Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1553






Trận chiến vừa rồi đã khiến Man Hoang bách tộc phải kính sợ Nhân tộc, sợ hãi Nhân Hoàng.

- Nhân tộc ta ở trên mảnh đất Man Hoang này, vốn nên là một thành viên của bách tộc, nhưng lại bị bách tộc thậm chí Thần Tộc ức hiếp tàn sát, sống chết không nơi nương tựa.

Trận chiến đẫm máu kia đã nhắc nhở chúng ta, làm Nhân tộc là phải không ngừng vươn lên, làm Nhân tộc là phải đỉnh thiên lập địa.

Hôm nay, bản hoàng muốn dùng sự thật máu tanh này để nói cho Man Hoang bách tộc thậm chí là Thần Tộc biết, Nhân tộc không phải đối tượng chúng có thể tùy ý tàn sát!Ai dám phạm Nhân tộc ta, chắc chắn lấy máu trả máu, lấy răng trả răng!Thanh âm vang dội truyền khắp Bách Man sơn, quanh quẩn thật lâu trong thiên địa mới chịu tan đi.

- Lấy máu trả máu, lấy răng trả răng!- Giết! Giết! Giết!Từng tòa thành lớn trong Bách Man sơn phát ra tiếng gầm gừ, sóng sau cao hơn sóng trước, vô số người vì vậy mà sôi trào.


Huyết khí hội tụ bao phủ toàn bộ Bách Man sơn.

Một cỗ khí lưu mênh mông từ bốn phương tám hướng vọt tới, hội tụ phía trên Bách Man sơn, không ngừng bao phủ xuống dưới.

Đó là đại thế của Nhân tộc, cũng chính là khí vận, tộc vận của Nhân tộc từ khắp nơi tụ tới, rót vào thân thể Cổ Trần.

Điều này đại biểu cho sự tán thành, ủng hộ, sùng bái của vô số Nhân tộc, nó là khí vận của Nhân tộc, một loại kết tinh của Nhân tộc.

Khí vận dài rộng như sông lớn vọt tới, tràn vào người Cổ Trần, bị Thanh Đồng ấn tỷ, Thanh Đồng Chi Thư trấn áp, không lọt ra ngoài chút nào.

Khí vận và tộc vận vào thân khiến cả người Cổ Trần càng thêm uy nghiêm, cho người ta một cảm giác áp bách vô tận.

- Khí vận thật mạnh.

- Áp lực thật là đáng sợ!Linh Chủ, Tinh Hồng nữ hoàng, Kỳ Lân tộc, Phượng Tổ, Bạch Hổ tộc, vô số Hung thú đều lộ ra biểu tình khiếp sợ, bị Cổ Trần chấn nhiếp hoàn toàn.

Uy thế huy hoàng đó không gì địch nổi, chỉ nhìn chút thôi cũng muốn thần phục ngay dưới chân hắn, oai nghiêm ngút trời như đối mặt với thiên địa.

- Từ nay về sau, Bách Man sơn, Vạn Thạch lĩnh, Hỗn Loạn Thiên Uyên, Bắc Cương, Tây Mạc, Nam Cương mở ra cho tất cả Nhân tộc và minh hữu, bất kì Nhân tộc hay minh hữu nào cũng có thể cắm rễ sinh tồn ở những nơi đó.

Cổ Trần truyền đạt thêm một mệnh lệnh, hắn mở ra lãnh địa của Hoang Cổ tộc, hoan nghênh Nhân tộc từ tứ hải bát hoang tiến vào đó sinh sống.


Hắn cũng hoan nghênh các đại minh hữu đến đây, nhất thời Man Hoang cuồn cuộn sóng ngầm, vô số Nhân tộc bộ lạc, tộc quần, thế lực sau khi nghe được tin tức này đều bùng nổ.

Sự cường thế của Nhân Hoàng đã hấp dẫn sự chú ý và tán thành của vô số Nhân tộc, cộng thêm trận đại chiến vừa rồi tạo dựng nên uy thế cho Nhân tộc, khiến tộc nhân Nhân tộc vừa sùng bái vừa ủng hộ vị Nhân Hoàng Cổ Trần này.

Tin tức truyền ra, trên dưới Bách Tộc Thánh Vực phẫn nộ.

- Nhân tộc, đáng giận!- Cổ Trần là đại địch của bách tộc.

Bách Tộc Thánh Vực, lòng người bàng hoàng, vẫn chưa thể khôi phục lại từ trận chiến hôm ấy, bây giờ cảm nhận được cỗ đại thế huy hoàng kia của Nhân Hoàng, cả đám càng thêm bất an.

Nhung bọn họ lại không thể làm gì, chỉ biết hận Cổ Trần, chí ít trước mắt bọn họ không có cách nào đối phó Cổ Trần.

- Cứ để hắn cuồng ngạo đi.

- Chờ khi Thánh Chiến kết thúc, lúc đó sẽ là thời điểm hủy diệt của Nhân tộc.

Có cường giả gào thét, phát tiết phẫn nộ cùng oán hận trong nội tâm, chỉ mong Thánh Chiến mau kết thúc để trả đũa lại Nhân tộc.

Bách tộc các phương đều đè ép lửa giận xuống, yên lặng liếm láp vết thương, họ chậm rãi chờ đợi trong sự sợ hãi và phẫn nộ.

Bọn họ đang chờ, chờ các tộc Thánh Nhân trở về, khi ấy sẽ là ngày tàn của Nhân tộc.


Phía trên Bách Man sơn, khí vận vô tận đang không ngừng hội tụ tới như một con sông dài dằng dặc.

Uy danh Cổ Trần vang xa, trận chiến vừa rồi có sức ảnh hưởng vô cùng to lớn, khiến mỗi Nhân tộc đang tồn tại trên mảnh đất Man Hoang này bắt đầu vùng dậy phản kháng.

Các phương bộ lạc, tộc quần đồng loạt mang theo tộc nhân của mình xuất phát về phía Hoang Cổ tộc lãnh địa của Cổ Trần.

Nhân Hoàng cho tất cả Nhân tộc thấy được hi vọng đánh bại bách tộc, chiến thắng Thần Tộc.

Đương nhiên trong lòng Cổ Trần rõ ràng nhất, bản chất thật sự của trận chiến này chỉ là uy hiếp, mà phần lớn công lao thuộc về tôn Nhân tộc Anh Linh trong Anh Linh điện kia, nếu không có nó, mọi sự đã không thuận lợi như thế.

Bởi vì Cổ Trần cũng không ngờ được bên trong Thánh Vực còn cất giấu một tồn tại đáng sợ đến vậy, may mà có Nhân tộc Anh Linh chấn nhiếp, kế hoạch mới thành công.

Ong ong! Bên trong Anh Linh điện, một cỗ khí vận dồi dào ập tới dung nhập vào trong một bộ di hài, khiến nó phát sáng lên, óng ánh trong suốt.

.