Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Chương 89: Ông chú đầu hạt dẻ






Gần một tiếng sau, trên thuyền Going merry, Usopp đang vừa sửa chữa mạn thuyền vừa nói.

- Chết tiệt! Khỉ... Thật! Thậm chí con tàu còn bị thủng nhiều hơn...

Zoro nói.

- Tôi chưa bao giờ nhìn thấy nó tệ thế này. Mua cái mới được rồi nhỉ?

Usopp lập tức hét lên.

- AI MƯỢN CẬU HỎI, ĐỒ KHỐN!

Chopper cũng nói.

- Đồ khốn!

Isora nói.

- Cẩn thận Zoro làm thịt cậu đấy Chopper.

Chopper nghe vậy thì lập tức buông gỗ xuống rồi chui đầu vào người Usopp để trốn, Usopp đẩy Chopper ra rồi hỏi.

- Có nhớ làm thế nào chúng ta có con tàu này không hả?

Chopper lại nói.

- Nhớ không?

Luffy nói.

- Bọn tớ biết mà, Usopp. Nhưng than phiền hoài cũng đâu có làm được gì. Going Merry là đồng đội của chúng ta. Vậy nên hãy cố hết sức mà sửa nó.

Trong lúc Usopp cảm động, Isora nói.

- Cậu đừng làm hỏng là...

- Ầm ~ ~ ~!

Isora để tay lên trán nói.

- Biết ngay...

Usopp hét lên.

- ĐỒ KHỐN!! CẬU MUỐN SỬA HAY LÀ PHÁ NÓ VẬY!?

Luffy nói.

- À, tớ thật sự muốn sửa nó mà...

Isora nói.

- Tốt nhất cậu đừng...


- Ầm ~ ~ ~!

Luffy nói.

- À, lại hỏng nữa rồi.

Usopp hét lên.

- Luffy!!!

Isora nói.

- Cậu đi vào trong đi Luffy.

Luffy hỏi.

- Sao vậy?

- Ầm ~ ~ ~!

Usopp im lặng toàn tập nhìn Luffy, Isora nói.

- Cậu mà sửa thêm một lúc thì chúng ta sẽ chìm giữa biển, cậu tin không?

Mười phút sau, khi sửa xong mạn thuyền, Nami cầm một tấm bản đồ đi ra mũi thuyền nói.

- Sau khi rời khỏi Mock Town, chúng ta đã đi vòng sang phía đông. Chúng ta sẽ đến chỗ được đánh dấu này nhanh thôi. Vậy người mà chúng ta đang tìm... Tên là gì nhỉ?

Robin nói.

- Montblanc Cricket.

Nami chỉ vào một tòa lâu đài nói.

- Vậy, người nói về những giấc mơ sống ở đây phải không?

Luffy, Usopp nhìn vào tòa lâu đài kinh ngạc hét lên.

- T- Tuyệt Quá!!!

Luffy nói.

- Đây là nhà của ông ta ư? Một cung điện!

Usopp nói. Được copy tại _ TrumTr uyen. CO M _

- Montblanc Cricket giàu đến thế sao?

Zoro nói.

- Ngốc, nhìn kĩ lại đi.

Sanji nói.

- Một người mơ mộng à? Giống một kẻ thích khoe khoang hơn.

Chopper hỏi.

- Ý các cậu là gì?

Isora nói.

- Là đồ giả.

Luffy nhảy xuống thuyền chạy tới gần tòa lâu đài sau đó hét lên.

- Aaa! Chỉ là tấm bảng thôi sao?

Usopp, Chopper hét lên.

- Cái gì?

Zoro nói.

- Ông ta chỉ có nửa ngôi nhà. Phần còn lại là cái bảng thôi.

Sanji nói.

- Chắc ông ta là người keo kiệt.

Nami hỏi.

- Giấc mơ của ông ta là gì mà tới nỗi bị tống khỏi thị trấn nhỉ?

Robin nói.

- Tôi không rõ chi tiết, nhưng... Hình như ông ta cho rằng đâu đó trên đảo Jaya có một núi vàng.

Usopp nói.

- Vàng?

Nami hỏi.

- Ý cô là kho báu hải tặc hay thế nào?

Robin nói.

- Ôi, ai biết chứ.

Nami bật chế độ tham tiền lên, hai mắt biến thành hình $ nói.

- Vàng! Đào đi, Chopper! Chúng ta sắp tìm thấy vàng rồi!

Chopper nói.


- Tớ chỉ cần đào là chúng ta sẽ tìm được thật à?

Isora nói.

- Được rồi Nami, cậu thừa biết là nếu có vàng thì nó cũng không còn ở đây mà. Còn cậu nữa Chopper, đừng có dễ tin người thế.

Nami nói.

- Biết đâu được. Lỡ như còn sót lại thì sao?

Chopper cũng nói.

- Lỡ còn sót lại thì sao?

Isora nói.

- Thì cậu đào đi.

Nói xong Isora đi tới gần một cái bàn làm bằng gốc cây ngồi xuống, sau đó Nami đi tới nhìn lên cuốn sách trên bàn hỏi.

- Sách gì thế?

Isora nói.

- Ai biết...

Nami nói.

- Ồ, là một cuốn truyện tranh. Trông khá cũ. Tên là “Norland dối trá”

Usopp nói.

- Tựa sách hay đấy! Tớ thích phong cách của ông ta!

Isora nói.

- Khi Luffy trở thành vua hải tặc, cậu sẽ có một cuốn sách tên là “Usopp dối trá”

Usopp hỏi.

- Thật à?

Sanji đi tới gần nói.

- “Norland dối trá” à?

Nami hỏi.

- Cậu biết ư, Sanji? Nhưng quyển sách này có ghi là được xuất bản ở biển bắc.

Isora nói.

- Vậy thì chuẩn rồi.

Sanji nói.

- Ừ, tôi sinh ra ở biển bắc. Tôi chưa nói với các cậu à?

Usopp nói.

- Tớ chưa biết. Tớ nghĩ cậu ở biển đông, giống bọn tớ.

Sanji nói.

- Tớ lớn lên ở biển đông.

Nami hét lên.

- Ồn quá, Chopper! Cậu làm cái gì đấy?

Isora hỏi.

- Là cậu kêu Chopper đào còn gì...

Nami hỏi.

- Có à?

Usopp nói.

- Có.

Sanji nói.

- Cuốn truyện này rất nổi tiếng ở biển bắc. Giờ nó chỉ là truyện cổ tích cho con nít, nhưng tôi nghe nói gã Norland này có thật.

Nami mở quyển truyện ra bắt đầu đọc.

- “Ngày xửa ngày xưa, từ lâu lắm rồi... Đó là hơn 400 năm trước đây... Ở một vương quốc nọ trên biển bắc, nơi có người tên là Montblanc Norland...... Sau khi vượt qua bao bão táp phong ba và chiến đấu với hàng trăm con thủy quái. Những người cuối cùng tới được hòn đảo chỉ còn Norland, nhà vua và một trăm quân lính. Nhưng tất cả những gì nhà vua và quân lính thấy chỉ là khu rừng trống trải. Norland đã bị tuyên án tử hình vì lời nói dối đó. Và câu cuối cùng Norland nói là: Phải rồi! Núi vàng chắc đã bị chìm xuống biển! Nhà vua và các thần dân không tin vào điều đó. Không một ai còn tin Norland nữa. Cho tới ngày phải chết, Norland vẫn không ngưng nói dối.” Truyện cổ tích từ biển bắc, Norland dối trá.

Nami khép sách lại nói.

- Bởi những lời dối trá ấy mà phải chết... Haizz, và không bao giờ có thể trở thành chiến binh dũng cảm của biển cả nữa. Đúng không Usopp?

Usopp nói.

- Đừng có hỏi tớ như thế! Và cũng đừng có tỏ ra thương tiếc như vậy!

Đúng lúc này, tiếng vật nặng rơi xuống nước vang lên, Nami hét lên.

- Luffy rơi xuống biển rồi!

Isora nói.

- Usopp, có người!


Usopp vội dừng lại, sau đó có một ông chú với cái đầu hạt dẻ nhảy từ dưới biển lên bờ hét.

- Các ngươi là ai? Liều thật, dám tới nhà người khác mà ngồi vui vẻ! Toàn bộ vùng biển này là lãnh thổ của ta!

Sanji nói.

- Usopp, xuống cứu Luffy đi!

Ông chú đầu hạt dẻ nói.

- Các ngươi muốn vàng đúng không? Thế thì chết đi!

Sau đó ông chú đầu hạt dẻ và Sanji lao vào đánh nhau, đánh vài chiều thì ông chú đầu hạt dẻ rút súng ra bắn một phát vào đầu Sanji, Chopper hét lên.

- Sanji!

Sanji nói.

- Đừng lo, hắn bắn hụt rồi.

Nami nói.

- Này, Isora! Cậu mau đi giúp đi!

Isora nói.

- Biết rồi... Sanji trách chỗ khác!

Zoro cũng từ một bên khác tiến lên nói.

- Lùi lại! Để tôi!

Khi Zoro đến gần thì ông chú đầu hạt dẻ đột nhiên ôm bụng ngã xuống, bộ dáng vô cùng đau đớn, lúc này Usopp cũng đã cứu được Luffy lên... Một lúc sau, trong ngôi nhà, sau khi Chopper cấp cứu cho ông chú đầu hạt dẻ xong Isora hỏi.

- Ông chú này bị gì thế?

Chopper nói.

- Là bệnh khí ép.

Zoro nói.

- Bệnh khí ép?

Luffy nói.

- Ý cậu là ông chú này bị ốm à?

Chopper nói.

- Ừ, đây là triệu chứng mà thợ lặn hay mắc phải. Thi thoảng lại tái phát. Sự giảm áp suất suốt quá trình bơi lên từ đáy biển làm cho nitơ trong cơ thể không thể thoát ra ngoài qua các bong bóng. Chúng khiến cho các mạnh máu bị căng lên và các mô xung quanh làm cản trở lưu thông máu, sức lực và các khớp xương.

Luffy nói.

- Ừ, thật là huyền bí.

Chopper nói.

- Chắc ông ta cứ cố lặn mỗi ngày mà không để cho các bong bóng được giải phóng.

Nami nói.

- Nhưng tại sao chứ?

Chopper nói.

- Không biết...

Isora nhìn vào bức hình sau lưng Nami nói.

- Hai người này... Nhìn quen nhỉ...

Zoro nói.

- Là con khỉ biển đó.

Usopp nói.

- Với cái tên đã làm Going merry hỏng nặng thêm.

Lúc này có hai người thò đầu vào cửa hét lên.

- Anh cả ổn chứ?

P/s tu bi con tờ niu.