Tà Thiếu Dược Vương

Chương 259: Lão đại của Ngọc Hoàng Học Viện, xuất động đi!




- Đuổi theo, đuổi theo cho ta... Lúc này, đám người Ngụy Lượng tuy rằng không thể trực tiếp đuổi kịp linh thú tọa giá, nhưng thấy Lý Thiên Thành âm thầm đi theo Nhậm Kiệt đi vào linh thú tọa giá, bọn họ vô cùng lo lắng, nhất là một số người thủ hạ của Lý Thiên Thành.

Cho dù là Ngụy Lượng, cha hắn cũng đã thông báo, bất kể như thế nào cũng không thể để Thành Vương xảy ra chuyện. Thành Vương chính là đại ân nhân của Ngụy gia. Năm đó nếu không có vị lão tổ kia ra tay, thì cả nhà bọn họ đều chết hết rồi.

Hơn nữa trong khoảng thời gian ở cùng một chỗ này, Ngụy Lượng cũng thật sự chấp nhận vị Thành Vương này là tiểu lão đại, cho nên thời khắc này hắn nôn nóng thét ra lệnh đuổi theo.

Trừ hắn ra, Lý Quân cũng quát to một tiếng, cho các học viên không được hỗn loạn, rồi hắn cũng lập tức đuổi theo.

Bất quá tuấn mã tốc độ có hạn, cho dù Ngụy Lượng, Lý Quân bọn họ đều có linh thú tọa kỵ, nhưng phát động chậm một chút như vậy muốn đuổi theo kịp cũng đã chậm rồi.

Tuy rằng nhìn thấy Nhậm Kiệt cùng Lý Thiên Thành không có xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng Lý Quân lại càng bất an, không biết Nhậm Kiệt làm thế nào khống chế các trận pháp của mình kia, ngay cả Trận Pháp Đại sư đỉnh cấp cũng không thể nào làm được.

Hơn nữa hắn còn nhìn thấu ý đồ của mình, nói ra lời nói kia, chủ yếu là hiện tại hắn muốn làm gì?

Lý Quân nghĩ không thông, hoàn toàn đoán không ra bất kỳ hành động nào của Nhậm Kiệt, cho nên càng có cảm giác bất an.

Lúc này Lý Thiên Thành ở trên linh thú tọa giá của Nhậm Kiệt, lực lượng bị Nhậm Kiệt khống chế xem ra có chút đứng ngồi không yên, nhưng không biết nên nói cái gì cho tốt.

Đùa cái gì vậy, chẳng lẽ hắn đúng là muốn sửa đổi công pháp cho mình? Nghĩ đến đây, Lý Thiên Thành chính mình cũng muốn bật cười: điều này căn bản là lời nói vô căn cứ.

Về phần nói giúp cho mình tăng lên, mình từ nhỏ đến lớn dùng đan dược giống như ăn đường đậu, đan dược bình thường đối với mình hiệu quả căn bản không lớn, chẳng lẽ hắn có thể lấy ra Thiên Đan cho mình, điều đó càng không có khả năng! Mà theo mình dự tính, muốn đột phá đến Thần Thông Cảnh tầng thứ chín, ít nhất cũng phải non nửa năm, hắn lại nói muốn ở trên đường đi Ngọc Tinh Học Viện giúp mình đột phá, hắn cho hắn là ai chứ?

Dù sao không có khả năng hắn cho linh thú tọa giá này chạy mấy tháng ở trên đường đâu!

Càng nghĩ Lý Thiên Thành càng cảm thấy lời nói của Nhậm Kiệt là hoang đường, nhưng cố tình lại có cảm giác Nhậm Kiệt không có mảy may nói đùa, mà đáng giận hơn là: hiện giờ mình vẫn bị tên khoác lác này khống chế, nghĩ tới liền buồn bực, uất nghẹn.

“Có hứng thú, trách không được tên tiểu tử này mới bao lớn đã có thể đạt tới trình độ này. Công pháp của hắn này trước mình cảm thấy có một vài vấn đề, nhưng chỉnh thể mà nói vô cùng hoàn thiện, tuy không phải thuộc loại công pháp thượng cổ, nhưng nhất định thoát thai từ công pháp thượng cổ. Hơn nữa hẳn là loại rất hoàn thiện nào đó, khác biệt với công pháp thượng cổ không trọn vẹn của Tạ Kiếm, Đồng Cường bọn họ tu luyện. Chỉ có điều loại hoàn thiện này, hiển nhiên là một người rất cường đại làm ra, tuy rằng không có vấn đề quá lớn, nhưng vì để dễ dàng tu luyện hơn, phải làm cho công pháp này thông thuận tốt hơn! Công pháp của tên này tu luyện vốn trước đây cũng không có thực sự phát huy được, có hứng thú.” Với cảnh giới của Nhậm Kiệt bây giờ, căn bản không cần làm gì nhiều, chỉ dựa vào thần thức cùng cảnh giới của mình, cũng đủ để từ từ dò ra tình huống của Lý Thiên Thành.

Trách không được Lý Thiên Thành này thua không phục, đặc điểm công pháp này của hắn là đặc biệt nhằm vào tu luyện rất nhiều thần thông, hắn nắm giữ pháp thuật thần thông tuyệt đối nhiều quá mức. Hơn nữa có thể cảm nhận được những lực lượng trong công pháp này, nếu như vận dụng tốt, uy lực của chúng còn có thể phối hợp.

Một môn công pháp rất độc đáo, đây là ngoài công pháp thượng cổ ra, Nhậm Kiệt phát hiện một công pháp hoàn thiện hiếm có như thế.

Bất quá sở dĩ hắn dám nói có thể giúp cho Lý Thiên Thành đột phá, chính vì hắn phát hiện Lý Thiên Thành tu luyện có chút vấn đề, cần làm điều chỉnh chút xíu. Thật ra mỗi người tu luyện đều sẽ như thế, đều vô tư hướng tới thành tựu, trong quá trình đó khó tránh khỏi sẽ đi đường vòng, đi đường vòng càng ít lại càng kinh người. Những thiên tài kia chính là ít đi đường vòng, dùng biện pháp đơn giản nhất đạt tới mục đích!

Sau khi Nhậm Kiệt tra xét rõ ràng, phát hiện đặc điểm của loại pháp lực bản thân Lý Thiên Thành này, có rất nhiều thần thông, cũng do hắn tu luyện rất nhiều thần thông, pháp thuật dung hợp vào trong pháp lực bản thân nên xuất hiện một vài vấn đề. Nếu điều chỉnh, sửa chữa những chỗ này, đủ để trong khoảng thời gian ngắn lực lượng của Lý Thiên Thành tăng vọt. Về phần nói cho Lý Thiên Thành uống dược vật, căn bản không cần, tên này nội tình thâm hậu, chỉ cần nghĩ biện pháp kích thích hắn một chút cũng dễ làm thôi.

- Bây giờ nghe kỹ đây, ta nói cái gì ngươi làm cái đó, đừng có bất kỳ do dự, chần chờ, cũng đừng có bất kỳ hoài nghi. Nói đơn giản một chút, hiện tại ngươi không có lựa chọn, nếu như ngươi không nghe lời, ta cũng không giết ngươi, mà ta sẽ đi thẳng đến quảng trường lớn nhất Ngọc Kinh Thành, sau đó thông báo cho tất cả học viên, người của năm đại gia tộc, trước mắt tất cả mọi người đánh vào mông, dạy dỗ ngươi một trận, vì tiểu tử ngươi không lo học hành cho tốt chỉ lo quậy phá! Nghe lời hay không nghe lời, tự ngươi nghĩ cho kỹ đi!

Loại chuyện uy hiếp thế này thật ra cũng không cần kỹ xảo, cũng không phải đối với người nào đều là: ta giết ngươi, ta sẽ làm gì... làm gì... ngươi là được.

Giống như hiện tại Nhậm Kiệt uy hiếp Lý Thiên Thành, đã nắm bắt được phương diện hắn sợ mất mặt nhất này để uy hiếp.

- Ngươi dám... Ta... Lý Thiên Thành vừa nghe lập tức nổi giận, trên gương mặt nhỏ nhắn ngập đầy vẻ giận dữ.

- Ngươi có ba loại pháp thuật vẫn chưa hoàn toàn thông hiểu đạo lý; ngươi có hai loại thần thông dung hợp xảy ra vấn đề; phương diện phối chế cũng có vấn đề; ngươi tu luyện loại công pháp này rất đặc biệt, không giống người khác về thần thông bản mạng cùng pháp thuật có hạn chế nhất định, ngược lại càng nhiều càng tốt, còn có thể phối hợp lẫn nhau tạo thành uy lực tuyệt cường. Cho nên pháp thuật cùng thần thông của ngươi nhất định rất nhiều, chỉ riêng hiện tại đã dung hợp vượt qua 10 loại, tuy nhiên trong đó có rất nhiều chỗ cũng không chính xác lắm. Còn có, trong quá trình tu luyện ngươi có mấy chỗ sai, hiện tại ngươi vận chuyển công pháp đi, ta sẽ giúp ngươi sửa chữa... Nhậm Kiệt cũng không để Lý Thiên Thành kịp lên tiếng cãi cọ gì, lời nên nói hắn đã nói xong, kế tiếp liền làm việc.

Lý Thiên Thành hận đến ngứa hàm răng, tức giận không chịu được, nhưng cố tình nghĩ tới những lời Nhậm Kiệt vừa mới nói kia, hắn cũng không dám chậm trễ.

Huống chi mấy câu nói của Nhậm Kiệt cũng lập tức nói đến chỗ đau của mình, hắn làm sao biết được bí mật của công pháp mình tu luyện. Đây là bí mật lớn nhất của mình, mẫu thân mình cũng không biết rõ lắm, hơn nữa mẫu thân cũng từng nói với mình, không được nói với bất kỳ kẻ nào, cái này... làm sao hắn biết?

Hơn nữa, chẳng những biết, hắn còn biết trong quá trình mình dung hợp thần thông xảy ra vấn đề gì, hắn còn có phải là người hay không chứ?

Đúng vậy, thần thông này đích xác xảy ra vấn đề, còn có lúc mình tu luyện phần này đích xác hao phí rất nhiều thời gian, thật chẳng lẽ... bị Nhậm Kiệt nói trúng!

Bất tri bất giác tâm tư Lý Thiên Thành cũng chìm vào trong đó, rồi thật dựa theo Nhậm Kiệt nói làm theo, phát hiện hiệu quả thật là tốt bất ngờ, có mấy chỗ vốn có thể dùng biện pháp rất đơn giản, hắn lại đi vòng vài vòng sau đó mới trở về. Như vậy cũng có một chút ảnh hưởng đối với tu luyện của hắn sau này, trừ phi hắn đột phá đại cảnh giới, triệt để vượt qua mới có thể tốt hơn! Nhưng hôm nay được Nhậm Kiệt sửa chữa, hắn có cảm giác thoáng cái ngay cả ý niệm trong đầu cũng trôi chảy hơn rất nhiều, tâm tình thoải mái, tu luyện càng thêm tự nhiên thông thoáng.

Lý Thiên Thành không khỏi giật mình, Nhậm Kiệt nói cái gì hắn làm cái đó, càng làm cảm giác càng vui sướng.

Mà giờ này, ở thời điểm Lý Thiên Thành tu luyện, trên ngón tay Nhậm Kiệt cũng ngưng tụ pháp lực, bắt đầu chậm rãi phối hợp với lực lượng của hắn, điểm vào thân thể hắn. Đây là Nhậm Kiệt trợ giúp hắn sửa chữa sai lầm, đồng thời cũng kích phát dược vật tích súc trong cơ thể hắn trước kia nhưng chưa được sử dụng, đồng thời cũng kích thích thân thể hắn.

Thấy thời gian không sai biệt lắm, Nhậm Kiệt ở bên trong linh thú tọa giá tăng nhanh tốc độ, đồng thời trong khi Lý Thiên Thành tu luyện, trực tiếp luyện chế một bộ dược phẩm luyện thể thích hợp cho hắn.

Dược phẩm luyện thể kích thích thân thể, thời điểm này vừa lúc thích hợp với Lý Thiên Thành, khi vấn đề các phương diện của hắn vừa mới sửa chữa xong, lực lượng tăng lên như nước chảy thành sông, tạo đủ áp lực cho hắn, chèn ép, kích phát dược lực tích súc trong cơ thể hắn.

Đây là mượn dược lực hoàn thành hiệu quả như Ngọc Hoàng Quyết Luyện Thể Thiên của Nhậm Kiệt. Trên thực tế dược phẩm luyện thể cũng chính là như vậy mà ra đời, tuy rằng trọng lực, áp lực không cường hãn bằng trận pháp của Ngọc Hoàng Quyết Luyện Thể Thiên, nhưng cũng vô cùng kinh người.

Sau khi Nhậm Kiệt điểm ngón tay vào Lý Thiên Thành, liền cho hắn uống vào dược phẩm luyện thể vừa luyện chế bên trong linh thú tọa giá dành cho hắn. Lúc mới bắt đầu Lý Thiên Thành còn không có cảm giác gì, nhưng sau đó hắn liền bị lực lượng kinh khủng của dược phẩm luyện thể kia, lực đánh vào, áp lực cường đại đối với thân thể khiến hắn cơ hồ sắp ngã quỵ.

Hắn còn tưởng rằng Nhậm Kiệt cho hắn uống Thiên Đan gì đấy, không nghĩ tới lại là loại hành hạ người thế này.

Đùa người ư, hắn đây là muốn đùa chết mình ư? Nhất định là như vậy! Giờ khắc này trong lòng Lý Thiên Thành chỉ có một ý nghĩ này, nhưng nếu như hắn không vận chuyển công pháp, không kiên trì, thì dược phẩm kia, gần như thiêu đốt hắn cháy bùng toàn thân, thật sự có thể hủy diệt hắn.

Dù có phẫn nộ, dù có đau khổ đi nữa, hắn cũng phải kiên trì, không kiên trì sẽ mất mạng! Thứ này sắp không chịu đựng được nữa rồi!

- Thì ra phiếu cơm lão đại là muốn cho hắn ra mặt, thật ra rất đáng tiếc là Tạ Kiếm đang bế quan, hơn nữa hắn không phải học viên của Ngọc Hoàng Học Viện, nếu không để hắn ra mặt quét ngang Ngọc Tinh Học Viện cùng những tên gọi là học viên Thiên Viện kia, thì nhất định rất sảng khoái! Rốt cục nhìn hiểu rõ mục đích của Nhậm Kiệt, mập mạp cảm khái nói. Tuy nhiên lập tức nở nụ cười nhìn về phía Lý Thiên Thành nói: - Bất quá có thể thu Thiết Mạo Tử Vương gia làm tiểu đệ, cũng là chuyện rất oai phong đấy!

- Chuyện của trẻ con, tốt hơn là nên để bầy trẻ tự mình đi giải quyết! Tuy rằng chúng ta còn có thể xem là học viên của Ngọc Hoàng Học Viện mấy năm, nhưng cũng không thể sau này gặp chuyện như vậy liền để ý tới. Hơn nữa so đấu với chúng cũng không có hứng thú cùng ý nghĩa gì. Lý Thiên Thành này nội tình tốt lắm, tâm tính cũng không xấu, sau này hơi dẫn dắt một chút có thể để hắn một mình đảm đương một phía ở Ngọc Hoàng Học Viện. Sau này chuyện của Ngọc Hoàng Học Viện vừa lúc cứ để hắn đi xử lý, tốt hơn nhiều so với chúng ta tự mình ra tay giải quyết: tặng cho người con cá không bằng dạy người cách câu cá! Tuổi của Nhậm Kiệt cũng không lớn bao nhiêu so với bọn hắn, nhưng hai đời làm người, cộng thêm thân là gia chủ Nhậm gia giao thiệp lâu dài cùng lão Đan Vương bọn họ, trong mắt hắn những học viên của Ngọc Tinh Học Viện, Ngọc Hoàng Học Viện này đúng là giống như những đứa trẻ.

- Về phần Tạ Kiếm... Nhắc tới Tạ Kiếm, Nhậm Kiệt khẽ lắc đầu nói: - Hắn không thích hợp làm chuyện này, hắn có tình cảm rất sâu đậm với Ngọc Tinh Học Viện, không có khả năng gia nhập Ngọc Hoàng Học Viện. Cho dù ta cưỡng ép hắn gia nhập cũng không được. Hơn nữa hiện tại độ cao của hắn là để đối phó Lam Thiên, bảo hắn đi đối phó đám người này chính là đại tài tiểu dụng, chỉ hạ thấp mục tiêu của hắn. Tính tới tính lui, chỉ có vị lão đại của Ngọc Hoàng Học Viện chúng ta này là thích hợp nhất!

Nghe Nhậm Kiệt nói vậy, mập mạp cũng không nhịn được nở nụ cười, xem ra phiếu cơm lão đại là sớm đã nghĩ tốt rồi.

- Phiếu cơm lão đại nghĩ khẳng định không thành vấn đề, bất quá... Mập mạp đột nhiên cúi đầu, nhìn Tiểu Hồng Miêu trong bàn tay đã khôi phục sinh khí, lại lần nữa đưa tay về phía nàng đòi linh ngọc, vẻ mặt đau khổ nói: - Phiếu cơm lão đại nhanh lên chi viện đi, vừa rồi bởi vì thấy tên tiểu tử này quá hư nhược, cho nên cho nó linh ngọc trung phẩm, kết quả tên tiểu tử này ăn ngon miệng, ăn qua linh ngọc trung phẩm rồi lại không chịu ăn linh ngọc hạ phẩm, còn có...

Mập mạp tuy rằng vẻ mặt đau khổ, nhưng Nhậm Kiệt vẫn có thể nhìn thấu nàng rất yêu thích, nên lấy ra một số linh ngọc trung phẩm cho mập mạp. Bất quá tên tiểu tử này thật đúng là đủ thần kỳ, cho dù lúc vừa mới bộc phát, mình cũng không phát hiện căn nguyên, không có hoàn toàn nhìn thấu, hơn nữa miệng rất kén chọn, đồ ăn ngon cũng ăn rất ít, trừ linh ngọc dường như nó có thể ăn không ngừng, ngoài ra sau khi ăn xong nó cũng giống như yêu thú bình thường.

Người bên cạnh Nhậm Kiệt hiện giờ cũng đều kỳ quái, chuyện kỳ quái cũng nhiều, chỉ cần tên tiểu tử này không có biểu hiện ra thương tổn tới mình cùng người bên cạnh mình, ngược lại Nhậm Kiệt cũng không cấp bách muốn biết nó là thứ gì.

Hơn nữa nhìn mập mạp yêu thích như vậy, Nhậm Kiệt càng thêm không biết làm sao! Chỉ phải một lần nữa nhắc nhở mập mạp, tên tiểu tử này không tầm thường, bao gồm chuyện ăn linh ngọc cũng không thể tùy tiện để người khác biết. Hiện tại mình không nhận ra, vạn nhất có người biết thì phiền toái, ít nhất phải cẩn thận với Tàn Hồn bên kia.

Nghĩ tới Tàn Hồn, Nhậm Kiệt không khỏi nghĩ tới lão nhân mặt cười Sát Thủ Vương. Lúc ban đầu chiếm được Ngọc Tinh bao bọc yêu đan này, lão nhân mặt cười cũng lộ vẻ mặt bất thường, nhắc tới Tàn Hồn rồi cũng không nói thêm gì. Hơn nữa lão ước hẹn với mình sẽ dẫn Tôn Nhị trở về, kết quả tới nay vẫn không thấy trở về. Vừa rồi Nhậm Kiệt cũng nhìn xem linh ngọc tương ứng của mình đưa cho Tôn Nhị, nếu như bọn họ có chuyện gì phải thông báo cho mình, nhưng bây giờ cũng không có biểu hiện có chuyện, thế nhưng vẫn không thấy lão trở về.

Đáng tiếc lão nhân mặt cười tình huống đặc biệt, cho dù nhân viên tình báo của Mặc Hồng đi thăm dò, chỉ sợ cũng không có tin tức gì. Nếu như Sát Thủ Vương mà để cho người ta dễ dàng dò tra được tung tích, vậy hắn cũng sẽ không xứng kêu là Sát Thủ Vương!

Đáng tiếc lúc đó lực lượng của mình không đủ, nếu như thần thức có cường độ, lực lượng như hiện tại, là mình đã lưu lại một chút lạc ấn thần thức, luyện chế một vài ngọc bài đặc thù, trực tiếp tập trung vào bọn họ trong phạm vi nhất định nào đó.

Hiện tại cũng chỉ có thể bị động chờ tin tức của lão nhân mặt cười... Vừa trò chuyện cùng mập mạp, vừa suy nghĩ chuyện, thời gian trôi qua rất nhanh.

Ngọc Hoàng Học Viện cùng Ngọc Tinh Học Viện vừa lúc ở hai phương hướng, hôm nay linh thú tọa giá một đường đi tới.

Bên trong linh thú tọa giá, Lý Thiên Thành đau khổ kiên trì, trước kia cho tới bây giờ hắn chưa từng tu luyện cách như vậy. Nếu nói trước kia hắn tu luyện là chưng mình trong lửa nhỏ, như vậy hôm nay Nhậm Kiệt chính là dùng ngọn lửa mãnh liệt cưỡng ép, sửa chữa sai lầm, giúp hắn sửa một chút vấn đề về thần thông, pháp thuật, sau đó trực tiếp kích thích bùng phát nội tình của hắn tích súc nhiều năm trước kia.

“Ầm...” Trong tiếng nổ ầm ầm, Lý Thiên Thành cảm nhận được thân thể mình đang điên cuồng chống cự áp lực thật lớn, dưới vận chuyển dựa theo Vạn Pháp Thánh Công mình tu luyện, đang sửa chữa một chút sai lầm, nguyên vốn cần nửa năm mới có thể đột phá cảnh giới, rồi lại đột phá. Chẳng những đột phá, lực lượng bên trong thân thể bị dẫn động cũng vượt qua tưởng tượng, giống như nước lũ vỡ đê, lực lượng điên cuồng lưu chuyển, trong nháy mắt thần thông ngưng tụ, mấy pháp thuật cùng công pháp trước kia một mực không có biện pháp ngưng tụ ở bên trong thân thể, đột nhiên lĩnh ngộ, trực tiếp lạc ấn trong công pháp.

Công pháp của hắn thần kỳ mà độc đáo, thần thông, pháp lực lạc ấn, lĩnh ngộ càng nhiều, dung hợp càng nhiều lực lượng càng mạnh. Giờ khắc này lực lượng dưới bạo phát tốc độ cao nhất, dưới thúc giục của dược phẩm luyện thể cùng Vạn Pháp Thánh Công của hắn, chẳng những đột phá đến Thần Thông Cảnh tầng thứ chín, mà còn đang điên cuồng tăng vọt... tăng vọt... một hơi lại vượt qua Thần Thông Cảnh tầng thứ chín, trực tiếp đạt tới Thần Thông Cảnh đại viên mãn.

Thần Thông Cảnh không giống như Âm Dương Cảnh, Âm Dương Cảnh dương hồn tầng thứ chín, không dám tùy tiện đánh sâu vào cảnh giới đại viên mãn, nhưng Thần Thông Cảnh lại bất đồng, sau khi đạt tới đại viên mãn khoảng cách ngưng tụ âm hồn cũng chỉ thiếu chút xíu.

“Bịch bịch bịch...” Thoáng chốc, Lý Thiên Thành cảm nhận được lực lượng mênh mông trong cơ thể mình bạo phát, không ngừng nổ vang, lực lượng tăng lên chưa từng có, loại tu luyện đau khổ chưa từng có kia lại mang đến cảm giác vô cùng sảng khoái, khiến hắn có kích động muốn thét dài.

- Ha ha... Lực lượng của ta khôi phục rồi, Nhậm Kiệt, chúng ta nên tính sổ... Để cho Lý Thiên Thành cao hứng chính là, giờ khắc này rốt cục mình đã khôi phục lực lượng, lần nữa nắm trong tay thân thể mình, tính sổ... nhất định phải tính sổ với Nhậm Kiệt.

- Ngươi chính là lão đại của Ngọc Hoàng Học Viện, ra ngoài kia tìm trở về mặt mũi của Ngọc Hoàng Học Viện đi, lật ngược cái gì chó má Thiên Viện kia cho ta! “Bịch” ngay lúc Lý Thiên Thành cao hứng cười to, muốn tính sổ cùng Nhậm Kiệt. Ngay lúc lực lượng hắn khôi phục phản ứng đầu tiên liền vận chuyển thần thông hộ thể, toàn lực thúc giục nội giáp hộ thể, phòng ngừa lại lần nữa bị đánh lén... bất chợt hắn cảm nhận được cái mông mình bị người đá một cái. Cho dù thời khắc này vẫn khiến hắn khó có thể chống cự, khó có thể né tránh, một chân kia đá thật mạnh vào mông của hắn, thân thể hắn không chịu khống chế liền từ bên trong linh thú tọa giá bay ra ngoài.

- Ta... ngươi tên khốn kiếp... Lý Thiên Thành lúc này thật muốn mắng chửi người, chỉ là lập tức hắn lại không biết mắng chửi người thế nào, đã bị đá bay đến giữa bầu trời.

Thời khắc này Lý Thiên Thành cũng cảm giác mông mình nóng hừng hực, rõ ràng mình vận chuyển công pháp, thúc giục nội giáp chuyên phòng ngự, tuy rằng bảo vệ mông mình không hoàn toàn như vậy, nhưng cũng không nên như thế chứ? Một cước này của Nhậm Kiệt trầm trọng bao nhiêu, mới có thể làm cho mình ngay cả phản ứng còn không kịp, ngay cả chống cự cũng không kịp đã bay ra ngoài.

Lý Thiên Thành vừa mới đột phá, vốn đang vô cùng hưng phấn, còn đang cười to thật muốn ngửa mặt lên trời thét dài.

Trực tiếp vượt qua Thần Thông Cảnh tầng thứ chín, đạt tới cảnh giới Thần Thông Cảnh đại viên mãn, với tuổi của hắn tự nhiên đủ để kiêu ngạo.

Nhưng bây giờ khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn lại căng thẳng, bởi vì hết thảy điều này quá khó tin! Tên Nhậm Kiệt này rốt cuộc làm sao làm được, cho dù hắn cũng là Thần Thông Cảnh đại viên mãn, cũng không có khả năng khoa trương như vậy chứ?!

Hơn nữa mình thật đột phá, thật đạt tới Thần Thông Cảnh đại viên mãn... hết thảy đều khiến Lý Thiên Thành cảm thấy khó tin.

- Mau nhìn, có người xuất hiện!

- Lập tức thông báo học viện, bắt lấy chúng!

- Cũng dám phá vỡ đại môn, trực tiếp vọt vào, quá liều đi!

- Mau nhìn kìa, trên người tên này có dấu hiệu Ngọc Hoàng Học Viện, là người của Ngọc Hoàng Học Viện!

- Người của Ngọc Hoàng Học Viện cũng dám tới Ngọc Tinh Học Viện chúng ta khiêu khích, mau lăn xuống đây!

- Lập tức lăn xuống đây, nghe không?