Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2067






Ở bên trong trung tâm nhất của một thế giới, có mảng lớn dấu vết văn minh, hẳn là trước đó từng có Nhân tộc sinh sống sinh sản ở chỗ này.

Nhưng đột nhiên biến mất, tất cả mọi người đều mất tích bí ẩn.

Thiên Đế dừng lại trước một vùng phế tích, nhìn từng pho tượng đứng sừng sững trong đống đổ nát ở trước mặt.

Nơi đây tồn tại cỡ mười pho tượng, một pho tượng trong đó, thật bất ngờ thế mà lại là Cổ Trần, bên cạnh còn có một pho tượng khác.

"Nữ Oa!"Thiên Đế con ngươi co rút, nhìn pho tượng đầu người thân rắn, là hình tượng của Nữ Oa, vẻ ngoài giống đến tám phần.


Xung quanh pho tượng của hai người còn có tám pho tượng khác, chia ra đại biểu cho các Thiên Ngoại Bát Tổ như Vũ Tổ, được Nhân tộc cung phụng tín ngưỡng.

Điều này có nghĩa là, trước đây nơi này có dấu hiệu Nhân tộc từng sinh tồn sinh sôi, thậm chí cung phụng Nữ Oa như một vị thần minh của Nhân tộc.

Nhưng Nữ Oa, còn có Bát Tổ và những Nhân tộc sống ở nơi này đã đi đâu rồi?Thiên Đế tìm một vòng ở đây, cuối cùng vẫn không có bất cứ phát hiện gì, không cách nào điều tra rõ Nữ Oa rốt cuộc đã đi nơi nào, thậm chí Nhân tộc ở chỗ này đã đi đâu?Trước kia, Nữ Oa muốn đi vào Giới hải, khai sáng Nhân tộc thành tựu đại đạo, nhưng vừa đi liền biến mất, hiện tại không cách nào tra được tung tích và hơi thở của nàng.

Như thể đã biến mất trong hư không, dường như không hề tồn tại trên thế giới, khiến cho Thiên Đế trong lòng ít nhiều có chút lo lắng, không biết chuyện gì đã xảy ra.

"Bản tôn! "Thiên Đế yên lặng lần lượt gửi đi tất cả tình huống nơi này và tin tức tra được cho bản tôn Cổ Trần.

Làm xong những thứ này, Thiên Đế xoay người rời khỏi nơi này, không tiếp tục dừng lại và kiểm tra, bởi vì còn có chuyện quan trọng hơn cần phải làm.

Giới hải quy nhất, tái diễn Hỗn Độn, phải chuẩn bị thật kỹ mới được.

Ầm!Hắn mới vừa đi, sức mạnh thời gian lĩnh lặng tan biến, khiến nguyên khu vực này lập tức nổ tung, tan vỡ, trong nháy mắt liền sụp đổ tan rã.

Mảng lớn thế giới nhỏ trực tiếp hóa thành tro bụi, khu vực này biến mất không dấu vết, như thể nó chưa bao giờ tồn tại! ! Không tra được tung tích của Nữ Oa, Thiên Đế không thể làm gì khác hơn là rời đi, nhưng mà, mới đi được nửa đường liền quay đầu bay về phía một phương thế giới mênh mông trong Giới hải.


Ở nơi này, có một trận đại chiến đang đi vào giai đoạn ác liệt.

Ầm!Bùm bùm bùm!Trong Giới hải, một mảnh đại thế giới màu đỏ ngòm đang sôi trào, vô số Tu La đang chống cự sự xâm lấn đến từ Chư Thiên điện, đánh đến khó phân thắng bại.

Đại chiến thảm liệt vẫn còn tiếp tục, hai bên đều giết đến điên cuồng, bất kể là Tu La tộc hay Chư Thiên điện đều muốn đánh bại đối phương.

Mà trên chiến trường khác của trận chiến giữa hai bên, có mười bóng dáng cường đại đang chém giết lẫn nhau, năm đấu năm, đánh túi bụi.

Một bên trong đó là năm vị Điện chủ của Chư Thiên điện, cùng đại chiến với Minh Hà của Tu La tộc, còn có hai thuộc hạ Thiên Cấm đệ nhất trọng thiên, hai Tu La một nam một nữ.

Nhưng hai Tu La này, đại chiến đến bây giờ đã chồng chất vết thương, hơi thở hỗn loạn, hiển nhiên không bằng đối thủ, bị đánh trọng thương, nhưng vẫn kiên trì đến cùng.

Về phần Chư Thiên điện, trong năm vị cường giả Thiên Cấm, một người cường đại nhất là cường giả Thiên Cấm đệ ngũ trọng thiên, đang cùng Phong Đô đại chiến không ngừng nghỉ.

Một vị cường giả khác thì bị Minh Trà đè đánh, trên người có nhiều vết thương, lần lượt bị đánh hộc máu tung tóe, có khả năng ngã xuống.

Còn một vị khác bị Minh Hà từng bước truy sát, một đôi hung kiếm lệ khí ngập trời, giết đối thủ liên tục bại lui, khổ không thể tả.


Ầm!- A!Chợt một tiếng hét thảm truyền đến, khiến những người khác giật mình, lần lượt nhìn sang, vừa lúc nhìn thấy cường giả cùng Phong Đô đại chiến kia hộc máu bay ra ngoài.

Toàn bộ cơ thể hắn rách nát, trên bụng bị đánh ra một cái lỗ, ruột rào rào đổ ra ngoài, bay trong hư không.

- Sinh Tử Vô Thường, U Minh Đoạt Hồn!Chỉ nghe một tiếng quát lạnh vang lên, Phong Đô thi triển một loại bí pháp, tiếp đó hóa thành một vầng sáng màu đen bao phủ cường giả Chư Thiên điện kia, lập tức trói buộc linh hồn.

- Không!Hắn hoảng sợ la to, cảm nhận từng đợt nguy cơ ùa vào linh hồn.

Chưa kịp phản kháng thì hắn đã bị lực lượng đáng sợ này trói buộc, đâm xuyên qua linh hồn, răng rắc một cái xoắn nát thành bột phấn.

Linh hồn vừa bị diệt, thân thể hắn cứng đờ ở đó, bị Phong Đô thu vào giam cầm, đại chiến một phen cuối cùng đánh bất ngờ chém chết đối thủ.

- Tam Sinh Tam Thế, Bỉ Ngạn Hoa Khai!.