Tà Thiếu Dược Vương

Chương 325: Ba đầu sáu tay




- Lui! Ngay cả Nhậm Kiệt cũng là biết dao động không gian kia sớm hơn mọi người một chút, ngay lúc đột nhiên xuất hiện đại tướng quân Thương Vũ chỉ ngưng tụ ra nửa thân trên, lại vô cùng hung hãn này, Nhậm Kiệt đã kéo tay mập mạp hô một tiếng nhắc nhở Ngọc Thành lui về phía sau.

- Cút ngay! "Ầm..." Nhậm Kiệt bọn họ muốn tránh né, Tề Thiên lại không né tránh, không lùi mà trực tiếp xông lên đón đỡ bàn tay chụp tới của đại tướng quân Thương Vũ.

Lực va đập to lớn, Tề Thiên bị đánh bay ra ngoài mấy chục thước, miễn cưỡng dừng lại thân hình, nhưng sau đó miệng phun ra một chút máu tươi, mà đại tướng quân Thương Vũ thì chỉ là thân thể hơi dừng lại một chút, ngay sau đó hai tay biến hóa cách không chụp thẳng tới Tề Thiên.

- Đáng ghét! Tề Thiên lách thân hình nhanh chóng tránh ra, không còn ngay mặt đối kháng, mà xoay vòng quanh Thương Vũ này quấn đấu.

Nhưng thời khắc này thân thể Thương Vũ còn đang hoàn thiện, lực lượng còn đang không ngừng tăng lên, rõ ràng trí tuệ còn giữ lại đến giờ này cũng mạnh hơn nhiều so với những tướng quân, binh lính khác. Mặc dù lúc này hắn còn chưa ngưng tụ thành hình hoàn toàn, chỉ còn lại một phần lực lượng rất ít, cũng đã kinh khủng như vậy.

- Phiếu cơm lão đại! Người này thân thể còn chưa ngưng tụ xong đã uy mãnh như vậy, nếu tiếp tục ngưng tụ thì dù hắn chỉ có thể phát huy ra rất ít lực lượng, cũng mạnh hơn nhiều so với Hải Vương!? Mập mạp càng nhìn càng kinh hãi, lo lắng nhìn về phía Nhậm Kiệt.

- Hắn vừa mới ngưng tụ linh vụ thành thần hồn lực đã mạnh hơn rất nhiều so với Ngọc Tuyền đạo nhân lúc trước. Mà hắn đây chỉ là thần hồn lực còn sót lại đã như thế, điều này nói rõ khi còn sống hắn ít nhất phải là Thái Cực Cảnh đỉnh phong, thậm chí... còn cường đại hơn! Nhậm Kiệt nắm tay mập mạp thối lui ra xa, hắn cũng không có rời đi, bởi vì Ngọc Vô Song còn ở nơi này, hiện tại cũng không có biện pháp rời khỏi tiểu thế giới này, chỉ phải nghĩ biện pháp ứng phó. Chỉ có điều là trước cục diện này nên ứng đối như thế nào, hắn cũng không có một chút biện pháp nào.

- A...

Một bên Ngọc Thành, mập mạp vừa nghe nói giật nảy mình, Thái Cực Cảnh đỉnh phong, thậm chí còn cường đại hơn, thật quá kinh khủng đi!

Lúc trước kia Ngọc Tuyền đạo nhân chỉ là mới vừa đạt tới thần hồn lực của Thái Cực Cảnh, còn không có biện pháp có thân thể của mình mà đã kinh khủng như vậy, hiện tại người này dùng linh vụ bên trong tiểu thế giới này ngưng tụ thân thể, rõ ràng đang không ngừng trở nên mạnh hơn. Thời khắc này ngay cả Tề Thiên mạnh nhất trong bọn họ đều không có biện pháp ngay mặt đối kháng, lần này thảm rồi.

- Này, ngươi lại hiểu được pháp của hồng hoang, nhưng lực lượng của ngươi quá yếu, chỉ bằng vào đó ngươi cho là có thể quấn lấy bổn đại tướng quân bao lâu? Trấn áp! Lúc này, Thương Vũ đang chiến đấu cùng Tề Thiên nhìn thấy thân pháp của Tề Thiên thi triển cũng không khỏi hơi kinh ngạc, sau đó đột nhiên từ chung quanh thân thể hắn tản ra lực lượng bao phủ chung quanh, trong nháy mắt một áp lực vô hình phủ chụp xuống, lập tức làm chậm lại tốc độ của Tề Thiên, mà Thương Vũ ở trong đó ra tay uy lực tăng mạnh hơn.

Biến hóa chỉ trong vòng mấy hô hấp, có thể nhìn ra Thương Vũ này không tầm thường, mặc dù chỉ giữ lại một phần nhỏ trí tuệ, thần hồn lực, nhưng cũng vô cùng kinh khủng!

- A... Không hiểu thấu đáo, nếu không bằng vào ngươi cũng dám kêu gào cùng bổn đại gia! Tề Thiên tính tình bá đạo, thời khắc này cũng vô cùng tức giận gầm lên một tiếng, thầm nghĩ: "Nếu là bản tôn của bổn đại gia, trực tiếp một ngón tay là nghiền chết ngươi! Cho dù bổn đại gia lĩnh ngộ được những chữ của tiểu tử Nhậm Kiệt đưa cho kia, có thể đột phá bình cảnh hiện tại cũng tốt rồi, đáng tiếc..."

Không hiểu thấu, Nhậm Kiệt vừa nghe Tề Thiên nói lời này lập tức mắt sáng ngời, bởi vì Tề Thiên hô không hiểu thấu là chuyện gì hắn rành rẽ nhất, bởi vì mình cho Tề Thiên những chữ kia Tề Thiên đã phá vỡ bình cảnh, nhưng cũng không có biện pháp đột phá cực hạn Âm Dương Cảnh âm hồn đạt tới trình độ dương hồn. Nếu như có thể vượt qua bình cảnh, phân thân Tề Thiên này sẽ đạt tới một độ cao mới.

Những chữ kia là Nhậm Kiệt cho Tề Thiên, không có người nào hiểu rõ tiến độ của hắn hơn Nhậm Kiệt, nghe Tề Thiên kêu lên như vậy, Nhậm Kiệt không chút do dự lần nữa thúc giục đoạn phim, tuy rằng lúc này linh ngọc trên người hắn còn dư lại không nhiều lắm, nhưng ở vào thời điểm hiện tại cũng không phải lúc phân vân lưỡng lự. Đi vào cảnh giới Thánh nhân luận đạo, vẫn như trước không nghe được bất kỳ thanh âm gì, Nhậm Kiệt tùy lúc bắt đầu lĩnh ngộ những chữ kia cho Tề Thiên. Sự huyền diệu của những chữ đó đối với hắn hiện tại mà nói còn có chút quá sớm, dưới tình huống bình thường Nhậm Kiệt nhất định sẽ không hao phí tinh lực làm loại chuyện như vậy, bởi vì chỗ dùng không lớn.

Nhưng thời khắc này bất đồng, hắn tận lực lĩnh ngộ, hắn biết nếu muốn lĩnh ngộ hoàn toàn thì không có khả năng, cho nên hắn cần phải làm là tìm ra một phương hướng, bởi vì cách một đoạn thời gian, Tề Thiên có thể từ trong những chữ đó lĩnh ngộ một vài thứ, mình chỉ cần hơi chỉ dẫn cho hắn một chút, tin tưởng vậy là đủ rồi. Nếu không với cảnh giới cùng tu vi của Nhậm Kiệt hiện tại, thật muốn lĩnh ngộ những chữ kia cũng là chuyện không có khả năng, mà chỉ là dẫn đường, chỉ dẫn thì dễ dàng hơn nhiều.

- Hiện tại ta nói ngươi nghe, đừng phân tâm, trước ta cho ngươi kia mấy chữ trọng điểm của nó... Bên này vừa mượn cảnh giới Thánh nhân luận đạo tìm hiểu những chữ kia, đồng thời Nhậm Kiệt dùng thần thức liên lạc cùng Tề Thiên, nói cho Tề Thiên biết những điều mình tìm hiểu được.

Vốn gần đây Tề Thiên cũng đã lĩnh ngộ phần lớn những chữ Nhậm Kiệt đưa cho hắn, chỉ là bởi vì thời gian qua dừng lại ở bình cảnh Âm Dương Cảnh âm hồn, cộng thêm chính hắn luôn bị vây trong những chữ này, cho nên, đột nhiên nghe Nhậm Kiệt thông qua thần thức truyền thụ những thứ này cho mình, Tề Thiên cũng bị dọa cho hoảng sợ!

Bởi vì bất kể là lúc ban đầu Nhậm Kiệt đưa cho hắn những chữ này, hay là sau đó. Tuy rằng hắn không có hỏi thăm, nhưng ở trong lòng hắn nghĩ không có khả năng là Nhậm Kiệt tự mình lĩnh ngộ. Theo hắn nghĩ, rất có thể là Nhậm Kiệt có được bảo bối gì, hoặc thứ gì đó trong di tích hồng hoang lưu lại, rõ ràng là Nhậm Kiệt mô phỏng vẽ ra.

Hiện tại, Nhậm Kiệt lại đột nhiên giảng giải cho mình, không thể nào! Với cảnh giới của Nhậm Kiệt hắn hiện tại làm sao có thể lĩnh ngộ được hàm nghĩa ẩn bên trong những chữ này?

Không đợi Tề Thiên suy nghĩ miên man, Nhậm Kiệt bắt đầu không ngừng nói... Lúc này Tề Thiên đang không ngừng dùng thân pháp quấn lấy đại tướng quân Thương Vũ, nghe nói nhịp tim tăng tốc đập nhanh, thiếu chút nữa xuất hiện sơ suất bị Thương Vũ chụp trúng.

Bởi vì một số điều Nhậm Kiệt thuận miệng nói, không ngờ lại... lại đúng thật là có quan hệ gì đó với những chữ kia. Tuy rằng không phải cao sâu lắm, nhưng lại hơi làm cho Tề Thiên có một loại cảm giác rộng mở trong sáng, với cảnh giới của hắn chỉ cần biết phương hướng, những thứ khác liền trở nên vô cùng đơn giản.

- Thì ra là thế! Ha ha... "Ầm..." Nhậm Kiệt chỉ là hơi gợi ý một chút phương hướng của mấy chữ cho hắn, trong nháy mắt kế tiếp Tề Thiên đột nhiên hiểu rõ, cất tiếng cười to, lực lượng trong cơ thể trong nháy mắt đột phá bình cảnh, trong tiếng nổ ầm ầm bành trướng. Thoáng cái đã vượt qua cực hạn của Âm Dương Cảnh âm hồn, pháp lực, âm hồn lực trong cơ thể hắn, trong nháy mắt chuyển hóa, xuất hiện một cổ dương cương lực.

- Cái này là cảnh giới dương hồn, không thể nào? Ngọc Thành cũng là cao thủ cấp bậc này nên biết, Âm Dương Cảnh âm hồn đánh sâu vào dương hồn, tuy rằng không nguy hiểm đáng sợ giống như Âm Dương Cảnh đỉnh phong âm dương dung hợp đánh sâu vào Thái Cực Cảnh như vậy, nhưng cũng không dễ dàng. Nên biết rằng, sau khi tu luyện ra âm hồn, lực lượng trong cơ thể đều là âm sát lực, tuy rằng đến âm hồn đỉnh phong từ từ ngưng luyện thu liễm nắm trong tay, nhưng trong cơ thể đột ngột sinh ra dương hồn lực, cũng là chuyện vô cùng nguy hiểm...

Đại cảnh giới Âm Dương Cảnh này, dương hồn cùng âm hồn có khác biệt một trời một vực, chênh lệch trong đó không kém chút nào so với hai đại cảnh giới bình thường. Sở dĩ gọi chung là Âm Dương Cảnh, bởi vì cuối cùng âm dương sẽ dung hợp làm một ngưng tụ thành bản mạng Thái Cực, ngưng tụ hết thảy thần thông, pháp lực trên đó mới có thể đạt tới Thái Cực Cảnh, cho nên mới gọi chung là cảnh giới Âm Dương Cảnh.

Nhưng hiện tại, Tề Thiên lại chỉ dùng lực lượng trong một cảnh giới, dễ dàng đột phá tăng lên một tầng lực lượng, điều này cũng quá khó tin đi!

- Mau nhìn kìa, Tề Thiên cũng có thể hấp thu linh vụ... Đột nhiên, mập mạp cả kinh kêu lên thành tiếng, bọn họ đều đưa mắt nhìn sang.

Chỉ thấy đột nhiên Tề Thiên tăng vọt lớn lên, linh vụ ở chung quanh điên cuồng ngưng tụ, uy thế của hắn tuyệt không kém chút nào so với đại tướng quân Thương Vũ kia; trực tiếp dẫn linh vụ kinh khủng vào trong cơ thể, mà ngay sau đó thân thể hắn trong nháy mắt tăng vọt, mặc dù không có biến thân thành cự viên, nhưng thân thể lập tức trở nên lớn gấp 7, 8 lần, cũng không nhỏ hơn bao nhiêu so với đại tướng quân Thương Vũ.

Mà mượn lực lượng trực tiếp hấp thu linh vụ, Tề Thiên vừa mới lĩnh ngộ đột phá bình cảnh đi vào cảnh giới Âm Dương Cảnh dương hồn, lực lượng trực tiếp tăng vọt đến dương hồn tầng thứ ba mới đình chỉ, thân thể hắn bành trướng lại vô cùng kinh khủng.

- Ha ha... Thống khoái! Rốt cục có thể sử dụng thần thông đơn giản nhất rồi! Tiểu tử ngươi không phải rất lớn lối sao, hãy nhận một quyền của bổn đại gia...

"Ầm..." Tề Thiên vốn từ đầu một mực né tránh, thời khắc này lực lượng tăng vọt, không còn bị vây khốn trong những chữ Nhậm Kiệt đưa cho hắn nữa, lập tức Tề Thiên lại khôi phục bản tính, cười lớn nói, thân thể lại tăng vọt không ít. Cả người tản ra uy thế vô cùng hung hãn bá đạo, thân thể cao lớn gần 30 thước tuy rằng còn nhỏ một chút so với đại tướng quân Thương Vũ. Lúc này, Tề Thiên tung một quyền đánh ra.

Đại tướng quân Thương Vũ trong lúc vội vàng giơ tay lên đỡ, trong nháy mắt cánh tay bị đánh nổ nát, thân thể vẫn chưa hoàn toàn ngưng tụ thành hình trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài mấy ngàn thước.

- Làm sao có thể? Vạn năm qua, làm sao có thể xuất hiện Yêu Ma Thánh thể từ thời đại hồng hoang... Đại tướng quân Thương Vũ không giống như binh lính hay tướng quân bình thường, thần trí có vẻ rất hoàn thiện, thậm chí biết thời gian đã qua bao lâu, hơn nữa còn liếc mắt một cái nhận ra công pháp Tề Thiên sử dụng... lần đầu tiên hắn lộ ra vẻ ngưng trọng, tâm tình khiếp sợ.

- Cái chó má gì Yêu Ma Thánh thể? Đây bất quá là thần thông Luyện Thể nhập môn mà thôi! Tới đây! Tề Thiên dậy lên phấn khởi, quát to. Vừa rồi hắn rất là uất nghẹn, thời điểm này rốt cục có cảm giác hoàn toàn buông lỏng: lực lượng đột phá đến trình độ dương hồn không nói, mà đã có thể thi triển một chút thần thông cơ bản nhất, nhất là về thần thông Luyện Thể, cận chiến là hắn am hiểu nhất, ưa thích nhất. Mượn linh vụ nơi này, hắn không ngừng tăng cường thân thể, vừa nói chuyện thân mình lại lần nữa vọt tới.

Trong nháy mắt hai người quấn lấy nhau, lực lượng đại tướng quân Thương Vũ không ngừng tăng mạnh, về mặt lực lượng hắn còn cường đại hơn Tề Thiên không ít, nhưng Tề Thiên cận chiến rất chi hung mãnh cũng vượt qua tưởng tượng, nhất là hiện giờ Tề Thiên có thể thi triển môn thần thông cận chiến này, uy thế lại không thể tưởng tượng!

Trong lúc nhất thời hai người đánh nhau cân xứng ngang tài, cũng may là đánh nhau ở trong đại điện đặc thù này, chung quanh đại điện hiển nhiên có rất nhiều cấm chế, nếu không đã sớm bị phá hủy rồi.

Nhậm Kiệt cũng luôn ở một bên theo dõi, vừa rồi sau khi dẫn đường cho Tề Thiên đột phá, hắn cũng lập tức dừng lại. Dù sao hiện tại linh ngọc còn dư lại chưa tới một thành, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm. Tình huống hiện tại thế này, dù tăng mạnh thần thức hiệu quả cũng không lớn, nhưng chính là bằng vào thần thức bản thân, Nhậm Kiệt cũng phát hiện Tề Thiên đột phá khác biệt với người khác.

Nhậm Kiệt thấy Tề Thiên rất dễ dàng đột phá đến cảnh giới dương hồn, không có cần bất kỳ điều tiết, dung hợp, ổn định, trực tiếp liền cân bằng lực lượng hấp thu, thậm chí lực lượng tăng vọt đến dương hồn tầng thứ ba. Những thứ này tuy rằng kỳ lạ, nhưng Nhậm Kiệt biết Tề Thiên đây chỉ là một cái phân thân, cũng có thể hiểu được chuyện gì xảy ra. Mà thực sự làm cho Nhậm Kiệt bất ngờ, giật mình chính là thần thông cận chiến sau đó Tề Thiên biến thân sử dụng.

Cũng chính là công pháp của Yêu Ma Thánh thể mà đại tướng quân Thương Vũ cả kinh hô lên kia, bởi vì Nhậm Kiệt một mực dùng thần thức bao phủ Tề Thiên, lúc Tề Thiên biến hóa thi triển thần thông công pháp này, Nhậm Kiệt còn tưởng rằng hắn biết được Ngọc Hoàng Quyết, nhưng sau đó phát hiện còn có chỗ khác nhau rất lớn. Cái này còn cuồng dã, hung ác, bá đạo hơn, hơn nữa chủ yếu là tăng mạnh trong thời gian ngắn, so với Ngọc Hoàng Quyết rèn luyện lâu dài, rèn luyện nội bộ thì khác xa. Nhưng kết hợp với câu nói của Thương Vũ nói là thần thông thời đại hồng hoang, trong lòng Nhậm Kiệt cũng không khỏi lần nữa suy nghĩ: Ngọc Hoàng Quyết của mình xem ra đúng là không tầm thường!

- Bên này hẳn là chủ điện, có dao động lực lượng! Đúng lúc này, từ hướng một lối đi thông vào chủ điện bên cạnh cung điện truyền tới một thanh âm, đúng là thanh âm của Thập Lục Lang.

- Con bà nó! Chỗ này mà gọi là di tích cái gì! Con bà nó! Đừng nói là di tích thượng cổ, cho dù là động phủ của những Thái Cực Cảnh mấy ngàn năm trước tồn tại đều tốt hơn nhiều so với nơi này! Con bà nó cái gì cũng không có, còn gọi là di tích thượng cổ cái gì! Nếu như chủ điện này cũng không có gì, thì lần này đúng là thua thiệt lớn rồi. Con bà nó! Còn làm ra vẻ thần bí như vậy, trước đã chết là người nào, Hoàng phi à, quả thực chính là tên khất cái, cuối cùng cái gì cũng không có? Thanh âm khó chịu, oán hận, buồn bực của Thị Huyết Yêu Lang vừa vang lên, thân ảnh hai người bọn họ cũng xuất hiện ở lối vào chủ điện.

- A... Chết tiệt! Miệng nói ra lời ô uế sỉ nhục Vương giả ta! Đi chết đi, ba đầu sáu tay! Thập Lục Lang, Thị Huyết Yêu Lang bọn họ vừa đến chủ điện, đối thoại của bọn họ bị đại tướng quân Thương Vũ nghe được, lập tức phẫn nộ. Ngay lập tức thân thể hắn gần như hoàn toàn ngưng tụ, tuy rằng lực lượng vượt qua Tề Thiên rất nhiều, nhưng Tề Thiên vừa mới đột phá, hơn nữa sử dụng công pháp cận chiến dị thường vô cùng hung hãn, cho dù lực lượng yếu kém hắn một chút, nhưng nhất thời cũng khó mà bắt lấy. Lúc này vừa nghe Thị Huyết Yêu Lang chê bai lập tức phẫn nộ bùng phát, trong nháy mắt thi triển thần thông, phía sau thân thể chưa trọn vẹn toát ra hai đầu, bốn cánh tay, pháp lực cũng thoáng cái tăng vọt cuồn cuộn.

Ba đầu sáu tay, hai cánh tay trong đó lập tức bấm pháp quyết, trực tiếp ngưng tụ ra hai bàn tay to lớn, chộp tới Thập Lục Lang cùng Thị Huyết Yêu Lang.

- Người tự tiện xông vào đều phải chết, các ngươi đi chết đi! "Ầm..." Thi triển thần thông ba đầu sáu tay lực lượng tăng vọt, một mặt vừa ngay mặt đối kháng cận chiến với Tề Thiên, mặt khác bốn cánh tay cùng phát động vận chuyển thần thông pháp lực, chẳng những công kích Thập Lục Lang cùng Thị Huyết Yêu Lang vừa mới xông vào, đồng thời cũng tập kích vào hai lối đi khác.

Trong nháy mắt, từ trong hai lối vào kia: xuất hiện một màn sáng nước cuồn cuộn mãnh liệt cuốn ra; mặt khác là một đạo kiếm quang trong nháy mắt tránh thoát tập kích, vọt thẳng tới trên không trung đại điện chủ điện này.

Hải Vương bên cạnh mang theo Mặc Sanh, còn có Hải Lượng được lực lượng cuồn cuộn của phân thân bao quanh, cùng với khôi lỗi Ngọc Nhân Long một mực bảo vệ ở bên cạnh Hải Lượng cũng không có liều mạng, trong nháy mắt cũng xông vào trong đại điện. Mặc dù Hải Vương không có tả oán như Thị Huyết Yêu Lang, nhưng theo lão nhíu sát cặp chân mày có thể nhìn ra thời khắc này tâm tình lão cũng không tốt lắm...