Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 56: Đại Thu Hoạch






Sau một khắc, Cốt Mâu đâm xuyên đầu của hắn, cắm sâu xuống ba thước đất, máu văng tung tóe chết không nhắm mắt.

Kim Tuyền đáng thương, đại chiến với Độc Giác Hắc Mãng một phen, đã chiến thắng rồi, ai ngờ gặp phải tiểu tử Nhân tộc Cổ Trần này, cuối cùng kết thúc trong bi kịch.

Hắn chết thuật uất ức, vốn dĩ còn thủ đoạn phòng bị cuối cùng, chỉ cần Cổ Trần tiếp cận hắn trong phạm vi mười thước thôi, hắn đã có thể đánh giết Cổ Trần.

Chỉ là, Cổ Trần quá mức cẩn thận, căn bản không hề tiếp cận, ngược lại còn dùng phương thức ném mạnh đánh giết vị thanh niên cường giả của Kim tộc.

Ông!Chỉ thấy, sau khi Kim Tuyền chết đi, từ trong thân thể của hắn tuôn ra một cỗ kim quang dày đặc, trong nháy mắt vọt tới, chui vào trong thân thể Cổ Trần.


- Rốt cục chết rồi.

Nhìn thấy thế, Cổ Trần nhẹ nhàng thở ra, trên mặt lộ ra nét vui mừng ít ỏi, cái thứ vừa chui vào trong cơ thể hắn chính là một cỗ năng lượng dồi dào, nhờ đánh giết được Kim Tuyền mà có được.

Cỗ năng lượng này bị hạt châu thần bí hấp thu, đại biểu cho Kim Tuyền đã bị giết chết.

- Đến ngươi.

Cổ Trần hít sâu một hơi, đi qua rút Cốt Mâu ra, không thèm nhìn thi thể của Kim Tuyền, trực tiếp dùng một mâu phóng về phía đầu Hung thú đang hấp hối kia.

Phốc!Cốt Mâu xuyên qua đầu, Độc Giác Hắc Mãng vốn dĩ đã hấp hối trong nháy mắt mất mạng, hai con mắt trợn trừng, không còn chút khí tức.

Hai sinh vật cường đại chém giết lẫn nhau, cuối cùng lưỡng bại câu thương, cứ như vậy bị Cổ Trần nhặt được món hời to.

Hô!Độc Giác Hắc Mãng vừa chết, chỉ thấy từ trong thi thể nó tuôn ra một thứ năng lượng bàng bạc, sau đó bị hạt châu màu đen trong đầu Cổ Trần hút dọn sạch.

Rốt cuộc, hai sinh vật cường đại đều chết trong tay Cổ Trần.


- Huyết Liên là của ta.

Tâm lý Cổ Trần kích động không thôi, hắn nhìn gốc Huyết Liên trên vách đá kia, nói không kích động là giả.

Trên vách đá dựng đứng, từng đám huyết vân lăn lộn sôi trào, lộ ra linh khí nồng đậm.

Cổ Trần đứng ở phía dưới, mắt không chớp nhìn Huyết Liên, cảm thụ được linh khí vô tận từ bốn phía tràn vào nơi này, hắn biết Huyết Liên sắp thành thục rồi.

- Đây là linh dược phẩm cấp gì nhỉ?Hắn vừa phấn chấn vừa kích động nhìn gốc hoa sen đang cắm rễ trên vách đá cheo leo, nó to như một cái chậu rửa mặt nhỏ, toàn thân huyết hồng, được một đoàn sương mù màu máu bao quanh.

Thoạt nhìn, dường như gốc Huyết Liên này đang nuốt mây nhả khói, tản ra sóng linh khí cường đại.

Ông!Bỗng nhiên, Huyết Liên khẽ run lên, bộc phát ra lực hút mạnh mẽ, nuốt chửng linh khí trong toàn bộ hẻm núi.

Ngay sau đó, một cỗ huyết quang bao phủ cả cây Huyết Liên, phản chiếu một chút huỳnh quang, cánh hoa sáng ngời, từng viên huyết châu lấp lóe, tản ra hương thơm dược liệu.

- Thành thục!Hai mắt Cổ Trần sáng lên, không nói hai lời trực tiếp bò lên vách đá, không hề do dự đào ra cả cây Huyết Liên cùng với rễ và nham thạch bám xung quanh, sau đó cho vào trong cốt giới.

Làm xong những thứ này, Cổ Trần nhảy xuống, hắn đi đến trước xác Độc Giác Hắc Mãng, vung tay lên lấy đầu con vật khổng lồ này.


Tiếp theo hắn lại tiến về phía thi thể của Kim Tuyền, bắt đầu lấy đồ và tìm kiếm bảo vật trên người Kim Tuyền, hắn nhanh chóng tìm được một cái túi da thú kỳ quái nho nhỏ màu vàng.

- Đây là, túi trữ vật?Cầm lấy cái túi da thú màu vàng chỉ lớn cỡ bàn tay này, Cổ Trần vui mừng phát hiện ra đây là một cái túi trữ vật, mặc dù so với cốt giới của hắn thì kém hơn nhiều, nhưng dẫu sao cũng là một món bảo bối.

Hơn nữa, trong túi trữ vật có của cải của Kim Tuyền, nên đương nhiên không nên bỏ lỡ, hắn treo túi trữ vật ở bên hông, sau đó rút tiêu thương ra khỏi cái xác.

Tìm tòi một phen, thấy không còn gì nữa, lúc này Cổ Trần mới nhanh chóng rời khỏi nơi đây, đi ra phía ngoài.

- Tiểu Bạch, đi nhanh lên!Vừa ra ngoài Cổ Trần đã xoay người cưỡi lên Bạch Hổ, trực tiếp phân phó một tiếng, Bạch Hổ gầm nhẹ chạy như bay, lập tức xông ra khỏi Lang cốc, chớp mắt biến mất giữa đại thảo nguyên mênh mông.

Ầm ầm! Vừa mới rời đi không bao lâu, bên trong Lang cốc truyền đến những đợt chấn động đáng sợ, là vì có Hung thú bị linh khí bạo phát từ Huyết Liên mới vừa thành thục hấp dẫn đến.

- Rống!.