Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 540






Tận mắt trông thấy đồng bạn của mình bị chém giết tại trận, tên cường giả Thú nhân cứu viện không thành kia gầm lên, trong nháy mắt cả người hắn hiện lên từng đạo từng đạo huyết sắc văn lạc, trực tiếp cuồng hóa.

Tay hắn cầm thương đồng đánh tới nhanh như tia chớp, mũi thương sáng loáng, sát khí ngút trời.

- Hừ!Đối mặt một kích cuồng bạo của cường giả Thú nhân, Man Phi hừ lạnh, không sợ hãi không hoảng hốt, Thanh Đồng chiến thương trong tay chấn động, va chạm cản lại vũ khí của đối phương trên không trung, tạo ra tiếng leng keng.

Hai binh khí va chạm, đốm lửa nhỏ tóe ra, sau đó một tiếng răng rắc vang lên, thương đồng đứt gãy, bị Thanh Đồng chiến thương kia trực tiếp đánh nát thành vài đoạn rơi xuống dưới đất.

- Tại sao lại như vậy?Tên đại tướng Thú nhân kia chấn kinh, hắn trợn trừng hai mắt nhìn đoạn thương bị đánh gãy, vậy mà lại bị hủy diệt chỉ trong nháy mắt.


- A!Không đợi hắn kịp lấy lại tinh thần, Man Phi đã cầm Đồng Qua đâm thẳng vào cổ họng của hắn, một luồng gió lạnh thấu xương, sát khí khiến huyết dịch của hắn gần như bị đống cứng lại.

- Keng.

Một tấm Cốt Thuẫn chắn trước mặt hắn.

Tên cường giả Thú nhân kia nhân cơ hội này nhanh chóng lùi về phía sau, hắn nhìn Man Phi với vẻ mặt nghĩ mà sợ, trống ngực đập liên hồi, vừa rồi thiếu chút nữa thôi cổ họng hắn đã bị xuyên thủng rồi.

- Thú Huyết Thương, giết!Một khắc sau, hắn tế ra một cây huyết sắc chiến thương, trên thân nhuốm máu, phía trên còn có từng đợt tiếng dã thú gào thét mơ hồ.

Đây là cây vũ khí bản mệnh mà hắn tế luyện, sát khí mãnh liệt, có vạn thú gào thét, chấn động tâm hồn.

Keng keng!Man Phi vung chiến thương giết tới, hai người nhanh chóng giao thủ vài chiêu, rất nhanh cường giả Thú nhân đã cảm thấy mình rơi vào thế hạ phong.

Hắn vừa kinh vừa sợ, chỉ cảm thấy mỗi chiêu mỗi thức Man Phi đánh ra đều ẩn chứa lực lượng kinh khủng, đánh cho thân thể hắn thiếu chút nữa đã nứt toác ra, binh khí cũng không cầm chắc.

- Man Sư Liệt Sơn!Đột nhiên, chiến khí trên người Man Phi sôi trào, ngưng tụ trên chiến thương, đâm ra một kích, giống như một con Man Sư giận dữ ngẩng đầu hét lên, tiếng hét san bằng sông núi.

Một huyễn ảnh Man Sư lao đến, trong miệng hét ra một cây Thanh Đồng chiến thương, vô cùng cường đại, giết tới trước mặt không thể chống lại.


- Cuồng Thú kinh thiên, phá cho ta!Cường giả Thú nhân giận dữ thét to, chiến khí sôi trào, hóa thành một hư ảnh dã thú kinh khủng lao đến va chạm với Man Sư.

Uỳnh!Hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, tạo nên lực phá hoại kinh khủng, bụi mù bao phủ đá vụn không ngừng bay ra bốn phía, rơi xuống mặt đất.

Sau khi bụi mù tan đi, tất cả Thú nhân nhìn thấy cảnh tượng trước mắt đều sợ hãi.

Tên cường giả Thú nhân kia, trên cổ bị một cây chiến thương xuyên thủng, cổ bị cắt đứt quá nửa, máu tươi không ngừng trào ra.

Man Phi nhẹ nhàng cử động, đầu Thú nhân lập tức lăn xuống đất kêu bịch một tiếng, hai mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt, trong mắt còn lưu lại một chút không cam lòng và khuất nhục.

Hắn đã chết, chỉ mới giao thủ hai ba chiêu đã bị Man Phi dùng chiến thương đánh chết.

- Còn ai nữa?Man Phi giơ cái đầu kia lên cao, lớn tiếng hét to, thanh âm cuồn cuộn truyền ra, chấn động khiến vô số Thú nhân trên tường thành bạo động bất an, không nhịn được run sợ.

Hắc Thổ, Man Phi, hai người này giống như hai Sát Thần đứng sừng sững người thành tại sào huyệt Thú nhân, uy thế ngút trời, dưới chân mỗi người đều có một thi thể không đầu đang nằm đó.

Khí thế mạnh mẽ kia, khiến vô số Thú nhân sợ hãi, hoảng hốt.


Dáng vẻ cường đại của bọn họ, khiến quân đoàn Nhân tộc bên này vô cùng phấn chấn, ba mươi vạn đại quân huyết khí sôi trào, chiến ý bành trướng.

- Tất thắng! Tất thắng!Ba mươi vạn đại quân cùng nhau hò hét, tiếng gầm chấn thiên động địa, khiến đám người theo dõi của các thế lực khác đang ẩn núp trong bóng tối âm thầm kinh hãi và e ngại.

Cảnh tượng vừa rồi đúng lúc bị kỵ binh của Long Uyên bộ lạc đang chạy tới trông thấy, người dẫn đầu Long Uyên càng tỏ ra chấn động hơn.

Hắn dẫn theo năm vạn Long Ngao kỵ binh đánh tới, đang định ra nhập chiến trường, không ngờ vừa tới nơi đã trông thấy cảnh tượng rung động lòng người này.

Hai viên chiến tướng dưới trướng Cổ Trần, ở trước mặt vô số Thú nhân, chém giết hai tên cường giả Hoán Huyết cảnh của Thú nhân tộc, chấn nhiếp thế lực khắp nơi.

- Nhân tộc, các ngươi quá hỗn trướng!Trên thành, một lão giả Thú nhân bay người lên, hạ xuống trên tường thành, trên mặt đầy vẻ âm trầm và tức giận, nhìn về phía Hắc Thổ và Man Phi đang đứng bên ngoài.

Sát khí trên người hắn bốc lên hừng hực, giận dữ quát to:- Chủng tộc ti tiện, các ngươi dám giết cường giả Thú nhân chúng ta, hôm nay, các ngươi đừng mong thoát được người nào.

- Lão cẩu, xuống đây nhận lấy cái chết!.