Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 187: Sắc Phong Truyền Nhân






"Đây là một giọt máu mà thiếu chủ lưu lại lúc còn sống, cũng may trước đây vẫn giữ lại.

Không nghĩ tới hôm nay còn có thể phát huy tác dụng như này.

Chỉ cần thi thể vẫn còn thì chúng ta sẽ có thể tìm thấy vị trí của thiếu chủ, báo thù cho thiếu chủ.

" một tộc lão của Bạch hổ tộc, khuôn mặt mang theo vẻ bị thống nói.

Loại bí thuật này cần trả một cái giá cực lớn.

Nhưng bây giờ bọn họ đành phải làm vậy.

Rất nhanh, bí pháp được khởi động.

Ánh sáng mông lung chợt xuất hiện, trong tiên huyết, một hư ảnh bạch hổ xuất hiện, rít gào trong hư không một tiếng sau đó bước vào!

"Đi theo hướng đi của hư ảnh này, có thể tìm được vị trí thi thể của thiếu chủ! "
Đám người cường giả này liền đi theo hư ảnh bạch hổ rời đi.

Ngay lúc đó, Cổ thành phía đông Đạo Thiên cổ thành.

Trong một tòa tiểu viện hoang vắng, cỏ dại rậm rạp, bỗng nhiên có một hồi quang hoa xuất hiện, trong hư không, hư ảnh bạch hổ hiện lên sau đó lập tức tiêu thất!
Hư không mờ nhạt, rất nhanh sau đó đám người cường giả cũng xuất hiện ở đây.

"Thi thể của thiếu chủ nhất định bị dấu ở đây!"
Vị tộc lão có khuôn mặt lạnh lùng, phái người đi tìm kiếm, rất nhanh sau đó, bọn họ phát hiện một địa lao ẩm ướt băng lãnh phía dưới tiểu viện này!
"Nơi này sao lại có một cái địa lao như này?"
Sau đó, bọn họ tiến vào, nhìn thấy cảnh tượng trong đó đều lập tức trở nên ngây dại!
"Cái này! " Sắc mặt mọi người trắng bệch, phía sau lưng mọi người đều là hàn ý:"Sao lại có nhiều thi thể như vậy?"
"Thi thể thiếu chủ cũng ở đây, một thân tinh khí và tập nguyên của thiếu chủ đều bị cắn nuốt hầu như không còn gì! " vị tộc lão kia thấy cỗ thi thể sớm đã khô héo của Bạch Liệt nằm ở đó, quả thực hắn nhìn muốn rách cả mí mắt, hận muốn điên lên vậy.

"Dám giết thiếu chủ bạch hổ bộ tộc, thôn phệ bổn nguyên, thù này không đội trời chung a!"
Hắn ngửa mặt lên trời rống giận một tiếng!
Những chuyện xảy ra ở nơi này rất nhanh đã được truyền đi khắp toàn bộ Đạo Thiên cổ thành, thậm chí còn truyền đến cả những cổ thành bên ngoài.

Chuyện này dẫn đến một đợt sóng kinh khủng, tạo thành một hồi oanh động không gì sánh kịp.

Hết thảy tu sĩ đều hoảng sợ kinh hãi, vô cùng khiếp đảm!
Ma công cấm kỵ tuyệt tích thế gian một thời gian dài bây giờ lại hư hư thực thực tái hiện nhân gian, truyền nhân ma công cấm kỵ sát hại các thiên kiêu trẻ tuổi của các tộc, thôn phệ bổn nguyên tu luyện.

Bây giờ ngay cả bạch hổ nhất tộc thiếu chủ, cũng bị sát hại.

Thi thể bị phát hiện trong một tòa cổ thành khác, lúc đó trong đại lao, còn có rất nhiều thi thể chưa kịp xử lý, những thi thể đó đều bị thôn phệ bổn nguyên!
Toàn bộ Vô Lượng Thiên, đều bị oanh động!
Hơn nữa bạch hổ bộ tộc còn truyền ra một tin tức, người sát hại truyền nhân Bạch Liệt chính là một nam tử tên là Diệp Lăng!
Tu sĩ cung cấp thông tin của Diệp Lăng, sẽ có thưởng lớn!
Sau đó, rất nhiều tin tức của tên nam tử Diệp Lăng này cũng bị thái cổ Diệp tộc thiếu chủ Diệp Lang Thiên tiết lộ ra ngoài, cũng nói rõ rất nhiều điểm đáng ngờ mà hắn phát hiện.


Trong lúc nhất thời, cái tên Diệp Lăng ma công người thừa kế, lan truyền ở khắp nơi dẫn đến chấn động lớn, chính là người người đều muốn giết chết ma công người thừa kế.

Tất cả tu sĩ đều đang tìm kiếm gã tu sĩ tên Diệp Lăng này, nhưng họ phát hiện Diệp Lăng như đá ném xuống biển rộng, biến mất không chút tung tích.

Mà trong nháy mắt, mấy ngày trôi qua.

Ngoại giới rung chuyển động trời.

Mà đại điển sắc phong truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung lại thuận lợi cử hành, tất cả trưởng lão và đám đệ tử đều tề tụ tại đại điện của Đạo Thiên Tiên Cung, thân ảnh trùng trùng điệp điệp.

Không ít đệ tử đạo thống khác cũng có mặt ở đây, chính mắt chứng kiến màn đại điển sắc phong này.

Đại trưởng lão tự mình hiện thân, xuất hiện trên đài cao, sắc mặt thanh sắc, tiên phong đạo cốt, áo bào trắng phiêu phiêu.

Đứng bên dưới đại trưởng lão là một người đàn ông trung niên mặc trường sam màu xanh vẻ mặt ôn hòa, để một chòm râu dài.

Vóc người hắn cao ngất, mắt sáng như sao, tóc trắng như tuyết, dáng đứng ngang nhiên, bên người hắn hình như có phù quang dao động, cũng có ảnh diệu di động, như mộng như ảo, chính là Đạo Thiên Tiên Cung cung chủ.

Hắn nhìn về Cố Trường Ca đang đứng rất gần, khẽ mỉm cười nói:"Tương lai Đạo Thiên Tiên Cung giờ giao cho ngươi.

"
Cố Trường Ca mỉm cười, đáp lễ nói:"Lời này của cung chủ, còn hơi sớm a.

"
Bên cạnh hắn, thứ hai mới là nhóm trưởng lão tu vi sâu không lường được.

Xếp lần lượt phía dưới là đám đệ tử chân truyền, nội môn đệ tử.

Còn đệ tử ngoại môn của Đạo Thiên Tiên Cung thì vì không có tư cách tới gần nên chỉ có thể đứng ở phía xa nhìn qua đây.


Các đệ tử lúc này đều cung kính nhìn về phía bóng người thon dài kia, không ít người sinh lòng ao ước.

Rất nhanh, một loạt lễ nghi phức tạp kết thúc.

Sắc mặt đại trưởng lão có chút phức tạp, nhìn đám nam tử trẻ tuổi phong thần như ngọc, mở miệng nói:
"Hôm nay, Đạo Thiên Tiên Cung ta sắc phong truyền nhân, tổ sư trên cao, chính mắt kiểm chứng! "
"Đặc biệt sắc phong đệ tử chân truyền Cố Trường Ca thành Đạo Thiên Tiên Cung đương đại truyền nhân!"
"Ban thưởng y phục truyền nhân!"
Nói xong, một vị trưởng lão khóe miệng treo nụ cười mỉm, cầm trong tay một bộ y phục truyền nhân!
Đạo Thiên Tiên Cung truyền nhân không giống với những đạo thống còn lại, vài thập niên hoặc là mấy trăm năm sẽ đổi một lần.

Chỉ cần một đời cung chủ vẫn còn tại vị, thân phận truyền nhân cũng sẽ không đổi, mãi cho đến khi cung chủ từ chức, quy ẩn tu luyện.

Nói cách khác, vị trí truyền nhân một khi được lập thì có nghĩa là chí ít trong vòng ngàn năm cũng không thay đổi.

Một Đạo Thiên Tiên Cung lớn như vậy, tương lai sẽ bị họ chấp chưởng!
Vũ y tinh quan, áo bào trắng tung bay.

Mỗi tấc đều lộ ra vẻ tinh xảo hoa mỹ như do hàng tỉ tia cửu thiên tinh quang dệt thành, thần quang lưu chuyển, dường như bao phủ phần tiên ý rực rỡ vô tận.

Sau khi Cố Trường Ca mặc vào, thân hình cao ngất, cả người toát ra vẻ siêu phàm thoát tục, phong thần như ngọc.

Rất nhiều nữ đệ tử và trưởng lão nhìn thấy một màn này, trong mắt không khỏi toát ra tía sáng kỳ dị, tâm thần lung lay.

.