Tà Thiếu Dược Vương

Chương 224: Dám cướp bóc bản gia chủ




Vừa nhìn thấy tình huống như vậy, người của Trường Nhạc Đổ Phường lập tức kịp phản ứng, nhất là người phía sau lão Đường lập tức vọt lên phía trước, bảo vệ lão Đường.

Lão Đường râu ria xồm xoàm, mái tóc có chút rối loạn, trên mặt dường như không rửa ráy mấy vẫn là có chút không quá tỉnh táo cũng cả kinh, trong nháy mắt lực lượng tăng lên tới đỉnh, thân hình trực tiếp lùi về sau. Năm xưa sự hung mãnh của hắn Thường lão tứ đều than thở, nhưng nhiều năm như vậy hắn đã thay đổi. Hắn hiện tại lần nữa khôi phục lực lượng cũng không phải sợ chết, mà là hắn biết chính mình hiện tại không thể liều, hắn biết dùng đầu.

Trên người hắn có mấy ngàn vạn tiền ngọc, phải lập tức đi, mạng của mình không trọng yếu, nhưng mấy ngàn vạn tiền ngọc này không thể xảy ra chuyện.

- Quách Tông Hữu...Dĩ nhiên là ngươi, ngươi điên rồi, lại dám động đến Trường Nhạc Đổ Phường chúng ta, ngươi không sợ Nhậm gia chủ thu thập ngươi. Lúc này, lão Đường đã nhìn rõ người tới, liếc mắt một cái nhận ra người tới chính là đường chủ Thánh Dược Đường Quách Tông Hữu. Nguyên bản ở Ngọc Kinh Thành cũng là vinh quang vô hạn, chỉ là sau lại bị Nhậm Kiệt giẫm đến mai danh ẩn tích, thật không nghĩ tới hắn lại dám xuất hiện vào lúc này, còn dám có ý đồ với Trường Nhạc Đổ Phường.

- Thường lão tứ bám vào Nhậm gia quả nhiên lợi hại, thậm chí ngay cả bên cạnh người què như ngươi cũng dẫn theo một người Thần Thông Cảnh tầng chín. Đồ què chết bầm, ngươi khôi phục cũng không tệ lắm mà, Thần Thông Cảnh tầng tám. Đám người các ngươi ngược lại cũng đều không tệ, tuy nhiên hôm nay đều phải chết. Ha ha, Nhậm gia, Nhậm Kiệt hắn tính là thứ gì, chỉ là dựa vào cha hắn mới lớn lối xằng bậy. Ta động hắn thì thế nào, ta không chỉ muốn động hắn, ta hôm nay còn muốn cho người của toàn bộ Ngọc Kinh Thành biết, người khác sợ Nhậm gia hắn Quách Tông Hữu ta không để ý.

Vừa nghe lão Đường nhắc tới Nhậm Kiệt, sắc mặt của Quách Tông Hữu lập tức trở nên vô cùng khó coi, trong cơn tức giận có vẻ vô cùng dữ tợn quát: - Ta sẽ làm hắn hối hận, ta sẽ khiến cho hắn gấp mười, gấp trăm bồi thường mọi tổn thất của Thánh Dược Đường ta. Hắn tính là thứ gì, con trai ta so với hắn mạnh hơn gấp trăm, gấp ngàn lần. Con trai ta đã đạt được lão tổ chân truyền, trở thành đệ tử chân truyền, rất nhanh hắn sẽ xong đời.

Lão Đường cũng không quan tâm những lời Quách Tông Hữu nói, chỉ là nhìn thấy Quách Tông Hữu có chuẩn bị mà đến, chung quanh rõ ràng có trận pháp, còn có hơn trăm luồng hơi thở không yếu vây quanh, trong đó chỉ riêng số người Thần Thông Cảnh đã vượt qua 10 người trở lên. Đây còn không phải là mấu chốt nhất, mấu chốt là nam nhân đứng bên cạnh Quách Tông Hữu kia, nhìn hắn to son trát phấn, cách trang phục đã khiến lão Đường nghĩ tới một người.

- Ai da... Còn làm tổng quản cái gì, nhìn bẩn thỉu. Ngươi từ khi sinh ra chưa từng rửa ráy hả, ngươi không cạo râu hả, ngươi xem xem ngươi ra làm sao, tự ngươi mỗi ngày không ghê tởm muốn ói hả. Quách đường chủ, ngươi sẽ không nhầm chứ, loại người này trên người làm sao có thể mang theo khoản tiền ngọc lớn như vậy chứ. Lúc này, một nam nhân bên cạnh Quách Tông Hữu, tô son trát phấn, một thân mùi thơm mặc vô cùng xinh đẹp, bộ dạng giống như mỹ nữ cầm khăn thơm bịt mũi, bộ dạng ghê tởm không chịu được muốn ói.

- Hừ! Quách Tông Hữu hừ lạnh một tiếng nói: - Hương công tử, ngươi cũng không nên coi thường người này. Kẻ lôi thôi này nhưng là thân tín số một dưới tay Thường lão tứ. Hiện giờ Trường Nhạc Đổ Phường này nhưng là ổ tiêu tiền lớn nhất Minh Ngọc Hoàng Triều, vô số rơi vào bên trong, ngay các các gia tộc lớn thậm chí ngay cả hoàng tộc đều đỏ mắt. Ta nhận được tin tức, trên người hắn ít nhất có tiền ngọc vượt qua 4000 vạn trở lên. Cộng thêm nếu giết cả những người này, đạt được 5, 6000 vạn tiền ngọc cùng với pháp bảo không thành vấn đề. Đến lúc đó, ngươi 6 ta 4.

Hương công tử, quả nhiên là hắn. Vừa nghe lời này của Quách Tông Hữu sắc mặt lão Đường lại thay đổi. Hướng Lãng ở trong giang hồ nhưng là phi thường nổi tiếng, không ít thiếu nữ gọi hắn là Hương Lang, chính hắn tự xưng Hương công tử. Mà người khác đều gọi hắn là Hương Lang sói một thân mùi thơm. Kẻ này chuyên môn dụ dỗ một ít con gái nhà lành có chút tu vi, khiến người một lòng một dạ theo hắn, sau đó hắn sẽ mượn những thiếu nữ này tu luyện công pháp.

Tuy rằng người muốn giết hắn vô số, nhưng kẻ này lợi dụng tà công đạt tới Âm Dương Cảnh ngưng tụ âm hồn. Đừng nhìn hắn hiện tại bộ dạng như 18, 19, kỳ thật đã hơn 30 tuổi, ở bên ngoài tiếng thối rõ ràng, luôn một thân một mình, thật không nghĩ tới Quách Tông Hữu lại tìm được hắn.

- Ái chà, thật là... Loại người này tiền sẽ không cũng thối chứ. Ngươi mau chóng giết hắn, ta giết hắn cũng ngại bẩn tay. Khụ, nơi này thối quá, mau giết bọn họ rồi đi thôi. Hương công tử nhíu mày, bộ dạng sắp không chịu nổi.

Nếu không phải là hứa hẹn lần này của Quách Tông Hữu, hắn mới sẽ không đến. Tuy rằng hắn một thân một mình không sợ Nhậm gia, nhưng hắn cũng không muốn đắc tội loại quái vật lớn như Nhậm gia này. Nhưng mấy ngàn vạn tiền ngọc quả thật đánh động lòng người, hắn một mực không có Linh khí thượng phẩm, muốn kiếm một món Linh khí thượng phẩm. Mà Quách Tông Hữu còn hứa hẹn, chỉ cần lần này hắn chịu hỗ trợ, sẽ tìm cơ hội giúp hắn kiếm được đan dược đột phá Âm Dương Cảnh âm hồn tầng 3. Đây mới là điều hắn muốn nhất.

Con trai Quách Tông Hữu đã là đệ tử chân truyền của lão tổ Thánh Đan Tông, nếu như hắn ta chịu hỗ trợ khẳng định không thành vấn đề. Mình không có chỗ dựa tu luyện, bình cảnh này vây khốn đã nhiều năm.

- Giết! Đúng vào lúc này, người bên cạnh lão Đường đã động thủ trước một bước. Người bên phía lão Đường cũng không ít, hơn nữa có thể đi áp tải tiền lực lượng đều không yếu, cộng thêm người bên cạnh hắn, lập tức bộc phát ra uy thế mạnh mẽ.

Quách Tông Hữu tuy rằng chuẩn bị đầy đủ, nhưng những người này của Thường lão tứ tuy rằng không giống đội cận vệ, là Nhậm Kiệt tự tay chế tạo, nhưng cũng được lợi không ít.

Hơn nữa Nhậm Kiệt nói cho Thường lão tứ, kiếm tiền đồng thời không được bạc đãi người dưới, cho nên Thường lão tứ đối với người dưới đãi ngộ phi thường tốt. Lão huynh đệ đạt được đan dược, công pháp ngoại lực tương trợ nhanh chóng tăng lên, lực lượng mới mời chào đến cũng không yếu.

Giờ khắc này chân chính bộc phát ra lực lượng, trong nháy mắt tiếp xúc, người bên ngoài Quách Tông Hữu mang đến liền bị đả thương mấy chục người, trong đó có một gã Thần Thông Cảnh không ngờ bị đánh chết.

- Ta đi đối phó người này, những người khác giao cho ngươi. Đừng cho bọn họ cơ hội cầu viện, nhanh chóng đánh chết.

Quách Tông Hữu nói, Tam Nhãn Dược Lô của hắn đã tế ra, trực tiếp từ không trung chụp hướng lão Đường.

- Các ngươi đừng quấy rối, cút sang một bên. Lúc này, một gã Thần Thông Cảnh tầng bảy bên cạnh lão Đường và một gã Thần Thông Cảnh tầng chín muốn xông lên bảo vệ lão Đường, Hương công tử kia nhấc tay, trên cổ tay quấn vật phẩm trang sức nữ nhân xinh đẹp, đẹp như dây lưng tơ tằm trong nháy mắt bay ra.

Ầm... Bịch... Người Thần Thông Cảnh tầng chín phản ứng nhanh hơn một chút, nhấc tay phi kiếm cản lại, nhưng phi kiếm của hắn bị đánh bay, pháp lực phòng hộ tầng ngoài thân thể bị chấn vỡ vụn, cả người bị đánh bay ra ngoài, một búng máu điên cuồng phun ra.

Mà gã Thần Thông Cảnh tầng bảy kia thì thảm hơn một chút, ngực trực tiếp bị đánh thủng, trong nháy mắt bị đánh chết.

Hướng Lãng Hương công tử này có thể một thân một mình nhiều năm như vậy, gây họa không biết bao nhiêu thiếu nữ còn có thể sống đến hiện tại tự nhiên không phải tầm thường. Lực lượng Âm Dương Cảnh âm hồn tầng 3 đỉnh không phải tầm thường, dù là người Thần Thông Cảnh tầng chín cũng rất khó ngăn cản.

Mà lúc này, lão Đường dưới công kích của Quách Tông Hữu cũng thân bị thương nặng, liên tiếp bại lui. Thực lực bản thân hắn vốn không bằng Quách Tông Hữu, Quách Tông Hữu hiện giờ đã là Thần Thông Cảnh đại viên mãn, chỉ kém một bước ngưng tụ âm hồn. Hắn lần này đã tính toán sẵn, sau khi đạt được tin tức con trai trở thành đệ tử chân truyền của lão tổ, hắn có tư cách có thể trở về Thánh Đan Tông, hắn lập tức bắt đầu kế hoạch chuyện này.

Nếu như lần này có thể thành công, như vậy con trai cũng có thể được thơm lây, hắn tới Thánh Đan Tông cũng tuyệt đối có thể đạt tới Âm Dương Cảnh, một công nhiều việc. Cộng thêm hắn còn có món Linh khí thượng phẩm Tam Nhãn Dược Lô này, lão Đường càng thêm khó thể chống đỡ.

- Quách Tông Hữu, ngươi dám, nếu ngươi dám... tiến thêm một bước, ta liền phá hủy chiếc nhẫn trữ vật này. Lúc này, lão Đường ngay cả lực lượng cuối cùng chống cự cũng không có, chính hắn không sợ chết nhưng lại không thể để cho kẻ này chiếm được nhẫn trữ vật. Lão Đường lập tức vận chuyển pháp lực, trong nháy mắt đánh vào chiếc nhẫn trữ vật này, chuẩn bị hủy bất cứ lúc nào.

- Đừng... đừng làm loạn. Ngươi không đáng như thế, ngươi chỉ cần đem chiếc nhẫn trữ vật này giao cho ta, ta không giết ngươi, thả các ngươi di.

Quách Tông Hữu cũng không nghĩ tới lão Đường này ngoan cường như vậy, sau khi khôi phục hắn rồi lại không thể nhanh chóng kết thúc, đánh chết, kết quả để lão Đường có cơ hội cầm nhẫn trữ vật uy hiếp, hắn không thể không cho người tạm dừng tay trước.

- Trước cho bọn họ rời đi... Thật thơm... Lão Đường đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu hiện tại không có biện pháp bảo vệ nhẫn trữ vật này, như vậy mình liền trực tiếp cùng nhẫn trữ vật này tự bạo cũng không thể cho bọn họ chiếm được. Tuy nhiên đúng vào lúc này, lão Đường đột nhiên cảm thấy một hồi váng đầu hoa mắt, thân thể đã bất tri bất giác xụi lơ.

- Đồ ngốc, còn muốn uy hiếp người khác. Nếu không phải là bản công tử không muốn động vào người thối như ngươi, sớm đã giết chết ngươi. Quách đường chủ, ngươi mau đem nhẫn trữ vật kia lấy qua đi, đến lúc đó nhớ đổi một cái nhẫn trữ vật cho ta. Nghĩ tới từng bị người ghê tởm như vậy tiếp xúc, ta liền toàn thân khó chịu, ghê tởm chết người... Hương công tử bộ dạng chịu hết nổi, cả người ghê tởm.

Bộ dạng của hắn kỳ thật khiến Quách Tông Hữu cũng rất khó chịu, tuy nhiên hiện tại dùng được hắn, Quách Tông Hữu cười không nói gì hkác, khom người cầm nhẫn trữ vật trong tay lão Đường.

- Khốn kiếp... Lão Đường trong lòng thầm mắng, lần này không ngờ tính sai.

- Bá... Ngay khi tay của Quách Tông Hữu đã sờ đến nhẫn trữ vật kia, đột nhiên một luồng kiếm quang lóe lên, quá nhanh, quá quỷ dị, trong nháy mắt trực tiếp từ bên ngoài vọt vào, trong nháy mắt hai gã cường giả Thần Thông Cảnh ngăn cản kiếm quang này trực tiếp bị đâm thủng. Sau đó luồng kiếm quang này đã đi tới gần, tay của Quách Tông Hữu rụt lại, đồng thời Tam Nhãn Dược Lô muốn bộc phát ngăn cản.

Ầm... Tay của hắn vừa mới rụt về một chút, Tam Nhãn Dược Lô đã bộc phát chặn hào quang tiếp sau, lực đánh vào thật lớn khiến cho thân thể Quách Tông Hữu bay mạnh ra ngoài, lực mạnh khiến hắn tai mắt mũi miệng toàn bộ đều là máu tươi trào ra. Mà tay của hắn vừa thò ra chộp nhẫn trữ vật thì có hai ngón không kịp rụt, vẫn là bị kiếm quang kia gọt rơi.

A... Quách Tông Hữu đau đớn kêu một tiếng, người bay ngược, may là lúc này vừa khéo Hướng Lãng ở sau lưng hắn, vung tay lên, trực tiếp chặn Quách Tông Hữu bay ra phía sau.

Ầm... Ngay sau đó, một luồng lực lượng mênh mông đến cực điểm trong nháy mắt xung kích mà xuống. Gian phòng vốn không phải quá lớn này trong nháy mắt toàn bộ nổ tung, nơi này thoáng cái biến thành một cái sân rộng lớn trống trải, tất cả mọi chuyện nhìn một cái là biết.