Khi Tu Y quay lại đã là lúc khuya, lại theo lối cũ vòng phía sau trạch viện vào cái kia cũ kỹ tiểu viện, khu biệt viện này có phần hoang vắng chỉ có vài ba tên gia đinh đi canh gác xung quanh, lâu lâu mới có một vài nha hoàn đi ngang qua nhưng cũng không ghé lại. Tiểu viện gồm ba căn riêng biệt, phòng ốc ba căn tương đối thô sơ, phòng Phong Thương nằm coi như là được trang hoàng một chút. Sân viện phủ đầy lá, những bộ ghế đá cũng mang phần hao mòn.
Tu Y ngồi trên đỉnh tiểu căn sát tường đợi cái kia nữ chủ rời đi, tiếp tục nhâm nhi xâu kẹo hồ lô trên tay Tu Y ở một bên tiếp tục đợi. Dường như có nguyên thân công lực nên giác quan của hắn tốt hơn hẳn, Tu Y có thể dễ dàng phát hiện có người trọng phạm vi khoảng 200m, nhanh chóng ẩn thân vào lùm cây, Tu Y thấy đó là hai nha hoàn đang cầm trong tay hai dĩa thức ăn, cả hai đều mang vẻ mặt quái đản mà nói chuyện với nhau.
- Ngươi nói có phải tiểu thư dạo này quá kì quái rồi hay không? Giờ này lại kêu chúng ta đem thức ăn đến nơi đầy âm khí này.- một tiểu nha đầu có vẻ nhỏ tuổi hơn hờn dỗi nói.
- A Thanh chuyện của tiểu thư chúng ta không cần xen vào. Còn nữa đây là nơi vắng người thì ngươi cũng không nên nói ra, dù gì cũng là miệng hại cái thân.- một cái có vẻ thành thục hơn nha hoàn.
- Xùy! Cái gì mà giữ miệng ngươi thật sự không cảm thấy tiểu thư chúng ta lạ hả nhất từ khi nàng rớt hồ ngày đó, dù giờ tiểu thư cũng có điểm như trước nhưng có cảm giác giả tạo thế nào ấy!- nhà các ngươi chân chính tiểu thư bị người cấp xuyên mà các ngươi còn bảo không lạ- Tu Y nghĩ.
- Cát nhân thiên tướng, mỗi người đều có cái số vạn vật đều đổi- Tu Y cảm thấy cái này thành thục nha hoàn có điểm kỳ lạ, cảm giác cứ như nàng ta thấu mọi chuyện.
- A Thu ngươi cũng thật kỳ lạ, nhưng mà chuyện quan trọng là trước hết giao đồ nhanh rồi chúng ta chuồn lẹ, nghe nói nơi đây trước kia là nơi ở của cái gì Diệp a di nàng ta mang thai rồi chết không rõ lí do cả mẹ lẫn con. Về đêm nơi đây sẽ mang đầy tiếng ai oán, tiếng hát ru của Diệp a di, thật đáng sợ a~~~ tiểu a đầu đánh cái rùng mình mà bước chân nhanh hơn, cái kia A Thu nha hoàn cũng lắc đầu bước theo.
Lúc sau lại nhìn hai cái kia nha hoàn bước ra, Tu Y thấy thế giới này có quá nhiều sai xót, nếu trong các tiểu thuyết khác thì có thể coi như kiểu hỗn loạn thế giới. Giống như cái kia nữ chính lại căn bản là người khác, còn cái kia nha hoàn cũng cho Tu Y cảm giác nàng ta cũng không thuộc về thế giới này. Nhưng như Tu Y đã nói không ảnh hưởng đến nhiệm vụ của hắn thì hảo.
Học theo trên phim băng nóc nhà nhìn trộm Tu Y nhấc một miếng mái ra có thể thấy trong phòng toàn bộ phong cảnh. Phong Thương vẫn giữ nguyên tình trạng kể từ khi hắn rời đi, còn Bạch An thì đang ngồi bên bàn cùng hai phần đồ ăn, có vẻ là định chờ Phong Thương tỉnh lại cho hắn ăn, nhưng không lúc sau cái kia nửa bàn đồ ăn đều vào bụng nàng ta. Rồi cái gì đến cũng phải đến con người có ba cái mắc, Bạch An nhanh chóng chạy ra tiểu viện, đợi nàng đi xa Tu Y mới nhảy vào phòng Phong Thương.
Tu Y tháo bỏ mặt nạ, đang dược hảo để một bên, tiếp tục tháo bỏ lớp băng trên người Phong Thương. Quả thật hào quang vai chính không sai, vết thương được xử lý qua loa thế này mà cũng có dấu hiệu lành lại, hảo không logic- Tu Y tự nhủ.
Nhìn trên bàn đồ ăn toàn cái kia dầu mỡ lương thực Tu Y cau mày. Người như thế này bệnh như thế nào lại cho cái kia bàn dầu mỡ đồ ăn. Đắp thuốc băng bó hảo sau Tu Y đang định dọn dẹp chiến trường thì phát hiện có cai tay đang nắm tay mình. Nhẹ nhàng nuốt nhẹ, Tu Y đeo mặt nạ lên chậm rãi quay đầu lại phát hiện người kia vẫn đang ngủ hắn nhẹ thở ra. Đẩy nhẹ bàn tay đang nắm lấy mình Tu Y lại xoay người đi.
Ngày hôm sau Phong Thương tỉnh lại thấy mình vẫn ở trong phòng cũ, trong phòng trang trí thô sơ, nhưng trên cái bàn kia lại đầy đủ sơn hào hải vị. Mùi dầu mỡ khiến Phong Thương không cảm thấy thoải mái, đang định đứng dậy thì cửa bỗng mở ra, có một cái nữ giả nam nhân tiến vào phòng.
- Ngươi không sao chứ? Ta hôm qua có việc đi ngang qua thấy ngươi bị thương nên ta dẫn ngươi về. Ngươi đã khỏe hơn rồi chứ?- Bạch An liên tục đưa ra một tràng câu hỏi đổi lại là ánh mắt lạnh băng của Phong Thương.
Phong Thương nhìn cái quái nữ nhân tràng một vạn câu hỏi về phía hắn. Phong Thương vẫn còn nhớ rõ đây là cái thô lỗ nữ nhân đã tàn bạo lôi hắn về. Lại một tràng khí lạnh, Bạch An cảm thấy rõ áp lực trong căn phòng do người nam nhân này phát ra. Nụ cười trên môi nàng cứng đờ trong chốc lát, nàng tự hỏi tại sao mọi chuyện không giống như kế hoạch, nhưng chẳng lâu sau nàng lại tự an ủi mình là cái này là thiếu tình thương nam nhân nên hắn tâm phòng bị là phải, chỉ cần đợi ta mở ra thôi. Lại lấy lại tinh thần nàng nói- Vậy ngươi nghỉ ngơi trước, có việc gì thì kêu ta.- nói xong nàng ta lại chạy đi để lại Phong Thương.
Tu Y quan sát hết tất cả mọi việc cũng có thể thấy cái này nam nữ chủ căn bản sẽ không CP trong cuốn tiểu thuyết nay- Tu Y nheo mắt.
- Thập Nhất xuống đây- Phong Thương lên tiếng.
Tu Y nhăn mặt, hắn ta phát hiện? Quả không hổ là nam chủ.