Ta Nổi Tiếng Khắp Đế Quốc

Chương 27




“Cái này không thể nào!”

“Hắn nhất định là ăn gian!”

” ‘Bạch Lông Thảo’ nhát gan như vậy làm sao có khả năng sẽ thân mật với người như thế?!”

“Hắn nhất định là giở trò gì! Ngày hôm nay hắn còn cưỡng bức dụ dỗ Tiểu Văn!”

“Hắn ngay cả kiến thức căn bản đều không có làm sao có khả năng có lực tương tác cao như vậy!”

Tiếng hét chất vấn liên tiếp vang lên trong hội trường, người chủ trì không thể không trực tiếp dùng ‘Âm thanh yên tĩnh’ mới khiến mọi người im lặng, “Yên tĩnh! Các tuyển thủ còn đang thi đấu! Tất cả các tuyển thủ khi tiến vào sân đều bị hệ thống giả lập kiểm tra, bất kì thủ đoạn gian lận nào cũng không thể qua mắt được kiểm tra của hệ thống giả lập!”

“Ồ không, nhìn này!” Khi người chủ trì còn muốn nói gì đó, đột nhiên liếc tới chỗ của Đoạn Ngọc Giác, trong nháy mắt ngữ khí biến thành thán phục!

Ngay lúc đó, hơn ba Linh Hoa —— ‘Bạch Lộng Thảo’, ‘Thất Khung Hoa’, ‘Tuyết Già Hoa’, trong đó ‘Thất Khung Hoa’ tính khí không tốt nhất, một khi chọc giận nó thì ngươi đời này cũng không lấy được hảo cảm từ bất kì bông ‘Thất Khung Hoa’ nào! Toàn bộ bộ tộc ‘Thất Khung Hoa’ đều sẽ đóng chặt với ngươi!

Nhưng là giống cái trước mắt này, vẻn vẹn chỉ là thờ ơ đụng một cái vào lá của ‘Thất Khung Hoa’, nó dĩ nhiên hoàn toàn mở ra!

Mọi người đều biết, Linh Hoa là một chủng tộc cực kì bài xích người ngoài và cũng vô cùng đoàn kết, ngươi chọc một trong những đóa hoa của chúng nó, rất có thể bị các loại Linh Hoa khác bài xích, nhưng cùng lúc, khi ngươi đang an ủi một đóa Linh Hoa, lại đồng thời đi an ủi một đóa hoa khác, hai đóa hoa này rất có thể liền đánh nhau!

Mà hiện tại,  giống cái này một tay an ủi ba đóa Linh Hoa, chúng nó một điểm phản kháng thậm chí muốn độc chiếm người động viên cũng không có, thuận theo quả thực liền tiết tháo đều đi hết!

Đây thật sự là đám Linh Hoa ( ác ma) cao quý lãnh diễm làm người giận sôi sao?!

Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn tình cảnh trước mắt này, cảm giác tam quan của bọn họ đều bị thay đổi!

“Ta nhất định là hoa mắt…” Người chủ trì lẩm bẩm nói, dụi dụi con mắt nhắm lại liền mở, thoáng lùi về sau một bước, sự thực tàn nhẫn nói cho hắn biết hắn không phải hoa mắt!

Cùng người chủ trì trợn mắt hốc mồm còn có tất cả khán giả!

Nhưng là bọn hắn bởi vì trạng thái ‘Âm thanh yên tĩnh’ của người chỉ trì đặt ra mà không thể mở miệng nói chuyện, hiện tại chỉ có thể mở cái miệng thật lớn bày tỏ nỗi khiếp sợ của mình!

Bọn họ nhìn thấy thiếu niên tóc đen lạnh nhạt sờ sờ cánh hoa của ‘Bạch Lộng Thảo’, đâm đâm hoa tâm của ‘Thất Khung Hoa’, xoa xoa lá cây của ‘Tuyết Già Hoa’, mấy vị Linh Hoa này thụ sủng nhược kinh chập chờn hoa lá, ‘Thất Khung Hoa’ còn giống như lấy lòng dùng nhành hoa đem ‘Cánh hoa’ đưa cho Đoạn Ngọc Giác!

Chuyện này quả thật là quét mới tam quan của mọi người!

Các giám khảo ở đây cũng kinh ngạc nhìn cảnh này, bọn họ sống lâu như vậy, vẫn không có nhìn thấy một Linh Hoa chủ động đi lấy lòng giống cái! Tất cả mọi người không dám thở mạnh một chút, con mắt vững vàng mà đóng chặt vào trên người của Đoạn Ngọc Giác, chỉ thấy thiếu niên tóc đen ưu nhã cầm cánh hoa ‘Thất Khung Hoa’, đem cánh hoa đặt một bên, âm thanh lãnh đạm như băng tuyết trên đỉnh núi, trong suốt kỳ ảo không có một tia tạp chất, cậu giống như đang khen thưởng sờ sờ ‘Thất Khung Hoa’, nói: “Cảm tạ, ta rất yêu thích.”

Đóa hoa của ‘Thất Khung Hoa’ nở rộ càng nhiệt liệt! Cánh hoa còn lay động ở trong lòng bàn tay của Đoạn Ngọc Giác, thật giống như đang làm nũng!

Ta X! ‘Thất Khung Hoa’ nỗi danh nhất trong đám linh hoa cấp thấp khó tính đang làm nũng! Mẹ nhà nó ngươi nhất định đang đùa ta!

Tất cả giáo sư dũng không biết làm sao để bày tỏ nội tâm xoắn xuýt của mình bây giờ, tất cả khán giả bao quát người chủ trì đều nhìn chằm chằm Đoạn Ngọc Giác cùng ba cây Linh Hoa kia, dĩ nhiên hoàn toàn không có ai lại đi quan tâm Dịch Khanh Văn!

Vốn tưởng rằng lực tương tác cao nhất của thiếu niên này cũng chỉ làm được trình độ như thế này, kết quả trong nháy mắt hai loại Linh Hoa khác tựa hồ cũng học tập ‘Thất Khung Hoa’! Mỗi chậu hoa đều dùng nhành hoa cấp Đoạn Ngọc Giác tặng đồ! Mười mấy nhành hoa đều bọc lại đồ vật đưa về phía trước Đoạn Ngọc Giác, mà hình như là sợ tổn thương thiếu niên cho nên đều dừng lại ở vị trí cách thiếu niên mười cm, khéo léo lắc nhành hoa, giống như đang khẩn cầu chủ nhân quan tâm.

Sự cao quý lãnh diễm, tiết tháo của các ngươi đâu rồi! Đâu rồi! Cái ánh mắt nhìn chúng ta như là cặn bã của các ngươi khi làm khó dễ chúng ta đâu rồi!! Đáng yêu như thế, dễ thương như thế, săn sóc như thế đúng là Linh Hoa sao?! Các ngươi là trung khuyển cỡ lớn khoác vỏ ngoài của Linh Hoa đúng không?!

Người chủ trì ở trong lòng không ngừng mà gầm thét lên, nhưng căn bản không nỡ dời mở mắt, hắn ngược lại muốn biết Đoạn Ngọc Giác lúc này sẽ làm thế nào.

Đoạn Ngọc Giác chỉ là lần lượt từng cái sờ sờ cánh hoa của bọn họ, nhàn nhạt nói: “Từng cái từng cái đưa đến ta đều rất yêu thích, cám ơn các em.”

Linh Hoa được khích lệ lay động vòng eo, thụ sủng nhược kinh lại duỗi ra mấy cái nhành hoa, đem nhiều đồ vật mà Đoạn Ngọc Giác thích đến, đóa hoa nở rộ càng hoàn mỹ, có vài bông hoa vươn đến trước mặt Đoạn Ngọc Giác giống như đang nói, “Cầu khích lệ cầu an ủi cầu xoa xoa!”

Đoạn Ngọc Giác quả thực đi sờ sờ bọn họ, bộ dáng bình thường cao quý lãnh diễm tất cả đều ném đi uy ma thú!

“Nguyên lai còn có hái tử có lực tương tác như thế …. Chủ nhiệm lớp luôn luôn chỉ có một bộ mặt rút đi sự nghiêm khắc trên mặt, vui mừng kích động nhìn Đoạn Ngọc Giác, thở dài cùng với hai người bên cạnh, “Tâm hồn của đứa bé này nhất định rất tinh khiết, những Linh Hoa đó mới yêu thích hắn như vậy.”

“Phải a, ” hiệu trưởng vui mừng cười cười, “Chỉ cần hắn có thể tiếp tục giữ vững, ngày sau nhất định có một thành tựu lớn, ngay cả lực tương tác của ta đối với ‘Thất Khung Hoa’ đều không có cao như thế…”

“Nói thật ra, ta còn chưa từng gặp cảnh tượng như thế này đâu, ” chủ nhiệm lớp thở dài nói, “Linh Hoa đều là cao quý lãnh diễm tính bài ngoại đồng thời bao che khuyết điểm, ngươi không biết đắc tội với bọn họ lúc nào, lúc nào có biểu tình mềm mại như vậy, vừa nãy ta thấy ta thật không nỡ dời mở mắt đâu…”

Chủ nhiệm lớp cảm thán vẫn chưa hết, đột nhiên truyền đến một tiếng vang thật lớn! Trong nháy mắt đưa tới vô vàn ánh mắt quan tâm về nơi đó, ánh mắt của mọi người đều tập trung đến trên người Dịch Khanh Văn!

Chậu ‘Thất Khung Hoa’ trong tay hắn dĩ nhiên ở trên mặt đất! Chậu hoa đều ngã đi tới một góc!

Nhìn thấy ánh mắt của mọi người, mặt Dịch Khanh Văn lập tức liền đỏ, vừa nãy bởi vì ‘Thất Khung Hoa’ chết sống không nể mặt hắn, Dịch Khanh Văn bởi vì Đoạn Ngọc Giác làm náo động lớn mà đặc biệt nôn nóng không thể khống chế tốt dị năng hệ mộc trên tay, thậm chí muốn dùng ưu thế của dị năng hệ mộc sai sử ‘Thất Khung Hoa’ nở hoa, nếu là bình thường ‘Thất Khung Hoa’ nói không chừng liền thật nở hoa rồi, nhưng là bây giờ nơi này có hương vị mà nó thích a!

‘Thất Khung Hoa’ tin tưởng người kia nhất định sẽ bảo vệ mình, vì vậy nhất thời tàn nhẫn trực tiếp đem mình ném tới trên đất!