Tà Thiếu Dược Vương

Chương 136: Kim Trảo Yêu Viên




- Gia gia, ta không muốn ngủ, nhưng ta thật mệt!

- Ngủ, ngủ tỉnh là được rồi, rất nhanh sẽ tốt.

- Gia gia, Nhậm Kiệt nói Ngọc Kinh Thành chơi rất vui, ta cũng muốn đi. Gia gia, đừng để ca ca tìm bọn họ phiền toái được không.

- Được, yên tâm, lại thêm nửa năm ngươi liền có thể dùng những đan dược kia, ngươi sẽ tốt hơn.

- Gia gia... ta... thật... mệt...

Nhìn thấy Ngọc Vô Song rốt cuộc ngủ đi, Ngọc Thành đắp chăn cho nàng đứng dậy rời đi, đi tới cửa lại không nhịn được nhìn thoáng qua cháu gái nhỏ này. Mỗi một lần thấy nàng ngủ đi, hơn nữa bỏ lỡ rất nhiều thời gian, từ nhỏ đến lớn 7, 8 phần thời gian đều vượt qua trong giấc ngủ, rất nhiều lúc tỉnh lại phát hiện rất nhiều người và sự vật biến hóa, Ngọc Thành đều cảm thấy có chút đau lòng.

Minh Ngọc sơn trang, trên đỉnh núi Ngọc Trường Không đang nhìn về phía đám người Nhậm Kiệt đã đi xa, lúc này Ngọc Thành thân hình nhoáng lên, đã đến phía dưới Ngọc Trường Không khom người thi lễ.

- Lão tổ, gần nhất gia tăng một chút lại qua nửa năm hẳn có thể cho Vô Song dùng những đan dược kia, đuổi trước kỳ hạn một năm cho nàng có chút thành tựu hẳn không có vấn đề.

Ngọc Trường Không đứng trên đỉnh núi, nhìn đoàn người Nhậm Kiệt xa xa tiến vào Yêu Thú Thâm Uyên, trầm mặc hồi lâu mới mở miệng.

- Chờ thêm một chút.
- Chờ thêm một chút, nhưng là thân thể của lão tổ ngài... Ngọc Thành lo lắng nhìn về phía Ngọc Trường Không. Kể từ khi biết Ngọc Trường Không âm dương dung hợp, còn bị thương căn bản, chỉ có một năm hắn cũng như có một ngọn núi lớn đè trên đầu.

- Làm việc vội vàng sẽ chỉ thương đến đứa nhỏ Vô Song này. Đứa nhỏ này từ nhỏ liền chưa từng hưởng thụ mọi thứ của trẻ bình thường, hiện tại chỗ ta lại nhìn thấy một chút hy vọng, trước hết chờ tin tức bên Nhậm Kiệt rồi tính.

- Hy... Hy vọng...

Ngọc Thành vừa nghe, kích động đi lên, há miệng hồi lâu mới nói: - Lão tổ, chẳng lẽ... chẳng lẽ...Nhậm Kiệt hắn lại có biện pháp.

- Có khả năng, hiện tại còn không dám xác định, nhưng có một chút cơ hội chúng ta cũng không cần cuối cùng liều mạng. Năm đó tổ tiên từng nói, là cơ duyên cũng có khả năng là tai ương ngập đầu. Nguyên bản khi Vô Song sinh ra nếu là không xảy ra loại chuyện đó, có lẽ còn đáng giá liều một cái, nhưng hiện tại tận lực không nên đi thử, ít nhất không tới cuối cùng không cần đi thử. Như vậy, trước ngươi không phải nói mẫu thân Hoàng đế đương kim Minh Ngọc Hoàng Triều sắp qua đại thọ sao, ngươi dẫn hai đứa nhỏ đi một chuyến. Đứa nhỏ Nhân Long này tính cách trở nên như thế, ngươi phải phụ trách. Gần nhất ta tự mình chủ trì chuyện sơn trang, ngươi quản giáo tốt đứa nhỏ này. Còn nữa, ở tại Ngọc Kinh Thành, nếu như bên phía Nhậm Kiệt có tin tức cũng tùy thời liên hệ ta, cho dù không có biện pháp, tiểu lão đệ này cũng đáng giá kết giao.

- Dạ, dạ, lão tổ yên tâm. Tuy rằng cuối cùng lão tổ trách cứ nhưng Ngọc Thành vẫn khó nén tâm tình kích động. Hy vọng, một đường sinh cơ cũng là sinh cơ, chỉ cần lão tổ còn, Minh Ngọc sơn trang cũng sẽ không có bất kỳ chuyện gì.

Nhậm Kiệt, thật không nghĩ tới hắn lại có biện pháp. Tiểu lão đệ, lão tổ tông gọi Nhậm Kiệt tiểu lão đệ, Ngọc Thành vừa nghe lập tức có chút mơ hồ, như vậy mình gặp Nhậm Kiệt nên gọi thế nào.

Tuy nhiên bất kể ra sao, hy vọng rốt cuộc lại nhìn thấy hy vọng, không cần cho đứa nhỏ Vô Song kia đi mạo hiểm nữa.

Nhậm Kiệt này cũng quá thần kỳ, chuyện ngay cả lão tổ cũng tuyệt vọng bó tay không có biện pháp, hắn không ngờ còn có thể có biện pháp. Cho dù chỉ là một cái hy vọng cũng đã khiến người không nghĩ tới.

Tuy rằng Minh Ngọc sơn trang được xưng một nửa ở trong Minh Ngọc Hoàng Triều một nửa đã tiến vào trong Yêu Thú Thâm Uyên, nhưng bởi sự tồn tại của Minh Ngọc sơn trang, các loại người trong Minh Ngọc Hoàng Triều tiến vào Yêu Thú Thâm Uyên săn giết ma thú, ma luyện, hái dược liệu vì lý do an toàn, đa số đều ở chung quanh Minh Ngọc sơn trang tiến vào Yêu Thú Thâm Uyên.

Sau đó lại dần dần thăm dò, xâm nhập. Bởi vì chung quanh Minh Ngọc sơn trang vẫn là tương đối an toàn, cho nên tuy rằng Minh Ngọc sơn trang được xưng một nửa ở trong Yêu Thú Thâm Uyên, nhưng từ Minh Ngọc sơn trang xuất phát lại lần nữa tiến vào Yêu Thú Thâm Uyên đoàn người Nhậm Kiệt vẫn ở trên linh thú tọa giá tiến tới hơn trăm dặm mới dần dần không có đường.

Đến đây, linh thú tọa giá của Thú bá cũng chỉ có thể tạm thời dừng lại đây chờ, mà đoàn người Nhậm Kiệt bắt đầu đi bộ tiến vào Yêu Thú Thâm Uyên.

Trong Yêu Thú Thâm Uyên hết thảy đều vô cùng to lớn, vừa tiến vào liền khiến cho Nhậm Kiệt có một loại cảm giác xem phim đi vào thế giới khổng lồ hoặc là người tí hon vào rừng rậm nguyên thủ. Cỏ cao một thước khắp nơi có thể thấy, cây cối mấy chục thước là vật liệu gỗ bình thường nhất ở nơi này.

Tùy tiện gặp được mấy con yêu thú không tính là cường đại cũng đều là hình thể to lớn, tràn đầy yêu khí, dã tính.

Tuy nhiên ở loại địa phương này, các loại dược liệu, giống loài quý báu ở bên ngoài, nhiều không kể hết, đây cũng là nguyên nhân vô số người mào hiểm tiến vào trong.

Tạ Kiếm thiếp thân đi theo bên cạnh Nhậm Kiệt và mập mạp, Đồng Cường thì dẫn người đi trước mở đường. Đội ngũ hơn trăm người đều có kinh nghiệm tiến vào Yêu Thú Thâm Uyên, im hơi lặng tiếng không ngừng xâm nhập, hộ vệ Nhậm Kiệt, mập mạp thu hái dược liệu cần thiết.

Nguyên bản những dược liệu còn lại, Nhậm Kiệt chỉ cần một câu nói từ Minh Ngọc sơn trang đều có thể có được, nhưng có một số dược liệu thật sự quá hiếm, chưa chắc quý báu cỡ nào, một khi yêu cầu dễ dàng khiến cho người khác chú ý. Bệnh tình của lục thẩm tương đối đặc biệt, lúc trước làm nhiều chuẩn bị như vậy chính là phòng ngừa bị người biết, cho nên để ngừa vạn nhất Nhậm Kiệt cũng không yêu cầu Ngọc Trường Không.

Hơn nữa Nhậm Kiệt lần này cũng muốn tiến vào Yêu Thú Thâm Uyên kiến thức một chút, đồng thời cho đội cận vệ lịch lãm một chút. Sau khi lực lượng bản thân hắn tăng lên, cảnh giới lớn tăng lên, Nhậm Kiệt có thể toàn diện giúp tất cả mọi người một lần nữa đặt ra kế hoạch tu luyện mới. Ở trong chiến đấu, càng thêm có tính nhằm vào, cũng có thể phát hiện bất đồng của mỗi người, cho nên hai ngày đầu tiến vào Yêu Thú Thâm Uyên tốc độ bọn họ đi tới cũng không phải là rất nhanh, bởi vì Nhậm Kiệt sau khi chiến đấu thường gọi một đám người tới, giảng giải cho bọn họ một chút vấn đề ra ở chỗ nào, nên làm thế nào để sửa.

Đồng Cường và người của đội cận vệ sớm đã thói quen như thế, nhưng Tạ Kiếm vẫn là lần đầu tiên gặp được, nghe Nhậm Kiệt phân tích riêng cho mỗi người không nói, không ngờ còn ngoài phân tích phương thức, phương pháp chiến đấu của bọn họ ra, tùy thời giúp bọn họ sửa đổi công pháp, chiêu thức tu luyện.

Đây... đây là cái gì! Cho dù là sư phụ dẫn đồ đệ tới đây cũng không có loại phương thức truyền thụ này, nhiều nhất cũng chỉ là nói đồ đệ không đem công pháp, chiêu thức của hắn học xong, chỗ nào nên như thế nào, nào giống như Nhậm Kiệt, rồi lại căn cứ đặc điểm tính mỗi người để sửa đổi công pháp, chiêu thức.

Hơn nữa trong số người sửa đổi bao gòm rất nhiều người Chân Khí Cảnh tầng 8, tầng chín thậm chí đều đại viên mãn, thậm chí còn có Thần Thông Cảnh. Bao gồm người mạnh nhất trong đội như Đồng Cường rồi lại cũng bị gọi tới sửa đổi phương thức chiến đấu mấy lần.

Hắn còn chỉ là Luyện Thể Cảnh, như vậy không ngờ... đều được.

Dưới loại phương thức đặc thù này của Nhậm Kiệt, trải qua một số năm trước lắng đọng, tích tụ, đột kích huấn luyện sau khi Nhậm Kiệt sửa đổi công pháp, chiến đấu sinh tử ở vòng ngoài Minh Ngọc sơn trang, đến hiện giờ lại chiến đấu, chém giết ở Yêu Thú Thâm Uyên, Nhậm Kiệt không ngừng sửa đổi. Mới vừa tiến vào Yêu Thú Thâm Uyên không đến năm ngày, tiến tới không đủ ngàn dặm, gần như tất cả mọi người đều có đột phá, ngay cả Đồng Cường cũng tăng lên một tầng tu vi.

Trong hơn trăm người hiện giờ, chỉ còn lại có số ý mười mấy người vẫn còn ở Luyện Thể Cảnh đại viên mãn không có đột phá, những người khác cơ bản đều là Chân Khí Cảnh trở lên, ngay cả Thần Thông Cảnh cũng vượt qua 8 người, nếu tính cả Tạ Kiếm là 9 Thần Thông Cảnh. Cộng thêm ăn ý bọn họ qua chiến trường chém giết giữ lại cùng với các loại trận pháp lớn, nhỏ phối hợp tác chiến, sức chiến đấu của đội người này đã so với trước khi Nhậm Kiệt tiếp nhận mạnh hơn mấy lần không chỉ.

Mập mạp từ sau lần trước nghe lời nói của Nhậm Kiệt, cả người trở nên càng thêm sống động, cho dù là không cần che giấu bí mật, hiện tại cả ngày cùng Nhậm Kiệt tham thảo luyện chế dược phẩm gì có thể vượt qua Linh Đan hạ phẩm, vượt qua Linh Đan trung phẩm, thậm chí có thể luyện chế ra dược phẩm vượt qua Linh Đan thượng phẩm hay không.

Sau khi tiến vào Yêu Thú Thâm Uyên, các loại dược liệu trở nên nhiều, không gian phát huy của mập mạp cũng lớn lên, quan trọng nhất là... sau khi biết thái độ của Nhậm Kiệt đối với dược phẩm, mập mạp có thể không ngừng cùng Nhậm Kiệt tham thảo chuyện phương diện này. Dược phẩm mới nhất hắn chế tạo ra, dưới sự chỉ điểm của Nhậm Kiệt, hiệu quả cơ bản có thể so với Linh Đan hạ phẩm, , hơn nữa hao phí ít hơn linh đan, nhưng trên cơ bản không làm được đến loại trình độ một bộ dược phẩm đều có hiệu quả.

Nếu như muốn luyện chế loại dược phẩm như vậy, thời gian và tài nguyên hao phí lại lớn thêm mấy lần, bởi vì nhân tố cần suy tính cũng nhiều hơn rất nhiều. Phương diện này mập mạp một mực nghĩ biện pháp tham thảo với Nhậm Kiệt.

Ngày thứ 16 tiến vào Yêu Thú Thâm Uyên rốt cuộc hái được không ít được vật luyện chế ra một nhóm dược phẩm đủ sử dụng, sau khi lại lần nữa đặt ra kế hoạch tu luyện cho tất cả mọi người, Nhậm Kiệt bắt đầu làm chuyện chính hắn muốn làm.

Mấy ngày ngày trừ cùng mập mạp một chỗ luyện chế dược phẩm ứng dụng, trợ giúp mọi người, một chuyện Nhậm Kiệt không ngừng làm chính là ngưng tụ vòng tròn khí kình. Hiện giờ Nhậm Kiệt đã là Luyện Thể Cảnh đại viên mãn, tu luyện Luyện Thể Thiên Ngọc Hoàng Quyết cần ngưng tụ 18432 vòng tròn khí kình. Vòng tròn khí kình đến gần 2 vạn thoạt nhìn rất kinh người, nhưng cảnh giới của Nhậm Kiệt hiện giờ cũng đề cao không ít, cộng thêm khi ở Minh Ngọc sơn trang không ngừng ngưng tụ, kỳ thật sớm vào lúc ngày thứ 4 tiến vào Yêu Thú Thâm Uyên là đã hoàn thành.

Sau đó năm ngày bởi vì đem 18432 vòng tròn khí kình khởi động hình thành trận pháp, thân thể thừa nhận trọng lực, trọng áp, Nhậm Kiệt lại lần nữa phải thích ứng, rèn luyện.

Kỳ thật buổi tối mấy ngày gần nhất Nhậm Kiệt đã dần dần bắt đầu hoạt động. Ban ngày chỉ huy đại đội nhân mã đi tới, hái dược liệu, chiến đấu, chém giết, buổi tối khi tất cả mọi người nghỉ ngơi Nhậm Kiệt liền lặng lẽ rời đi. Phiên trực, gác đêm, trận pháp buổi tối đều là hắn tự mình an bài, cộng thêm với cường độ thần thức và cảnh giới của hắn hiện tại, cho dù người Âm Dương Cảnh ngưng tụ âm hồn muốn phát hiện hắn cũng không dễ dàng, tự nhiên rất dễ dàng liền lặng yên không tiếng động rời đi.

Máu giao long trong sừng giao long này hiệu quả còn thật không tồi, không trách được Tạ Kiếm nói tay trái hắn so với lúc trước càng thêm cường đại, dưới tình huống không dùng Linh Đan thượng phẩm lão Đan Vương Ngọc Trường Không tặng liền muốn đột phá. Luyện Thể Cảnh đại viên mãn ngưng tụ 18432 vòng tròn khí kình tạo thành trận pháp trọng lực cường đại, áp lực cũng đạt tới một cái đỉnh khó thể tưởng tượng. Nhậm Kiệt tuy rằng sớm có chuẩn bị nhưng hai ngày mới đầu cũng cực độ đau khổ, sau đó hắn cho mập mạp luyện chế một ít dược phẩm, nghĩ tới trong sừng giao long Cửu Đầu Long Vương này của mình còn có không ít huyết dịch.

Vì thế Nhậm Kiệt thử hấp thu những huyết dịch này. Huyết dịch giao long đối với thân thể có chỗ tốt thật lớn, khiến cho Nhậm Kiệt vào năm ngày sau có thể hoạt động bình thường, cường độ thân thể ít nhất tăng cường 1/3, khí kình trong cơ thể cũng tăng cường gần gấp đôi. Trong mấy ngày sau đó Nhậm Kiệt đều sẽ âm thầm rời đi tìm kiếm mục tiêu chiến đấu, bởi vì ở trong chiến đấu mới có thể chân chính ma luyện chính mình, mới có thể kích phát khí kình trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, để cho máu giao long càng nhanh hấp thu hòa vào trong thân thể, tăng nhanh hắn thích ứng trọng áp 18432 vòng tròn khí kình tạo thành, tăng cường khí kình trong cơ thể hắn.

Rời khỏi nơi đóng quân gần 15km, Nhậm Kiệt đi tới một vách đá cheo leo dựng đứng, vách đá cheo leo như rủ xuống, phía trên không có cây cối gì căn bản không có biện pháp leo lên, tuy nhiên Nhậm Kiệt sau khi đi tới lại lẳng lặng nhìn chằm chằm vào trung ương vách đá.

Cúi người xuống tiện tay nhặt hai hòn đá bằng nắm tay, tiện tay ném ra hướng vách đá.

Bịch... bịch... Trong đêm tối, hai hòn đá đập trúng phần dưới vách đá chỗ cao chừng trăm thước, lập tức phát ra tiếng vang thật lớn, ở trong đêm đen yên tĩnh có vẻ phát hiện rõ ràng, lập tức đưa tới tiếng rống khó chịu của không ít yêu thú phía dưới.

Theo chúng, một số thanh âm ngoài ý muốn đột nhiên tập kích chính là một loại khiêu khích, thể hiện thực lực, sự tồn tại, thanh âm lập tức loạn cả lên.

Rống... Đúng vào lúc này đột nhiên một cái bóng đen như mực mang theo một vệt hào quang màu vàng trong nháy mắt vọt ra. Cái bóng trong nháy mắt vọt ra cắm trên vách đá dựng đứng trơn nhẵn, sau đó hướng về phía dưới phát ra một tiếng rống.

Yêu khí mạnh mẽ khiến đám yêu thú đang xao động bạo phát trong phạm vi mấy dặm chung quanh đều lặng yên không một tiếng động, bày ra thực lực mạnh mẽ của nó.

- Kim Trảo Yêu Viên, chính là ngươi! Nhìn thấy yêu thú từ trong động giữa vách đá vọt ra, thân đầy lông đen, chiều cao chỉ khoảng 3m, cánh tai dài thòng giang ra có chừng 4m trở lên, trên hai vuốt nổi lên một tia hào quang màu vàng, Nhậm Kiệt thân hình khẽ động đã vọt lên.