" Ngươi uống nước không?"
" Văn Mang ngươi rõ ta không dùng được mà"
" Ân ta lầm"
Hai người chi gian im lặng bầu không khí phá lệ xấu hổ, Văn Mang im lặng vì không biết mình ở nơi nào cương vị cùng Tu Y nói, còn Tu Y im lặng hắn không nghĩ cùng một linh hồn nhưng bất đồng người ảo tưởng.
" Ngươi... vì sao lại chuyển đi?" trước nói là Văn Mang.
Chuyển đi?... Tu Y hơi ngập ngừng: " Ta cũng đã biến thành người... nên cùng ngươi ở chung cũng không quá hợp lệ đi"
Văn Mang khó hiểu biến thành người thì đã thế nào? Hắn cũng chưa từng chê qua sao Tu y lại phải chuyển đi.
Nhìn Văn Mang mơ màng ánh mắt Tu y tâm không khỏi quá mềm hành động này cực kì giống Long Ngạo Thiên giả ngu trước kia, khoang! Hắn không được u mê như vậy, Văn Mang không phải Long Ngạo Thiên, không cần sinh giả tâm ý. " Nếu không có chuyện gì thì ta về trước đây"
Chuẩn bị đứng lên ra về, Tu Y bị lực đạo kéo giựt lại về phía sau, cả người ngả vào cái ngạnh bang lòng ngực, xuyên qua lớp áo ngoài, Tu Y có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng từ ngực của người ôm lấy hắn, cùng hữu nghị tim đập nhanh chóng bất giác hòa làm một tan trong cả hai nhịp tim. " Ngươi... đang làm gì?"
Văn Mang cũng không rõ mình làm gì, nhìn Tu Y sau lưng hắn một mảng không tha, hắn nguyên bản là luôn hướng về hắn, cùng hắn nói yêu đương ở bên hắn trọn đời chứ không phải chia nhau ra mỗi người một nơi cả đời không giao trạm, đôi mắt hạ dần sắc tối tia bạo khuất bị che giấu từ lâu nay như dã thú muốn thoát ra, không muốn không muốn hắn lại rời đi.
Văn Mang sắc mặt nguy hiểm toát ra Tu Y theo bản năng nhận biết được, nhưng không phải sợ hãi ý vị hắn chỉ cảm thấy rất quen thuộc nam nhân này, trong đầu hiện lên khung cảnh xa lạ, đồng tử miêu mê li mờ mịt hướng nam nhân cọ cọ, cả hai người lăm vào sương mù tình huống mà cho nhau thống khoái, một đêm xuân nồng.
Tu Y thấy mình ở một cái hoàn cảnh xa lạ, xung quanh người đều xuyên qua hắn mà đi, hắn là cái linh hồn đi? Nhưng không để hắn suy nghĩ va chạm linh hồn mạnh mẽ từng nhấp kéo hắn linh hồn trở lại, lần nữa tỉnh lại hắn cả người đều giống lần đầu cùng Long Ngạo Thiên làm tình huống cả người ê nhức mệt mỏi, nhất là phía dưới địa phương khó nói.
Bụm mặt lại Tu Y không biết bản thân bị cái gì, chuyện hôm qua cứ như một hoang đường giấc mơ, hắn cùng Văn Mang ngủ.
" Ngươi tỉnh"
Tu Y không nghĩ trả lời hắn.
" Ta cũng không biết chuyện tối qua là như thế nào? Nhưng ta sẽ chịu trách nhiệm"
" Không cần"
Văn Mang giữ chặt tay Tu Y lại, khó chịu nói hắn: " Ta nói là ta sẽ chịu trách nhiệm"
Tay đau Tu Y mày nhăn lại, Văn Mang thấy vậy tự giác biết mình quá sức buông lỏng tay ra,hạ giọng hóng hắn: " Hỏa Hỏa ngoan được không? Ta cùng ngươi luyến ái được không?"
Bị hỏi Tu Y hai lỗ tay hơi khảy trợn mắt nhìn về Văn Mang, Văn Mang muốn cùng con miêu luyến ái, cầm thú đâu: " Ngươi cầm thú?"
Bị hai từ cầm thú này phát ra Văn Mang cảm giác thật muốn cười, như cũ liêu miêu: " Cầm thú a~~~ đúng là giờ ta đang có một con miêu đâu"
" Hừ không quan ngươi" Tu Y quay sang một bên không lí hắn.
" Vậy ngươi có cùng cái cầm thú này qua một đời không?"
Tu Y do dự, hắn không muốn lại như trước mất đi Long Ngạo Thiên khổ sở, hắn lí trí bảo tránh xa nhưng hắn tâm lại ra sức bắt hắn phải chấp nhận sự thật, người này làm hắn động tâm, không rõ Văn mang phải là nguyên bản Long Ngạo Thiên kiếp trước hay không. Vậy thì cứ như vậy ái một đời đi.
Tu Y cùng Văn Mang ở bên nhau, tính ra cũng được tiểu đội trong ủng hộ, hai người dọn chung qua một nhà mà sinh sống cùng nhau.
Trước mắt chuyện phải lo là Ất Thương cùng Tử Kỳ, hai chuyện cần làm là tác đi Tử Kỳ không gian.
Một tuần sau hắn liền có cơ hội, theo tình báo là một tuần sau là tang thi triều công thành, hội nghị họp gắp giữa Ất Thương cùng quân đội thế lực, với một số đội dị năng giả có thực lực, Ất Thương lần này mang theo Tử Kỳ cùng đi.
Tu Y theo Tử kỳ ra khỏi phòng họp cùng nàng một gian đối lập, Tử Kỳ cho nàng không gian tự tin tiểu đội không làm gì nàng nên theo hắn thật dứt khoác, nhưng theo sau vẫn vài cái vệ sĩ.
" Ngươi muốn gì?" nàng hất mặt lên cùng hắn ngoại nói, trước kia hắn còn tưởng nàng chỉ là cái âm trầm nữ nhân không ngờ lại kiêu ngạo không che dấu được.
" Trả lại vật tư cho đội ta"
" Nếu ta không trả các ngươi làm được gì ta? Ân?"
Tu Y không cùng nàng nói tiếp trực tiếp cướp đoạt không gian của nàng, như vậy liền quay đi, để lại Tử Kỳ căm hận nhìn hắn tưởng đến bọn hắn sẽ như thế nào tính kế nàng cùng Ất Thương,
Một ngày đẹp trời, tang thi triều bất chợt tấn công trước dự định.
Mỗi người một vị trí trên tường thành, không ngừng vận động dị năng muôn vạn loại dị năng đều xuất hiện nhưng điều bọn hắn lo nhất bây giờ đầu đàn tang thi vẫn không rõ tung tích.
Trận chiến kéo dài bao nhiêu phe nhân loại càng thiệt hại bấy nhiêu, từng đợt tang thi nhanh chóng tiến lên.
Dị năng hao hụt người càng nhiều mọi thứ càng bất lợi. Sử dụng lại dây đằng cúc hoa phía trước mài mò tìm cao cấp năng lượng tang thi nhưng ngoài thành hoàn toàn không có dao động năng lượng nào.
Ngoài thành không có như vậy chỉ có thể,... cùng suy nghĩ hắn cùng Văn Mang tìm kiếm năng lượng trong thành quả thật có cái lấp lóe cường đại năng lượng năm cấp tang thi, nếu không nhờ hắn đột phá tinh thần 90 cũng khó có thể nhận ra.
Cả hai người cùng tới nơi mới biết cái này tang thi là Ất Thương hoặc có thể nói cụ rối bị tang thi thao túng kí sinh còn Tử Kỳ thân thể đã bị cắn nát hoàn toàn không còn gì.
Năm cấp tang thi thực lực quả không tồi còn là cái tinh thần kiêm hỏa dị năng tang thi dù chưa nói được nhưng Tu Y nhìn ra được tia thần trí.
Cả hai người cùng nhau chiến đấu nhưng vẫn không tổn thương được một tất của tang thi.
Hai người trước đã bị dị năng tiêu hao mệt mỏi, khả năng chiến đấu cũng không còn cao, hắn đành dùng tinh thần lực cùng tang thi đấu cùng nhau một trình độ bất khả chiến bại chỉ giữ vững tang thi dừng lại hồi lâu ra hiệu cho Văn mang lợi dụng sơ hở mà chiến đấu.
Cuối cùng tang thi triều tan đi, nhân loại lần này thắng lợi nhưng Văn Mang một cái tay lại hoàn toàn bị phế đi.
Lúc đó là do hắn quá chủ quan, tang thi kia còn cái hậu chiêu bị hắn giam cầm tinh thần lực nhưng vẫn vận chuyển được bên ngoài hỏa hệ là chắn, hỏa hệ biến dị thiêu đứt gân tay Văn Mang là hắn sở danh tàn phế.
Mái nắng nhà, Tu Y như thường lệ bị đánh thức bởi một con muỗi lớn thật đáng ghét, nhưng không cho Văn Mang làm càn, hắn còn có cái nhiệm vụ cao cả hơn là làm giàu sau này, nên đây là cảnh buổi sáng.
Văn Mang hằng ngày cùng ái nhân muốn đánh hồi pháo hữu nhưng hắn ái nhân lại cuồng kiếm tiền tờ mờ sáng là chạy đi đánh tang thi, chiều tối mới về đến nhà, nguyên ngày không gặp gặp lại thì nhà hắn Hỏa hỏa lại than mệt không muốn cho hắn hưởng phúc lợi. Cứ như vậy kéo dài ba năm sau đến khi Tu Y phát hiện tích phân không thể kiếm được hắn tinh thần lực sở hữu B+, tích phân +215, cảm giác thật giàu sau hắn mới chính thức nghỉ hưu cùng Văn Mang rời xa căn cứ kiếm cái núi cao dã ngoại làm chỗ dừng chân. Tu Y thấy vậy thật thoải mái không cần suốt ngày mặc áo khoác đâu.
Mạt thế nhân loại trừng phạt kết thúc mở đầu ra thời kì mới, ở tìm kiếm cổ tích xưa phát hiện ra hai bộ xương khắng khích bên nhau một cái người gen một cái mang lai mèo gen tạp tách không rời.
[ Hoan nghênh ký chủ trở về hệ thống không gian, chúc mừng hoàn thành xong nhiệm vụ trừng phạt]
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cuối cùng cũng kết thúc rồi, ta đẩy nhanh kết chút haha,.... à mà thế giới sau ta tính cho niên hạ hay dẫn đường nhỉ???