Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1267






Điều này khiến hắn kinh ngạc vô cùng, rốt cuộc đây là thứ gì? Vì sao nó bị Thiên Phạt Chi Nhãn oanh kích liên tục vẫn chưa chết?- Rống!Vô số bóng đen từ bốn phía nhào tới đánh, giống như muốn giải cứu bóng đen chính chủ, đáng tiếc đều bị Lôi Ngục đánh chết bên ngoài.

- Để ta nhìn xem rốt cuộc ngươi là thứ gì.

Cổ Trần hừ lạnh, hắn đến trước mặt bóng đen kia, dùng Thiên Phạt Lôi Quang bao bọc lấy cánh tay rồi tóm lấy cái cổ xấu xí của nó.

- Tê! Ngươi! Chết! Bóng đen giãy dụa, ré lên từng tiếng bén nhọn.

- Dát! Cổ Trần dùng sức nắm chặt cổ nó, tiếng kêu lập tức im bặt.


Nó giãy dụa liên tục hòng thoát ra, đáng tiếc cuối cùng vẫn bị khóa chặt, không cách nào tránh thoát.

Cổ Trần mặc sức giơ nó lên cao, quan sát tỉ mỉ.

Bóng đen này rất quỷ dị, nhìn thân thể thì có vẻ hư huyễn nhưng Cổ Trần lại nắm giữ được, điều này khiến hắn có hơi ngoài ý muốn.

Vốn dĩ hắn định giam cầm nó vì nghĩ nó là Linh Thể, cuối cùng hóa ra không phải, dường như nó là một loại sinh vật nằm giữa Linh Thể và thực thể.

Thứ này, hư thực khó phân biệt!Cổ Trần cau mày, bởi vì không hiểu rõ nó là cái gì, là Linh thể sinh vật hay thực thể sinh vật? Tóm lại chưa từng thấy qua, trong nhận thức của hắn càng không có thông tin nào tương tự.

- Ngươi phải có ý thức chứ nhỉ?Cổ Trần lẩm bẩm.

Hắn nói xong mắt lộ ra một tia hung quang, hừ nói:- Vậy để ta bóc trí nhớ của ngươi ra, nhìn xem ngươi rốt cuộc là thứ gì.

- A! Bóng đen kia nghe xong ra sức giãy dụa, trong con mắt đỏ máu tỏ ra kinh hoàng.

Nó sợ, Cổ Trần không những trấn áp nó mà còn giam cầm được nó, nó không cách nào thoát khỏi lòng bàn tay hắn.

- Lục Đạo bí thuật, luyện hồn!Cổ Trần quát khẽ, bên trong Tử Phủ truyền ra dao động cường đại, một Địa Ngục chìm chìm nổi nổi, toát lên sự kinh khủng của nó.

Chợt, sâu trong Địa Ngục xuất hiện một bóng người mơ hồ ngồi xếp bằng, sau lưng là một cái Luân Hồi Ma Bàn ù ù chuyển động.


Linh hồn thể bỗng nhiên đánh ra một vòng ánh sáng, bóng đen nọ lập tức run lên, cơ thể nó đột nhiên bị vầng sáng quỷ dị đó bao lại.

Ánh mắt hoảng sợ, nó lớn tiếng gào thét, muốn đánh nát linh hồn ý chí Cổ Trần, đáng tiếc vô dụng.

Linh hồn trùng kích không có hiệu quả với Cổ Trần, nó bị Tử Phủ chặn lại bên ngoài, như thể gió thổi qua mặt gương.

- Còn muốn giãy dụa?Cổ Trần hừ nhẹ, bóp chặt cổ nó.

Ánh sáng thánh khiết tuôn ra liên tục, bao phủ bóng đen, phát ra âm thầm xì xì đáng sợ, khói đen bốc nghi ngút.

- Ngao! Bóng đen kêu thảm, ánh sáng thánh khiết đang ăn mòn nó.

Cổ Trần đang thi triển Linh Hồn Tịnh Hóa bí thuật, hắn ăn mòn và tịnh hóa bóng đen từng chút một, không ngừng tăng mạnh uy lực của bí thuật, chậm rãi xâm nhập ý thức nó.

Xì xì!Bóng đen bốc khói, thân thể nhạt dần, hắc khí bị tan rã và tịnh hóa, dần dần trở nên trắng trẻo sạch sẽ.

Loại bí thuật này thật khiến người ta câm nín, rõ ràng là một cái bóng quỷ dị đen như mực, lại bị tịnh hóa thành một cái bóng trắng tinh.

Bóng đen đáng thương, bị Cổ Trần chà đạp không còn ra hình dáng ban đầu, thân thể nó đã hầu như trong suốt.

Khi tịnh hóa hoàn toàn, Cổ Trần kinh ngạc nhìn thứ mình đang giữ trong tay, là một cái bóng hư huyễn tỏa ra ánh sáng thần thánh nhàn nhạt.


Ông!Vẻn vẹn trong nháy mắt, đám bóng đen “rối” đang liên tục nhào về phía này lập tức dừng lại, sau đó cả đám nổ tung lên, hóa thành hư vô, tiêu tán như thể chưa từng xuất hiện.

- Để ta xem một chút rốt cuộc ngươi là thứ gì?Cổ Trần hít sâu một hơi, bắt đầu kiểm tra trí nhớ của nó, muốn xem xem lai lịch nó là gì, có bí mật nào hay không.

Một lượng lớn thông tin tràn vào trí não hắn, Cổ Trần thấy vậy liền hài lòng, quả nhiên là có.

Và khi Cổ Trần hấp thu xong số trí nhớ đó, hắn mới hiểu được lai lịch thật sự của bóng đen.

- Đây là! Cái bóng?Cổ Trần sửng sốt, từ những gì mà hắn thấy được, thứ hắn đang giữ trong tay thật sự là một cái bóng!Đúng thế! Là một cái bóng nhưng nó cường đại đến quỷ dị, là một cái bóng nhưng suýt chút nữa nó đã giết được Câu Trần và Long Uyên.

Nếu không phải Cổ Trần kịp thời đuổi tới, có thể cả hai đã chết trong tay nó.

Mà điều khiến Cổ Trần khiếp sợ chính là, cái bóng này là bóng của Thần Linh! Là một đạo Thần Ảnh!- Cái bóng của Thần Linh?Cổ Trần cảm thấy thực quái dị, lại có chút không dám tin.

Một cái bóng của Thần Linh lại có lực lượng kinh khủng đến vậy ư? Nhưng vì sao nó lại rơi xuống nơi này? Vì sao lại biến thành dạng này?.