Tà Thiếu Dược Vương

Chương 350: Hoàng đế ra tay




Ngay lúc Sát Thủ Vương ở bên ngoài cố nén nhịn, trong lòng không ngừng mắng chửi, cấp bách... thời điểm này Cổ phó đường chủ, Lâm Vĩnh phó đường chủ nội đường chữ Địa của Tàn Hồn cùng mấy thuộc hạ đã đánh nhau túi bụi với người giữ lăng áo xám bọn họ.

Cổ phó đường chủ, Lâm Vĩnh phó đường chủ đều là nhân vật cùng cấp với tám đại Vương giả, lúc bình thường không đi vào Minh Ngọc Hoàng Triều, cho nên không có người nào biết bọn họ lợi hại, thời khắc này chân chính động thủ uy lực kinh người.

Người giữ lăng áo xám cũng không yếu thế, mượn đại trận, cùng rất nhiều thủ hạ nên lực lượng ngang nhau.

Chỉ là làm khó đại cung phụng, hắn ở một bên hỗ trợ cũng không được, bởi vì hoàng đế lần nữa dặn dò bảo hắn cố ổn định lại, không thể thật chém giết cùng Tàn Hồn. Nếu như hắn cũng chủ động đi lên đánh nhau, sau khi trở về phải nói thế nào với hoàng đế.

Nhưng nói đi nói lại nơi này là hoàng lăng, dù sao mình cũng là đại cung phụng, hiện tại tình hình đã náo loạn thành như vậy không nói chuyện được nữa, mình không ra tay cũng không được.

- Chư vị trước hết ngừng tay, hãy nghe ta nói...

- Nghe cái rắm! Ngươi cho là bổn phó đường chủ còn có thể tin lời ngươi sao? "Bịch bịch..." Cổ phó đường chủ đã có ý nghĩ mình bị mưu hại, bị đùa bỡn, đương nhiên sẽ không nghe đại cung phụng nói thêm nữa.

"Ầm... Ầm... Bịch... Bịch..." Bên trên chiến đấu kinh thiên động địa, trận pháp nổ ầm ầm, vỡ vụn, mặt đất cũng nứt ra. Nhưng may mà chỗ Nhậm Kiệt ở phía dưới rất sâu, hơn nữa trừ phi là uy lực giống như Long Viêm Hỏa Diễm tăng vọt vừa rồi, hay Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ tấn thăng cộng thêm Cửu Tự Sát Ấn nổ tung, nếu không cho dù là một kích toàn lực của cấp bậc tám đại Vương giả, cũng rất khó ảnh hưởng đến hắn.

Cho nên thời khắc này Nhậm Kiệt đang tận tình hấp thu Long Viêm Hỏa Diễm, giúp cho Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vừa mới tấn thăng trở nên càng thêm ổn định... Đây là góp nhặt Long Viêm Hỏa Diễm, quá sảng khoái đi! Lần này chẳng những Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ tấn thăng, còn dung hợp sát khí của Cửu Tự Sát Ấn kia, dung hợp mạch lạc đặc thù của rễ cây Địa Viêm Chu Quả, tạo thành một loại Long Viêm Hỏa Diễm mạch lạc độc đáo... tương lai Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ này trưởng thành không gian càng rộng lớn hơn.

Hơn nữa lúc này Nhậm Kiệt kinh ngạc phát hiện, bởi vì vừa rồi đắm chìm trong cảnh giới Thánh nhân luận đạo, cộng thêm Long Viêm Hỏa Diễm rèn luyện, cường độ thân thể của mình đã đạt đến dương hồn tầng thứ hai, ngay cả thần hồn lực cũng đạt đến Thái Cực Cảnh tầng thứ ba. Nếu như chỉ dựa vào năm ức linh ngọc kia thúc giục Thánh nhân luận đạo, còn chưa đủ để thần hồn lực Nhậm Kiệt tăng lên, mấu chốt là thần hồn lực rèn luyện Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, sáp nhập mạch lạc vào trong đó, mượn Long Viêm Hỏa Diễm rèn luyện tấn thăng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, cũng giúp Nhậm Kiệt cảm ngộ rất nhiều.

Ngay cả Ngọc Hoàng Quyết dưới rèn luyện chèn ép của Long Viêm Hỏa Diễm, vòng tròn pháp lực đều ngưng tụ hoàn thành, pháp lực vận chuyển vượt qua bình thường, kể từ đó cách đột phá cũng không xa.

Cho nên thời điểm này Nhậm Kiệt mong đợi nhất chính là bên trên đánh nhau lâu thêm nữa, để mình hấp thu Long Viêm Hỏa Diễm nhiều hơn.

Tuy rằng bằng vào sát khí cùng tài liệu bên trong Cửu Tự Sát Ấn, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã tấn thăng đến Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, nhưng bên trong nhiều thêm một chút Long Viêm Hỏa Diễm, sau này uy lực sẽ tăng lên rất nhiều. Nếu như Long Viêm Hỏa Diễm này quá nhiều, thậm chí có thể huyễn hóa ra Hỏa Long, đến lúc đó Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ có thể sẽ lại lần nữa lột xác, tấn thăng.

Càng hấp thu càng nhanh, thời khắc này Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ điên cuồng hấp thu, mà Nhậm Kiệt cũng mượn cơ hội này, không ngừng rèn luyện thân thể mình.

Ngay lúc Nhậm Kiệt vô cùng thống khoái, đột nhiên từ bên trong long quan, một điểm sáng theo Long Viêm Hỏa Diễm phun ra ngoài.

Trong nháy mắt điểm sáng kia còn không kịp phản ứng, ngay sau đó trong tiếng nổ ầm ầm biến thành một cổ thần hồn lực cuồng bạo.

- To gan... Ngay lúc này, một thần hồn lực cuồng bạo quét về phía Nhậm Kiệt.

Nhậm Kiệt đang lúc điên cuồng hấp thu Long Viêm Hỏa Diễm, cũng sớm có tâm lý chuẩn bị, đột nhiên cảm nhận được có thần hồn lực cuồng bạo đánh úp lại, lập tức biết mình bị phát hiện, không xong, không chút do dự cắt đứt hấp thu Long Viêm Hỏa Diễm.

"Bịch..." Trong nháy mắt, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ xoay tròn quay chung quanh thân thể hắn, chỉ có điều không đợi nó hoàn toàn phát huy uy lực, thần hồn lực cuồng bạo có một phần xuyên thấu trận pháp của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ tạo thành, đánh tới phía Nhậm Kiệt.

Cả người Nhậm Kiệt như trúng phải một đòn nghiêm trọng, cảm giác đầu óc thiếu chút nữa nổ nát... Con bà nó! Nếu không phải mình sớm có phòng bị, mượn Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ngăn chặn chín thành uy lực của cổ thần hồn lực cuồng bạo kia, lần này cũng đủ để mình điên mất. Kinh khủng, thật quá kinh khủng! Còn cường đại hơn nhiều so với thần hồn lực vừa mới đạt tới Thái Cực Cảnh của Hải Vương hoặc là thần hồn lực sứt mẻ của Ngọc Tuyền đạo nhân lúc trước. Thần hồn lực này hoàn chỉnh, cường đại, hơn nữa hiểu được cách sử dụng, vận chuyển, mượn Long Viêm Hỏa Diễm trong nháy mắt đánh úp lại, uy lực kinh người.

"Phù..." Nhậm Kiệt phun ra một búng máu, trong mũi, trong mắt đều là máu tươi, đầu óc thiếu chút nữa nổ nát... Tuy nhiên cũng may mà ngăn chặn được, lập tức điên cuồng vận chuyển Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.

"Bịch bịch..." Cổ thần hồn lực kia liên tiếp đánh vào, mặc dù thần hồn lực đó cường đại, nhưng dù sao cũng là cây lục bình không gốc, không có hậu viên, tiêu hao một chút là mất đi một chút.

Nhưng Nhậm Kiệt cũng không dám đợi ở chỗ này, đồng thời vừa ngăn chặn thần hồn lực, thân hình lập tức lui về phía sau.

Thời điểm này, trong thần hồn lực hoàng đế kia phát ra tâm tình vô cùng phẫn nộ: không ngờ có người dám đến hoàng lăng ăn trộm Long Viêm Hỏa Diễm, tội đáng chết vạn lần, nên giết, nhất thiết phải tru diệt!

Nhưng thời điểm này hắn lại không có biện pháp chạy tới đây, trong nháy mắt vừa rồi hắn đã tiêu hao hết phần lớn thần hồn lực... Đột nhiên thần hồn lực lại biến thành điểm sáng xông thẳng tới chỗ thể xác Lý Thích, vị Hoàng đế Minh Ngọc Hoàng Triều 800 năm trước một mực khoanh chân ngồi ở đó, bị động để Long Viêm Hỏa Diễm rèn luyện.

"Bá..." Lý Thích kia chợt mở cặp mắt ra, xoay người vỗ ra một bàn tay.

- Phòng ngự! Bàn tay kia thoáng cái trở nên to lớn, không phải pháp thuật mà chân chính là một bàn tay, trong nháy mắt trở nên lớn xuất hiện ở trước mặt Nhậm Kiệt, là thần thông, thần thông chân chính cường đại. May mà Nhậm Kiệt biến hóa cũng cực nhanh, từ trận pháp đối kháng thần hồn lực, lập tức Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ chuyển hóa thành trạng thái phòng ngự. Hơn nữa chính hắn lặng lẽ chạy trở ra theo hướng đi vào, nhảy vọt lên.

"Ầm!" Một chưởng của Lý Thích kia trực tiếp vỗ lên Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ xoay tròn ở tầng ngoài thân thể Nhậm Kiệt, toàn bộ bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ chấn động kịch liệt. Nếu trước đó Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ không có tấn thăng, chỉ sợ lần này cũng trực tiếp bị phá mở. Nhưng lúc này, cũng chỉ có một vài thành lực lượng tràn vào trong đó, những lực lượng khác đều bị phân tán ra chung quanh.

- A... "Bịch..." Dù là một vài thành lực lượng, cả người Nhậm Kiệt cũng bị chấn bay về phía sau, đánh mạnh trên cây đại kỳ chính của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ mới miễn cưỡng dừng lại, cánh tay truyền đến tiếng xương vỡ vụn.

"Ầm!" Mà Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ bị đánh chính diện, bị chấn bay bắn lên trên, xông phá mấy chục thước mặt đất, xông phá trận pháp bên trên, trong tiếng nổ vang ầm ầm, từ phía dưới bay thẳng lên trời cao.

- Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ... quả nhiên ở chỗ này... Lúc này, Cổ phó đường chủ đang chiến đấu ở phía trên, nghe động tĩnh ngẩng đầu nhìn, thấy đột nhiên Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ từ phía dưới bay vọt lên, vô cùng phẫn nộ kêu lên.

- A... Làm sao có thể? Đại cung phụng nhất thời ngẩn ra, hoàn toàn ngây dại.

Đây là? Ngay cả người giữ lăng áo xám kia đều trợn tròn mắt, tình huống trước mắt là chuyện gì xảy ra, vật này như thế nào từ phía dưới bắn vọt lên, hơn nữa cổ khí tức phía dưới kia là...?

"Ầm!" Đúng lúc này, từ phía dưới thò lên một bàn tay to lớn, bàn tay trực tiếp dài ra, chộp tới phía Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ. Lần này, so với một chưởng bất ngờ vừa rồi kia, uy lực càng thêm cường đại, tốc độ càng nhanh hơn.

- Bát Giác Âm Dương Khóa Thiên Địa, Khóa! Thấy có người tranh đoạt Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, Bát Giác Bàn trước người Lâm Vĩnh trong nháy mắt bay ra bao phủ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ở trong đó.

Nếu là lúc bình thường, khẳng định Nhậm Kiệt sẽ toàn lực chống cự, nhưng lúc này Nhậm Kiệt lại tùy ý để cho Bát Giác Bàn bao bọc mình lại, chính hắn thì trốn ở trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.

"Ầm..." Lần này bàn tay kia chộp được Bát Giác Bàn, lập tức vòng khóa Bát Giác Bàn vừa tạo thành bị bóp nát. Tuy nhiên Bát Giác Bàn bùng phát ra uy lực, cũng chấn bay ra bàn tay kia.

"Bịch... Phù..." - Không xong, Long Viêm Hỏa Diễm, Thái Cực Cảnh... Mau lui! Lâm Vĩnh chỉ chuyên dùng toàn lực khống chế Bát Giác Bàn, thân hình trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, nơi mi tâm phun ra một dòng máu tươi. Lần này Bát Giác Bàn thiếu chút nữa mất đi khống chế, cũng hoàn toàn hù dọa cho Lâm Vĩnh hoảng sợ, thân hình cấp tốc lui về phía sau. Bởi vì hắn cảm nhận được, có thể chấn mở Âm Dương Khóa Thiên Địa của Bát Giác Bàn, mà chỉ là bị chấn văng ra thì lực lượng này đã vượt qua tồn tại Thái Cực Cảnh.

Bởi vì đây là trạng thái phòng ngự mạnh nhất của Bát Giác Bàn. Bát Giác Bàn chân chính sở trường chính là phòng ngự, lúc này không ngờ chỉ thoáng cái lập tức đã bị phá mở, mà bàn tay đối phương kia chỉ là hơi bị chấn văng ra cản trở một chút... Người này cũng quá đáng sợ đi!

"Vèo..." Lúc này không chạy, còn đợi khi nào, thân hình Nhậm Kiệt sớm đã tích đủ lực lượng, hơn nữa ở vào thời điểm mấu chốt này, Nhậm Kiệt trực tiếp thúc giục Long Viêm Hỏa Diễm vừa mới ngưng tụ hoàn thành bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, lập tức rể cây Địa Viêm Chu Quả từ từ lan tràn ra ngưng tụ Long Viêm Hỏa Diễm.

"Ầm..." Trong nháy mắt, 99 cây đại kỳ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ xoay tròn, giống như một con rồng đỏ bạo phát ra uy thế ngập trời, thoáng chốc tốc độ tăng vọt, đánh vỡ mấy tầng trận pháp vọt thẳng ra bên ngoài.

- Khí tức Long Viêm Hỏa Diễm... Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ làm sao trở nên mạnh như vậy, tồn tại Thái Cực Cảnh, bên trong hoàng lăng Minh Ngọc Hoàng Triều này có điều cổ quái! Đi! Trong chớp nhoáng này, Cổ phó đường chủ đang quấn lấy người giữ lăng áo xám cũng lập tức biết không xong, liền thét ra lệnh một tiếng trực tiếp lui về phía sau.

- Hừ! Lúc này, Lý Thích vẫn đang khoanh chân ngồi trên long quan lại lộ ra ánh mắt vô cùng phẫn nộ, vừa rồi nếu không bị Bát Giác Bàn cản trở một chút, hắn đã có thể lưu lại tên kia không để hắn chạy thoát.

Lý Thích không có biện pháp rời long quan lên trên, mà giờ này thấy Cổ phó đường chủ, Lâm Vĩnh bọn họ muốn rút lui, trong mắt Lý Thích lập tức lóe lên một tia sát khí. Thà rằng giết bọn họ, rồi hãy nghĩ biện pháp giải thích, bồi thường, cũng không thể để bọn họ cùng nhau rời đi!

"Ầm!" Lập tức, bàn tay khổng lồ lại lần nữa từ bên trong thò ra, bao phủ mọi người trong đó.

Đó là một loại không gian một tấc thu thiên địa, có cảm giác bao phủ hết thảy ở trong đó, hoàn toàn không có biện pháp tránh thoát. Trong chớp nhoáng này, người giữ lăng áo xám coi như trấn tĩnh, còn đại cung phụng nhìn thấy trợn tròn mắt.

Nhưng, trên bàn tay kia có một lực lượng đặc thù, khi vượt ngang qua bên cạnh bọn họ, một ngón tay đẩy bọn họ qua một bên, rồi nhanh đến khó tin đuổi theo Lâm Vĩnh, Cổ phó đường chủ, Hứa trưởng lão bọn họ.

- Bát Giác Âm Dương Độn! "Vù..."

Bát Giác Bàn trong nháy mắt bao bọc Lâm Vĩnh lại, hóa thành một tia sáng tăng tốc định xông ra.

"Bịch... Ầm..." Nhưng một ngón tay trong bàn tay to lớn kia so ra còn nhanh hơn, trực tiếp điểm một cái, Bát Giác Âm Dương Độn kia đang bay ra ngoài thiếu chút nữa rơi xuống. Tuy nhiên cũng may mà Bát Giác Bàn này đủ cường đại, thế nhưng lúc ngón tay kia điểm lên trên, chấn xuyên qua Bát Giác Bàn, bao gồm Lâm Vĩnh ở bên trong cũng trực tiếp bị đánh chết.

Hắn không có may mắn như Nhậm Kiệt chỉ bị bàn tay bao phủ. Hơn nữa giờ phút này uy lực của bàn tay hiển nhiên lại cường đại hơn mấy phần so với vừa rồi.

- Đi mau...

Lúc này, Cổ phó đường chủ nổi giận gầm lên một tiếng, chiến giáp trên người tản ra vầng sáng kinh người, giống như bị thiêu đốt.

- Phó đường chủ! Kiếp sau ta còn hầu hạ ngài... "Ầm..." Lúc này, Thanh Ngô không chạy trốn ngược lại xông tới, trong nháy mắt vọt tới chỗ bàn tay kích nổ một lực lượng nào đó trong cơ thể, lập tức tràn ra sát khí ngập trời, tạo thành một thanh kiếm sát khí sắc bén.

"Xoạt..." Bàn tay kia không ngờ lại trực tiếp bị xuyên thủng một cái lỗ lớn, lần nữa bị chặn lại.

- Này...

Lý Thích đang ngồi trên long quan Long Viêm Hỏa Diễm đột nhiên lộ ra vẻ kinh hãi, sắc mặt ngưng trọng: Trong cơ thể Thanh Ngô này bộc phát ra kiếm khí không phải chuyện đùa, sát khí ngưng tụ thành kiếm khí, nhìn chỗ bàn tay bị đâm thủng, hắn không khỏi sửng sốt ngây người.

- Thanh Ngô... Thời điểm này Cổ phó đường chủ không còn giữ thanh âm khàn khàn nữa, nàng kêu thảm một tiếng thanh thoát để lộ thân phận, nhưng Thanh Ngô hy sinh tánh mạng tự bạo là tranh thủ cơ hội cho nàng, nàng phun ra một búng máu, thân hình tăng tốc phóng vọt ra ngoài.

Mà vốn Hứa trưởng lão, Hồng Diễm trưởng lão hơi xa một chút, ngược lại lúc này nhờ có cơ hội sau khi Lâm Vĩnh bị giết, Thanh Ngô tự bạo, bọn họ cũng theo sau chạy ra ngoài.