Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 757






Hắn phải cố lắm mới không phá lên vì sự phấn khích trong lòng, tỉ mỉ xem nội dung được khắc trên khối đá.

Sau khi xem xong, Cổ Trần đột nhiên nhận ra, thì ra Phong Linh thuật này là một bản rút gọn của Phong Thần thuật.

Phong Thần thuật, chính là loại Thần thuật chân chính mà chỉ Thần linh mới có thể có được.

Mà Phong Linh thuật là bản rút gọn của Phong Thần thuật, cho dù bản rút gọn có phần yếu hơn nhưng sức mạnh vẫn không thể nào lường được.

- Hóa ra Phong Linh thuật cũng nằm trong Cấm Sơn ở Hư Không Chiến TrườngCổ Trần đã hiểu ra.


Hắn nhìn đi nhìn lại mấy khối đá khắc kia, nhận ra chúng đều có chung một điểm, chính là đều từ Hư Không Chiến Trường mà ra.

Cổ Trần nổi lòng hiếu kỳ, rốt cuộc Hư Không Chiến Trường này là ở đâu, làm sao để vào được đó?Thật tiếc là trên các khối đá cũng không khắc bất cứ thứ gì liên quan đến Hư Không Chiến Trường cũng như bằng cách nào để đi đến đó, khiến Cổ Trần khó mà không bối rối.

- Xem ra phải tìm cách để vào Hư Không Chiến Trường mới được, không biết có người nào của Nhân tộc Thánh địa biết chuyện này không nhỉ?Cổ Trần ngẫm nghĩ lát sau, bỗng trong đầu lóe lên một ý.

Người của Nhân tộc Thánh địa có thể sẽ biết, liệu có nên gửi một phong thư hỏi Thánh tử Huyền Vô Cực của Huyền Vũ Thánh địa không nhỉ?Cổ Trần cho rằng việc này là cần thiết nhưng chưa phải bây giờ, hiện hắn cần phải xử lý việc của bộ tộc trước rồi mới nói.

Còn chưa kể mối đe dọa từ Bách Man Sơn ở bên ngoài vẫn chưa giải trừ được.

Cổ Trần tra qua mấy khối đá kĩ càng một lượt nữa, buồn rười rượi mà đem mấy khối đá cất đi.

Hắn bắt đầu lầm bầm suy tính những chuyện sắp tới:- Cái Hư Không Chiến Trường kia mình nhất định sẽ đến xem qua cho biết, nhưng mà cần phải ưu tiên lo liệu tốt việc của bộ tộc đã rồi tính sau.

Nghĩ xong hắn lại tiếp tục tìm trong không gian trữ vật xem hắn có bỏ sót món bảo vật nào không.

Nhưng tìm mãi cũng không thu hoạch thêm được gì khiến Cổ Trần cảm thấy đáng tiếc trong lòng.

Cũng phải thôi, thu hoạch lần này như thế cũng đủ lớn rồi, chưa kể còn có thêm mấy món bảo vật kinh người từ mảnh vỡ Thần Quốc nữa.

Nam Minh Ly Hỏa, Hỗn Độn Bát Cấm Phù, Thần Ngọc, Thần Ngọc Thư Sách, mấy món này đã có thể gọi là thu hoạch cực kỳ lớn rồi.


- Không biết khối Thần Ngọc này ghi cái gì trên đó nhỉ?Sau khi Cổ Trần chọn lựa, sắp xếp các thứ xong thì lấy ra hai món.

Món thứ nhất là một khối Thần Ngọc toàn thân trong suốt lấp lánh thần quang, không những thế bên trong còn ẩn chứa khí Thần.

Nhưng cho dù cố gắng thế nào Cổ Trần cũng không thể thâm nhập vào Thần Ngọc, tựa hồ có một sức mạnh Thần bí đã ngăn cản tâm trí của hắn, không để hắn xem xét Thần Ngọc.

Miếng Thần Ngọc này chắc phải ẩn chứa một bí mật cực lớn.

Món thứ hai chính là một quyển sách được cấu thành từ Thần Ngọc, một quyền Thần Thư không thể mở ra, bên trên dường như có một loại cấm chế mơ hồ.

Cổ Trần đã thử qua rất nhiều lần vẫn không thành công mở được quyển Thần Thư, chỉ đành vô duyên với bí mật ẩn chứa bên trong.

- Phải làm thế nào mới mở được nó bây giờ?Cổ Trần có chút khó chịu trong lòng, biết rõ trong hai món này ẩn chứa bí mật lớn nhưng không sao mở ra xem được khiến hắn rất không vui.

Hắn không tin không mở được, liền trích máu lên hai Thần vật thử, chỉ tiếc Niết Bàn chi huyện cường đại vậy mà lại không cách nào dung hòa với Thần Ngọc và Thần Thư, ngược lại đánh tan bật ra.

Xem cảnh này, Cổ Trần chỉ còn ngậm ngùi không biết nói gì.

Cổ Trần nhìn hai món Thần vật trong tay, nghĩ:- Không được ư, hay là phải dùng Thần huyết mới có thể mở được hai thứ này.

Nhưng trong người hắn làm gì có Thần huyết.


- À khoan, hình như trong người mình cũng có Thần huyết.

Hắn đột nhiên nhớ ra, tuy rằng trong người hắn không có Thần huyết, nhưng trên người hắn thì có.

Đừng quên, trước đây hắn từng lấy được một cái đỉnh Thần huyết từ trong mảnh vỡ Thần Quốc, suýt thì quên mất chuyện này.

- Có nên thử không đây?Hắn tỏ ra do dự, liệu có nên thử hay không, Thần huyết trên người hắn liệu có mở được cấm chế của hai Thần vật không.

Hắn đi đi lại lại trầm tư cả phút, nếu thử một phen mà thất bại thì đã lãng phí mất Thần huyết mà hắn vất vả mới có được.

Cuối cùng hắn quyết định sẽ thử xem sao, nghĩ xong hắn liền lấy cái đỉnh đồng trên người ra, trích một giọt Thần huyết nhỏ xuống, Thần huyết từ từ rơi lên tấm Thần Ngọc.

Một tiếng động nổi lên.

Thần huyết vừa rơi xuống, Thần Ngọc liền có phản ứng, đột nhiên run lên dữ dội, phát ra thần quang mãnh liệt lóa mắt.

.