Trước kia Nhậm Kiệt ở trước mặt mập mạp cũng thúc dục thị tần, tiến vào môi trường Thánh nhân luận đạo, bao gồm cả lần đó cứu lục thẩm. Chỉ bất quá trước Nhậm Kiệt cũng là hấp thu linh khí của linh ngọc từ trong trữ vật giới chỉ, lần này mập mạp canh giữ ở một bên, nàng chưa kịp chuẩn bị xong liền thấy rất nhiều linh khí bên trong linh ngọc bị hấp thu.
Loại tốc độ kinh khủng này, nhanh hơn rất nhiều lần so với ban đầu Nhậm Kiệt hấp thu linh ngọc ở Minh Ngọc sơn trang, lúc ấy cũng đã hù dọa Ngọc Thành cùng đông đảo siêu cấp cường giả, mà giờ khắc này loại tốc độ hấp thu này, cũng làm cho mập mạp kinh hãi.
Đầu óc của nàng cũng không đủ dùng, đây là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ linh khí của những linh ngọc này thật sự bị phiếu cơm lão Đại hấp thu, vậy cũng quá kinh khủng a, tốc độ này nhanh tới mức nào a.
Mà lão Đan Vương Ngọc Trường Không cùng Kiếm Vương Long Ngạo thấy linh ngọc mới vừa lấy ra trước mắt bọn họ cứ như vậy mà tiêu tán, tất cả cũng ngây ngẩn cả người, không thể nào, tuyệt đối không thể nào.
Chính bọn hắn đang đứng ở đỉnh phong, cũng có thể suy đoán ra một chút tồn tại Thái Cực Cảnh, cho dù Thái Cực Cảnh cũng không thể có tốc độ hấp thu kinh khủng như vậy.
Nhậm Kiệt rốt cuộc làm cái gì, linh khí của những linh ngọc này đã đi nơi nào?
- Tình huống của Kiếm Vương ngươi tương đối đơn giản, lão Đan Vương thì phiền toái một chút.
Đang lúc bọn hắn cảm giác đầu óc còn không có xoay chuyển, lời nói của Nhậm Kiệt vang lên.
Nhậm Kiệt thông báo tiếp kết quả của bọn họ rất nghiêm túc, chẳng qua là Nhậm Kiệt thốt ra lời này, ngay cả lão Đan Vương cũng không thể tin được mà nhìn về phía hắn.
- Ngươi nói cái gì, nói đùa gì vậy?
Mà Kiếm Vương Long Ngạo lại càng phản ứng theo bản năng, hoàn toàn là bật thốt lên.
Điều này cũng không phải hắn cố tình, bởi vì trước sau Nhậm Kiệt mới dùng thời gian bao lâu, thế nhưng cho ra một cái kết quả . . . Vô nghĩa như vậy. Mặc dù Kiếm Vương hắn một lòng ở trên thân kiếm, nhưng đối với tình huống của bản thân vẫn là hiểu rõ, chớ đừng nói chi là còn có lão Đan Vương, lúc trước lão Đan Vương đã kiểm tra phán đoán tình huống của hai người, nếu như lão Đan Vương được cứu trị kịp thời còn có thể sống lâu thêm một đoạn thời gian nữa, nhưng tuyệt đối là hết hi vọng đánh sâu vào Thái Cực Cảnh, mà hắn trên căn bản là rất khó, trừ phi có kỳ tích phát sinh.
Kết quả, hiện tại người này dùng thời gian ngắn như vậy, thế nhưng cho ra một kết quả như vậy, tại sao có thể làm cho Long Ngạo không kinh ngạc, nếu không phải hiện tại thân thể nhúc nhích cũng khó khăn, hắn cơ hồ muốn nhảy dựng lên.
Nếu không phải trước Nhậm Kiệt đả kích mấy lần cùng triển hiện thực lực, đã để cho trong lòng Kiếm Vương có một chút nhận thức, tôn trọng, giờ phút này hắn cũng trực tiếp mắng lên.
Căn bản là vô nghĩa, bất quá bị Nhậm Kiệt nói như thế cũng làm cho lực chú ý của bọn họ mới vừa rồi bị chuyện tình bị hấp thu linh ngọc khiếp sợ dời đi.
- Này . . . Rất không có khả năng a, Nhậm gia chủ, ngươi có muốn cẩn thận kiểm tra một chút nữa hay không, lúc trước ta cũng đã kiểm tra tình huống của Kiếm Vương, tình huống của bản thân ta cũng tương đối phiền toái.
Lão Đan Vương lo lắng Nhậm Kiệt đoán sai, uyển chuyển nhắc nhở Nhậm Kiệt, đừng để xảy ra sai sót. Trên thực tế giờ phút này trong nội tâm của hắn cũng có chút dao động, có lẽ lần trước Nhậm Kiệt trợ giúp chính mình, là bởi vì nguyên nhân khác, bởi vì lần này thật sự quá không đáng tin cậy.
- Ừm, người bình thường nhìn khẳng định không thể nào, ta cũng cho là như thế.
Hai người bọn họ nói xong, mập mạp đã ở một bên gật đầu lia lịa rồi nói, bất quá sau đó đột nhiên cười nhìn Nhậm Kiệt, nói:
- Nhưng là phiếu cơm lão Đại nói có thể, vậy thì nhất định là có kỳ tích, có phương pháp chúng ta không nghĩ tới, không nghĩ tới phương pháp xử lí, phiếu cơm lão Đại nói nhanh lên, ta mới vừa rồi luôn luôn không nghĩ ra làm như thế nào?
Chỉ bất quá lời của mập mạp thay đổi, đã thay đổi ý nghĩ khác, phản ứng khiếp sợ của Kiếm Vương Long Ngạo, lời nói của lão Đan Vương Ngọc Trường Không nàng cũng rất đồng ý, trên thực tế nàng cũng phán đoán như vậy. Nhưng đối với nàng mà nói những điều này là thứ yếu, bởi vì phiếu cơm lão Đại nói có thể làm, vậy thì nhất định có thể được, vấn đề là ở chỗ có thể làm như thế nào, phiếu cơm lão Đại nghĩ phương pháp xử lí gì mà người khác không nghĩ tới, đây mới là thứ hiện tại nàng chân chính hưng phấn, mong đợi muốn biết.
- Phiền toái chân chính của lão Đan Vương chính là nếu muốn hoàn toàn dưỡng tốt cần rất nhiều dược liệu đặc thù, tìm kiếm chính là phiền toái, muốn khôi phục hoàn toàn cũng cần nửa năm thời gian, cộng thêm thời gian lúc trước, thời gian lưu lại cho ngươi đột phá cũng không tệ rồi.
Nhậm Kiệt nhăn mặt nói, đây là cực hạn hắn có thể làm được trước mắt, mà bao lâu mới có thể sưu tập đủ dược liệu cũng rất mấu chốt, nếu như thời gian thu thập dược liệu hao phí quá dài, vậy lão Đan Vương có thể thảm, dù sao hiện tại hắn chỉ có thời gian không tới một năm, tính ra chân chính cũng là khoảng mười tháng thời gian.
A!
Nghe lời này của Nhậm Kiệt, lão Đan Vương cũng không khỏi sửng sốt, bởi vì nghe Nhậm Kiệt nói như thế rất đơn giản, hơn nữa Nhậm Kiệt nói khó khăn, phiền toái, cũng không phải là trị liệu thương thế của chính mình, dĩ nhiên là nghĩ tới chính mình đột phá, trên thực tế mình cũng đã từ bỏ.
Có thể sống nhiều thêm mấy tháng, chỉ là muốn giữ lại đường rút lui cùng cơ hội cho Minh Ngọc sơn trang, làm một ít chuyện mà thôi, nhưng nghe lời này của Nhậm Kiệt, lại hoàn toàn không phải là có chuyện như vậy.
Sau đó Nhậm Kiệt nhìn về phía Kiếm Vương Long Ngạo, nói:
- Kiếm Vương, tình huống của ngươi cũng chỉ có thể vật lộn đọ sức, ta sẽ dạy cho ngươi một loại phương pháp, chỉ điểm ngươi phá rồi lại lập, nếu âm hồn, dương hồn đã vỡ vụn, vậy thì trước khi hoàn toàn vỡ vụn để cho âm dương dung hợp, đánh nát âm hồn dương hồn đã dung hợp, còn dư lại có thể đột phá ở một năm sau hay không lại là chuyện tình khác.
Âm Dương Cảnh âm hồn, dương hồn dung hợp làm một là một chuyện cực kỳ khó khăn, nếu không cũng sẽ không trở thành Âm Dương Cảnh Đại viên mãn, trở thành một trạm kiểm soát khó khăn nhất. Cho nên bình thường âm dương dung hợp cũng cực kỳ cẩn thận, chuẩn bị đầy đủ không nói, âm hồn, dương hồn phải điều chỉnh, thăng bằng, sau đó trao đổi lực lượng cho nhau, để cho Âm Dương Lực trong cơ thể đạt tới một loại trạng thái thăng bằng. Chẳng qua là sự cân bằng này, vĩnh viễn không thể nào kéo dài, đây cũng chính là nguyên nhân sau khi âm dương dung hợp lực lượng tăng vọt, nhưng chỉ có thời gian một năm.
Cho dù phối hợp, dung hợp âm hồn, dương hồn tối đa cũng chỉ có thời gian một năm, nếu như không thể đột phá chỉ có một con đường chết.
Cho nên đạt tới đỉnh phong như Bát Đại Vương Giả, cũng sẽ không dung hợp âm dương. Bởi vì bọn họ cùng vô số người giống nhau, cũng muốn trực tiếp lĩnh ngộ Thái Cực Cảnh, trực tiếp dùng Âm Dương Lực tạo thành Thái Cực, thần thông, pháp thuật khắc lên trên, chẳng qua là quá trình này càng thêm khó khăn, đây cũng là vì cái gì mà võng kiếm Long Ngạo muốn đánh một trận sinh tử cùng lão Đan Vương, chính là muốn mượn chiến đấu trực tiếp đột phá.
- Ừm!
Cự kiếm trong tay Kiếm Vương quật cường, gầy còm chống trên mặt đất, lỗ mũi phát ra thanh âm nặng nề, cuối cùng vẫn là không nhịn được nhìn Nhậm Kiệt.
- Tiểu tử, ta còn không có biện pháp tin tưởng lời của ngươi nói, chẳng lẽ ngươi là Thiên Đan sư, còn nữa, làm sao nghe ngươi nói như vậy, thật giống như âm hồn, dương hồn vỡ vụn cũng không tính là vấn đề gì, huống chi âm hồn, dương hồn vỡ vụn làm sao dung hợp?
Dưới trạng thái bình thường, dung hợp âm hồn, dương hồn tất cả cũng vô cùng khó khăn, hơn nữa không phải vạn bất đắc dĩ cũng sẽ không có người đi làm, dù sao sau khi dung hợp cũng chỉ còn lại có thời gian một năm, hiện tại chính mình âm hồn vỡ vụn, dương hồn vỡ vụn, làm sao dung hợp?
Cái khác hắn không có quyền lên tiếng, Kiếm Vương cho rằng cái này hắn vẫn là vô cùng rõ ràng.
- Trước đó không lâu ngươi không tin Tề Thiên có thể dùng một quyền đánh bay Cửu Đầu Long Vương, trước đó không lâu ngươi cũng không tin tưởng ta có thể giúp ngươi, ngươi không biết không có nghĩa là không có biện pháp, chỉ có thể nói ngươi không biết. Thật ra thì những điều này là nói nhảm, chân chính ta muốn nói vẫn là một câu nói, đi làm theo những gì ta nói.
Đồ chơi này Nhậm Kiệt cũng chỉ là thông qua việc thúc dục thị tần, ở trong hoàn cảnh đặc biệt là Thánh nhân luận đạo biết đi làm như thế nào, nếu như Kiếm Vương không ngừng hỏi tiếp, Nhậm Kiệt cũng chưa chắc hoàn toàn có thể giải thích rõ ràng.
Dù sao cảnh giới của chính hắn còn không có đạt tới loại trình độ đó, bất quá thông qua những linh ngọc mới vừa rồi trợ giúp, thần thức của Nhậm Kiệt cũng là lại tăng lên một chút, đạt đến trình độ Âm Dương Cảnh âm hồn tầng thứ tám. Nhưng là suy nghĩ một chút, ban đầu ở Minh Ngọc sơn trang, Ngọc Thành lấy ra nhiều một ít linh ngọc so sánh với vừa rồi còn nhiều hơn để tăng cấp bậc, suy nghĩ lại một chút hiện tại, xem ra thật sự là càng hậu kỳ càng khó khăn.
Thứ nhất là không có biện pháp giải thích quá rõ ràng, thứ hai là Nhậm Kiệt cũng không có ý định giải thích.
- Ừm!
Kiếm Vương bị một câu nói của Nhậm Kiệt làm cho rất khó chịu, sau một ngày này gặp phải Nhậm Kiệt, còn nhiều hơn so với hắn bị người ta làm cho tức giận trong mấy thập niên. Tính tình của Kiếm Vương quật cường, nóng nảy, mấy câu nói không đúng sẽ dễ dàng gặp chuyện không may, bình thường không thể nào nhẫn đến loại trình độ này, nhưng hiện tại sinh tử tồn vong, hơn nữa không chỉ là chính bản thân hắn, còn có lão Đan Vương. Mấu chốt là trước Nhậm Kiệt dùng hành động thực tế, làm cho tính tình nóng nảy của hắn bộc phát.
Cho nên giờ phút này cho dù hắn không tin, Nhậm Kiệt đã không muốn giải thích, hắn cũng không thể giống như lúc ban đầu.
Thấy bộ dạng kinh ngạc của Kiếm Vương Long Ngạo, lão Đan Vương ở một bên không nhịn được âm thầm cười trộm, có thể nhìn thấy người này kinh ngạc, cũng thật là chuyện khó được, cũng chỉ có người mới có thể tràn đầy tà khí, không theo như lẽ thường như Nhậm Kiệt người mới có thể để cho hắn kinh ngạc.
- Đầu tiên phải làm ổn định thương thế của hai người một chút, sau khi ổn định lại sẽ đưa phương pháp dung hợp âm hồn, dương hồn của Kiếm Vương cho ngươi . ..
Nhậm Kiệt vừa nói, liền thấy Kiếm Vương Long Ngạo quật cường, lại muốn mở miệng lần nữa, Nhậm Kiệt nói thẳng.
- Ngươi nhớ kỹ đây không chỉ là liên quan đến vấn đề của mình ngươi, ngươi ổn định khôi phục nếu quả thật xảy ra chuyện gì chúng ta mới có thể có sức lực đối kháng địch nhân, sau khi ngươi khôi phục cần tìm tòi một chút dược liệu đặc thù có thể cần dùng đến, nhìn cái bộ dáng này hiện tại của lão Đan Vương chẳng lẽ trong lòng ngươi không có tính ra sao? Lão Đan Vương ta sẽ từ từ dùng thuốc lấy được từng điểm từng điểm giúp ngươi trị liệu thương thế. Đan dược không phải biện pháp duy nhất để trị liệu thương thế, không có nghĩa là dược tề không thể từ từ trị liệu.
Lần nữa ngăn chặn lời nói của Kiếm Vương Long Ngạo, Nhậm Kiệt đã lấy giấy bút ra từ trong trữ vật giới chỉ, mà đang khi Nhậm Kiệt lấy giấy bút ra, mập mạp đã ở một bên giúp đở, bởi vì lúc trước sửa đổi công pháp cho cận vệ đội mập mạp cũng thường xuyên ở một bên, đã sớm không kinh sợ khi thấy chuyện quái dị.
Thấy Nhậm Kiệt đồng thời lấy ra hai bức giấy và bút mực, mập mạp cũng trải giấy ở hai bên tay Nhậm Kiệt, lúc lão Đan Vương Ngọc Trường Không cùng Kiếm Vương Long Ngạo còn không có hiểu rõ Nhậm Kiệt muốn làm gì, hai tay Nhậm Kiệt đã cầm bút bắt đầu viết.
Nhậm Kiệt viết bên trên đều có tên, trước hết viết ra tên của Ngọc Trường Không, Long Ngạo, lão Đan Vương Ngọc Trường Không cùng Kiếm Vương Long Ngạo lúc này mới giật mình, đây . . . đây là viết phương án trị liệu cho bọn họ sao?
Người đồng thời viết hai tay? Người nầy cũng quá ngưu bức a, như vậy vạn nhất xảy ra sai lầm thì làm như thế nào?
Giờ phút này ngay cả phản ứng đầu tiên của lão Đan Vương Ngọc Trường Không cũng là Nhậm Kiệt cố ý giả bộ, dù sao hoàn toàn không có cần thiết.
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của hai người trợn lớn lần nữa, bởi vì tốc độ viết của Nhậm Kiệt cực nhanh, so với bọn họ tự mình viết còn nhanh hơn, hai cái giống như là hai người, hoàn toàn không bị ảnh hưởng, mấu chốt là chữ kia. Kiếm Vương Long Ngạo không hiểu, cũng cảm giác được chữ kia như Long múa tung bay, khí thế không giống bình thường, mà lão Đan Vương lâu như vậy ở phương diện này cũng nghiên cứu rất sâu.
Thế tục bình thường cái gọi là đại gia, Tông sư hắn cũng chẳng thèm ngó tới, nhưng lúc này càng nhìn càng khiếp sợ, đây sao có thể là chữ của một người trẻ tuổi, cái này không có bất cứ quan hệ nào cùng tu vi.
Chữ là có sinh mạng lực, người khác nhau khi viết chữ ra cũng thể hiện sự khác nhau, mà chữ này của Nhậm Kiệt ý cảnh xa, ngay cả lão Đan Vương cũng mặc cảm, điều này sao có thể, chính mình sống lâu như vậy, đã trải qua vô số chuyện, còn có cảnh giới của mình cũng ở đây, Nhậm Kiệt làm sao có thể cảm nhận được ý cảnh sâu xa như vậy.
Mà đối với Nhậm Kiệt mà nói, hắn bất quá là không thích bởi vì làm trễ nãi thời gian, dùng cả hai tay để tiết kiệm thời gian, những thứ khác hắn thật đúng là không nghĩ nhiều. Về phần nói những chữ này, bằng vào việc hắn tăng lên đại cảnh giới, chữ tự nhiên cũng càng ngày càng tốt, bất quá là hắn bây giờ cảm giác còn kém quá xa.
Bởi vì ở cảnh giới Thánh nhân luận đạo đặc biệt, bây giờ cách gần thêm một chút ít, thỉnh thoảng ngươi cũng có thể thấy ở chỗ Thánh nhân luận đạo có một vài chữ, những chữ kia mới thật sự là giống như có sinh mạng lực.
Dĩ nhiên, Nhậm Kiệt không cầu sẽ bắt chước làm được cái gì, chẳng qua là viết ra phương pháp trị liệu lúc trước thần thức mình dò xét lão Đan Vương Ngọc Trường Không cùng Kiếm Vương Long Ngạo, Kiếm Vương Long Ngạo chủ yếu là phương pháp dung hợp âm hồn, dương hồn sau khi vỡ vụn, lão Đan Vương Ngọc Trường Không chủ yếu là tự mình tu dưỡng ổn định thương thế, cộng thêm để mập mạp không ngừng phối trí các loại dược tề cho hắn phục dụng.
- Gia chủ, Mặc Hồng truyền tin tức đến, mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn xảy ra chuyện lớn.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài truyền đến thanh âm của Đồng Cường, sau khi Đồng Cường nói xong cũng không lên tiếng nữa, cẩn thận đứng bên ngoài, nếu như Nhậm Kiệt đang bận rộn sẽ không lên tiếng, cho dù chuyện lớn hắn cũng sẽ không quấy rầy Nhậm Kiệt nữa.
- Nhanh như vậy đã đợi không kịp, vào nói, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Nhậm Kiệt vừa tiếp tục viết cách điều chế dược tề, công pháp tu luyện cho lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Kiếm Vương Long Ngạo vừa trả lời Đồng Cường một câu, để cho hắn vào nói.