Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Chương 37: Một con cá vàng khổng lồ, usopp là tiên tri???






Isora dọc theo dòng sông đi sâu vào rừng, hắn muốn đi qua bờ biển bên kia của hòn đảo, nửa tiếng sau Isora lấy một nhánh cây chọt chọt vào người một con sâu kì lạ, khó hiểu nói.

- Hình như bất kỳ cái gì ở trên hòn đảo này đều to lớn thì phải. Goro, ông biết đây là đảo gì không?

Garuda Goro nói.

- Theo dữ liệu của tôi thì đây là một hòn đảo thời tiền sử. Cậu phải cẩn thận một chút, thường thì ở những hòn đảo này sẽ có vài loại con trùng mang theo mầm bệnh thời tiền sử, tuy là ở ngoài kia có đủ thuốc để trị, nhưng mà đường từ đảo này tới nơi có thuốc trị phải mất rất nhiều ngày, mà người bị bệnh này chỉ sống được ngày thôi nên cậu nhất định phải cẩn thận.

- Biết rồi.

Isora quăng nhánh cây xuống nói một câu rồi tiếp tục đi về phía trước, đi thêm mười phút thì ra khỏi khu rừng, Isora vừa ra khỏi rừng thì dừng lại nhắm mắt, dùng cảm ứng Khí, tìm xem cái thứ mà lúc nãy hắn cảm thấy đang ở đâu, một lúc sau Isora mở mắt ra, nhìn về phía bên phải nói.

- Ở đây à?

Isora đi qua bên phải, tới gần bờ biển thì dừng lại vuốt cằm nói.


- Giờ phải là sao dụ nó lên đây? A! Nami rời thuyền rồi?

Isora ngẩng đầu lên nhìn vào rừng nói.

- Nhưng mà không bóp bể viên bi, chắc là không sao...

Isora nói xong thì bắt đầu chặt cây, hắn muốn làm mấy cây lao để săn cái thứ đang ở dưới biển. Lúc này Nami và Usopp đang giả chết nằm trên một đống rơm, ở cách họ không xa là một người không lồ, Nami cầm viên bị tím của Isora cố sức bóp, thậm chí là bỏ vào miệng dùng răng cắn vẫn không bể, Nami nghiến răng nói.

- Cái thứ này, không phải nói bóp là bể sao? Tên lùn khốn kiếp!!!

Usopp nói nhỏ.

- Nó vẫn không bể sao? Chúng ta còn cần giả chết bao lâu nữa đây?

Nami nói.

- Cái chiêu này không có hiệu quả với bọn người không lồ chút nào.

Usopp nhìn qua Nami, nhưng mà phía sau Nami lại là một đống xương người, Usopp giật mình hét lên.

- A!

Người khổng lồ nghe tiếng thì quay đầu lại nhìn, sau một lúc lâu cũng không thấy hai người có động tĩnh gì, người khổng lồ khó hiểu nói.

- Không lẽ mình nghe lầm?

Isora dùng mười phút để chặt 10 cây, sao đó lại vuốt cho một đầu của 100 cây thành đầu nhọn, Isora chuyển 100 cây lao ra bờ biển rồi bắt đầu ôm một cây lao nhảy lên cao, sau khi nhảy lên đến độ cao nhất định, Isora dùng sức ném cây lao vào biển. cây lao bay thẳng xuống biển, Isora nhắm mắt lại cảm nhận, một lúc sau hắn mở mắt ra nói.

- Hụt rồi. Mà không sao, mình còn tới 99 cây lao, không tin là không trúng.

Isora lại ôm một cây lao nhảy lên cao dùng sức ném xuống biển, sau đó lại tiếp tục ôm một cây lao ném xuống, sau 5 lần Isora dừng lại thở hổn hển nói.

- Chắc là sẽ trúng.


Isora lại nhắm mắt lại cảm nhận, một lúc sau hắn nhanh chóng lùi lại, bởi vì trong cảm nhận của hắn, có một đóm sáng khổng lồ đang trồi lên mặt nước, Isora vừa lùi lại 10m thì trên mặt biển, dần trồi lên một cái núi nước khổng lồ, nước trên núi nước nhanh chóng chảy xuống, lộ ra một cái đầu cá với cái miệng rộng và hai con mắt lòi ra, Isora kinh ngạc nói.

- Cá chép hả trời? Hay là cá vàng?

Isora vuốt cằm nói.

- Mà... Nhìn nó giống như con cá trong truyện Usopp kể thật, không lẽ Usopp đã từng tới đây? Hoặc cậu ấy là nhà tiên tri? À...

Isora nhảy qua chỗ khác tránh né đòn tấn công của con cá nói.

- Cũng có thể lắm nha!

Garuda Goro nói.

- Lo mà tập trung đi! Nó mạnh hơn cậu quá nhiều.

Isora gật đầu nói.

- Biết rồi, nhưng mà tôi không có nói là sẽ chiến đấu trực diện với nó.

- Thủy trảm!

Isora lại né qua một bên, rút kiếm chém về phía trước, một luồng kiếm khí như nước chạy chém về phía con cá, Isora trợn mắt nói.

- Không có một vết trầy!!!

Con cá quảy cái đuôi không lồ đập về phía Isora, Isora lùi về phía sau rồi lại quấn năng lực trái ác quỷ quanh kiếm chém xuống khẽ nói.

- Bảo đao hắc ám!

Một thanh đao dài 10m mang theo nhiệt độ chém thẳng vào đuôi cá tạo thành một vết trầy nhỏ, Isora khó tin nói.

- Vậy mà chỉ có một vết trầy? Có cứng quá không vậy? Thử chiêu đó coi sao...


- Lời trăn trối của bướm đêm!

Isora tụ lực, nén tất cả năng lượng tím vào thanh kiếm trong tay rồi chém ra, một luồng kiếm khí nhẹ nhàng lóe lên một chút rồi biến mất, nó không có qua nhiều uy thế, nhưng luồng kiếm khí đó lại chém đứt một miếng vây cá khổng lồ, sau đó lại chém vào bụng con cá, một đống máu bắn ra, con cá rống lên một tiếng thật to rồi điên cuồng vùng vẫy trong nước, Isora nhanh chóng chạy vào rừng, nấp sau một góc cây thở hổn hển nói.

- Cũng quá cứng đi chứ!

Sau đó lại nhìn vào thanh kiếm trong tay nói.

- Subarashi Inseki, thử chiêu mới đi.

Isora lùi ra một chút rồi trực tiếp nhảy lên thân cây, sau đó leo lên thật cao nhìn về con cá đang vùng vẫy ở biển, hắn dùng hai tay nắm vào chuôi kiếm, tạo tư thế vung kiếm, giơ thanh kiếm lên thật cao, thả lỏng tâm thần nhắm mắt lại cảm nhận Khí, sau đó hấp thụ Khí đưa vào trong thanh kiếm, một lúc sau bên ngoài thanh kiếm dần dần có một lớp màng mỏng màu trắng xuống hiện, Isora mở mắt ra, hai tay run run nhưng vẫn cầm chắc thanh kiếm, nhắm vào con cá đang vùng vẫy trên biển mà chém xuống, một luồng kiếm khí gần như vô hình nhanh chóng bay về phía con cá, con cá không lồ đang vùng vẫy trên biển từ từ dừng lại, hai mắt của nó từ màu đỏ dần biến thành mùa trắng, sau đó nó dần chìm xuống biển, nếu nhìn kỹ sẽ thấy trên đầu của nó có một vết chém, vết chém này đã chém đầu của nó thành hai mảnh, não ở trong cũng bị chém nát.

- Ầm!

Isora từ trên cây cao té xuống đất, thở hổn hển mỉm cười nói.

- Cuối cùng cũng xong... Nên đặt tên cho chiêu này là gì đây nhỉ? À đúng rồi, kéo con cá đó lên làm lương thực dự trữ!

Isora nhìn xung quanh một lúc rồi đi vào rừng nắm một sợi dây leo kéo xuống, hắn đi ra buột dây leo vào trong cây lao rồi khó khắn néo cây lao đâm thẳng vào mang cá, sau đó lại dùng sức kéo, đến khi kéo con cá vào bờ xong thì Isora cũng nằm xuống đất, hắn vừa thở vừa nói.

- Biết vậy... Biết vậy kêu Zoro đi theo cho rồi! Mệt quá... Ngủ một chút đây, có nguy hiểm thì gọi tôi nha Goro!

Không chờ Garuda Goro nói gì thì Isora đang nhắm mắt lại ngáy o o...

P/s chương sau là đi cứu team:)) thiệt là dạo này khá lười viết sorry nhe, vài bửa sẽ đều lại mỗi ngày hai chương.