Ngọc Hàn Băng: " Ngươi mama biết võ thuật?"
Long Hạo không nhìn nàng tập trung nhìn phía kia cổng: "Ta không rõ, trước giờ không thấy mama diễn qua lần nào"
" Ngươi mama biểu diễn quả soái!" Ngọc Hàn Băng quả thật thấy Tu Y soái vì hắn dùng không phải hiện đại võ thuật mà là cổ học võ, trước giờ chỉ có trên TV.
Long Hạo cũng không quá thích cái từng là hắn nửa mẹ này, khinh khinh nói" Dù ta mama soái cũng là của ta và baba"
Ngọc Hàn Băng nhìn Long Hạo giống tiểu miêu con bảo vệ hắn mẹ manh không thể tưởng nổi làm nàng thiếu nữ tâm trổi dậy hảo hảo chọc chọc hắn má, nhưng biết này mình gan không tới nên cũng chỉ hòa ái mà vuốt mông ngựa " Hảo đừng sinh khí ta biết hai ngươi baba cùng mama là chân ái, mà ngươi xem ngươi mama võ thuật thuộc kiểu như trên TV cổ võ, nếu như vậy liệu ngươi mama có khinh công bay bay không?"
Tuy Ngọc Hàn Băng mông ngựa vuốt tốt làm mặt Long Hạo đẹp trở lại nhưng hắn lại không nghĩ để ý tới cái này ngây ngốc nữ nhân! Hừm! Khinh công? Nàng ta cũng thật hảo nghĩ. ((´∀`;A haizz Long Hạo à ngươi mama thế giới trước một tay vác người bay đi bay lại vài vòng kìa)
Long Hạo không để ý lời nàng nói, Ngọc Hàn Băng xoa xoa mũi xấu hổ quay đi đúng thật này thời đại làm gì có khinh công.
Hai người không khí trầm lắng không ai nói ai, Long Hạo tập trung cao độ cảnh giác xung quanh hễ có chút động thái nhỏ là người hô hấp cứng lên giữ chặt trong tay dao. Nhìn tư thái cảu Long Hạo, Ngọc Hàn Băng khen quả thật là con của Long Ngạo Thiên là một soái công tương lai.
Cửa sau tự động mở ra, Long Hạo biết đây là Tu Y mở cho nên lôi kéo đại cô nương còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chạy!
Chạy được một đoạn nhìn trên lầu thông qua cửa kính nhà mình mama vẫy tay khẩu hình miệng nói với mình " Bảo trọng"
Long Hạo hiểu cũng mang khẩu hình miệng cho hắn nói câu bảo trọng.
Tu Y nhìn Long Hạo rời đi cùng nữ chủ hắn mới yên tâm quan sát tình hình bên Long Ngạo Thiên.
Long Ngạo Thiên bên này cũng không quá hảo, hắn chỉ mang 10 vệ sĩ đến, còn lại đều bao quanh này núi. Tiền đề là do Long Thiên Vũ ngăn chặn hắn không được đem nhiều người lên.
Tay túi quần nắm chặt, hắn không kiên nhẫn nhìn phía trước Long thúc yêu quý " Long thúc ngươi như thế nào mới thả bọn họ ra?"
Long Thiên Lam tuổi đạt bốn mươi, dáng người tuổi trung niên nam nhân, hoa râm tóc bạc mặt thượng nết nhăn làm hắn trông chừng hơn chục tuổi, tay man súng quơ quơ nhìn trước kia cao ngạo Long Ngạo Thiên đến cầu hắn bộ dạng:" Ngạo Thiên không nên quá căng thẳng, hai ta là thúc cháu ta làm sao hại ta huyết thống đâu"
" Long Thiên Lam ta không có kiên nhẫn cùng ngươi chơi đùa" Long Ngạo Thiên nhăn mày, hắn chưa từng thích hắn mấy cái này thân thích đặc biệt là Long Thiên Lam.
Long Ngạo Thiên dưới góc nhìn biệt thự lầu trên bóng dáng Hỏa Thanh, hắn đồng tử mở to, sau lại tích tắc hắn mặt lại trở về nguyên vẹn bộ dáng không ai nhận ra khác thường.
Long Thiên Lam thấy Long Ngạo Thiên không để ý bộ dáng, tức giận muốn hộc máu sau sai người đem ba cái kia lên lại cùng Long Ngạo Thiên nói chuyện:" Ngạo Thiên ngươi bây giờ chỉ cần chặt đi ngươi tay giao ngươi quyền điều hành tất cả cho ta vậy thì ba người kia ta sẽ thả ra"
Trong thời gian Long Thiên Lam lảm nhảm Long Ngạo Thiên tay túi áo trong bấm nút báo tin cho những người xung quanh tiến lên chuẩn bị vũ khí.
Đợi hồi lâu cũng chưa thấy ba con tin tới, mặt Long Thiên Lam đen lại nghe người cấp báo hắn ba người kia mất tích trong hầm chỉ có Long Thiên Vũ cùng hai vệ sĩ mê mang không tỉnh khi hắn khí lên trực tiếp rút bên hông súng bắn thẳng tới Long Ngạo Thiên quát lớn:" Ngươi! Ngươi... Long Ngạo Thiên ngươi được lắm!"
Long Ngạo Thiên dễ dàng tránh hắn viên đạn xung quanh áo đen đều thay nhau lấy súng bắn, hỗn loạn chiến, Long Ngạo Thiên ban đầu yếu thế lực bị Long Thiên Lam áp đảo, một số không có thương súng lấy mã tấu hướng Long Ngạo Thiên chém tới.
Không đủ súng khi tất cả dùng mình dao võ đánh nhau một huyết tinh chiên trường. Tu Y nắp một bên quan sát hắn chân có chút run, huyết tinh trường hợp hắn thế giới trước cũng trải qua, cứ tưởng ở hiện đại thiếu mấy cái mùi màu nhưng này sát thương càng cao hơn vũ khí cao cấp võ thuật thiếu nhưng người chết hàng loạt.
Tu Y thấy đám người bao vây Long Ngạo Thiên, hắn không yên tâm lấy đao trên tay một xác chết bên chân, mô phật mà cằm dao hướng bọn họ bên kia đám người. Khai phá vòng vây giúp Long Ngạo Thiên, hắn kỹ năng là võ cổ học, nội công hắn không thâm hậu cao siêu nhưng đối phó với không nội lực người thì hắn dễ dàng đạp ngã cho họ một chưởng bay đi.
Long Ngạo Thiên căn bản nghĩ Hỏa Thanh cùng Long Hạo đã chạy trước, nay trước mặt hắn thiếu niên một tay chưởng bay đi vài người, hắn có chút ngốc. Cái này hảo vũ lực kinh người thiếu niên lại là của hắn a~~~ hảo tự hào!
Nhưng cao hứng lại bị khí thượng lên, cái này không ngoan lại tự tiện tìm chỗ bị thương về nhất định phải phạt! ( Tu Y: exm???)
Hai người song nhất cấp đánh xung quanh người, Long Ngạo Thiên tay đánh lại cùng Tu Y liêu: " Long Họa chạy trước?"
" Ta kêu hắn chạy cùng Ngọc Hàn Băng phía sau núi có La An ở đó tiếp viện" Tu Y chỉ nói chút lại bận đầu tay thượng miệng nói đánh lê phía đen hắc y nhân.
Long Ngạo Thiên ngạc nhiên " Ngươi như thế nào biết La An bao vây sau núi?"
Tu Y thấy mình sắp lộ thời điểm liền kiếm cớ chạy chỗ khác.
Hai người vũ lực giá trị làm xung quanh vệ sĩ mắt chữ 0 miệng chữ A (O A O)!!! hai người này phải hay không bật BUG này cường bạo võ thuật làm sao bọn họ đánh được chứ??? ( hậu trường: ta chỉ là cái vai quần chúng nhưng không có nghĩa là quần chúng không có nhân quyền vệ sĩ xung quanh đồng loạt lên tiếng " CHỐNG BẬT BUG!!!"
Tình hình tốt đẹp lên, Tu Y cùng Long Ngạo Thiên giá trị vũ lực khiến bên Long Thiên Lam tổn thất phần lớn.
Long Thiên Lam sau tường nhìn Long Ngạo Thiên lật ngược tình huống, hắn răng cắn chặt bên trong súng còn viên đạn cuối cùng, hắn lần này sẽ không chật.
Hướng súng Long Ngạo Thiên sau lưng, Long Thiên Lam môi nhếch sang một bên " Long Ngạo Thiên lần này ngươi sẽ chết"
Viên đạn hướng tới Long Ngạo thiên, Long Ngạo Thiên sau lưng cảm ứng được nhưng hắn không kịp tránh đi lại bị cái mảnh khảnh hắc ảnh thiếu niên chắn đỡ.
Nhìn thân ảnh thiếu niên trước mặt mình ngã xuống, Long Ngạo Thiên tay bản năng đỡ hắn ái nhân, ngực như bị vết cắt cào xé hắn tâm mất đi lỗ hổng. Ôm chặt trong người thiếu niên dựa vào hắn cổ, nghe trên người hắn hương thơm, mắt đen tối mù mịt vô định. Hắn ái nhân!
Long thiên lam thấy mình không bắn trúng Long Ngạo Thiên, lại bị hắn xung quanh âm lãnh khí làm run sợ, hai chân yếu bẫy ngã khuỵu xuống.
Người Long Ngạo Thiên cuối cùng cũng tới, bao vây Long Thiên Lam người, Long Ngạo Thiên ôm chặt Tu Y không động đậy.
Hai mươi năm sau, Long Ngạo Thiên vừa làm xong bữa sáng hắn đem bữa sáng đến bên người phơi nắng ái nhân:" Thanh ăn sáng"
Tu Y trên ghế dài dũi eo lười, híp mắt nhìn trung niên hoa râm tóc Long Ngạo thiên, hắn mỉm cười bất đắc dĩ nhìn lấy lòng Long Ngạo Thiên. Đêm qua Long Ngạo Thiên hành hắn một đêm nay lại lấy cớ lấy lòng hắn: " Hôm nay Hạo Hạo cùng Liên Liên về nhà đúng không?"
Long Ngạo Thiên:"Hừ ngươi quan tâm đến hai cái đó làm gì có ta đây không hảo sao?"
Nhìn Long Ngạo Thiên ăn giấm Tu Y mỉm cười, lúc trước hắn đỡ đạn cho Long Ngạo Thiên tỉnh dậy thấy hắn áy náy thương tiếc mừng rỡ trộn lẫn vào nhau Tu Y đau lòng nhìn người luôn ái hắn.
Thật ra lúc đó hắn có mang hảo áo chống đạn, nhưng không biết ai đem hắn tạp xỉu hồi lâu, vết máu của người khác trên áo hắn làm Long Ngạo Thiên tưởng hắn bị thương, haizzzz!
Tu Y lại nhìn Long Ngạo Thiên hai người bên nhau hơn chục năm cũng già rồi, Long Hạo cũng lớn hắn cùng La Băng Liên con trai của La An với Ngọc HÀn BĂng kết hôn cũng đã ba năm rồi.
Hắn trên người sức lực cũng kém, Long Ngạo Thiên lại luôn thể hiện xuân bày sức trai ở bên hắn, tháng năm này cũng thật đẹp.
Tu Y tới cuối cùng là đợi đến Long Ngạo thiên hơi thở cuối trút ra, mới đi theo. Tu Y tiếc nuối nhìn luôn miệng đòi hắn kiếp sau phải đợi y đã lạnh băng.
Tu Y cùng Long Ngạo Thiên là không có kiếp sau, hắn Tu Y là cái vị diện giả sẽ không luân hồi như Long Ngạo Thiên. Thế giới này coi như là ký ức đẹp đi! Mỉm cười an vị bên Long Ngạo Thiên người an tỉnh ra đi, trước đi hắn nghĩ hắn Tu Y nguyên bản không thể cười nay này vị diện là hắn nhiều cái cười nhất.
Long Hạo hơn bốn mươi đến nhìn yên lặng hai vị phụ thân, hắn hai hàng nước mắt khóc gào lên mà an táng chung một mộ hai vị phụ thân.