Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 422: Mảnh Vỡ Quỷ Dị






Mảnh vỡ quỷ dị kia, là bảo vật hắn lấy được bên trong một cái cấm khu, vẫn luôn là át chủ bài lớn nhất của hắn, chưa bao giờ bại lộ, một khi xuất hiện thì đại biểu cho địch nhân sẽ chết.

Bởi vì, lực lượng mảnh vỡ này ẩn chứa, có thể đóng băng thời gian, để thời gian trong một khu vực trực tiếp dừng lại.

Ở trong khu vực đó, vạn vật đều bị dừng lại, đứng im, mặc cho hắn xâu xé.

- Nhân loại đê tiện, ngươi có thể đi chết rồi.

Lang Vương trẻ tuổi nói xong, năm ngón tay sinh ra từng cái móng vuốt, hung hăng chộp tới trái tim Cổ Trần, muốn móc trái tim của hắn ra.


Đây là chiêu thức Lang Vương thích nhất, nhìn địch nhân bị đông lại, chậm lại móc trái tim đối phương ra, hình ảnh kia thật sự khiến máu huyết hắn sôi trào, vô cùng kích thích.

Ô! Móng vuốt phá không mà đến, muốn đâm xuyên buồng tim Cổ Trần, thời khắc nguy cơ, Cổ Trần muốn phản kháng, nhưng lại phát hiện mình không cách nào động đậy.

Hắn gấp, linh hồn thể phát sáng, Thanh Đồng chi thư chấn động, ba nghìn văn tự lấp lóe đan xen, hạt châu thần bí ở mi tâm đột nhiên nhúc nhích.

Ông một tiếng, thời gian và thân thể vốn bị đông lại bỗng nhiên tránh thoát lực lượng trói buộc, nháy mắt lấy được tự do.

Keng!Chỉ nghe một tiếng leng keng vang lên, tia lửa vẩy ra, một thanh Thanh Đồng Thạch Kiếm ngăn ở trước móng vuốt, suýt chút nữa là bị đâm xuyên trái tim.

Khuôn mặt Lang Vương trẻ tuổi ngưng kết, nụ cười cứng lại ở đó, mắt mở thật to, hoàn toàn không thể tin được đối phương vậy mà tránh thoát giam cầm?- Ngươi! Sắc mặt nó thay đổi, muốn nói cái gì.

Chỉ thấy một luồng ánh sáng xanh lóe lên, thổi phù một tiếng xuyên qua mi tâm của hắn.

Cổ Trần dùng một kiếm đâm xuyên mi tâm Lang Vương trẻ tuổi, tay phải đâm một thương xuyên thủng trái tim của hắn, hai kích trí mệnh trực tiếp đánh hắn vào vực sâu.

- Không! Không thể nào! Mai mắt Lang Vương trẻ tuổi trợn lên, nổi gân xanh, toàn thân sôi trào tử khí, muốn phản kháng.

Đáng tiếc toàn bộ lực lượng trong thể nội nhanh chóng biến mất, ý thức đau đớn, dần dần mơ hồ xuống.

- Ngươi, ngươi vì sao! Lang Vương trẻ tuổi há mồm tự lẩm bẩm, muốn nói cái gì nhưng không nói nên lời.


Hắn đến chết cũng không hiểu, vì sao Cổ Trần có thể tránh thoát bí bảo của hắn giam cầm, hoàn toàn không có đạo lý, tâm lý tuôn ra sự không cam lòng và hối hận nồng đậm.

Không nên chủ quan, không nên nói nhiều, trong một khắc giam cầm được Cổ Trần trực tiếp động thủ chém giết là được rồi, đáng tiếc hắn lại lải nhải một trận.

Bành!Thi thể Lang Vương trẻ tuổi rơi xuống, tạo lên một cơn bụi mù, hai mắt trợn lên, chết không nhắm mắt, thân thể dần dần biến hóa, biến thành một con tử sắc Lang Vương mọc ra hai cái đầu, trên đầu còn mọc ra một cái góc cạnh trong suốt.

Đáng thương Lang Vương trẻ tuổi, lại bị Cổ Trần phản sát.

- Hô! Nguy hiểm thật!Cổ Trần lau mồ hôi lạnh, vừa rồi thật quá nguy hiểm, còn kém một chút xíu nữa là hắn xong đời.

Không nghĩ tới, tên Lang Vương trẻ tuổi này lại có bảo vật quỷ dị như thế, có thể ngưng đọng thời gian, khiến vạn vật đều dừng lại.

Suýt chút nữa thì lật thuyền trong mương, may mà, Thanh Đồng chi thư bên trong tử phủ của Cổ Trần bạo phát, phối hợp với hạt châu thần bí trực tiếp phá vỡ loại giam cầm quỷ dị kia.

Lúc này mới phản sát thành công.

Giết Lang Vương trẻ tuổi xong, ánh mắt Cổ Trần rơi vào mảnh vỡ kỳ dị kia, trong mắt tràn ngập tò mò.

Cái này rốt cuộc là thứ gì, lại có thể ngưng đọng thời gian, khiến vạn vật dừng lại.

Cổ Trần đánh giá mảnh vỡ quỷ dị, toàn thân nó trong suốt, sáng long lanh, giống như một khối thủy tinh ngân sắc, tản ra ánh sáng mông lung.


Chính là nó khiến thời gian trong phạm vi mười thước dừng lại.

- Là cái gì vậy?Cổ Trần mang theo vài phần hiếu kỳ, hai tay bao bọc trong chiến khí, một tay nắm lấy mảnh vỡ kỳ dị kia, cánh tay lập tức lạnh buốt.

Một cảm giác lạnh lẽo thẩm thấu vào linh hồn, khiến Cổ Trần rùng mình một cái, linh hồn cũng không nhịn được run run, dường như thân thể, thậm chí là ý thức cũng đều trở nên vô cùng chậm.

Mặt hắn hơi biến sắc, không nghĩ ngợi gì nhiều, trực tiếp điều động chiến khí trong thể nội tuôn ra, từng tầng từng tầng bao vây lấy mảnh vỡ kia.

Sắc mặt Cổ Trần biến ảo, kinh nghi nói:- Lực lượng thật quỷ dị, xem ra phải trở về cẩn thận nghiên cứu một chút, đây là một kiện bí bảo mạnh mẽ.

Nói xong, hắn cẩn thận mang món đồ này bỏ vào trong nhẫn trữ vật, nhưng lại phát hiện làm sao cũng không thể thu lại.

Trong lúc nhất thời không khỏi kinh ngạc, nhẫn trữ vật không cách nào thu vào, thật là lạ.

Thế nhưng, Cổ Trần suy nghĩ một chút lại đưa nó vào trong người, dùng suối nguồn chiến khí trong thân thể mạnh mẽ trấn áp.

Ông!.