Tà Thiếu Dược Vương

Chương 654: Hải thần giáo, hải thần điện




Khi Nhậm Kiệt hoàn toàn nắm giữ cục diện, Thanh Dao không nói ra vấn đề gì, chỉ trả lời theo Nhậm Kiệt, mọi chuyện liền trở nên nhanh gọn.

Nhậm Kiệt nhanh chóng hỏi rõ những tin tức mà Thanh Dao biết, đương nhiên còn có một số chuyện ngay cả Thanh Dao cũng không rõ. Ví dụ như huyết mạch truyền thừa làm sao được thượng giới xác nhận, tiên chỉ cụ thể là sao...

Cũng may Nhậm Kiệt đã chuẩn bị trước, loại chuyện này chỉ có thể đi một bước hiểu một bước, biết chuyện căn bản, cuối cùng Nhậm Kiệt xác định, đáng mạo hiểm một lần.

Quyết định chuyện này xong, Nhậm Kiệt liền cho lục thẩm dẫn Cổ Tiểu Bảo và Nhậm Tinh về đại doanh Tây Bắc, bên kia cần có người trấn giữ. Còn bên đại doanh Tây Nam có Nhậm Nhất Nguyên lão tổ, hơn nữa trong tiểu thế giới cũng có đông cao thủ, Nhậm Kiệt cũng yên lòng.

Tuy rằng tạm thời Nhậm Kiệt sẽ không đưa người trong tiểu thế giới vào kế hoạch của mình, nhưng Nhậm Kiệt cũng đã xác định quy củ mới, dần thay đổi không khí. Hoàn toàn ngăn cách mấy chục năm, trong này quá ngột ngạt, nhất là có những đứa nhỏ mới sinh như Nhậm Tinh, thiếu sót quá nhiều, Nhậm Kiệt trực tiếp cho ngũ thúc đưa những người đó vào trong đại doanh Tây Nam.

Một mặt là tiếp tục tăng cường độ huấn luyện thành binh lính tinh nhuệ, thậm chí huấn luyện ra một ít người tu luyện mạnh mẽ. Còn một mục đích lớn là giúp người trong tiểu thế giới, nhất là những người trẻ tuổi sinh ra trong này lại dung nhập vào thế giới bên ngoài.

Trước kia Nhậm Thiên Kỳ huấn luyện binh lính tinh nhuệ, đều sẽ cách ly với người Nhậm gia trong tiểu thế giới, lần này Nhậm Kiệt cố ý cho bọn họ dung hợp với nhau. Nhìn tổng thể, bởi vì cha mình đặt số lượng lớn tài nguyên bên này, dốc lên Nhậm Cửu Khiếu, Nhậm Cửu Trí hai vị lão tổ Thái Cực Cảnh làm hộ pháp trưởng lão, tài nguyên, sức người, các loại công pháp, tu luyện khép kín, làm cho thực lực chỉnh thể con cháu Nhậm gia trong này cũng không tệ.

Tuy rằng trong đời trẻ tuổi không có quá cỡ như tiên linh thể của Nhậm Tinh, nhưng cũng có mấy người Âm Dương Cảnh, còn lại đều có tiền đồ. Chỉ đơn thuần thực lực thì tuyệt đối có thể so với tông môn vạn năm, nhưng năng lực thực chiến cùng tính tình của bọn họ thì Nhậm Kiệt không hài lòng. Lấy thừa bù thiếu, sẽ làm đôi bên được lợi.

Về phần Nhậm Tinh, giữ lại trong tiểu thế giới cũng không có ý nghĩa, Nhậm Nhất Nguyên đã không dạy dỗ được, vừa lúc cho hắn theo Cổ Tiểu Bảo dạy người khác. Đi vào đại doanh Tây Bắc học hỏi, theo Nhậm Kiệt thấy thì không khí ở đó sẽ tốt hơn cho Nhậm Tinh.

Nhậm Nhất Nguyên lão tổ tông cần bế quan tĩnh dưỡng một thời gian, cho nên Nhậm Kiệt không an bài gì. Bố trí xong bên này, Nhậm Kiệt trực tiếp dẫn Thanh Dao Điện chủ cùng Hải Thanh Vân rời đi, đến Hải Thần Giáo.

- Hả? Vừa ra ngoài tiểu thế giới, bay lên cao, Nhậm Kiệt chợt khựng lại.

Ở trong tiểu thế giới, tuy rằng Nhậm Kiệt có cách cưỡng ép liên lạc với bên ngoài, nhưng trao đổi tin tức bình thường vẫn có vấn đề, dù sao hiện tại Nhậm Kiệt chế tạo linh ngọc thông tin còn không đạt đến mức bảo trì liên lạc xuyên qua tiểu thế giới. Điều này làm Nhậm Kiệt vừa đi ra, liền nhận được rất nhiều tin tức.

Mà có những tin tức, làm Nhậm Kiệt buộc phải dừng lại xử lý.

- Gia chủ hẳn không phải là Minh Ngọc Hoàng Triều hoặc gia tộc khác làm, bởi vì bọn họ không cần làm thế, cảm giác như... cường giả không hiểu nhân tình thế sự, lại lười tốn sức nhưng lại rất mạnh mẽ, hắn làm như vậy là... rất nguy hiểm, nguy hiểm cho gia chủ. Hải Thanh Vân cũng thu được rất nhiều tin tức, nhất là có một cái làm hắn không khỏi nhíu mày, nhìn Nhậm Kiệt dừng lại, không khỏi lên tiếng.

Hắn đoán không sai, lúc này Nhậm Kiệt cũng đang suy xét vì tin tức này.

Nghe được Hải Thanh Vân nhanh chóng phân tích phán đoán, Nhậm Kiệt rất hài lòng, Hải Thanh Vân quả thật rất có thiên phú về mặt này.

- Bổn gia chủ có rất nhiều kẻ địch, có người như vậy cũng bình thường. Nhậm Kiệt nói rồi, suy nghĩ đối phương có phải nhắm vào thân phận khác của hắn hay không, nhưng đây không phải chỗ hắn coi trọng. Nói xong dừng một lát, Nhậm Kiệt nhìn về phía tây bắc: - Chuyện đã qua rất nhiều ngày, đối phương còn không có hành động khác, có thể là có mục đích khác, cũng có thể tạm thời không hành động, nhưng ít ra hắn còn không làm bậy, coi như là chuyện tốt. Ta chân chính lo lắng không phải chuyện này, Văn gia chủ cùng Tử Hào dẫn đội đông người hùng hồn đi đại doanh đi Tây Bắc, Minh Ngọc Hoàng Triều lại không có hành động, lục thúc làm mọi chuyện trong Thiên Hải Đế Quốc mà cũng không có động tác, còn những chuyện khác....

So với chuyện từ đường gia tộc, Nhậm Kiệt càng quan tâm biến hóa chỉnh thể thế cục.

Đối với người bên cạnh, bọn họ đều có thể cùng thu được những tin tức, như là chuyện từ đường Nhậm gia, Hải Thanh Vân ra khỏi tiểu thế giới cũng lập tức thu được.

Trừ khi những chuyện đặc biệt, ví dụ như Nhậm Kiệt sai tổ tình báo bắt đầu tra xét Tàn Hồn, Đan Tiên Giáo, Kiếm Tiên Giáo, cùng với Đông Hoang Thần Giáo, chỉ có cực ít người mới biết.

Dù bây giờ không có nhiều tin tức về đại giáo vô thượng, nhưng Nhậm Kiệt lại nhận được một tin của Thử gia, đây là lần đầu tiên hắn ở xa chủ động báo tin tức. Thử gia nói Tàn Hồn có biến động lớn, đại giáo vô thượng đã xảy ra chuyện, náo loạn ngất trời. Tuy rằng không nói cụ thể, nhưng người do Nhậm Kiệt phái đi tra xét bên ngoài Kiếm Tiên Giáo có nói, Kiếm Tiên Giáo vận dụng Kim Tiên Lệnh Kiếm, bởi vì có những đệ tử Kiếm Tiên Giáo ở những nơi khác nhau đều nhận được, tỏ rõ đã xảy ra chuyện.

Cộng thêm bên phía Minh Ngọc Hoàng Triều trước giờ vẫn quỷ dị đặc thù, đây mới là chỗ mà Nhậm Kiệt thật sự cảm thấy không đúng. Về phần người cầm ngọc bài bổn mạng của hắn, hắn thật là không quá để ý, nếu chủ động muốn tìm, khẳng định sẽ tìm tới.

- Nói lại thật là kỳ quái, thậm chí quỷ dị. Minh Ngọc Hoàng Triều giống như không thèm để ý thiên hạ này, ngay cả Nhậm gia bây giờ thế nào cũng không quan tâm. Mặc kệ thế nào cũng không hiểu được, dù sao đương kim thiên tử không phải hôn quân, ngẫm tới ngẫm lui, trừ khi hắn vẫn luôn tu luyện, nhưng... Hải Thanh Vân nghe vậy, dù không quá hiểu vì sao, nhưng nghe Nhậm Kiệt nói thế, hắn vẫn khó hiểu. Vì hắn cũng cân nhắc vấn đề này, thậm chí tham khảo với người khác, nhưng làm sao cũng không hiểu được nguyên cớ.

Qua các triều đại, vẫn chưa xuất hiện tình huống như vậy.

Nhậm Kiệt lắc đầu cười: - Nếu quả thật là hôn quân, hoặc là thật mất khống chế triều chính, vậy là thiên hạ đại loạn, sẽ tình hình sẽ không thế này. Nếu quả thật là vậy, sẽ có bao nhiêu người lập tức nghĩ cách đụng tới Nhậm gia, hoặc là có không ít người có hành động khi Thiên Hải Đế Quốc xảy ra chuyện. Nhưng ngươi xem tình hình bây giờ, nói thẳng ra, hiện giờ lại rất có trật tự, là bị một cổ thế lực mạnh mẽ khống chế trấn áp mới thành như vậy, ngoài Nhậm gia ra, chỉ sợ toàn bộ đều bị nắm giữ, đây mới là chỗ thú vị.

- Cái gì... Nghe vậy, Hải Thanh Vân càng thêm kỳ quái, bởi vì hoàn toàn không hiểu được.

Thanh Dao đứng trên không trung, nghe hai người nói chuyện, càng không biết phải nói gì. Bởi vì nàng căn bản không xen vào được, đường đường Pháp Thần Cảnh, Điện chủ Hải Thần Điện, lại rơi xuống mức không xen lời được. Cố tình đến giờ Nhậm Kiệt nói muốn trực tiếp vào Hải Thần Giáo, nàng lại không biết cụ thể là Nhậm Kiệt sẽ làm sao.

Hết cách, mọi thứ Nhậm Kiệt vừa làm đã khiến nàng mất quyền chủ động, cũng biết Nhậm Kiệt không nói, nàng cũng không có hy vọng hiểu nhiều, làm nàng vừa tức vừa bất đắc dĩ.

- Không hiểu thì đừng nghĩ, từng bước mà tới, trước tiên làm chuyện cần làm, lúc tới thì tự nhiên sẽ biết. Làm tốt chuyện, có xảy ra chuyện gì cũng không đến mức không kịp trở tay, đi thôi, Hải Thần Giáo. Nhậm Kiệt suy ngẫm một hồi, chỉnh lý tin tức, liền không phiền muộn vì những chuyện này. Bởi có phiền muộn cũng vô ích, cũng không biết được kết quả, cần gì phải thế. Nhìn Hải Thanh Vân tốn sức suy nghĩ, Nhậm Kiệt quay đầu nói một câu, bước tới trước, nháy mắt biến mất.

Tuy rằng Hải Thanh Vân đã đạt đến Thái Cực Cảnh, nhưng lần này Nhậm Kiệt vẫn khiến hắn không phản ứng kịp, không khỏi ngây người, thầm hô người đâu rồi?

Thật nhanh, Thanh Dao cả kinh thất sắc, bởi vì theo nàng thấy, Nhậm Kiệt chỉ có lực lượng Thái Cực Cảnh, nhưng một bước đi ra, lại làm nàng vận dụng lực thần hồn cũng suýt chút lạc mất, đây là chuyện cực kỳ không tưởng.

Nhưng gặp quá nhiều chuyện khó tưởng ở trên người Nhậm Kiệt, hiện tại Thanh Dao cũng có chút chết lặng, sau đó dẫn Hải Thanh Vân vội vàng đuổi theo.

Một đường đuổi theo, Thanh Dao mới phát hiện, dù nàng dốc toàn lực, cũng chỉ giữ được khoảng cách nhất định, giữa chừng nàng cũng thử tăng tốc, nhưng phát hiện Nhậm Kiệt cũng sẽ tăng lên theo.

Thử hai lần liên tục, Thanh Dao không thể không chấp nhận một sự thật tàn khốc, Nhậm Kiệt hiện tại chỉ Thái Cực Cảnh lại còn nhanh hơn cả Pháp Thần Cảnh như nàng. Nhanh như vậy đã không chỉ là tốc độ, bởi vì về mặt lực lượng, Thái Cực Cảnh hoàn toàn không thể so sánh với Pháp Thần Cảnh, đây là cảnh giới, lĩnh ngộ về không gian.

Tuy rằng phát hiện điều này, ban đầu làm Thanh Dao khó tránh khỏi đả kích, nhưng sau đó cũng không để ý. Tối thiểu Nhậm Kiệt ủng hộ con trai nàng, hắn càng khó tin càng thần kỳ, cơ hội thành công lại càng lớn. Nghĩ thông suốt, tâm tình Thanh Dao liền trở nên thoải mái.

Dù cho tốc độ như bọn họ, con đường đi Hải Thần Giáo vẫn còn rất xa. Bởi vì Hải Thần Giáo ở sâu trong biển, thực tế là người tu luyện chỉ nghe nói, có những người còn không biết Hải Thần Giáo là tồn tại thế nào, dù gì nó đã sụp đổ hơn 8000 năm.

Ở sâu trong biển, một màu xanh lam, thời gian trôi qua từng ngày, suốt 5 ngày sau, mấy người Nhậm Kiệt đến một chỗ mà vạn dặm không có một hòn đảo nào, đến chỗ này Thanh Dao lên tiếng, Nhậm Kiệt mới ngừng lại.

- Ở ngay chỗ này, Hải Thần Điện ở bên dưới. Hải Thần Điện có địa vị thần thánh, mười vạn dặm xung quanh là thủy vực thần thánh, không được phép, không có bất cứ sinh vật nào được tùy tiện hoạt động. Mời Nhậm gia chủ vào, hiện tại các phe thế lực trong Hải Thần Điện đều ở đây, khá là loạn, Nhậm gia chủ muốn làm việc... thuận tiện thì tốt nhất thông báo cho ta một tiếng, dù sao ta quen thuộc chỗ này, có thể giúp được ít nhiều. Ngừng trên không, Thanh Dao nói.

Đồng thời giành trước dẫn đường, trực tiếp tiến xuống nước, cuối cùng còn cố ý nói một câu. Dù sao bây giờ ngoài Thiên Hải Tông, Hải Thần Điện, còn có bảy đại Hải Thần tách ra cắt cứ một phương. Lúc trước bảy đại Hải Thần đều muốn thống nhất hải vực, khôi phục huy hoàng Hải Thần Giáo, trở thành một đời Hải Thần mới. Nhưng bây giờ lại buộc phải tụ tập ở đây, cùng tôn một kẻ lên làm tân Hải Thần, mà trong mắt bọn họ chỉ là đệ tử trẻ tuổi bàng chi không lăn lộn nổi ở biển sâu, kích thích như vậy thật quá lớn. Cho nên Thanh Dao mới cố ý nhắc nhở tình hình trong Hải Thần Giáo hiện tại, bởi vì nàng không ngừng dò hỏi Hải Thanh Vân chuyện về Nhậm Kiệt. Trước kia không chú ý, đến sau hoàn toàn thấy rõ sự thần kỳ của hắn, liền hỏi kỹ càng. Nhưng biết càng nhiều, Thanh Dao lại càng lo lắng, bởi vì theo nàng thấy, trước kia Nhậm gia chủ này làm quá nhiều chuyện nổi trội.

Hiện tại bên trong Hải Thần Điện mâu thuẫn chồng chất, người mạch Hải Thần Điện bọn họ không tính là mạnh nhất trong các thế lực, trước kia chỉ là luôn trấn thủ Hải Thần Điện, không ai dám chọc tới, sợ bị mọi người hợp nhau tấn công. Nhưng Thiên Hải Tông đột nhập vào Hải Thần Điện. Kết quả không chờ bọn họ vội báo cho bảy đại Hải Thần, Hải Vương Hải Vô Thường đã tra ra có huyết mạch Hải Thần, lại càng có tiên chỉ giáng xuống, hoàn toàn thay đổi cục diện.

Lúc này Thanh Dao nhắc nhở Nhậm Kiệt một câu, là muốn nói trong này không phải thế giới bên ngoài, tuyệt đối... tuyệt đối đừng có làm bậy.

- Hắc! Thanh Dao Điện chủ yên tâm, thật ra... nói thật chứ, ta vẫn không làm bậy được. Nhậm Kiệt vừa nghe liền không nhịn được cười.

Thế là không chỉ Thanh Dao Điện chủ, ngay cả Hải Thanh Vân cũng không biết nên nói gì, gia chủ không làm bậy, vậy đám huynh đệ kia sẽ cười phun ra, cũng may hắn coi như khắc chế được bản thân.

Nhậm Kiệt cũng không giải thích nhiều, thực tế hắn quả thật không cho là mình làm bậy, dù có ra tay làm lớn chuyện, trong lòng vẫn luôn có tính toán.

- Thiên Hải Tông là một trong rất nhiều thế lực tách ra từ Hải Thần Giáo. Điện chủ có nói, vốn bọn họ là một cỗ yếu nhất, không thể so sánh với bảy đại Hải Thần. Nhưng bây giờ thì sao, có những lúc thành công hay không, hoàn toàn không phải nhìn những điều này. Thấy vẻ lo lắng của Thanh Dao Điện chủ, Nhậm Kiệt tự nhiên biết nàng lo lắng cái gì. Nhậm Kiệt sẽ không cố ý giải thích gì, nhưng bây giờ xem như cùng trận doanh, Nhậm Kiệt nhất định phải làm Thanh Dao Điện chủ hiểu rõ đạo lý này.

Thanh Dao Điện chủ cũng là người thông minh, bằng không chuyện tiếp theo đã không được thuận lợi như vậy, nghe lời này cũng sững người. Nàng lập tức hiểu được ý của Nhậm Kiệt, Thiên Hải Tông có thể đã sớm biết kết quả này, Hải Vương Hải Vô Thường sẽ nhận được lực lượng truyền thừa huyết mạch Hải Thần, cho nên mới dám mạo hiểm tập kích Hải Thần Điện. Nghĩ vậy, rất nhiều vấn đề không hiểu được trước kia cũng bỗng thông suốt, lúc này liền ngẫm lại tình hình bên mình.

Sao không phải như thế, mượn thế, mượn lực, không phải chọi cứng, ngẫm tới đây nàng không khỏi nhìn sang Hải Thanh Vân. Nhớ lại dị tượng khi nồng độ huyết mạch của Hải Thanh Vân thay đổi, trong lòng liền tăng thêm vài phần lòng tin.

Oành... Đến sâu trong biển, Thanh Dao thúc đẩy một cái tín vật, nháy mắt một lối vào như thủy tinh xuất hiện, bước vào trong không có nước biển, lập tức ngăn cách với bên ngoài, tựa như cung điện thủy tinh.

Đi vào trong này, không khỏi làm Nhậm Kiệt nhớ tới thần thoạt Long Cung đời trước, cảm giác này như người thời đại mình dùng khoa học kỹ thuật xây dựng lên thủy cung. Đương nhiên, không thể so sánh được với con đường thủy tinh nơi này.

Nhanh chóng bay đi, mọi thứ xung quanh biến mất, nước biển rút đi, xung quanh có không gian dao động rối loạn, đây là một lối đi cố định, không thể không nói là cao cấp hơn lối đi tạm thời khi mở cửa tiểu thế giới Nhậm gia. Tuy rằng đường thủy tinh này rất dài, nhưng tốc độ của bọn họ bay qua rất nhanh, nháy mắt, xung quanh bỗng rộng thoáng.

Nhưng rộng thoáng lại làm người ta vô cùng rung động, bầu trời lam sậm. Không, không phải bầu trời, mà là đáy biển màu lam, nhưng mặt trời như không bị ảnh hưởng chiếu rọi vào trong thế giới này. Làm người ta rung động, là bọn họ trực tiếp đi vào khu vực không đủ ngàn dặm, có hào quang bao phủ, quần công trình khồng lồ trong ảo ảnh lúc kích hoạt huyết mạch của Hải Thanh Vân cũng nằm trong đó, có điều chân thật hơn. Ngoài dãy nhà kia ra, mọi thứ xung quanh lại rất thê thảm.

Tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc, bầu trời như tan vỡ, nước chảy ngược hướng, nhưng không chỉ một chỗ, nước biển trút xuống đánh vào hủy diệt mọi thứ ở ngoài phạm vi quần sáng bao bọc. Nước kia không ngừng bị lực lượng nào đó đẩy ra, thỉnh thoảng lại có vài chỗ vỡ vụn, nước đột nhiên dâng lên, nhưng sau đó từ từ khép lại. Mà không gian ở đó cực kỳ không ổn định, đây là điềm báo m tiểu thế giới sắp vỡ vụn sụp đổ, chỉ có Hải Thần Điện, hào quang bao phủ mới an toàn hơn.

- A! Thực ra đây là lần đầu Hải Thanh Vân đi vào Hải Thần Điện, vừa sinh ra hắn đã theo cha rời khỏi đây, trước kia đều liên lạc với Thanh Dao thông qua linh ngọc, dù trước kia theo Vân Phượng Nhi tới đây, cũng là Thanh Dao ra ngoài, không cho bọn họ vào trong. Lúc này nhìn cảnh tượng như thế, tựa như chỉ xuất hiện trong truyền thuyết thượng cổ, hắn cũng phải ngây người.

Mà từ khi vào, lực thần hồn của Nhậm Kiệt đã tra xét Hải Thần Điện, hiện tại hắn hắn hiểu được vì sao dùng thủy tinh làm lối đi, rõ ràng là vì an toàn đi qua khu sụp đổ, nhanh chóng vào Hải Thần Điện trung tâm tiểu thế giới. Tiểu thế giới này to lớn, tiểu thế giới Nhậm gia không thể so sánh, hơn nữa ngưng tụ một thể với mười mấy vạn dặm hải vực xung quanh, khó trách trong mười mấy vạn dặm hải vực không có hòn đảo hay sinh vật nào, ai dám giương oai trên Thánh địa Hải Thần Giáo.

Rõ ràng chính vì cách ngưng tụ một thể với biển rộng, khiến Hải Thần Giáo thu được chỗ tốt rất lớn, khiến mười mấy vạn dặm hải vực không ngừng bảo trì trạng thái nguyên thủ nhất, không ngừng thu nạp linh khí bao la xung qanh, tạo thành tuần hoàn hoàn mỹ với tiểu thế giới, là phòng ngự của Hải Thần Giáo. Nhưng nhìn tình hình xung quanh, rõ ràng chính vì vậy mà Hải Thần Giáo mới gặp tai ương phá hủy, suýt nữa diệt giáo.

- Xem ra, 8000 năm trước, Hải Thần Giáo thật xảy ra chuyện lớn. Mơ hồ cảm nhận được thời gian tiểu thế giới sụp đổ, xảy ra vấn đề, Nhậm Kiệt lập tức đoán được mấu chốt.

Vừa nghe thế, Thanh Dao kinh ngạc nhìn Nhậm Kiệt, kỳ quái sao hắn đoán được là xảy ra vấn đề ở 8000 năm trước?

- Kẻ nào dám làm càn, tự tiện xâm nhập Hải Thần Giáo ta. Đột nhiên bên dưới truyền ra tiếng mắng, sau đó một đội người chạy ra từ cung điện bên dưới, tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã đến gần.