Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 863






Giọng Tát Mãn áo xám trầm thấp khàn khàn tụng niệm:- Hỡi ma hồn của địa ngục, hãy ra đây, xé nát linh hồn trước mắt ngài.

Vô số người toàn thân nổi da gà, Thú nhân và Nhân tộc đang đánh nhau lần lượt dừng lại.

Bọn họ kinh khủng ngẩng đầu nhìn, chợt thấy bầu trời tối sầm.

Ù ù!Gió âm thổi qua, đầy trời Tà Linh hội tụ lại, đột ngột hiện ra, rậm rạp nhào về phía Cổ Trần, muốn xé nát linh hồn của hắn.

Nhìn nhiều âm hồn như thế, Cổ Trần thay đổi sắc mặt, không phải sợ, mà là tức giận.


Hắn nhìn thấy đám âm hồn này rõ ràng là các Nhân tộc, mặt mũi dữ tợn, lộ ra khủng bố, âm u lạnh lẽo, ham giết.

- Sao ngươi dám luyện hóa ức vạn linh hồn của Nhân tộc ta? !Cổ Trần trầm thấp rống lớn, hai mắt đỏ thẫm nhìn rậm rạp vô số âm hồn, số lượng nhiều vô cùng, ít nhất có mấy trăm vạn người bị đốt chết.

Mấy trăm vạn linh hồn Nhân tộc bị Tát Mãn áo xám dùng bí pháp tế luyện thành một đám ma hồn, toàn thân tỏa ra ma khí khủng bố, mang theo một loại ma quang tới từ địa ngục.

Cảnh tượng đáng sợ làm tất cả Nhân tộc ngây người.

Bọn họ sắc mặt khó coi, lửa giận bừng bừng nhìn linh hồn của vô số người cùng tộc với mình bị luyện thành ma vật đáng sợ như vậy.

Sát ý sôi trào không thể kiềm chế.

Cổ Trần hét to:- Kẻ phạm Nhân tộc ta, giết!Cả người Cổ Trần toát ra ánh sáng chói lòa, đó là vầng sáng thánh khiết, có linh hồn cường đại chống đỡ thi triển ra Linh Hồn Tịnh Hóa thuật mạnh nhất.

Rào rào!Ánh sáng Linh Hồn Tịnh Hóa rơi xuống, trải nửa bên bầu trời, tựa như một dòng sông ánh sáng chảy qua, cuốn lấy từng đám ma hồn dữ tợn vào.

Trong ánh sáng tịnh hóa, ma hồn hung hăng gầm rống bỗng chốc yên lặng, trên mặt trở nên an tường, bình hòa, không còn vẻ dữ tợn và hung tàn vừa rồi nữa.

Bọn họ mắt bừng sáng, bắn ra tia sáng.


Tất cả ma hồn cùng nhau ngẩn ngơ, sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt, Thú nhân đang giao chiến kịch liệt với cùng tộc của họ.

- Ta! Chết rồi! - Ta là tàn hồn! Một đám ma hồn bị tịnh hóa, khôi phục ý thức vốn có, ý niệm còn sót lại le lói nhìn vô số Thú nhân đang tiến công người cùng tộc với mình.

Cảnh tượng này kích phát ý niệm cuối cùng của đám tàn hồn, phát ra từng tiếng gầm rống.

- Cảm tạ đại nhân!- Nguyện đốt tàn hồn của ta vì Nhân tộc!Đám linh hồn khôi phục ý niệm còn sót lại cùng cúi đầu hướng Cổ Trần, theo sau thân thể toát ra từng luồng sáng.

Bọn họ thiêu đốt tàn hồn của mình, nhờ tác dụng của ánh sáng Linh Hồn Tịnh Hóa mà lấy lại ý thức, thừa dịp cơ hội này trực tiếp thiêu đốt chính mình.

- Nhân tộc không làm huyết thực, không làm nô!- Thiêu đốt đi!Từng tiếng rống to truyền khắp hư không, tầng mây bị đánh tan, tàn hồn đến từ một đám Nhân tộc bị nô dịch hoàn toàn thiêu đốt.

Bọn họ không muốn trở thành nô lệ bị kẻ khác sai khiến, càng không muốn làm hại người bổn tộc, cho nên, trực tiếp thiêu đốt tàn hồn của họ.

Cảnh này khiến vô số Nhân tộc rung động, nước mắt lưng tròng, lồng ngực như bị thứ gì đè chặt sắp tuôn ra.

- Chư vị tộc nhân, nguyện có kiếp sau chúng ta còn làm hồn trong Nhân tộc!- Ha ha ha ha ha ha!Có tàn hồn cười to, toàn thân toát ra ánh sáng chói lòa, đó là ngọn lửa linh hồn, thuần túy, mãnh liệt, nóng cháy, mang theo một loại tiêu sái oanh liệt thuộc về Nhân tộc.

Bọn họ thiêu đốt chính mình, cống hiến một phần sức mạnh, đưa sức mạnh thuần túy bị đốt cháy còn sót lại bay về phía Cổ Trần.


- Vị tộc trưởng này, hãy dùng sức mạnh tàn hồn của chúng ta đánh bại dị tộc, xứng danh Nhân tộc ta!- A! Kiếp sau vẫn làm Nhân tộc!- Nguyện Nhân tộc ta trường tồn bất hủ!Lần lượt từng tàn hồn thiêu đốt chính mình, trực tiếp hóa thành một đoàn căn nguyên linh hồn lao về phía Cổ Trần, các luồng sáng đó khiến vô số người nhìn rơi lệ, không kiềm được gầm lên.

Bùm!Mấy trăm vạn tàn hồn cùng nhau thiêu đốt, hóa thành từng luồng sáng căn nguyên bay tới, Cổ Trần sóng lòng trào dâng, rung động mạnh.

Những tàn hồn này bị ánh sáng Linh Hồn Tịnh Hóa của hắn chiếu vào khôi phục chút ý thức sót lại, hiểu ra ngay tình cảnh trước mắt của họ.

Bị Tát Mãn Thú nhân nô dịch linh hồn, luyện thành một đám ma hồn, đang tàn sát cùng tộc, bọn họ không muốn trông thấy điều đó.

Cho nên chẳng chút do dự, tập thể thiêu đốt chính mình, hóa thành căn nguyên tuôn ra hướng Cổ Trần, khiến hắn nương nhờ sức mạnh tàn hồn của bọn họ đánh bại dị tộc.

Cổ Trần hốc mắt ướt át, chịu đựng nước mắt gầm nhẹ một tiếng:- Chư vị tộc nhân, tiền bối, một đường đi mạnh giỏi, ta sẽ tiễn dị tộc xuống dưới tạ tội các vị!Từ đầu tới chân hắn tỏa sáng, đó là sức mạnh căn nguyên sót lại đến từ mấy trăm vạn tàn hồn.

Những sức mạnh này đều hội tụ lên người Cổ Trần, giống như vầng sáng thần thánh, cho người cảm giác linh hồn run rẩy.

.