ai cũng không nghĩ tới trong lúc Hải Thanh Vân bên kia xuất hiện tình huống quỷ dị kinh người như vậy, ở bên này không ngờ Nhậm Kiệt cũng có động tĩnh lớn như thế.

Đây là chuyện mọi người đều không nghĩ tới, bởi vì với bọn họ xem ra, đừng nói là Nhậm Kiệt không phải người của Hải Thần Giáo, cho dù là đúng, ở vào thời điểm Hải Thanh Vân này là chủ sự, có quan hệ gì với người bên ngoài chứ? Vậy mà cố tình Nhậm Kiệt lại đoạt danh tiếng của Hải Thanh Vân, động tĩnh của hắn bên này không nhỏ chút nào so với Hải Thanh Vân bên kia. Trong Hải Thần linh khí cuồn cuộn này thậm chí còn xen lẫn một chút tiên khí! Trời ạ! Lực lượng kinh khủng này, cho dù tất cả Pháp Thần Cảnh tại đây cùng hấp thu đều không chịu được.

Nhưng cố tình, linh khí cuồn cuộn kinh khủng như thế tràn vào thân thể hắn, rồi lại dường như bản thân hắn như không có gì xảy ra, hơn nữa từ từ cả người hắn đều bị linh khí màu lam kia bao phủ trong đó, không nhìn thấy bóng người, chỉ có linh khí màu lam kia tạo thành lốc xoáy nhanh chóng xoay tròn, không ngừng hấp thu linh khí màu lam của Thần Điện truyền thừa huyết mạch ngưng tụ qua vô số năm tháng.

Một màn này quá kinh người, quá kinh khủng, khiến mọi người hoàn toàn không thể tưởng được! Tại sao có thể như vậy?!

Đừng nói là một con người, cho dù là thần thú trong truyền thuyết, hoặc là tiên nhân bình thường, chỉ sợ cũng không có thật sự phun ra nuốt vào lực lượng. Cho dù chỉ là một loại Tiên khí, phun ra nuốt vào nhiều lực lượng như vậy, chỉ sợ đều phải bành trướng nổ tung mới đúng?

Mọi người đều cảm giác đầu óc không đủ dùng, hai người Hải Thượng, Long Tử vừa rồi còn không coi ra gì, thời khắc này hai mặt nhìn nhau, hai vị này đạt tới Pháp Thần Cảnh mấy ngàn năm, là bá chủ hải vực hùng bá nhất phương, thời khắc này đều trợn tròn mắt.

Bọn họ vừa mới đây thế nào đều không nghĩ tới lại như thế, tình huống của Hải Thanh Vân vượt ra ngoài tưởng tượng của bọn họ, biểu hiện của tên này lại đánh chết bọn họ đều không nghĩ tới.

Người khác nghĩ như thế nào, Nhậm Kiệt cũng không có thời gian để ý tới, Nhậm Kiệt có đủ lực lượng, cảnh giới bên trong Thánh nhân luận đạo không ngừng tăng lên, nhanh chóng tăng lên tới loại cảnh giới đặc thù kia, thần hồn lực của Pháp Thần Cảnh đỉnh phong nhất, rồi từ từ đột phá cực hạn.

"Ầm!" Mặc dù là tạm thời, còn mượn cảnh giới Thánh nhân luận đạo, nhưng sau khi đột phá cái chắn này, trong nháy mắt Nhậm Kiệt cảm nhận được một thứ hoàn toàn bất đồng, đó là một loại cảm giác vượt qua hết thảy: phương thiên địa này dường như thu nhỏ lại, không gian tiểu thế giới cũng biến đổi nhỏ lại, đại thế giới cũng biến đổi rõ ràng hơn rất nhiều.

Chẳng lẽ đây là cảnh giới của tiên nhân, thần hồn lực của tiên nhân?

Nhậm Kiệt thầm nghĩ trong lòng, nhưng cũng không biết tình huống như thế nào, bởi vì hắn cảm thấy Hải Thanh Vân giằng co lâu như vậy không có kết quả cũng không đủ sức, hắn chỉ là thoáng suy tư một chút trong đầu, trong nháy mắt thần hồn lực vượt qua cực hạn Pháp Thần Cảnh không do dự nữa xông lên. Lúc này thần hồn lực mượn Thánh nhân luận đạo không ngừng tăng lên, rốt cục ít nhiều mượn lực lượng đặc thù của nguồn suối kia, cảm nhận được một vài thứ ở bên trên.

Trong mơ hồ dường như có một dao động lực lượng khủng bố, đây là một chỗ cung điện, một cung điện to lớn khó có thể tưởng tượng, mà quan trọng nhất là... hắn mơ hồ có thể cảm nhận được bảy khí tức đặc thù, vô cùng khủng bố.

Thần hồn lực đi sâu vào trong đó, không ngừng tăng trưởng, thu nhiều lợi ích, nhưng Nhậm Kiệt cũng không dám dò xét quá mức, bởi vì nơi này tạo cho hắn một cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

- Đại Đế không có ở đây, làm sao quyết định... quyết định... Một loại âm thanh mênh mông, xa vời khó có thể tưởng tượng, hoặc là không phải thanh âm, giống như là trời đang nói chuyện.

- Chuyện này ức vạn năm chưa từng có, nhưng huyết mạch thuần túy này không có khả năng sinh ra ở hạ giới, điều đó không có khả năng... Không có khả năng... Lại là một thanh âm khác, như cũ vang rền như tiếng sấm.

- Thông đạo giữa hai giới lại được nối thông, nhất thiết phải làm ra quyết định, đây là người của tộc ta, là hy vọng của tương lai!

- Là truyền nhân Đại Đế, vừa mới giáng xuống tiên chỉ, giờ này làm sao đây?

- Phía dưới chấp nhận truyền thừa huyết mạch, cũng không có vấn đề, trừ phi có ngoại lực cường đại quấy rầy...

- Chúng ta liên thủ, hoặc giả đợi Đại Đế trở về... cũng...

- Phần thưởng nhất thiết phải có, không thể bỏ qua... Bỏ qua...

Không rõ ràng lắm, đứt quãng, đây cũng chính vì Nhậm Kiệt thường đắm chìm trong Thánh nhân luận đạo, uy áp đối với hắn không bị cảm giác, không bị ảnh hưởng. Đổi là một người khác, cho dù là Pháp Thần Cảnh đỉnh phong, có cơ hội này chỉ sợ cũng không có gan này, dám nghe trộm đối thoại của nhân vật thượng giới. Mà giờ khắc này Nhậm Kiệt lại đang làm chuyện xưa nay chưa từng có người dám làm, nghe lén tiên nhân thượng giới đối thoại.

Tuy rằng đứt quãng, nhưng cũng liên tục nghe được một chút thanh âm, mà Nhậm Kiệt vốn muốn tiếp tục tăng cường thần hồn lực, tiếp tục dò xét lên trên, nhưng sau đó mơ hồ nghe được dường như bọn họ có khả năng đoán được một chút, dường như muốn dò xét Hải Thanh Vân gì đó.

Tuy rằng Nhậm Kiệt rất có lòng tin với dược phẩm huyết mạch của mình, nhưng thủ đoạn của thượng giới còn khó mà nói, hơn nữa cũng lo lắng Hải Thanh Vân xảy ra vấn đề.

"Ầm..." Đúng lúc này, Nhậm Kiệt cảm nhận được cả Hải Thần Điện rung chuyển một trận, tiếp theo Nhậm Kiệt cảm nhận được một khí tức quen thuộc, là khí tức của Hải Vương, Hải Vô Thường. Nhưng giờ này lão còn cường đại hơn ngàn vạn lần so với trong di tích Vô Song lúc trước, hơn nữa khí tức này không ngừng phóng ra, Hải Vô Thường đã xuất quan rồi.

Hải Vô Thường tính tình thế nào người người đều hiểu rõ, nhưng lão lại bất đồng với Hải Tường Long, Hải Tường Long không biết mình, tuy rằng Hải Tường Long lão âm hiểm tàn nhẫn, nhưng không có khí phách cùng khí thế như Hải Vô Thường kia. Nếu để cho Hải Vô Thường đến đây đối mặt với mình, trước hắn thà rằng toàn diện bạo phát chiến đấu, không tiếc hết thảy cũng sẽ trước ra tay với mình.

Hiện tại lão xuất quan, Nhậm Kiệt vốn còn muốn thám thính nhiều thêm một chút cũng lập tức bỏ qua ý nghĩ này. Thế nhưng thời khắc này có cơ hội vượt qua tấm chắn đại thế giới, đi vào Tiên giới, Nhậm Kiệt sao chịu thiệt, đang chuẩn bị không chút khách sáo mượn cảnh giới Thánh nhân luận đạo trong nháy mắt rút ra khỏi thông đạo, liền dẫn động những tiên khí đang quanh quẩn giữa hai giới kia cùng đi xuống.

Không những Nhậm Kiệt tự mình điên cuồng hấp thu, trấn áp trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, còn cảm nhận được giờ khắc này thân thể Hải Thanh Vân dưới tác dụng đặc thù của nguồn suối biến hóa, Nhậm Kiệt cũng đưa vào thân thể hắn cho hắn hấp thu một chút, tuy rằng không có biện pháp hấp thu, nhưng dung nhập vào các nơi trong thân thể hắn, sau này rất tốt đối với hắn.

- Không xong... Có biến cố, rồi lại có thể hấp thu tiên khí...

- Đây là huyết mạch bực nào...

Bên trên hiển nhiên lập tức phát hiện không đúng, nhưng ngay sau đó Nhậm Kiệt trực tiếp rút về thần hồn lực, tránh khỏi bị phát hiện, đồng thời, trực tiếp ảnh hưởng nguồn suối kia bắt đầu cắt đứt nối thông với bên trên.

"Ầm..." - Chuyện gì xảy ra? Gần như cùng một lúc, một bóng người trong tiếng nổ ầm ầm từ bên ngoài xông vào, chính là Hải Vô Thường vừa mới xuất quan. Hải Vô Thường nhìn thấy trước mắt một màn kỳ dị bên trong Thần Điện truyền thừa huyết mạch, lão cũng ngây ngẩn cả người, vội vàng quát hỏi...

Hải Vô Thường vừa mới xuất quan, vốn sau khi xuất quan lão phải là tiêu điểm của mọi người chú ý chúc mừng, sau đó thừa kế giáo chủ, lần nữa lập giáo nắm trong tay đại giáo vô thượng, lúc này trong lòng lão phẫn nộ có thể tưởng tượng được. Vừa mới từ trong bế quan đi ra, đã có người nói cho lão biết chuyện xảy ra, nhưng cũng nói không rõ lắm, lão liền lập tức chạy tới Thần Điện truyền thừa huyết mạch.

Kết quả bên trong Thần Điện truyền thừa huyết mạch lại là cảnh tượng như thế, điều này sao có thể không làm cho lão phẫn nộ...