Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 886






Minh Hoàng bỗng hét lớn, dập đầu hướng trời, hư không vỡ ra.

Thân thể Cổ Trần vỡ nát, vô số máu và xương vụn bắn tứ phía, cảnh tượng máu me thảm liệt.

Cổ Trần bị thương, hắn không rõ tại sao bị thương, Minh Hoàng dập đầu hướng trời nhưng chính mình bị thương?- Bí pháp rất mạnh.

Cổ Trần lau máu dính bên môi, nhìn toàn thân vỡ nát, xương vụn tung tóe, máu thịt nhầy nhụa, rất nhanh mọc ra máu thịt, xương mới, cấp tốc chữa trị.

Minh Hoàng lạnh lùng quát:- Con kiến, chết đi!Hắn kéo theo đầy trời quỷ hỏa giết tới, trong tay ngưng tụ một loại bí thuật đáng sợ đánh về phía Cổ Trần.


Oong!Lĩnh vực run rẩy, áp lực bàng bạc ập đến, khiến Cổ Trần chững lại, ý thức trở nên trì trệ.

Đôi mắt Cổ Trần sâu thẳm nhìn Minh Hoàng xông đến trước mặt, một quỷ trảo u minh đâm mạnh vào trái tim của hắn, nếu bị đâm thủng tim thì hết đường cứu.

Trong trái tim ẩn chứa mấy vạn giọt Niết Bàn Chi huyết, nếu bị moi ra tương đương với lấy đi tám phần sức mạnh của Cổ Trần.

- Thì Gian Tĩnh Chỉ!Khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, dao động vô hình khuếch tán, hư không xung quanh lặng xuống, vạn vật đông lại, bao gồm Minh Hoàng cũng bị đông lại.

- Hỗn Độn Bát Cấm, trấn áp!Cổ Trần lại đánh ra một ấn phù màu xám đè lên đầu Minh Hoàng, phối hợp sức mạnh thời gian giam cầm hắn ở trước mặt mình.

Oong một tiếng, trong tay Cổ Trần cầm một cây chiến cung, bộc phát ra ý chí cường đại nhất rót vào trong đó, ngưng tụ ra một mũi tên nhọn đáng sợ.

Một mũi tên nguyền rủa hình thành, chĩa hướng giữa chân mày của Minh Hoàng, khoảnh khắc xuyên qua.

- A! !!Cùng với một tiếng hét thảm truyền đến, Minh Hoàng khôi phục bình thường, tránh thoát hai luồng sức mạnh giam cầm, nhưng bị một mũi tên xuyên qua ma tâm.

- Sức mạnh nguyền rủa?Minh Hoàng thê lương hét to, bị sức mạnh nguyền rủa xâm nhập vào trung tâm linh hồn, xâm thực vào trong linh hồn, không cách nào trừ tận gốc.

Mũi tên này bị thương linh hồn của Minh Hoàng, nếu không phải có bí pháp cường đại bảo vệ, càng có bảo vật linh hồn phòng ngự thì có lẽ hắn đã bị tổn hại nặng.

- Đáng chết!Minh Hoàng thê lương hét to, đau đến nỗi suýt chút tan vỡ.


Cổ Trần âm thầm đáng tiếc, thu về Nguyền Rủa Chi cung, mũi tên vừa rồi không thể bắn chết đối phương, hiển nhiên không cách nào bắn lén như vậy nữa.

- Đến đây chiến nào!Cổ Trần cất Nguyền Rủa Chi cung vào, trong tay cầm thanh Thanh Đồng thạch kiếm, giữa chân mày bắn ra một luồng sáng biến thành một quyển Thanh Đồng Chi thư rũ xuống trên đầu.

- Grao! Vạn Quỷ Phệ Hồn!Bên kia, Tà Linh Hoàng bộc phát ra một con bài chưa lật, gọi ra vô số lệ quỷ đáng sợ, hội tụ thành một loại bí thuật khủng bố giết hướng linh hồn thể của Cổ Trần.

Oong!Một cái ấn lớn vụt qua, đè xuống, chặn lại bí pháp cường đại của Tà Linh Hoàng.

Đó là Thanh Đồng đại ấn, nó rơi xuống phía trước linh hồn thể, chặn lại bí thuật cường đại của Tà Linh Hoàng công kích.

Keng keng!Toàn thân Cổ Trần tỏa lôi quang, sức mạnh thiên phạt hội tụ ở thân kiếm, có Nam Minh Ly Hỏa rót vào trong, hai thứ hợp nhất, hóa thành ngập trời lôi viêm.

Ầm!Hai người lắc mình đánh ra một kích, ầm ầm một tiếng, đại chiến càng thêm thảm liệt.

Cổ Trần bộc phát ra sức chiến đấu một trăm hai mươi phần trăm, không chút giữ lại, vận dụng từng át chủ bài, đại chiến với Minh Hoàng.

Nhưng dù sao không đủ tu vi, bị Minh Hoàng nhiều lần tổn hại nặng thân thể, đánh cho toàn thân tan vỡ, ý thức bị tổn hại nặng chưa từng có.

Ý thức bị thương làm sức chiến đấu của linh hồn thể hạ thấp nhiều, hai bên vừa hỗ trợ lẫn nhau vừa ảnh hưởng nhau.

- Hắn sắp tiêu rồi, đè chết hắn!Minh Hoàng thấy thế vui mừng quá đỗi, lập tức thi triển bí thuật linh hồn càng cường đại xông lên, hai lĩnh vực bắt đầu dung hợp chồng lên, sản sinh áp lực khủng bố ập hướng Cổ Trần.


Bùm bùm bùm bùm bùm!Cổ Trần luống cuống bỏ chạy, máu nhuộm không trung, thân thể, linh hồn thể bị thương cùng lúc, tình huống có chút không ổn.

Hoàng giả quá mạnh, sức của một người đối kháng hai Hoàng giả, sức chiến đấu của Cổ Trần đã đến đỉnh cao nhưng vẫn không đánh lại, chỉ có thể thảm bại.

Bùm!Một bóng người bay qua, máu phun bốn phương, toàn thân rách nát, nửa người bị đánh nát.

Cổ Trần đẫm máu, thê thảm vô cùng.

Mặt của hắn bê bết máu, nửa bên mặt máu thịt nhầy nhụa, có xương lòi ra, gãy mấy khúc, trông rất rùng rợn, thậm chí một con mắt suýt chút nổ nát.

Tình trạng vết thương nặng như vậy, khiến người không dám tin tưởng.

Nhưng hắn như cũ mặt không cảm xúc, trong người tuôn ra sức sống mãnh liệt, nhanh chóng chữa trị vết thương, xương gãy, máu thịt thiếu nhanh chóng mọc ra, khôi phục.

Trông thấy Cổ Trần còn có thể khôi phục, Minh Hoàng lạnh lùng quát, vươn tay đè xuống:- Giết nữa!.