Ta Muốn Nghỉ Hưu

Chương 41: Trừng phạt thế giới 5




Tu luyện ngắn ngủi kéo cũng hơn buổi trưa, Tu Y yên lặng đánh giấc ngủ ngắn dù sao xung quanh hắn cũng không có cái gọi là người.

" Nơi này hảo kì lạ" Thương Hi nhìn bên đông phố, tự hỏi.

Lạc Dương cũng nhạy bén phát hiện nơi này bất thường, thành phố A đông khu là nơi tập trung các xí nghiệp nhiều nên dân cư ở đây tất nhiên là hơn hẳn các khu còn lại. Nhưng nơi này tang thi như vậy thiếu thì đúng thật kì lạ:" Nơi này xác thật có vấn đề"

" Các ngươi có để ý tang thi lãng vàng nơi đây đa số là cấp hai không?" Lực Tử lên tiếng thu hút chú ý của mọi người trên xe, không khí trong xe trầm trọng hơn, mọi người đều có chung suy nghĩ thực vật lần này quả thật không đơn giản.

Lạc Dương mở cửa xe ra lệnh:" Cùng nhau xuống Tử kỳ ở lại trên xe, như kế hoạch cũ trước cho Lực Tử phát động dị năng còn lại tiêu diệt bớt xung quanh khu vực tang thi"

"Rõ" đồng thanh lên tiếng. Có kinh nghiệm lần trước Lực Tử dễ dàng tìm kiếm được xung quanh thực vật biến dị, năm người còn lại dù nhiều chỉ tang thi cấp hai nhưng nhờ Lạc Dương hỏa 3 cấp dị năng cùng biến thái Văn Mang lôi hệ ba cấp nhanh chóng dọn sạch khu vực tang thi.

"Phát hiện được bao nhiêu?" Lạc Dương thu hồi ngọn lửa, hỏi đang định thần Lực Tử.

Lực Tử sắc mặt trắng nhợt hai lần phát dị năng diện tích lớn tiêu hao nhiều năng trên trán mồ hôi nhễ nhại, gụt người xuống sau mới mở dần hai mắt ra, lấy tay xoa trên trán mồ hôi mới nói với Lạc Dương:" Lần này nhiều hơn lúc nãy hai chỉ có một loài yếu nhược chắc chưa tới cấp 1 biến dị, hai loại 2 cấp cuối cùng là lợi hại nhất gia hỏa khả năng kháng cự tinh thần của ta ở bên kia dãy nhà ấm(nhà ấm hình như dùng trồng hoa thì phải?)

" Vậy chúng ta xử nào trước?" Thương Hi dùng thủy hệ rửa sạch tinh thạch rồi đưa lại cho Tử Kỳ.

" Ta có kiến nghị này được không?" Mục Vinh lên tiếng.

Lạc Dương nạc nhiên nhìn song huynh Mục Vinh Mục Tâm lần đầu tiên nói riêng. Không nói như vậy có ý xấu gì nhưng Lạc Dương hắn là cái bộc bạch người đối với hành vi của hai huynh đệ này hắn luôn không nhịn được cười." Mục Vinh? Có ý kiến?"

" Ta thấy chúng ta nên trước dọn dẹp hai cái cấp 2 vì nó khó khống chế hơn cái còn lại cấp 0 thực vật, sau nhờ Thương Hi tạo một lớp tường nước xung quanh nhà kính kết hợp với lôi hệ dẫn nước thực vật kia ắt không ra được. Còn ta cùng Mục Tâm kết hợp ta dùng thổ hệ mở một lối dưới đất Mục Tâm sử dụng xung quanh sắt thép tạo lớp mỏng dưới nền đất"

"Ý ngươi thế gọng kìm?" Hắn thật sự ngạc nhiên Mục Vinh trước giờ luôn ít nói tính cách khá khác biệt với Mục Tâm nhưng Lạc Dương chưa từng nghĩ Mục Vinh lại có bộ óc chiến lược như vậy.

" Có thể nói vậy, ngươi cùng Lực Tử một cái hỏa hệ một cái mộc hệ thích hợp chiến đấu với thực vật biến dị hơn" Mục Vinh lạnh mặt dùng khăn tay lau miệng cho Mục Tâm, đến giờ Lạc Dương mới biết lần này tại sao có mình Mục Vinh nói, hắn em trai Mục Tâm đang đầy miệng snack mới tìm được trong cửa hàng- Lạc Dương nén cười nghiêm túc suy nghĩ cách Mục Vinh nói.

Cách Mục Vinh tuy tốn lớn lượng dị năng nhưng không phải không thể, muốn làm cách này phải bổ sung tinh thạch lại nếu lúc đó hắn đối phó với biến dị thực vật kia không thành công sẽ nguy hại cả đội.

Nói kế hoạch của Mục vinh cho mọi người nghe cũng không ai dị nghị, tổ đội chớp mắt tiêu diệt được hai cấp biến dị hoa lưu ly cùng giống hoa ăn thịt của một nhà giàu nào đó- ai có thú vui tao nhã đem giống cây từ rừng sâu về tiêu khiển được quả thật quá nhàn rỗi- Lạc Dương tặc lưỡi nghĩ.

Dùng tinh thạch bổ sung năng lượng thiếu hụt lúc nãy, cả tổ đội cùng nhau tác chiến còn chỉ biến dị cấp 0 thực vật xin lỗi không đủ để đại gia nhét kẽ răng.

Thương Hi, Mục Vinh cùng Mục Tâm ở bên ngoài nhà ấm, Văn Mang Lạc Dương tiến vào bên trong. Ra hiệu bên ngoài công tác làm xong, nhà kính bao phủ lớp nước mỏng bên dưới đất cũng động rung rinh như động đất sau hai phút mọi thứ lại bình thường. Hiểu ý văn Mang phát tia điện theo nước tạo mảng điện lớn sau cả ba mới tiến vào bên trong. Bên trong nhà kính bao phủ chằng chịt những mảng dây, cẩn thận từng bước chân nhưng không khí vẫn im lặng như không có việc gì xảy ra. Mọi thứ quá thuận lợi cả ba đều tiến được vào trong, Lực Tử không quá yên tâm phát ra luồng mỏng dị năng cảm thấy bên trái có động tĩnh có thức gì đang nhanh chóng tiến đến hoảng hốt hắn định kêu lê:" Cẩn thận!" thì đạo lôi xét hướng cai kia tiến đến dây đằng còn lại đen huyền cốt.

Kinh sợ nhìn Văn Mang hắn không ngờ Văn Mang lại mạnh như vậy, đồng dạng khiếp sợ còn có Lạc Dương đều cùng cấp dị năng nhưng hắn không kịp phát hiện điều dị thường.

Bước nhạc đệm trôi qua, cả ba đều cùng tiến tới gốc rễ của dây đằng trong toàn bộ nhà kính là đóa cúc hoa- Lạc Dương thật không ngờ đáng yêu loài hoa lại như vậy hung tàn.

Tắc Lực Tử ra phía sau, Lạc Dương phát ra hỏa diệm nhằm thiêu rụi hoa cúc, nhưng ngọn lửa chưa tới hoa cúc xung quanh bao bọc bởi dây đằng thành cái cầu xanh cũng chính lúc đó bọn họ ba người cũng bị bao bọc trong cầu xanh- hoa biến dị giăng bẫy bọn họ ngay từ đầu.

Có được ý thức thực vật chắc chắn cũng ba cấp lên, tính giờ thì này cũng ba cấp ngang bằng lạc Dương cùng Văn Mang. Lạc Dương không thể dùng hỏa đốt cháy này dây nếu không chính bọn họ cũng bị nướng cháy, trông chờ dị năng của Văn Mang, Văn Mang nhìn tình hình hiện tại cũng cau mày, nếu giờ hắn phát động trong không gian kín các tia điện nối kết sẽ làm hai người này bị giật, hắn không sao nhưng..." Ngươi kích hoạt hỏa đốt cháy này cầu, ta đối phó với cái kia biến dị"

" Nhưng như vậy chúng ta chẳng phải bị thiêu sống nếu không thiêu chúng ta cũng chết ngạt"

" Không sao, bên ngoài có Thương Hi cùng mục Vinh có thể dập tắt được lửa." cốt cách vấn đề ở này biến dị nó cũng tốn không ít sức lực điều khiển đám này dây chằng, nếu giờ Lạc Dương thiêu trụi hết thảy nó sẽ mất bớt nguy hiểm tính, nếu giờ chỉ tập trung đối phó nó, bọn họ sẽ bị siết lại, lại nói đến này độ siết chặt không khí khó vào nếu Lạc Dương không hành động liền lúc sau hắn sẽ không đủ oxi giữ hắn ngọn lửa bên ngoài nói chi chuyện đốt cháy giờ chỉ còn cách này, nhưng điều hắn lo lắng tốn dị năng tạo màng bọc bên ngoài, hy vọng kịp phục hồi nếu không... Văn Mang nhìn xuất hiện hư không đoạn miêu Hỏa Hỏa...

Bên ngoài tình hình cũng không kém hỗn loạn, cầu xanh hình thành lúc sau là điều bọn họ không tính đến, thu hẹp phạm vi càng tăng bọn họ càng lo lắng, bỗng cầu bốc lên ngọn lửa thiêu cháy hỏa cầu rực lửa.

Thương Hi cũng không phải quá ngu ngốc, hắn cùng Mục Vinh phát động dị năng, dùng nước cùng đất dập tắt lửa, bây giờ dây chằng không siết vào nữa có dấu hiệu buông lỏng ra, bọn họ hai người càng cố sức tawg lớn phạm vi nhưng sức lực càng nhỏ hai người trắng bệt gương mặt nháy mắt ngất xỉu. Để ngoài Mục Tâm cùng Tử Kỳ không biết phải làm thế nào. Ngọn lửa dập tắt ẩn cháy trở lại, bên trong Lạc Dương cùng Lực Tử hắc mặt, lúc nước dập vào dây đằng không tự chủ buông lỏng ra, bọn họ có thể thấy bên ngoài quang cảnh. Bịt mũi nằm thắp xuống tránh khói, hy vọng càng sáng ngời khi dây đằng bị dập tắt rớt xuống, nhưng khi hai người kia ngất xỉu Lạc Dương hy vọng cũng dập tắt. Lửa bao quanh họ, không lối thoát rớt xuống là những đoạn dây chằng bị đốt cháy cả hai đều tìm đường chắn.

Bên Văn Mang cũng đang chiên đấu kịch liệt, mọi thứ đều hỗn loạn cả ngoài lẫn trong.

Bỗng trên trời xuất hiện lớn cầu nước rớt xuống tạo thành kì lạ cơn mưa lẫn trong đó tiếng mèo kêu:" Meo!"