Tà Thiếu Dược Vương

Chương 460: Tốc độ phá trận khủng khiếp




- Oanh... Một đợt sóng biển ầm ầm cuốn tới, đây mới là lực lượng thủy, Hồng Quán lập tức hóa thành một luồng ánh sáng đỏ vọt tới.

Một tiếng long ngâm vang trời vang lên, cơn sóng biến thành một con Thủy Long, cả người rất sống động, mạnh mẽ đánh tới đám người Hồng Quán.

- Oanh, oanh, oanh.. Công kích mạnh mẽ khiến đám người Tư Mã Dần không thể không rời khỏi lưng Hồng Quán, chỉ là thấy Thủy Long đánh với Hồng Quán mà không rơi xuống hạ phong, mọi người đều trợn tròn mắt.

- Không thể nào. Tuyệt đối không thể. Mặc dù trận pháp mạnh mẽ, nhưng muốn tạo thành trận linh thì phải đạt tới trình độ gì?

- Không phải trận linh, là khí linh. Rất giống khí linh của pháp bảo, trận thế trợ giúp khí linh. Cẩn thận!

Đám cao thủ trận pháp hai tông môn đều sợ ngây người.

Tư Mã Dần và Thủy Chí Bằng nhìn nhau, cả hai mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, còn tưởng bọn mình có Hồng Quán trợ giúp có thể bắt được người này. Không nghĩ rằng... Trận pháp này gây cho người ta cảm giác sụp đổ. Người này rốt cuộc là ai? Rõ ràng còn chưa đạt tới Thái Cực Cảnh, mà lại có thể đánh chết Thái Cực Cảnh, bây giờ lại bày ra trận thế khí linh bực này.

- Á... Tại sao lại vậy? Tại sao? Hoa Mỹ Ngọc đang điên cuồng vọt tới bỗng nhiên dừng lại, gã cũng không trực tiếp vọt vào giống như đám người Hồng Quán.

Vốn cho rằng thực lực gia tăng có thể liều mạng với Nhậm Kiệt một phen, nhưng nhìn thấy trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ bao phủ 300 dặm, gã không khỏi sợ ngây người.

Gã không dám tiến vào, bởi vì gã không nhìn thấu trận pháp này, dù vậy gã vẫn cảm nhận được chỗ kinh khủng của đại trận này. Tuyệt đối hung mãnh hơn đại trận lần trước mình đối phó rất nhiều.

Tại sao như vậy? Tuyệt đối không phải là người mang mặt nạ cười kia! Chẳng lẽ hai con rồng kia là khí linh trong trận pháp? Nhưng mà nó lại gây cho gã có cảm giác dường như sắp có linh trí vậy.

Làm sao bây giờ? Mình nên làm sao? Đi vào là không khôn ngoan, hắn biết Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đang trong tay tên khốn kia, nhưng mà lại có biến đổi.

- Không vào là tốt nhất. Đã nói ngươi là kẻ tư lợi, nhát gan, lại không dám thừa nhận. Nói thế nào cũng là Thái Cực Cảnh đấy, vậy mà bị đánh cho mát hết can đảm... Nhậm Kiệt phát hiện Hoa Mỹ Ngọc không vào, khẽ lắc đầu châm chọc nói.

Ngươi không vào là tốt nhất, ta đỡ phải phân ra thần hồn lực khống chế trận pháp đối phó ngươi. Như vậy mình sẽ còn dư tinh lực nghiên cứu cách phá mở trận pháp của động phủ Trường Hồng đạo nhân. Vòng ngoài động phủ này là mê trận và ảo trận, cũng có trận pháp cách trở thần hồn lực. Nhậm Kiệt vừa quan sát, vừa không ngừng thôi diễn trận pháp.

Lấy thác nước làm trung tâm, có thể mơ hồ thấy xung quanh có mấy dãy núi nhỏ tụ lại. Vừa lúc tạo thành một trận thế Ngũ Long Đoạt Châu. Mà dưới thác nước có thể thấy một cái động phủ, còn lại không rõ lắm.

Mà bầu trời cũng có trận pháp các loại, số lượng kinh người, toàn bộ đều là trận pháp phòng thủ, có một tí giống như là...

- Vãi l... Mai rùa sao? Nhìn tổng thể vô số trận pháp lại tạo thành một cái mai rùa, Nhậm Kiệt buồn bực nói một câu.

Trách không được chỉ nơi này mới có trận pháp. Thì ra là tận lực co rút lại, tận lực phòng ngự. Trận pháp càng lớn hao phí càng nhiều, khó khăn cũng lớn hơn. Giống như phòng ngự vậy, phạm vi càng nhỏ, phòng thủ càng dễ dàng hơn.

Đúng. Nghe bọn họ nói, Trường Hồng đạo nhân này lúc tại thời tung hoành Đông Hoang, là một trong những lão tổ ngàn tuổi mạnh nhất. Chỉ là về sau độ kiếp thất bại, nên chuyển thế đầu thai.

Tu luyện gia tu luyện tới cảnh giới nhất định là có kiếp nạn. Âm Dương Cảnh đột phá Thái Cực Cảnh là kiếp nạn thứ nhất, cũng gọi là tâm kiếp. Trận pháp cũng không trợ giúp được, chỉ để khảo nghiệm tâm trí tu luyện giả có đủ kiên định hay không.

Sau tâm kiếp là lôi kiếp. Lôi kiếp xảy ra khi Thái Cực Cảnh đột phá Pháp Thần Cảnh, cũng là kiếp nạn thiên địa. Vượt qua trời cao biển rộng, mà thất bại là bị diệt sát.

Mà Trường Hồng đạo nhân này tuy rằng lợi hại, nhưng mà cũng không vượt qua được lôi kiếp. Nhậm Kiệt vừa suy nghĩ vừa xúc động trận pháp phạm vi nhỏ, sau đó không ngừng dùng thần hồn lực phân tích, tra xét. Rất nhanh gã đã hiểu được tầng ngoài trận pháp.

- Lưỡng Nghi Hỗn Nguyên Trận, đơn giản lại chắc chắn, đáng tiếc thủ pháp người bố trí có hạn, còn rất nhiều lỗ hổng. Vậy giúp ngươi bổ sung một chút... Nhậm Kiệt phá mở một cái trận pháp, sau đó tiến thêm một bước, bổ cứu một cái trận pháp sơ hở.

- Chu Thiên Tinh Đấu Trận, rườm rà lại rối loạn. - Ồ? Cái này có chút ý tứ, bắt trước trận pháp Triều Tịch.

Mỗi lần bước ra, Nhậm Kiệt lại phân tích ra 1 trận pháp. Nhưng cách phá trận của hắn khác người. Lúc thì dẫn phát một số trận pháp phản ứng, nhưng khống chế trong phạm vi nhỏ, đồng thời phá trận. Gã giống như cầm chìa khóa vạn năng, khóa có khác đi, hắn cũng chỉ hơi điều chỉnh một chút là có thể mở được, thuận tiện còn hoàn thiện chìa khóa này.

Từng tầng trận pháp không ngừng bị Nhậm Kiệt phá mở, thời gian trôi qua từng phút, rất nhanh tới vòng trong.

- Bịch... Nhậm Kiệt chủ yếu phá trận, nhưng thần hồn lực vẫn không ngừng khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ngăn cản Hồng Quán lại, lại thấy Hoa Mỹ Ngọc vẫn chưa xuất thủ, Nhậm Kiệt lại khống chế một đầu Hỏa Long bay ra.

Tuy rằng Thủy Chí Bằng cùng Tư Mã Dần toàn lực xuất thủ, hai Đại tông chủ cùng thi triển sở trưởng, khi liều mạng cũng không kém Thái Cực Cảnh bao nhiêu. Nhưng cũng chỉ có thể tự vệ. Mà những gã cao thủ trận pháp thì thê thảm, bị Hỏa Long xuyên qua đốt chết.

- Hai con, tại sao lại có hai con? Hơn nữa lại là Hỏa Long? Thủy, hỏa bất dung mà! Cái này... Tư Mã Dần sắc mặt kịch biến, Hồng Quán chỉ có thể áp chế được một con Thủy Long, nhưng con Thủy Long này mượn uy lực trận pháp, cũng không sợ Quán Hồng.. Chỉ cần Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ không ngừng cung cấp lực lượng, thì nó mãi mãi không kích.

Bây giờ lại xuất hiện một con Hỏa Long nữa. Hơn nữa trong nháy mắt lại đánh chết rất nhiều cao thủ trận pháp, cung phụng. Trận này làm sao phá?