Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1459






Nháy mắt, hiện trường trở nên lộn xộn, các phương cường giả cùng nhau bạo phát các loại chiến kỹ cường đại, năng lượng khủng bố đánh về phía Thần Tộc.Năng lượng đáng sợ tàn phá bừa bãi, tiêu diệt không ít Thần tộc cao thủ, chọc giận các đại Thần Tộc.- Dám khiêu khích Thần tộc, không biết tự lượng sức mình, diệt bọn họ.Thái Dương Chi Tử, Lôi Trạch, còn có các phương Thần Tộc cường giả đồng loạt động thủ, vừa ra tay cũng là vô số Thần thuật, bí thuật cường đại.Rầm rầm rầm...Loạn chiến mở ra, vô số cường giả ào ào xông lên, mà Thần Tộc lại muốn ngăn cản, hai phe tạo thành xung đột kịch liệt, đại chiến thảm liệt.Tất cả mọi người giết đỏ cả mắt, ai nấy đều muốn tranh đoạt Thiên Nữ, đoạt được sức mạnh thượng thương để phong Thần.- Lên!Lúc này, Tổ Long bỗng nhiên mở miệng, hạ mệnh lệnh tiến công.- Ngao!Trong lúc nhất thời, hơn mười vị cao thủ của Long tộc mạnh mẽ giết tới, gia nhập vào đại chiến đối kháng Thần tộc, muốn mở phong tỏa ngăn cản của Thần Tộc ra.- Rống!Kỳ Lân tộc, Bạch Hổ tộc, Phượng Hoàng tộc, rất nhiều cao thủ đều xuất thủ, không giữ lại chút nào, lập tức đánh sập khu vực này.Nhìn hiện trường loạn chiến, Cổ Trần cau mày, trong lòng càng cảm giác không thích hợp, rốt cuộc Thần Tộc là vì cái gì, ở trong đó thật sự là Thiên Nữ sao?- A...!Vận mệnh?Cổ Trần kinh ngạc kêu lên, bỗng nhiên cảm giác được nơi này có một cỗ vận mệnh chi lực lóe lên rồi biến mất.- Vận mệnh hư vô!Gần như là theo bản năng, Cổ Trần giơ tay gạt một cái, cả người lập tức trở nên mông lung, hắn lôi kéo Oa Hoàng lui lại một bước, hai người song song biến mất không thấy gì nữa, một tia dấu vết cũng không có.Tình cảnh này bị Tổ Long trông thấy, có chút hiểu được.- Là Thiên Nữ sao?Lúc này, trong một không gian thần bí, có một đám người bí ẩn đang vây quanh một bàn quay, phía trên hiện lên một hình ảnh.Hình ảnh này chính là tình trạng loạn chiến trước sơn cốc, quang mang thần bí kia đã rơi vào mắt Vận Mệnh tộc.- Giả.Rất nhanh, một thanh âm khàn khàn truyền tới, có Vận Mệnh tộc mở miệng, nói ra một tin tức kinh người.Thiên Nữ kia là giả?Thiên Nữ, là giả?Vận Mệnh tộc phát hiện vấn đề, thực chất chỗ đó cũng không phải là Thiên Nữ, căn bản chỉ là một cái bẫy rập.- Vậy căn bản không phải là Thiên Nữ.- Có người cố tình dựng chuyện, rốt cuộc là đang mưu đồ cái gì.- Ta cũng thấy không rõ, vận mệnh bị giảo loạn cả rồi.Vận Mệnh Luân Bàn xoay mòng mòng bốn phía, nhưng chỉ thấy được tin tức ít ỏi.


Nếu thiên cơ hỗn loạn, vận mệnh cũng vô thường.Ngay cả Vận Mệnh tộc cũng khó thấy rõ, đến cùng thì trong đó có bí mật cùng âm mưu như thế nào.

Hiện tại họ chỉ biết, Thiên Nữ là giả.- Là ai làm?Có người mở miệng hỏi.Tại đó chỉ có một vị cường giả bí ẩn của Vận Mệnh tộc phát giác ra.


Hắn chậm rãi mở miệng, thanh âm khàn khàn nói:- Mọi chuyện hết thảy có lẽ đều có quan hệ tới vị kia.

Hắn không cam tâm trở thành vật dẫn của trời.- Nếu như đây không phải Thiên Nữ, vậy đây là cái gì? Thiên địa quy tắc thai nghén mà ra, tất nhiên trong đó phải có vấn đề.- Có lẽ đây không phải Thiên Nữ, chỉ là một dạng tồn tại khác thôi.Vận Mệnh tộc dường như đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Những bí ẩn này khiến mọi người nhất thời đều kinh ngạc, không ngừng tính toán, thái độ bắt đầu trầm mặc.- Không đúng, vận mệnh có biến rồi!Bỗng nhiên, Vận Mệnh Luân Bàn xuất hiện biến hóa, phía trên hiện lên từng quy tắc mảnh như sợi tơ, xen lẫn nhau tạo thành hình ảnh số 0.- Thiên Nữ chỉ là ngụy trang thôi, chúng ta đã bị lừa gạt.Một tôn cường giả Vận Mệnh tộc phát hiện bí mật trong đó, trong lúc nhất thời dâng lên nỗi khiếp sợ không tên.Một âm mưu!Vận Mệnh tộc tộc nhân liếc nhìn nhau, lộ ra biểu tình khiếp sợ.


Có người vì muốn lừa gạt được Vận Mệnh tộc mà sẵn sàng xếp đặt kế hoạch kinh thiên động địa.Rốt cuộc là ai mà có khả năng giấu diếm được tai mắt của Vận Mệnh tộc?Lúc này, một nam một nữ đang ẩn mình trong hư vô, không ai nhìn thấy.- Nhân Hoàng, sự tình thế nào rồi?Oa Hoàng nhẹ giọng hỏi.hành động ban nãy của Cổ Trần quá khác thường thường, như vừa phát hiện ra điều gì, sau đó xoay người mang theo nàng tìm nơi ẩn nấp, không để lại một chút dấu vết nào.Chỉ thấy hai mắt Cổ Trần hiện ra từng sợi tơ quỷ dị, trong tay không ngừng chuyển động, san bằng dấu vết của hai người cho đến khi không còn một điểm nào mới thở phào nhẹ nhõm.- Là Vận Mệnh tộc.Sắc mặt Cổ Trần ngưng trọng nói.Oa Hoàng nghe xong cũng có chút ngoài ý muốn:- Vận Mệnh tộc? Bộ tộc này chưa bao giờ xuất hiện, chẳng lẽ có âm mưu gì?- Có lẽ không phải đâu..