Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1186






Đúng là chuyện lạ, một tôn Đọa Lạc Thần Ma lại bị một câu đe dọa của Cổ Trần dọa sợ, không dám rống nữa?Mỹ Đỗ Toa hơi sửng sốt, vẻ mặt kỳ quái nhìn Cổ Trần, hung nhân này dọa được cả Thần Ma, thật không biết nên hình dung hắn như thế nào nữa.

- Nên xử lí thần vật này thế nào?Mỹ Đỗ Toa mở miệng lần nữa, ánh mắt rơi xuống trước ngực Đọa Lạc Thần Ma, nơi đó có một gốc thần vật quái dị cắm rễ.

- Thần vật này có vấn đề.

Cổ Trần nghiêm mặt nhìn chằm chằm gốc thần vật, nói ra một câu khiến người nghe cảm thấy ngoài ý muốn.

Mỹ Đỗ Toa ngạc nhiên, thần vật có vấn đề, có thể có vấn đề gì?- Ngươi nhìn đi.


Cổ Trần bỗng nhiên nhắc nhở một câu, hắn đi về phía Thương Thiên tế đàn, hai mắt hiện ra nét âm u.

Hắn nhìn chằm chằm gốc thần vật đang cắm rễ trên ngực thần vật, lộ ra một tia cười lạnh.

Dừng như hắn đã nhìn ra điều gì đó, thần vật, có vấn đề rất lớn.

Ông!Đột nhiên, Cổ Trần vung tay về phía gốc thần vật trước ngực Thần Ma, lôi quang cường đại bạo phát, sức mạnh Ngũ Sắc Thiên Phạt hóa thành một cánh tay hung hăng chộp tới.

- Tê! Chợt nghe một tiếng rist truyền đến, gốc thần vật vốn dĩ yên lặng đột nhiên bạo phát, một cái mồm thật dữ tợn xuất hiện, miệng đầy răng nhọn kêu ré inh ỏi.

Thoạt nhìn là thực vật, kì thật là quái vật, nó cắm rễ ngay trước ngực Thần Ma, hấp thu lực lượng bản nguyên của Thần Ma.

Trúng phải một trảo của Cổ Trần, thần vật lập tức lột bỏ lớp ngụy trang, nó gương nanh múa vuốt tỏ vẻ hung dữ lắm.

- Còn muốn làm càn?Cổ Trần hừ lạnh, Ngũ Sắc Thiên Phạt bọc lấy cánh tay, nắm ngay lấy gốc thần vật lôi lên.

Nó giãy dụa, gào rít liên hồi, lực lượng cường đại đến nỗi suýt nữa đánh vỡ sức mạnh Ngũ Sắc Thiên Phạt của Cổ Trần.

Nhưng Cổ Trần vẫn giữ chặt nó như cũ, chậm rãi rút nó ra khỏi thân thể của Đọa Lạc Thần Ma.

- A! Đọa Lạc Thần Ma đau đớn kêu thảm, thân thể run rẩy, khí tức toàn thân càng ngày càng suy yếu.


Gốc thần vật kia chính là một loại quái vật ký sinh, chuyên môn ký sinh trên người Thần Ma, bộ rễ của nó hấp thu chất dinh dưỡng trong người ký chủ để trưởng thành.

Tên gọi thần vật chẳng qua là ngụy trang, nó vốn là một sinh vật.

Đương nhiên, vì nó hấp thu chất dinh dưỡng trong cơ thể Thần Ma để trưởng thành, có gọi nó là thần vật cũng không quá đáng.

Cổ Trần lạnh lùng rút gốc cây quái dị này ra từng chút một, Đọa Lạc Thần Ma đau đớn kêu to, không ngừng giãy dụa.

- Cấm nhúc nhích! Còn cử động ta nấu chung ngươi với nó vào một nồi!Nhìn thấy Đọa Lạc Thần Ma kêu đau thảm thiết, Cổ Trần phiền quá mới quát lớn một câu, lập tức khiến nó ngậm ngay miệng lại.

Đôi mắt nó đỏ lên, tỏ vẻ lo âu, một tôn Đọa Lạc Thần Ma như nó mà lại sợ hãi.

Đúng vậy, Đọa Lạc Thần Ma nó đang sợ hãi Cổ Trần, sợ hắn đem nó ra nấu.

Nó cảm giác Cổ Trần không hề nói đùa, nếu nó còn ồn nhất định sẽ nấu nó thật, tên Nhân tộc này hung hãn quá.

Mỹ Đỗ Toa có chút dở khóc dở cười, không ngờ Đọa Lạc Thần Ma người người e lại lại bị một câu nói của Cổ Trần chặn họng ngay lập tức, không dám vọng động.

Xì xì! - Tê! Quang mang lấp lóe, một bộ rễ quỷ dị quấn quanh Đọa Lạc Thần Ma, dường như nó xâm nhập vào sâu trong huyết nhục, tới tận xương tủy, thậm chí lan khắp người Thần Ma.


Ký sinh vật quỷ dị này chuẩn bị trở thành ký sinh Thần Ma, nó sẽ hút khô ký chủ, sau đó thay thế thành một Thần Ma hoàn toàn mới, phát hiện này khiến Cổ Trần kinh hãi.

Trong lòng hắn thoáng qua một suy nghĩ, đây là tác phẩm của ai? Ai dám dùng Thần Ma làm tế phẩm tế Thương thiên? Lại còn dùng Thần Ma để nuôi dưỡng một gốc ký sinh vật?- Sâu kiến, ngươi dám?Đột nhiên, một âm thanh khủng bố phát ra từ bên trong ký sinh vật, răng nanh dữ tợn nhe ra, một nụ hoa chậm rãi mọc ra từ trên thân thần vật, cánh hoa từ từ hé mở.

Trong nụ hoa là một con mắt, khủng bố cực kỳ.

Con mắt đó nhìn chằm chằm, âm thanh ban nãy lại xuất hiện:- Sâu kiến, không được phá hỏng kế hoạch của ta, mau dừng lại!- Quả nhiên có vấn đề.

Cổ Trần cười lạnh, nhìn chằm chằm con mắt, hắn châm chọc nói:- Ngươi nói dừng lại thì dừng lại sao? Ngươi là cái thá gì? Có bản lĩnh thì ra đây giết ta.

- Khốn kiếp!Gốc ký sinh vật kia chấn động, tròng mắt toát ra quang mang đáng sợ, có vẻ nó rất tức giận, một cỗ sát ý đày dặc bao phủ lấy Cổ Trần.

Bên trên hư không có khí tức bí ẩn đan xen, tràn ngập khắp nơi, dường như có một tồn tại vô thượng nào đó đang chăm chú vào nơi này, muốn buông xuống một thứ gì đó.

.