Tà Phượng Nghịch Thiên

Quyển 3 - Chương 110: Ngân Luyến bị ăn hiếp




Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Cười ôn nhu, nam tử phất long bào tinh mỹ màu xanh, từ chỗ ghế rồng đứng lên, theo ông đứng dậy, khuôn mặt của Hạ Như Phong dần chứa vẻ ngưng trọng.

"Ta biết, ngươi nhất định rất muốn biết chuyện của nàng." Nụ cười trên khuôn mặt tuấn mỹ của nam tử dần thu lại, mắt xanh như biển hiện ra một tia suy nghĩ sâu xa, thật lâu sau, mới nâng khuôn mặt tuấn tú lên, khóe môi lại cong lên nụ cười ôn hòa: "Ngươi cũng biết, ở trên đời này trừ Linh Thú ra, còn có cái gì có thể biến hóa?"

Hạ Như Phong nhíu chặt mày, không hiểu lắc đầu, chuyện này Bạch Thụy chưa từng nói với nàng, nàng tự nhiên không biết. Không biết vì sao, Hạ Như Phong có một loại cảm giác, Bạch Thụy hẳn là nhìn ra thân phận của Ngân Luyến, chỉ là hắn không nói với nàng, đã nói lên Ngân Luyến sẽ không hại nàng.

"Cho dù Ngân Luyến có ý thức của mình, Nhưng... Lại không có linh hồn." Khẽ thở dài, ánh mắt ôn hòa của Long hoàng nhìn Hạ Như Phong, như phát hiện đến kinh ngạc trong mắt nàng chợt lóe rồi biến mất, thản nhiên cười: "Nàng, chỉ là một Linh Vật có thêm ý thức của mình, cho nên nàng không có linh hồn, cũng sẽ không chết, nhưng, nàng có thể có được tình cảm của nhân loại."

Linh Vật có ý thức của mình, không có linh hồn lại có thể có tình cảm với người khác, trên đời này, chỉ có sinh vật như thế...

"Linh!" Hạ Như Phong nắm chặt nắm đấm, hít sâu vào một hơi, ngăn chặn khiếp sợ trong lòng, ngẩng đầu lên, nói: "Ngươi là nói, Ngân Luyến là Linh?"

"Ngươi rất thông minh." Trong giọng nói Long hoàng có tán thưởng không che dấu chút nào, mắt xanh cũng trở nên càng thêm ôn hòa: "Nhưng chuyện này, chính Ngân Luyến nàng cũng không biết, về tất cả, toàn bộ nàng đều không nhớ rõ, bởi vì Linh có thể tùy ý biến hóa hình thái, còn Ngân Luyến vẫn coi mình là Ngân Long, cho nên nàng mới nhiều lần hóa thành Ngân Long, bây giờ ngươi hẳn là đoán được, mục đích chân chính ta đưa Ngân Luyến đến bên cạnh ngươi? Nếu như... Ngươi có thể chiếm đoạt nàng, thực lực sẽ nhận được tăng trưởng lớn nhất."

Hạ Như Phong chiếm đoạt Linh cường đại nhất, cũng chỉ là sinh ra đã có được ý thức của mình, như Ngân Luyến là Linh này đều có thể dùng hình người để xuất hiện, nếu như có thể hấp thu, quả thật sẽ tăng rất nhiều lực lượng.

Nếu Linh có thể hóa thành hình người, vậy đại biểu cho nàng đã xuất hiện đầu tiên ở thiên địa, chỉ có Linh sinh ra khi đó, mới có sức lực cường đại như vậy... Nói cách khác, thời đại Ngân Luyến sinh ra còn ở trước viễn cổ, có lẽ đại lục có bao nhiêu lịch sử, nàng sẽ sống bấy nhiêu...

"Không thể!" Hạ Như Phong chưa suy nghĩ đã lạnh giọng từ chối, nàng nắm chặt nắm đấm rồi thả lỏng ra, đôi mắt đen cũng hiện ra tia âm trầm: "Cho dù như theo lời ngươi, Ngân Luyến khiến cho sức lực của ta được tăng trưởng, nhưng mà nàng là bằng hữu của ta."

Đúng vậy, mấy ngày này, nàng sớm đã xem Ngân Luyến thiếu nữ đáng yêu này như bằng hữu của mình, vì vậy nàng tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện tổn thương Ngân Luyến.

Huống chi, lúc trước là Ngân Luyến dũng cảm quên mình cứu Vật Nhỏ, nàng lại đều không thể làm ra loại chuyện này.

Lúc này các triệu hồi thú đứng ở thế giới triệu hồi thư, cũng cảm nhận được kiên quyết trong lòng nàng, đều may mắn vì đi theo một chủ nhân như thế. Ở trong chúng thú, khế ước muộn nhất với Hạ Như Phong là Thanh Linh, cũng là người không hiểu Hạ Như Phong nhất ở trong này, cho nên nghe thấy lời nói của Hạ Như Phong đột nhiên rung động, thầm may mắn lúc trước đi theo nàng.

Ở đại lục cường giả vi tôn, có ai mà không cần thực lực? Thử hỏi có ai lại có thể vì cái gọi là bằng hữu, buông tha cho thực lực sắp đến tay?

Như chỉ có nàng, mới có thể không chút do dự từ chối, mà lựa chọn đi theo chủ nhân như vậy, là việc làm chính xác nhất cuộc đời này của hắn.

"Ngươi rất đặc biệt." Long hoàng cười khổ lắc đầu, tuy ông đã đoán được Hạ Như Phong sẽ không chịu, nhưng chưa từng dự đoán được, nàng không suy nghĩ đã từ chối, điểm ấy là thật ngoài dự kiến của ông, nếu như ông là nhân loại, chỉ sợ không thể làm được quyết đoán như nàng.

"Ta cũng chỉ là con người, cũng sẽ có tình cảm của mình và người muốn bảo vệ, cho nên ta cũng không có gì đặc biệt." Hạ Như Phong lắc đầu, giọng nói lạnh nhạt như một cơn gió thổi qua.

Quả thật Hạ Như Phong nàng rất cần thực lực, nhưng tuyệt đối sẽ không vì thực lực mà làm ra chuyện tổn thương bằng hữu. Nếu không ngay cả chính nàng cũng sẽ xem thường mình.

"Thật ra, lần này tìm đến ngươi là có một chuyện cần hỗ trợ của ngươi." Long hoàng bước chân khẽ đi về phía Hạ Như Phong, ôn hòa trong đôi mắt xanh kia dần rút lui, thay thành vẻ mặt ngưng trọng, dừng chân lại, nhìn về phía nữ tử lạnh nhạt trước mặt, ông nhẹ giọng nói: "Ngươi có biết vì sao Long tộc bị phong ấn ở đây không?"

Hạ Như Phong híp mắt lại, nàng biết, lời nói sau đó, có lẽ mới là nguyên nhân chân chính Long hoàng tìm đến mình.

"Vào thời đại viễn cổ, Long tộc cũng xuất hiện cường giả lớp lớp, càng xuất hiện nhiều Long thần và bán thần thú như vậy, Long thần cũng là một triệu hồi thú của Bạch Thần, từ khi đại chiến viễn cổ bùng nổ, Long thần đã biến mất, mà trước khi Long thần biến mất đã nghĩ đến, không có mình khống chế, nói không chừng Long tộc cường đại sẽ liều lĩnh báo thù cho mình, vì không mang đến nguy cơ cho Long tộc, cho nên hạ cấm chế, Long trên thất giai đều không thể rời khỏi Nam Hải, vốn ta cũng không biết người hạ cấm chế là ai, lại ở một đoạn thời gian trước, vô tình phát hiện ghi lại đoạn chuyện cũ này."

Lòng của Hạ Như Phong hung hăng nhảy một cái, chẳng những bộ tộc Bạch Hổ, ngay cả Vật Nhỏ đều có liên quan đến Bạch Thần? Vậy Long thần biến mất thế nào? Nếu có hai bán thần, như vậy Bạch Thần không nên thất bại ở trong đại chiến, nghĩ đến đây, Hạ Như Phong hỏi nghi hoặc trong lòng ra.

Nghe được nghi vấn của nàng, Long hoàng khẽ lắc đầu, trong miệng phát ra một tiếng thở dài: "Ở trước khi Long thần đại chiến, cũng đã ngã xuống, nghe nói đại chiến hai bán thần với Bạch Thần, trừ triệu hồi thú và thê tử Nặc Phỉ ra, là Bán Thần tin tưởng nhất, Long thần đương nhiên cũng tin tưởng bọn họ, chính bởi vì tin tưởng, Long thần bị bọn họ lừa đến chỗ xa, liên thủ đánh chết, chờ Bạch Thần đuổi đến, Long thần cũng đã chết, vì bảo vệ hồn phách cua Long thần, Bạch Thần để thân thể của nó ở bên cạnh một qua trứng mới sinh ra không lâu, chỉ là sức lực của Long thần quá mạnh mẽ, cho nên cần ở trong trứng ngủ say rất lâu."

Thì ra là thế, Hạ Như Phong nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, lúc này mới rõ lai lịch của Vật Nhỏ.

Nhưng nó ngủ say là ngủ hơn vạn năm, cho đến ngày đó mình trừ hoả núi, nó mới phá xác mà ra. Không ngờ lúc trước đánh bậy đánh bạ, lại khế ước với Long thần chuyển thế. Huống chi Long thần này, lại từng là triệu hồi thú của Bạch Thần.

"Vậy bộ tộc Long Đồ Đằng là xảy ra chuyện gì?" Hạ Như Phong nhướng mày, bỗng nhiên nhớ đến Mộ Dung Thanh Nguyệt, chẳng lẽ bộ tộc Long Đồ Đằng đã tồn tại ở thời đại viễn cổ? Vì sao thế lực ở thời đại viễn cổ lại xuống dốc đến mức này?

"Như suy nghĩ của ngươi, bộ tộc Long Đồ Đằng có lịch sử đã lâu, nhưng mà lúc Long thần còn sống, bộ tộc Long Đồ Đằng hưng thịnh phồn vinh, vô số thánh thủy, từ sau khi Long thần biến mất, thời gian vạn năm, bộ tộc Long Đồ Đằng xuống dốc không phanh, may mắn bọn họ còn có một người có huyết mạch Long thần, có thể cảm nhận được Long thần tồn tại, đúng rồi, lần này người huyết mạch Long thần, bây giờ đang ở Long cung nhận truyền thừa lực lượng."

"Cái gì? Thanh Nguyệt ở đây sao?" Trong mắt Hạ Như Phong hiện ra vui sướng, nhớ đến đã nhiều năm chưa nhìn thấy Mộ Dung Thanh Nguyệt.

"Lúc trước sau khi ngươi nhắc qua bộ tộc Long Đồ Đằng, ta đã phái người đi Tây Huyễn đại lục tìm bọn họ đến, bây giờ trừ người huyết mạch Long thần ở Long cung, tộc nhân còn lại đều ở Tây Vực, chúng tộc nhân ở dưới sự trợ giúp Long tộc, thực lực đều có biến hóa tăng mạnh, lại cũng không phải ngươi từng thấy qua bộ tộc Long Đồ Đằng." Long hoàng cười ôn hòa, mắt xanh nhìn về phía Hạ Như Phong, tiếp tục nói: "Hơn nữa, ở Tây Vực vốn là có bộ tộc Long Đồ Đằng, chỉ là người huyết mạch Long thần lại sinh ra ở bộ tộc Long Đồ Đằng Tây Huyễn đại lục, nếu ngươi muốn đi Tây Vực, nói không chừng sẽ có cơ hội nhìn thấy bọn họ."

Khi nghe nói bộ tộc Long Đồ Đằng là từ viễn cổ kéo dài đến bây giờ, Hạ Như Phong đã biết bộ tộc Long Đồ Đằng này cũng không đơn giản, cho dù là tiếp tục xuống dốc, dù sao lịch sử cũng đã lâu như vậy, dù kém cũng sẽ không kém hơn tứ thú gia tộc.

"Mà lần này tìm ta ngươi, là vì việc giải trừ phong ấn..." Vẻ mặt trầm xuống, Long hoàng nghiêm mặt nói.

"Giải trừ phong ấn?" Trong đôi mắt đen xẹt qua kinh ngạc, Hạ Như Phong khẽ nhíu mày lại: "Không biết ta có việc gì có thể giúp?"

"Giải trừ phong ấn rất đơn giản, chỉ cần Long thần đại nhân đột phá đến Thánh Thú, vậy cấm chế của hắn sẽ tự động giải trừ."

"Ta hiểu rồi." Hạ Như Phong gật đầu, khuôn mặt hiện ra một vẻ kiên định: "Ta sẽ giúp Vật Nhỏ trở thành Thánh Thú, ngươi có thể yên tâm."

Như đã sớm đoán được đến đáp án, Long hoàng cũng không có bao nhiêu kinh ngạc, chỉ là cười ôn hòa: "Ta tin tưởng ngươi, nhưng về sau Ngân Luyến vẫn là đi theo ngươi, thực lực của nàng rất mạnh, bởi vì mất đi tất cả trí nhớ, nên mới không phát huy ra được, về phần người huyết mạch Long thần kia, tạm thời các ngươi còn chưa thể gặp nhau."

"Được." Nhớ đến Vật Nhỏ, Hạ Như Phong không từ chối yêu cầu của Long hoàng, bỗng nhiên nhớ đến cái gì đó, hỏi: "Cấp bậc của Ngân Luyến là chuyện gì xảy ra?"

"Ta dùng vật che dấu thôi, nếu để cho người ta biết nàng là Linh, sẽ dẫn đến phiền toái không cần thiết."

Long hoàng nói như gió thoảng, Hạ Như Phong lại âm thầm kinh hãi, ngay cả thiên phú của nàng cũng đều không thể nhìn ra thực lực chân thật của Ngân Luyến, vậy vật phẩm che dấu thực lực kia lại có bao nhiêu cường đại? Có lẽ là thực lực của mình không đủ, nếu trở thành Thánh Linh, chỉ sợ cũng có thể dễ dàng nhìn ra bản thân Ngân Luyến.

"Ta hiểu rồi, Long tộc ta đã đến, cũng đã đến lúc rời đi." Hạ Như Phong nhìn Long hoàng một cái, xoay người rời đi, nhưng mà ở lúc nàng xoay người, phía sau truyền đến một giọng nói ôn hòa.

"Sau khi đi Tây Vực, trăm ngàn lần phải cẩn thận ma nhân."

Hạ Như Phong chợt ngẩn ra, dừng chân lại, cảm thấy lời nói của Long hoàng không hề rõ hàm nghĩa, chỉ là nàng cái gì cũng đều không hỏi, đưa lưng về phía Long hoàng, khẽ gật đầu, lại bước chân đi, cũng không quay đầu lại rời khỏi điện phủ.

Long hoàng thở dài, nhắm hai mắt lại, lúc mở mắt xanh ra, trong mắt xẹt qua một tia khác thường: "Hy vọng ngươi có thể găp may..."

Bên ngoài Long cung, Hạ Như Phong liếc mắt một cái đã thấy Ngân Luyến bị mọi người vây quanh ở bên trong, mày không dấu vết nhíu lại, trong mắt xẹt qua tia lạnh lẽo, ngón tay chỉ ở không trung một chút, ánh sáng phát ra, bóng dáng của vật nhỏ xuất hiện ở trước mặt của nàng.

Hạ Như Phong nhìn về phía Vật Nhỏ, lạnh lẽo dần rút đi, đôi mắt đen hiện lên trêu tức: "Ngân Luyến bị ăn hiếp, ngươi đi giải quyết."

Vừa rồi lời nói của Long hoàng Vật Nhỏ đều nghe thấy, tự nhiên tràn đầy thương tiếc với Ngân Luyến, hơn nữa lúc trước Ngân Luyến đã liều mình cứu giúp, phân tình nghĩa kia lại tăng thêm một phần, lúc này, nhìn thấy đám Long kia vây đánh Ngân Luyến, áo có thể chịu được, vì vậy sau khi Hạ Như Phong dứt lời, đã tức giận đi qua.

"Hừ, không biết sao Long hoàng bệ hạ lại giao nhiệm vụ kia cho ngươi." Nữ tử y phục hồng kiêu căng ngẩng lên đầu, đôi mắt khinh thường đảo qua Ngân Luyến, bộ dạng kia ngạo mạn, cũng không để Ngân Luyến vào trong mắt: "Một Ngân Long nói chuyện lắp bắp, tính cách yếu đuối, có tư cách gì đi đưa lời nhắn cho Như Phong đại sư? Không biết rốt cuộc bệ hạ thiên vị điểm nào của ngươi."

"Chính là ngươi căn bản không có tư cách này, cũng không biết chỉ dùng âm mưu quỷ kế gì, mới khiến cho bệ hạ chọn ngươi đi truyền tin."

Ngân Luyến oan ức rũ đầu, nắm chặt nắm đấm mềm mại, một lời không nói ra lời, lúc mọi người nhìn thấy, nàng đây là biểu hiện chột dạ.