Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 822






Hắn nói chuyện cười to, nụ cười đó thật sự rất thoải mái.

Bạch Vũ Thánh giả ở một bên lại vẻ mặt lạnh lùng, không có một tia biểu tình, phảng phất như không quan tâm mấy thứ này, một lòng chỉ nghĩ giết chết Huyền Cơ trước mắt.

- Đây là Loạn Không kính đúng chứ?Huyền Cơ nhìn kiện Cổ Thánh Binh khẳng định nói.

Đó là một tấm gương, cổ xưa lạnh lẽo, gương tựa như đá, bóng loáng thấu sáng, bên trong phản chiếu một cỗ quang mang đáng sợ.

Loạn Không kính, có uy năng tạo hư không hỗn loạn, trấn áp không gian, là một kiện không gian chi bảo, uy lực kinh người.

Không hề nghĩ tới vì để giết hắn, hai người này cư nhiên lại mượn được bảo vật như vậy.


- Bảo vật đến từ hư không chiến trường, xem ra, hôm nay ta không thể chạy trốn kiếp nạn này rồi.

Huyền Cơ thở dài nói, thế nhưng sắc mặt lại vô cùng nghiêm túc, lão hừ một tiếng:- Tuy rằng gặp nạn chạy trốn, nhưng hôm nay lão phu lại có thể kéo theo một cái đệm lưng cùng nhau xuống địa ngục.

- Đến chiến đi!Tóc trắng trên đầu Huyền Cơ bay lên, cả người lão bộc phát ra một luồng khí thế kinh người, không hề giữ lại, ra tay chính là sát chiêu mạnh nhất đánh tới hai tên Thánh giả ngoại tộc kia!.

Trên biển lớn, Cổ Trần đang lặng lẽ tìm kiếm tung tích của Huyền Vũ Thánh địa.

Vù!Bỗng nhiên, một cỗ không gian rung động kỳ dị truyền đến, khiến cho Cổ Trần nghi hoặc.

- Không gian rung động?Hai mắt Cổ Trần ngưng tụ lại, đối với không gian này lại có sự quen thuộc và nhạy cảm mãnh liệt.

Hắn lĩnh ngộ không gian áo nghĩa, trong huyết mạch sinh ra không gian lực, tự nhiên đối với không gian có cảm giác quen thuộc mãnh liệt.

Một tia không gian ba động liền khiến cho hắn chú ý, hai mắt nở rộ một tia hắc quang.

Từ trong cơ thể hắn tuôn ra một tia hạt màu đen, nhanh chóng tràn ngập hai mắt, trực tiếp thi triển U Linh Nhãn phối hợp không gian lực nhìn thấu hư vô.

Ầm ầm!Chỉ thấy, trong hư vô có cuồng bạo không gian loạn lưu, bên trong có năng lượng nổ tung.

Cổ Trần hai mắt hắc quang sáng rực, nhìn xuyên qua mảnh hư vô phong bạo, nhìn thấy bên trong một trận chiến kinh thế.


Ba hư ảnh thế giới khổng lồ đang va chạm, có ba cỗ khí tức đáng sợ đang chém giết, thánh uy tràn ngập, xé rách hư vô không gian.

- Thánh giả?Sắc mặt Cổ Trần khẽ biến hóa, lập tức ý thức được trong hư vô có Thánh giả đang điên cuồng chém giết.

Hơn nữa trong đó một cỗ khí tức làm cho hắn rất quen thuộc, đã từng gặp qua, chính là một vị Thánh Hiền của Huyền Vũ Thánh địa, Huyền Cơ Thánh giả.

- Huyền Cơ Thánh giả đang chém giết với ai?Sắc mặt Cổ Trần ngưng trọng, hắn đăm chiêu suy đoán người đến là ai.

Không ngờ, hắn ra biển tìm kiếm Huyền Vũ Thánh địa, đương nhiên lại đụng phải trận chiến kinh thế này, nhìn thấy Huyền Cơ Thánh giả đang cùng hai tên Thánh giả ngoại tộc cường đại đại chiến.

Xem tình huống, Huyền Cơ rơi vào hạ phong, tràn đầy nguy hiểm.

Một mảnh thánh vực sắp sụp đổ, bị hai Đại thánh vực liên hợp nghiền ép, đang từng chút từng chút sụp đổ xuống.

Về phần Huyền Cơ đang bị hai đại Thánh giả Dực tộc liên thủ chèn ép, không ngừng bại lui.

- Huyền Cơ, hôm nay, ngươi nhất định phải chết, không còn nghi ngờ gì nữa.

Thánh giả của Hắc Dực tộc rống to, cánh chim sau lưng phát ra hắc quang, hắc quang lóe ra liên tục thành một mảnh, hóa thành một đạo tuyệt thế thánh thuật tấn công giết tới.

Phù quang bay đầy trời, Thánh giả của Bạch Dực tộc cầm trong tay một cây trường thương thánh binh, hắn khuấy động bát phương, đâm thủng hư vô sát đến trước mặt Bán Thánh Huyền Cơ.


Huyền Cơ cực lực ngăn cản, trong tay một lão đang mang theo thánh binh phát sáng, ngăn trở hai vị Thánh giả ngoại tộc mãnh liệt tấn công, khóe miệng trào ra một tia vết máu.

Tình hình như thế này, nhất định lão sẽ thua.

Cổ Trần trong lòng khẳng định sau khi quan sát một hồi, hắn nhìn Huyền Cơ Thánh giả bị đánh đến chật vật, trong lòng tuôn ra một cỗ sát khí mãnh liệt.

- Mở ra!Không nói hai lời, Cổ Trần trực tiếp xé rách không gian, một bước lại một bước tiến vào hư vô loạn lưu.

Có không gian lực hộ thân, Cổ Trần tự nhiên không sợ không gian loạn lưu, từng bước bước vào, trực tiếp vọt vào trong hư vô đang dần bị phong tỏa.

Nhìn thấy tình cảnh này tự nhiên hắn không thể khoanh tay đứng nhìn, cho dù là không có cách nào chống lại Thánh giả, nhưng Cổ Trần vẫn là lo lắng cho Huyền Cơ Thánh giả.

Không phải là muốn chính diện chống lại Thánh giả của ngoại tộc, mà là muốn phá vỡ lớp phong tỏa của cái lao tù hư vô này, chỉ cần phá vỡ cái lồng giam này, hắn có thể cứu Huyền Cơ Thánh giả rồi.

Hắn tin tưởng Huyền Cơ Thánh giả nhất định có thể đột phá vòng vây ra, thậm chí có thể khiến cho Huyền Vũ Thánh địa cùng các Thánh giả khác nơi đây và những người mạnh hơn chú ý đến.

.