Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 912






Nhưng giây sau, sát khí trên người Cổ Trần biến mất không còn dấu vết, giống như chưa bao giờ xuất hiện, khiến Mỹ Đỗ Toa định ra tay tạm dừng lại.

Vẻ mặt của Cổ Trần trở nên bình tĩnh, thản nhiên, đôi mắt nhìn Mỹ Đỗ Toa, ánh mắt trở nên có chút đứng đắn và nghiêm túc.

- Mỹ Đỗ Toa, chúng ta kết hôn đi! Keng!Vừa dứt lời, một tiếng ngân vang lên, một tia sáng lạnh bắn về phía Cổ Trần.

- A, nói nhầm.

Vẻ mặt Cổ Trần lúng túng, nói:- Ý của ta là chúng ta kết minh đi.

Lưỡi dao băng cách cổ Cổ Trần chỉ có 1cm, khí lạnh tràn ngập, phong mang thấu xương.


Mỹ Đỗ Toa mặt lạnh, hai mắt bắn ra từng luồng sương lạnh, cả người lạnh lẽo dọa người, linh hồn cũng bị đông lại.

Mỹ Đỗ Toa nhìn Cổ Trần chằm chằm, thật lâu mới tán đi lưỡi dao băng.

- Nếu còn dám khinh nhờn bổn hoàng thì nhất định giết ngươi.

Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng nói một câu, trong lòng tức giận muốn ra tay đập chết Cổ Trần, nếu không phải không có nắm chắc thì nàng đã hành động.

Chưa từng có ai dám đùa giỡn nàng như vậy, làm Thâm Hải Nữ hoàng, tự nhiên có khí tức và uy nghiêm khiến người kính sợ.

Nàng không ngờ rằng Cổ Trần dám trêu cợt nàng như vậy.

- Nói sai, nói sai.

Cổ Trần cười vô tư, bỗng thay đổi nét mặt, nghiêm túc nói:- Mỹ Đỗ Toa, không bằng, chúng ta buông xuống thù hận, hai tộc chúng ta kết minh, được không?Từ ngữ kết minh khiến Mỹ Đỗ Toa ngẩn ngơ.

Hai tộc buông xuống thù hận, kết minh?Đây là nàng lần đầu tiên nghe thấy lời như vậy, cảm giác không tin được, một Nhân tộc đột nhiên chạy tới nói với ngươi rằng chúng ta buông xuống thù hận, kết minh đi.

Mỹ Đỗ Toa bỗng muốn cười, nhưng đối diện ánh mắt đứng đắn nghiêm túc của Cổ Trần thì nàng cười không nổi, nét mặt dần dần trở nên nghiêm túc và nghiêm nghị.

Mỹ Đỗ Toa kinh ngạc hỏi:- Ngươi cảm thấy có thể sao?Không lẽ tiểu tử Nhân tộc này bị hỏng đầu?Hắn cảm thấy Thủy tộc và Nhân tộc có thể buông xuống thù hận, kết minh?Đùa à?- Tại sao không thể nào?Cổ Trần hỏi ngược lại, thản nhiên nói:- Nàng chỉ cần thả hết Nhân tộc bị bắt nhốt nô dịch trở về, ân oán giữa hai tộc chúng ta xóa bỏ, từ nay kết thành liên minh, đối kháng kẻ địch bên ngoài.

- Hi hi hi!Trong Tuyết quốc bỗng rộ lên tiếng cười khúc khích, hoa tuyết rơi, từng mảnh trong suốt, bắn ra tia sáng lạnh sắc bén.


Mỹ Đỗ Toa nở nụ cười, vô số Thủy tộc thì sợ hãi.

Bởi vì bọn họ chưa từng thấy Mỹ Đỗ Toa cười, bọn họ sợ là vì nụ cười của Nữ Hoàng Mỹ Đỗ Toa đại biểu cho tử vong.

Mỹ Đỗ Toa nở nụ cười, tiếng cười trong trẻo truyền khắp toàn bộ Tuyết quốc, tuyết lớn bay bay, lạnh lẽo thấu xương.

Nụ cười của nàng đại biểu cho tử vong.

Tất cả Thủy tộc hoảng sợ, hãi hùng.

Khi Mỹ Đỗ Toa cười thì đại biểu cho một loại tử vong, phải có người chết.

- Nhân tộc kia chết chắc rồi.

Có Hải vương thì thào tự nói, trong mắt lấp lóe ánh sáng kinh người, đinh ninh Cổ Trần chết chắc.

Ngươi chọc cười Nữ Hoàng Mỹ Đỗ Toa, chẳng khác nào tìm chết.

Nhưng Cổ Trần vẫn ung dung, bình tĩnh uống rượu, ngắm cảnh tuyết trước mắt, nghiêng tai nghe tiếng cười trong trẻo của Mỹ Đỗ Toa.

Khá dễ nghe, đáng tiếc hơi lạnh.

Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Mỹ Đỗ Toa vang lên, chất chứa sát khí thấu xương:- Nếu bổn hoàng không đồng ý thì sao?Cổ Trần thản nhiên nói:- Nếu không đồng ý, vậy giết đến khi Thủy tộc của nàng điêu linh, nếu vẫn không chịu, vậy hoàn toàn diệt, bồi dưỡng một bộ tộc nhỏ nghe lời.


Keng keng!Lời này thốt ra, xung quanh hai người tràn ngập phong mang, có bông tuyết như lưỡi dao băng bay lượn, càng có lưỡi dao màu đen cắt đứt không gian.

Mỹ Đỗ Toa, Cổ Trần đang nói chuyện đột nhiên đánh nhau, tuy người không nhúc nhích, nhưng hai người ngưng tụ ra lưỡi dao bén không ngừng va chạm giao kích, phát ra từng tiếng leng keng.

Bông tuyết lất phất, càng lúc càng dồn dập, hóa thành vô số lưỡi dao băng lóng lánh bắn hướng Cổ Trần.

Nhưng đều bị hạt đen bao phủ người Cổ Trần chặn lại, cá lưỡi dao không gian cắt đứt, va chạm, bắn ra tia lửa tung tóe.

Không gian xung quanh bị cắt đứt, hai người không ngừng chém giết, đều muốn áp chế đối phương, nhưng lại cảm giác không ai làm gì được ai.

- Mỹ Đỗ Toa, nếu nàng thật sự muốn đánh, hôm nay ta theo tới cùng, để nàng nằm tại đây, vùi thây trong Tuyết quốc,Cổ Trần buông chung rượu xuống, toàn thân khí tức đột nhiên tăng vọt gấp mười lần, Thanh Đồng bí giáp trên người phát ra tiếng leng keng không dứt, tỏa vầng sáng mông lung.

Khuôn mặt của hắn lạnh lùng nghiêm nghị, trong mắt lấp lóe tia hung ác, sát ý mãnh liệt đến nỗi Mỹ Đỗ Toa cũng thấy lạnh lẽo, trong mắt đẹp lóe chút sức mạnh sương lạnh.

Hai người đối diện thật lâu, Mỹ Đỗ Toa mặt không cảm xúc thu về đầy trời bông tuyết lưỡi dao băng, mọi thứ lắng xuống.

Cổ Trần tán đi lưỡi dao không gian, trong tay ngưng kết một tia hồ quang điện khủng bố, kêu xèo xèo vòng quanh ngón tay hắn, tỏa ra khí tức khủng bố.

- Thiên phạt!.