Tà Thiếu Dược Vương

Chương 592: Uy lực lão tổ ngàn tuổi




- Lão tổ ngàn tuổi... Sao lại thế này... mới có bao lâu? Cao Bằng vẫn luôn chú ý, cảm thấy chuyện không đúng, nhìn cảnh này lại càng cau mày.

Dù nói chỗ này tràn đầy tiên linh khí, mọi người liên tục đột phá, nhưng nói sao cũng là đi đường 3 tháng, liên tục có kỳ ngộ mới đột phá bình cảnh vốn có. Nhưng ngay mới nãy Du Thủy lão tổ còn sắp không được, sao giờ thực lực lại tăng vọt.

Hơn nữa còn vọt đến cảnh giới lão tổ ngàn tuổi, nên biết đây là Thái Cực Cảnh đại viên mãn, đỉnh điểm. Đạt đến cảnh giới này, lực lượng quá sức tưởng tượng, gần tới Pháp Thần Cảnh.

Nhưng cảnh giới này phải đối mặt lôi kiếp, nếu như phát huy toàn lực, sẽ dẫn tới lôi kiếp của mình. Mà đối mặt lôi kiếp, không ai dám nói chân chính chuẩn bị xong, dù sao thiên uy khó lường, thiên lôi càng không thể đoán. Cho nên bình thường lão tổ ngàn tuổi đều trấn thủ tông môn, dựa vào phương pháp đặc thù khống chế lực lượng, tránh cho lôi kiếp giáng xuống.

Lão tổ ngàn tuổi lợi hại, nhưng cũng khó đạt đến, đột phá lão tổ Thái Cực Cảnh, bình thường phải trải qua mấy trăm năm mới đạt đến lão tổ ngàn tuổi. Cho dù có đủ tài nguyên thiên phú, mấy chục năm cũng không được. Có những người tốc độ rất nhanh, nhưng cũng đều là dựa vào không gian gia tốc thời gian.

Chính vì nguyên nhân này, lão tổ ngàn tuổi mới có ý nghĩa to lớn, nhưng bây giờ là sao?

Lộc Lân lão tổ, Tư Mã Thiên Thần, Tào Lộ đều ngây người, vừa rồi bọn họ không thèm nhìn Du Thủy lão tổ, coi hắn là người chết. Nhưng bỗng nhiên người này sống lại, còn đạt đến lão tổ ngàn tuổi, thật quá khó tin.

Đây là chuyện gì, bọn họ không phân tích ra tình huống không hợp lý như Nhậm Kiệt, nhưng đều cảm thấy mọi chuyện quá quỷ dị.

- Oa! Oa! Sư phụ, con nghe được, tên kia vừa được giúp, chính là cái kia... Sư phụ còn nhớ không, chính là cái thứ ngài cắt đứt khi con đột phá... Cổ Tiểu Bảo kích động nắm lấy tay Nhậm Kiệt.

- Ừ... Nhậm Kiệt vỗ Cổ Tiểu Bảo, tự nhiên cũng cảm giác ra, vừa rồi lực lượng Du Thủy lão tổ tăng vọt, hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng đặc thù dẫn dắt, giống như lực lượng đi vào người Cổ Tiểu Bảo khi hòa tan tinh huyết tâm mạch Cổ Thần. Lúc đó mình dựa vào cảnh giới Thánh nhân luận đạo, giúp Cổ Tiểu Bảo cắt đứt cỗ lực lượng dẫn dắt, khi đó còn ở xa, giờ lại thấy rất gần.

Cho nên Nhậm Kiệt gật đầu, vỗ Cổ Tiểu Bảo nói: - Xem ra kẻ gây chuyện đằng sau cuối cùng sẽ lộ mặt. Mọi người đề phòng cẩn thận, tiểu nhân đắc chí này rất là phiền.

- Có cần giúp bọn họ một tay không? Sát Thủ Vương tự nhiên hiểu ý, Du Thủy lão tổ đắc thế, tuyệt đối sẽ lại đàn áp mọi người, mà tình huống quỷ dị, lúc này là cần phải đoàn kết kẻ địch của kẻ địch.

- Không cần, đề phòng cẩn thận, yên lặng theo dõi. Nhìn thấy Cao Bằng cùng Phương Viêm bên cạnh vẫn đứng yên không, người này chơi Phương Viêm trong tay, lúc này biến hắn thành thứ yêu không ra yêu, thú không ra thú, bây giờ còn xem được thì rõ ràng còn bài tẩy. Nhìn lại Hạ Cửu Hạc, hình như muốn làm gì, cũng có cổ quái. Cùng với kẻ khống chế đằng sau Du Thủy, trò hay chân chính còn chưa mở màn, mọi người đều còn bài tẩy, lát nữa xem ai lợi hại hơn. Bọn họ có bài tẩy, Nhậm Kiệt cũng có nội tình, cho nên không muốn nhúng tay bây giờ.

- Ha ha... Lúc này, Du Thủy lão tổ cùng đường trở mình, nhìn ánh mắt khiếp sợ của đám người Lộc Lân lão tổ, đột nhiên cười to, ánh mắt hung hăng quét về phía Nhậm Kiệt, sau đó lướt qua Cao Bằng, cuối cùng nhìn ba người Lộc Lân lão tổ: - Vừa rồi không phải các ngươi lớn lối lắm sao? Thật coi bổn lão tổ là người chết, không thèm nhìn bổn lão tổ, tùy ý tranh giành bảo vật của bổn lão tổ. Hôm nay cho các ngươi biết hậu quả, chết, các ngươi đều phải chết. Hôm nay bổn lão tổ giết hết các ngươi, còn ngươi nữa... Đột nhiên, Du Thủy lão tổ chỉ thẳng về phía Nhậm Kiệt: - Ngươi cho rằng tránh ra là có thể trốn thoát? Bổn lão tổ muốn các ngươi dâng ra toàn bộ, lớn lối phải không, cho ngươi biết hậu quả lớn lối với bổn lão tổ, sau đó làm...

- Cút! Du Thủy lão tổ chưa hết lời, trận pháp xung quanh biến hóa, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ngưng tụ thành hình nắm tay, sau đó chủ kỳ dựng cao lên, tiểu Lôi Long còn vui vẻ xoay quanh trên lá cờ.

Lớn lối, bá đạo, lười nói dư thừa, một dấu tay một chữ cút, hùng hồn hất ngược Du Thủy lão tổ trở về.

Ta... đậu....

Du Thủy lão tổ vừa nghe, nổi trận lôi đình, tên này ăn gan hùm mật gấu, lúc này mình mạnh mẽ như vậy, hoàn toàn nắm giữ thế cục, ngay cả đám người Lộc Lân lão tổ cũng sợ biến sắc, tên này còn dáng ngông nghênh như thế.

Còn không phải ngông nghênh bình thường, đúng là ngông đến đỉnh, tên này điên rồi hả, hắn cho rằng hắn là ai. Lúc này chẳng những lực lượng mình tăng vọt, còn học được công pháp mới khủng bố, giết tất cả như trở bàn tay, còn dám la lối với mình...

Du Thủy lão tổ giận đến hận không thể xử lý ngay tên đeo mặt nạ cười này, dẫm hắn dưới chân, chà đạp hành hạ hắn, xem hắn còn dám la lối nữa không.

- Liên thủ...

- Giết hắn!

- Không thể tha...

Nhưng bên này, đám người Tư Mã Thiên Thần phản ứng lại từ rung động, cùng lúc hành động. Bọn họ đều vô hạn tiếp cận lão tổ ngàn tuổi, vì thế bọn họ càng biết rõ sự khủng bố của lão tổ ngàn tuổi.

Du Thủy lão tổ biến hóa trong thời gian ngắn như thế, càng kinh người khủng bố, cho nên bọn họ cùng lúc bùng phát công kích mạnh nhất. Lúc này đã không đấu đá với nhau, trước tiên liên thủ diệt người này, bằng không mọi người đều không hay ho, sau đó mới tranh giành bảo vật.

Bọn họ đều là hàng người sống mấy trăm năm, trải qua vô số chém giết, biết rõ lúc nào cần đối địch, lúc nào cần tranh giành. Nháy mắt như đồng đội ăn ý, chia ra ba hướng phong tỏa đường lui của Du Thủy lão tổ, bùng nổ công kích mạnh nhất.

Mọi người đều không che giấu, công kích mạnh mẽ làm tiên linh khí xung quanh nổ tung, như muốn phá sụp không gian này.

Vù... Bùm... Thế công ba người lúc này còn mạnh hơn một chiêu của Lộc Lân lão tổ khi nãy, vốn đủ làm người ta run rẩy. Nhưng Du Thủy lão tổ lại cười, nhấc tay trái, màn nước hiện ra, tỏa ra ma khí màu lam, vô cùng yêu dị, nháy mắt chặn lại ba đòn công kích. Tuy rằng màn nước cũng co rút, nhưng một tầng mỏng manh màu lam yêu dị lại ngăn cản được công kích rung trời, đã làm người ta khó tin.

Trong nháy mắt ngăn chặn, Du Thủy lão thoáng có vẻ quá sức cũng hành động, đột nhiên vung roi, bặc một cái xuất hiện trên đầu Lộc Lân lão tổ.

- A!

Không xong!

Lộc Lân lão tổ nhìn cây roi đánh tới, biết không ổn, thân mình lui mạnh, hư ảnh lóe lên trên đầu, Kỳ Lân Võng ầm ầm bùng nổ.

Bùm... Oành... Đáng tiếc, lần này uy lực cây roi quá sức tưởng tượng, ngay cả Lộc Lân lão tổ bộc phát lực lượng mạnh hơn trước đó, vẫn lập tức bị đánh cắt ra, quất lên người. Lộc Lân lão tổ hét thảm, thịt bay tung tóe, suýt nữa bị chẻ làm hai, thân thể thiêu đốt trong lửa nháy mắt lui ra mười mấy dặm.

Tử khí trên cây roi bám lên vết thương bị xẻ ra, đang không ngừng hấp thu sinh mệnh cùng pháp lực của hắn, cực kỳ khủng bố.

Ba thiếu một, áp lực Du Thủy lão tổ giảm đi, cây roi xoay chuyển, nháy mắt lao về phía Tào Lộ.

Nhìn Lộc Lân lão tổ bị trọng thương, Tào Lộ liền biết không hay, hai cánh khẽ động, tốc độ tăng vọt muốn trốn. Vừa rồi toàn lực liên thủ muốn đánh chết Du Thủy lão tổ, nhưng chẳng những bị chặn được còn chém Lộc Lân lão tổ làm hai, uy thế khủng bố như vậy, nếu không chạy thì là kẻ ngu. Tốc độ, phát huy ưu thế lớn nhất của hắn, trốn.

Vù... Bùm... Tào Lộ vừa bùng nổ tốc độ, chưa kịp đến cực hạn, cây roi đằng sau hóa thành ánh sáng bắn thẳng ra, bùm một cái từ đằng sau xuyên thủng đầu Tào Lộ, thân thể trực tiếp nổ tung.

- A! Dù biết lão tổ ngàn tuổi hùng mạnh, nhưng Tư Mã Thiên Thần cũng chỉ kém nửa bước là đạt đến lão tổ ngàn tuổi, huống chi Lộc Lân lão tổ, Tào Lộ đều có sở trường. Vừa rối chiến đấu dù hắn chiếm ưu thế, nhưng nếu hai người này liên thủ thì hắn cũng không địch lại, bây giờ không thể ngờ ba người liên thủ mà cũng không địch lại Du Thủy lão tổ.

Lộc Lân lão tổ gần như bị cắt đôi, Tào Lộ bị đánh chết trực tiếp, Tư Mã Thiên Thần liền biết không ổn, người lóe lên cũng muốn trốn.

- Trốn? Hôm nay không ai trong các ngươi trốn được, bổn lão tổ muốn đánh chết từng tên các ngươi. Vù vù... Du Thủy lão tổ vung roi, như vòi ròng cuốn lấy Tư Mã Thiên Thần.

- Lôi Đình Trảo, Phích Lịch Lôi Đình... Tư Mã Thiên Thần cũng bùng phát lực lượng mạnh nhất đời, không ngờ lực lượng một đường tăng vọt, đã chạm đến lão tổ ngàn tuổi, lại bị thứ như Du Thủy lão tổ dồn đến mức này. Bây giờ đến lúc sống chết, Tư Mã Thiên Thần không dám sơ sẩy.

Sấm sét trên Lôi Đình Trảo có chút ảnh hưởng tới cây roi, Tư Mã Thiên Thần cũng mạnh hơn hai người kia, lúc này bất chấp mọi giá thúc đẩy lực lượng, vô hạn tiếp cận lão tổ ngàn tuổi, đủ sinh ra uy hiếp tới Du Thủy lão tổ.

Cây roi run lên, đổi thế công, nhưng uy thế vẫn mạnh mẽ quá sức, Tư Mã Thiên Thần vẫn bị quét trúng nửa người.

- Bùm.. A... Tư Mã Thiên Thần bị cắt ra làm hai từ chỗ bụng, nửa dưới mất khống chế, nháy mắt thành tro bụi. Hắn thì hét thảm bay ra xa, thần hồn tổn hại, bị hủy thân thể, Tư Mã Thiên Thần biết mình xong rồi.

- Ha ha! Cùng lúc ngăn cản ba đại Thái Cực Cảnh đỉnh phong liên thủ công kích, còn giết một, hai tên khác cũng không sống lâu, Du Thủy lão tổ sảng khoái không thôi, không nhịn được cười to, trong người mơ hồ chớp động ma khí khác với tiên linh khí trong này.

- Rống... Nhìn Tào Lộ bị đánh chết, Phương Viêm tuy rằng mất lý trí, nhưng bản năng vẫn khó chịu, rống lên.

Cao Bằng bên cạnh cũng nhướng mày, cẩn thận nhìn xung quanh, đồng thời hạ lệnh Phương Viêm chuẩn bị sẵn sàng...

- A! Cơ thể của ta, sao lại thế này... A... Tư Mã Thiên Thần lúc này một hơi trốn ra mấy trăm dặm, lại khóc không ra nước mắt, cực kỳ đau đớn. Nửa người dưới trực tiếp bị hủy diệt, nếu là bình thường, tuy rằng không dễ dàng như tái sinh tay chân, nhưng đối với lão tổ ngàn tuổi thì cũng không đến mức bỏ mạng.