Tà Thiếu Dược Vương

Chương 578: Mở ra Cổ Thần Trấn Thiên




Lộc Lân lão tổ đã chờ đợi tại tổng bộ đại doanh lâm thởi Tây Bắc đã mấy ngày, thần hồn lực luôn buông ra dò xét, nhưng lại không có chút thu hoạch gì.

Lần này phụng mệnh phối hợp với Thiên Hải Đế Quốc tấn công Minh Ngọc Hoàng Triều, cũng vì Thiên Hải Tông và Tàn Hồn đạt thành hiệp ước. Lúc đầu Lộc Lân lão tổ cũng coi nhẹ chuyện này, nhưng mà không nghĩ tới chuyện tình tiến triển không theo mong muốn.

Hoa Văn Triết bị giết, thủ hạ mình cũng bị giết không ít, ngay cả tiểu nha đầu kia cũng bị người cứu đi. Hiện bên trên rất coi trọng chuyện này, nhất là nha đầu kia. Ngay cả phụ thân mình cũng đích thân dặn dò mình, bằng mọi giá phải bắt được nha đầu kia. Chuyện khác không quan trọng, chỉ cần bắt được thị là lập được công lớn.

Tình hình càng lúc khiến hắn càng ngày càng trở nên túng quẫn. Không biết làm thế nào cho phải. Xoay xở thế nào, tra xét cỡ nào cũng không tìm ra được tung tích đối phương. Lộc Lân lão tổ đã cho người toàn lực điều tra, rốt cuộc cũng có một chút tin tức.

Căn cứ theo tin tức. Trước lúc Hoa Văn Triết bị giết từng giao thủ với người Đan Tiên Giáo, mà người còn lại cũng bị giết trong khoảng thời gian tương tự. Lộc Lân lão tổ lập tức cho người đi tìm người kia của Đan Tiên Giáo.

- Khởi bẩm lão tổ. Đã tra được tung tích người kia. Bỗng nhiên một tên thủ hạ tiến vào bẩm báo. Vừa nghe tin tức này, Lộc Lân lão tổ lập tức phóng người lên cao.

- Lão tổ, Thiên Hải Đế Quốc đã phát động tổng tiến công, nhân lực chúng ta chuẩn bị đã bị đánh cho tan tác, hiện tại thiếu hụt nhân thủ. Có thể mời tổng bộ phái thêm nhân thủ hoặc là phân bộ tham dự hay không?

Nhìn thấy Lộc Lân lão tổ bay đi, tên thủ hạ Thái Cực Cảnh kia vội vàng dùng thần hồn lực dò hỏi.

- Hừ! Lộc Lân lão tổ khinh thường hừ lạnh một tiếng nói: - Không cần để ý tới bọn họ. Một đám không biết trời cao đất dày. Lập tức tập trung toàn lực đi tìm tiểu nha đầu của Đan Tiên Giáo. Bên trên rất coi trọng chuyện này.Còn nữa, bổn lão tổ bây giờ đi tìm bắt tên lão tổ của Đan Tiên Giáo kia, các ngươi tiếp tục đuổi giết kẻ giết chết Hoa Văn Triết. Về phần Thiên Hải Đế Quốc, chúng ta cũng chỉ phối hợp, chúng ta cũng đã hành động, vậy là đủ rồi. Chuyện còn lại phải tự dựa vào bọn họ, tới lúc đó bọn họ cũng không thể không thừa nhận.

- Vâng! Tên thủ hạ tuy nghi vấn, nhưng vẫn tuân lệnh lui ra đi làm. Thời gian trôi qua, rất nhanh lại trôi qua hai ngày, lúc này đã là 5 ngày năm đêm kể từ lúc Nhậm Kiệt phá trận. Cũng là lúc Nhậm Kiệt xung kích tầng trận pháp cuối cùng.

Năm ngày phá trận không ngừng nghỉ, cuối cùng cũng tới thời khắc này. Phía sau tầng trận pháp cuối cùng, đã mơ hồ được một cỗ khí tức đặc thù.

Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vận chuyển tới cực hạn, song long lại mạnh mẽ xé rách một đợi pháp lực phản chấn, chúng hưng phấn lao lên ngăn cản.

Mà ở phía dưới, đám người Hạ Cửu Hạc lại không thấy quanh người Nhậm Kiệt có Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đang xoay tròn, dò xét lại không ra, nhưng nhìn thấy trận pháp chỉ còn lại một tầng cuối cùng, cảm nhận được khí tức hồng hoang, bọn họ đều ngưng thần nín thở, biết đã đến thời khắc quan trọng nhất.

Để phá mở tầng trận pháp cuối cùng này, Nhậm Kiệt phải hao phí suốt một ngày một đêm. Cả người mồ hôi nhễ nhại, hao phí rất nhiều tâm huyết.

Tuy hao tổn tâm lực, nhưng thu hoạch cũng lớn. Tầng trận pháp cuối cùng này, Nhậm Kiệt nghiên cứu đã lâu.

- Thì ra là thế, văn lộ, chỉ tay... Đột nhiên Nhậm Kiệt ánh mắt sáng ngời, trong đầu hình thành một cái khung lớn, khóe miệng cong lên, hai tay vũ động thúc giục Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, tất cả đại kỳ ầm ầm tản ra cách hắn vạn trượng. Hoàn toàn ly thể, thậm chí còn bao bọc cả Cổ Thần Trấn Thiên Đồ.

- Phá cho bản tôn. - Vẻo vèo vèo.... 99 đại kỳ ầm ầm tản ra, đánh sau vào không trung. Không lúc đám người Hạ Cửu Hạc không hiểu chuyện gì, chúng ầm ầm va chạm với thứ gì đó, sau đó tầng trận pháp cuối cùng của Cổ Thần Trấn Thiên Đồ hoàn toàn nổ tung.

Trong nháy mắt, Cổ Thần Trấn Thiên Đồ lại biến lớn, tăng vọt lên tới vạn trượng, vừa khít với vị trí của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.

Vốn mỗi khi phá tầng trận cuối cùng sẽ tạo thành lực phản chấn to lớn. Cho dù trận pháp bình thường thì lực phản chấn cũng không yếu, nhưng lần này lại không có chút sóng gió. Cổ Thần Trấn Thiên Ấn cứ vậy bị cố định trên không trung.

- Trận tại hư không tại thật. Lại có thủ đoạn ngưng trận bực này. Hắn làm sao có thể tìm ra chứ? Điều này sao có thể? Hạ Cửu Hạc lẩm bẩm nói. Thủ đoạn này chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không nghĩ tới hôm nay lại được tận mắt chứng kiến.

Hoảng hốt một hồi, hắn mang theo Lam Thiên vọt về không trung. Trận pháp đã được phá giải, Tiếu Kiểm Sát Thần Vương vừa rồi lại một lời vạch trận bọn họ, bây giờ nếu không hành động, vạn nhất bị đối phương giành trước thì làm sao bây giờ.

Hắn này vừa động, Sát Thủ Vương, Cổ Tiểu Bảo, Cổ Nguyệt cũng rối rít xông tới, trong nháy mắt lực lượng được thúc giục tới cực hạn, không khí giương cung bạt kiếm, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra xung đột.

- Kỳ quái... Lúc này Nhậm Kiệt vẫn ngẩn người nhìn Cổ Thần Trấn Thiên Đồ đang che phủ bầu trời. Sau khi phá trận, nó ngoài biến lớn ra thì không có phản ứng nào khác.

- Đây...Đây là chuyện gì xảy ra? Vừa bay tới gần Cổ Thần Trấn Thiên Đồ, Hạ Cửu Hạc liền phát hiện không thích hợp, sao không có phản ứng? Hạ Cửu Hạc chấn kinh, lúc này có cảm giác như muốn phát điên.

- Không thể nào, tại sao lại vậy? Tại sao lại không có phản ứng? Hạ Cửu Hạc kích động không ngừng đưa tay sờ tấm đồ da, ngón tay run rẩy, trong lòng kích động vô cùng.

- Sao lại không có phản ứng? Sao lại không có? Lam Thiên cũng ngây dại, khổ cực lắm mới chờ được tới ngày hôm nay, dường như đã sờ thấy hy vọng rồi, nhungwlaij phát hiện sau khi phá mở hết tầng ngoài trận pháp này, bên trong lại không có phản ứng nào. Sao lại vậy?

- Ông, ông... Đúng lúc này, Cổ Thần Trấn Thiên Đồ bị 99 đại kỳ cố định đột nhiên rung lên, dường như muốn thu nhỏ về lại như cũ.

- Ối... Hạ Cửu Hạc cả kinh kêu lên: - Không. Tuyệt đối không được. Nếu như nó khôi phục thì sẽ tạo thành trận pháp mới, trận pháp hoàn toàn mới, sẽ phải phá giải lần nữa. Sao lại không có phản ứng?

Nhìn thấy Cồ Thần Trấn Thiên Đồ muốn khôi phục lại, Hạ Cửu Hạc kinh hô lên.

- Trận pháp mới? Sao lại vậy? Sư phụ, đây.... Đây rốt cuộc là sao? Lam Thiên cũng hồ đồ, không hiểu chuyện gì xảy ra.

- Nhất định có vấn đề , nhất định nơi đó có vấn đề , tuyệt đối không thể nhầm được , tuyệt đối không thể ... Hạ Cửu Hạc không để ý tới Lam Thiên, điên cuồng tìm kiếm Cổ Thần Trấn Thiên Đồ, nhưng lại không tìm được gì.

Sát Thủ Vương, Cổ Nguyệt hai mặt nhìn nhau, tình huống dường như có dị. - Hử? Nhậm Kiệt khẽ nhíu mày, người này điềm tĩnh không nao núng, chẳng lẽ tốn nhiều tâm huyết, tốn nhiều công sức như vậy mà cái gì cũng không đạt được liền suy sụp sao?

Trong lòng Nhậm Kiệt lóe lên cảm giác khác thường, nhưng hiện tại hắn không có tâm tư khác, thần hồn lực không ngừng thúc giục Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ. Cổ Thần Trấn Thiên Đồ co rút lại càng ngày càng mạnh, mơ hồ lại ngưng tụ ra tầng trận pháp mới, đúng như Hạ Cửu Hạc nói, muốn ngưng tụ ra trận pháp mới một lần nữa. Đây là sao? Chẳng lẽ tốn công vô ích như vậy sao? - Bịch, bịch, bịch... Đúng lúc này, Cổ Thần Trấn Thiên Đồ co rút mạnh lại, ngay cả Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cũng khó giữ được, rốt cuộc, một cây đại kỳ bị nó chân bay, mà nơi đó cũng không ngừng co rút lại.

- Á... Bỗng nhiên Hạ Cửu Hạc phun ra một búng máu tươi, máu văng lên Cổ Thần Trấn Thiên Đồ, hắn ngửa đầu ghé sát nó lẩm bẩm nói: - Tại sao? Tại sao lại vậy? Không được, không được, tại sao, ta đã hy sinh tất cả, nó phải thuộc về ta, tại sao lại vậy?

- Sư phụ. . . Lam Thiên thấy vậy không khỏi cuống quít kêu lên. - Cút ngay. Bịch! Lam Thiên vừa định tiến lên lại bị Hạ Cửu Hạc vung tay đánh bay ra ngoài hơn ngàn thước.

- Bịch bịch bịch... Cổ Thần Trấn Thiên Đồ tiếp tục co rút nhỏ lại, mà Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cũng chỉ còn lại hai mươi mấy can, rất nhanh co rút chỉ còn khoảng nghìn trượng.

- Lão trời già ngươi, ngươi có phải đang đùa giỡn ta hay không? Đùa giỡn người nhất tộc chúng ta? Tại sao lại vậy? Tại sao? Hạ Cửu Hạc kích động ngửa mặt lên trời gào thét.

- Ôi! Nhậm Kiệt không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu. Bởi vì chính hắn cũng không nhìn ra vấn đề. Xem ra đành phải như vậy.

Hắn kỳ quái nhìn thoáng qua Hạ Cửu Hạc, sau đó cũng lười để ý tới hắn, quay đầu gọi đám người Cổ Nguyệt chuẩn bị rời đi.

- Tiểu Bảo, ngươi làm sao vậy ? Vừa quay đầu lại thấy Cổ Tiểu Bảo mặt đẫm lệ, cả người run rẩy, Nhậm Kiệt cả kinh.

- Sư phụ. Nơi đó rất quen thuộc, trong lòng ta thật khó chịu. - Ông! Trong lúc Cổ Tiểu Bảo nói chuyện, giữa mi tâm đột nhiên chớp động một giọt máu đỏ, hắn thương tâm chỉ tay vào Cổ Thần Trấn Thiên Đồ nói.

Thấy vậy, trong lòng Nhậm Kiệt không khỏi lóe lên một ý.

- Tiểu Bảo. Kiên nhẫn một chút. Nhậm Kiệt đưa tay điểm lên mi tâm Cổ Tiểu Bảo, trong nháy mắt rút ra một giọt tinh huyết của hắn. Mặc dù lấy chút tinh huyết này sẽ ảnh hưởng tới hắn, nhưng hắn khôi phục rất nhanh. Nhậm Kiệt hút ra một giọt tinh huyết, không khỏi nhẹ nhàng búng ra.

- Oanh.... Giọt tinh huyết bắn lên Cổ Thần Trấn Thiên Đồ đã co rút lại không tới trăm thước, bỗng nhiên giống như thùng thuốc nổ khai hỏa, trận pháp vòng ngoài mới hình thành đột nhiên bị bốc cháy.

Hỏa quang lan ra, từ trung ương Cổ Thần Trấn Thiên Đồ từ từ xuất hiện một cánh cửa, sau đó hỏa quang khuếch tán ra ngoài.

- Tại sao, tại sao? Lúc này Hạ Cửu Hạc vẫn còn đang điên cuồng ngửa mặt lên trời kêu rống.

- Đi... Vừa thấy hào quang lóe lên. Nhậm Kiệt mang theo đám người Cổ Tiểu Bảo xông vào.

- Sư phụ, sư phụ, mau nhìn, lối đi mở ra , di tích, Cổ Thần di tích, Cổ Thần Trấn Thiên Đồ mở ra ... Lam Thiên cũng chú ý tới tình huống, vội vàng xông tới kéo Hạ Cửu Hạc hô lên.

- Ối.... Vẻ mặt Hạ Cửu Hạc biến đổi, lập tức mừng như điên, tốc độ tăng vọt, lôi theo Lam Thiên ầm ầm xông vào trong.

- Bịch bịch bịch... Trung tâm Cổ Thần Trấn Thiên Đồ bốc cháy giống như hút hết linh khí mấy ngàn dặm xung quanh vậy, mấy vạn dặm xung quanh đều bị ảnh hưởng, gây ra động tĩnh cực lớn.