Tà Thiếu Dược Vương

Chương 389: Bắt buộc mập mạp bế quan




Nhìn mập mạp áp sát, bộ dạng trắng nõn béo ú, Nhậm Kiệt phát hiện bây giờ mình đã có thể trực tiếp bỏ qua lớp che giấu bên ngoài, nhìn thẳng thân thể thanh tú xinh đẹp của nàng. Không phải hiện tại Nhậm Kiệt đạt đến cảnh giới, mà là ấn tượng đó khắc sâu trong đầu Nhậm Kiệt.

- Nếu ta nói phải thì sao? Đã lâu không gặp mập mạp, Nhậm Kiệt cố ý cười hỏi.

- Vậy thì khẳng định là gạt ta, phiếu cơm lão đại có khi nào lại mua bán lỗ vốn, nói đi, nói đi... Mập mạp dùng khuỷu tay đụng nhẹ bả vai Nhậm Kiệt, ra vẻ như hai chúng ta còn giấu nhau cái gì.

- Thịt còn cứng thật. Nhậm Kiệt nhéo lên bàn tay mập trắng của mập mạp, cho dù hiện tại vẫn cảm thấy vô cùng chân thật, lực thần hồn đạt tới Thái Cực Cảnh vẫn không cảm nhận ra bề ngoài của mập mạp có vấn đề gì, thứ che giấu cho mập mạp thật là không tầm thường.

- Đương nhiên rồi, phiếu cơm lão đại nói mau đi! Mập mạp nóng vội muốn biết mục đích của Nhậm Kiệt, không chú ý tới ánh mắt ý cười, đầy tò mò của hắn lúc nhéo tay nàng.

- Ngươi nghĩ xem, dùng phép tính đơn giản nhất, lấy cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh làm thí dụ. Vì có được một món Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, vô số người sẽ bất chấp mọi giá chém giết, tìm kiếm bảo vật. Gặp phải Thiên Đan, công pháp cũng sẽ như thế, có một số kẹt ở bình cảnh, vì đột phá đến dương hồn, cái gì cũng sẽ làm. Mà ở chỗ chúng ta, chỉ cần nộp 10 vạn linh ngọc hạ phẩm là có thể tham dự so tài, đây chỉ là số ảo, đến lúc đó sẽ vì phần thưởng phong phú trên trận đấu mà sẽ có vô số người động tâm, muốn liều một phen.

- Nhưng mà, trong cùng cảnh giới cũng chỉ có mấy tên mạnh nhất, bọn họ vừa xuất hiện còn có ai dám lên, chẳng khác nào tặng không cho bọn họ hay sao? Mập mạp cau mày nghĩ, vừa rồi hắn nghĩ ra một loạt vấn đề nên mới hỏi như thế.

Nhậm Kiệt cười nói: - Nhớ kỹ, mua vĩnh viễn không hay bằng bán, ngươi đánh bạc với người mở sòng bạc, ngoài thua thì còn được gì nữa. Quy củ là do chúng ta định ra, giai đoạn khác nhau có thể tiến hành tách ra, hơn nữa tăng thêm tính ngẫu nhiên, giống như hoạt động rút thưởng trước kia, làm cho người ta nghĩ nếu như mình may mắn thì sao. Cũng như đi di tích tìm bảo vật, tại sao rất nhiều người lực lượng yếu cũng lao vào, bởi vì bọn họ nghĩ rằng, bảo vật thiên địa, người nào vận số tốt sẽ có được. Mà mọi người cũng quen tuyên truyền những nhân tố ngẫu nhiên, ai đó vốn rất yếu, bởi vì vận số, số mệnh như thế nào liền trở nên thế này thế nọ.

- Loại chuyện này làm sao mà lỗ vốn, 1 vạn người tham dự, chỉ có mấy người được phần thưởng, phần thưởng phong phú cỡ nào cũng còn thừa lại 9000 người để kiếm lời. Huống gì trong đó còn rất nhiều thứ dụ dỗ bọn họ vung tay, tùy tiện lấy ra chút công pháp đem bán, dược phẩm cấp bậc cao của chúng ta tạm thời không có bán ở chỗ khác, nhưng lại có bán ở đây, vũ khí cũng được. Mà trọng yếu hơn, chúng ta còn có thể thông qua chuyện này, chiêu mộ một nhóm người.

Loại chuyện này nói cho Thường lão tứ, hắn chỉ chớp mắt là hiểu được, nhưng mập mạp thì còn kém lắm.

Tuy nhiên Nhậm Kiệt vẫn kiên nhẫn nói tỉ mỉ, cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh chưa chắc đông như vậy, nhưng tài sản tuyệt đối không ít, kiếm được từ trên người bọn họ thì tuyệt đối là lớn hơn phần thưởng. Mấu chốt là tạo thành lực ảnh hưởng, sau này làm chuyện khác sẽ dễ dàng hơn.

Tình báo, dược phẩm, vũ khí, tài liệu...

Vô số chuyện có thể làm, đều là lợi nhuận thu được.

- Ừm... Mập mạp nghiêm túc suy ngẫm, rồi nói: - Nửa hiểu nửa không, hắc hắc, nhưng mà ngẫm lại đúng như phiếu cơm lão đại nói. Ngay lúc Lam Phủ Thiên Tông khai phủ lập tông, vô số người chạy đến chỗ chúng ta, vậy là đủ rồi.

Nếu thật có người nói hiểu rõ, vậy Nhậm Kiệt sẽ không nói gì, nhưng trong lòng hắn biết rõ ràng, đó là hoàn toàn không thể.

Giống như công ty bảo hiểm ở đời trước, thoạt nhìn bán ra bảo hiểm thì tuyệt đối là khách hàng được lợi, nhưng thực tế trái ngược, nếu bọn họ không thu lợi thì sao mà làm được. Bọn họ có kế toán chuyên nghiệp, tính toán ra làm sao thoạt nhìn người ta kiếm tiền, nhưng cuối cùng lại là bọn họ mới kiếm được tiền.

Đánh bạc cũng thế, hiểu sơ sơ cùng hiểu thật sự thao tác thế nào là hai chuyện khác nhau, dù sao nó không đơn giản như đánh bạc cấp thấp nhất chỉ phân thắng thua.

Trên thực tế, ở trước mặt mình, ngoài việc mập mạp cố ý lãng tránh việc nữ giả nam trang cùng với bối cảnh, những lúc khác thì mập mạp tuyệt đối chân thật, không che giấu suy nghĩ của nàng.

- Chuyện này ngươi không cần thiết phải nghiên cứu, chúng ta nhất định phải đối mặt với Lam Phủ Thiên Tông, tuy nhiên chuyện trong gia tộc càng gấp hơn. Đúng rồi, các ngươi đã về, bên Vô Song thế nào? Tán dóc mấy câu với mập mạp, Nhậm Kiệt cũng biết mập mạp không phải thật muốn hỏi kỹ, chỉ là tò mò mà thôi.

- Sao hả, lo lắng? Mập mạp nói đùa, tuy nhiên ánh mắt xoay chuyển không ngừng, tâm thần rõ ràng hốt hoảng.

Đã trải qua nhiều chuyện như thế, Ngọc Vô Song ỷ lại vào Nhậm Kiệt, Nhậm Kiệt vì Ngọc Vô Song một đường đuổi giết, cứu người, xâm nhập di tích Vô Song làm đủ mọi chuyện, đã không cần phải nói gì nữa.

Hơn nữa tiểu nha đầu Vô Song mơ hồ này thật là quá thuần khiết, ngay cả mập mạp cũng không thể không ưa nàng được, chỉ là...

Chỉ là ngẫu nhiên trong lòng có cảm giác chua xót, không nói rõ được, mập mạp muôn tự nhủ, mình nghĩ những chuyện này làm gì. Nhưng lúc này lại không tránh được, không nhịn được, dù bây giờ đùa giỡn, nhưng tim lại đập rộn lên.

- Ừm! Nhậm Kiệt trực tiếp gật đầu nói: - Nha đầu kia mơ mơ màng màng, dù bây giờ có được một chút truyền thừa Vô Song Hoàng Phi, lực lượng vọt lên Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong, nhưng không thể so sánh với trình độ ngang cấp, không có nhiều năng lực tự bảo vệ.

Lời của Nhậm Kiệt làm trong lòng mập mạp khẽ run lên, bất chợt nghĩ, mình sao vậy, nghĩ gì thế.

Phiếu cơm lão đại quan tâm Vô Song là quá bình thường, Vô Song thật tốt, đơn thuần như vậy.

Nếu như... nếu như mình không còn nữ giả nam trang, nếu như phiếu cơm lão đại biết mình là nữ, hắn sẽ...

Hả! Nghĩ lung tung gì thế, hoàn toàn không thể nào, vì mình, vì phiếu cơm lão đại, vì mẹ, mình tuyệt đối không được bại lộ, bằng không sẽ xảy ra chuyện lớn.

- Trên đường yên lành, nàng nhiều lần học tập những thứ phiếu cơm lão đại đã dạy, sau đó dọc đường không ngừng chiến đấu với đám người Đồng Cường, tiến hành mãi đến Minh Ngọc sơn trang, hiện tại đã rất lợi hại. Hơn nữa trước khi chúng ta đi, Minh Ngọc sơn trang có một vị còn già hơn cả lão Đan Vương Ngọc Trường Không trở về, cộng thêm bên trong Minh Ngọc sơn trang xuất hiện hai Âm Dương Cảnh dương hồn, cộng thêm Vô Song, chỉ cần không phải tồn tại như Hải Vương xuất hiện, vậy tuyệt đối sẽ không có vấn đề. Chủ yếu là Vô Song cần bế quan một thời gian, cho nên chúng ta mới chạy về. Ổn định lại tâm thần, mập mạp vội nói tình hình bên kia.

- Vậy thì tốt, dù sao Vô Song quá đơn thuần, trên đường chiến đấu có thể làm nàng không nhớ tới chuyện Ngọc Nhân Long, cũng có thể tôi luyện nàng một chút, sau đó bế quan càng có thể làm nàng mau thích ứng với cuộc sống bình thường. Nhậm Kiệt nói rồi, lấy ra dược phẩm đã luyện chế đưa cho mập mạp: - Đây là dược phẩm mới luyện chế cho ngươi, tiếp theo còn rất nhiều chuyện cần ngươi làm, nhất là ngươi bắt đầu thử luyện chế dược phẩm gần tới Thiên Đan hạ phẩm, yêu cầu lực lượng rất mạnh, ngươi phải tăng lên lực lượng mới được. Những dược phẩm này là ta luyện chế riêng cho ngươi, nhớ kỹ không được cho người khác dùng, là luyện chế riêng cho thể chất cùng tình huống của ngươi.

Vừa nghe lời của Nhậm Kiệt, ánh mắt mập mạp sáng ngời, nhận lấy dược phẩm gật đầu liên tục, tâm tình mới đi xuống lại nhanh chóng vui vẻ.

- Ừ... ừ... Mập mạp liên tục gật đầu.

- Trước tiên ngươi bế quan mấy ngày tăng lên lực lượng, sau khi xuất quan ta dạy ngươi một chút phương pháp luyện chế dược phẩm mới lĩnh ngộ gần đây, hoặc là ngươi sử dụng những dược phẩm này, ngươi tự cân nhắc, nhưng mà cũng không được thả lỏng tăng lên lực lượng. Dù sao là chuyện căn bản, không đủ lực lượng, không đủ cảnh giới, thiên phú lợi hại hơn nữa cũng chỉ hạn chế ở một độ cao nhất định. Muốn làm được những chuyện như ngươi nói, làm cho dược phẩm thành hệ thống độc lập, chống lại thậm chí vượt qua đan dược, con đường đằng sau còn rất xa. Không phải Nhậm Kiệt thích thuyết giáo, bình thường hắn cũng không nghiêm túc với mập mạp như thế, có điều mập mạp một mực không nghiêm túc tu luyện, không thì tốc độ của nàng đã không chậm như vậy.

Thân thể, nội tình, công pháp tu luyện của nàng đều là tốt nhất, nhưng tốc độ tăng lên lại không nhanh, cho nên Nhậm Kiệt mới trịnh trọng nói như vậy.

- Ừm... Mập mạp cắn môi đồng ý.

- Có học hay không thì xem chính ngươi, dù sao nếu ngươi không thể đột phá Âm Dương Cảnh, ta sẽ không nói cho ngươi biết phương pháp luyện chế dược phẩm mới lĩnh ngộ. Đang là dạng bộc phát chia giai đoạn, là sáng tạo mới mà đan dược cũng không thể làm được, ta còn sử dụng trong dược phẩm của ngươi nữa... Vừa thấy mập mạp đáp ứng không nghiêm túc, Nhậm Kiệt lại bổ sung.

- Thật sao? Mập mạp hiểu rõ nhất có ý nghĩa gì, lập tức nhảy cẫng lên: - Phiếu cơm lão đại, ngươi nói mau làm, ngươi nói làm thế nào, làm sao khống chế bộc phát theo giai đoạn, làm...

- Dừng dừng dừng... Nhậm Kiệt ngăn lời mập mạp: - Đừng có nói nhảm với ta. Bây giờ, ngươi lập tức, lập tức đi tu luyện cho ta. Bằng không, ta sẽ không cần ngươi luyện chế những dược phẩm khác, ta tự mình làm hay là dạy người Minh Ngọc sơn trang. Tóm lại, lần này mặc kệ thế nào, ngươi cũng phải đột phá đến Âm Dương Cảnh mới được.

Âm Dương Cảnh đối với người bình thường là khó khăn như lên trời, cả đời cũng khó leo đến. Dù là người đại gia tộc, không phải ai cũng đạt đến, nhưng Nhậm Kiệt biết tình huống của mập mạp, không có gì khó với nàng.

- Phiếu cơm lão đại, chúng ta thương lượng chút, ngươi xem... Mập mạp lập tức dính lên, muốn tham khảo chuyện dược phẩm trước với Nhậm Kiệt.

- Tu luyện ngay trong này, không được đi, ta còn có chuyện. Oành! Nhậm Kiệt căn bản không cho mập mạp có cơ hội này, thân mình lao lên cao, nháy mắt biến mất.

- Nè... Mập mạp đưa tay lên trời, muốn gọi cũng không kịp, tức giận đến dậm chân.